Đoản Ngôn Tình

#1. Chào sếp!


Sáng nay đồng hồ báo thức reo tận hơn 5 lần mà Tô Vân cứ ngủ li bì đến gần 7h sáng. Hậu quả của việc thức trắng đêm đọc truyện ngôn tình đến 3h sáng mới ngủ, là bị trễ giờ làm.

Tô Vân vội đánh răng thay đồ qua loa, rồi chạy ra khỏi nhà bắt taxi đến công ty. Bình thường vì tiết kiệm nên cô đi xe buýt cho rẻ. Nhưng hôm nay là ngày đầu tuần nếu bị trễ giờ làm thì nửa tháng lương sẽ bay mất, ở đó nói chi đến việc tiết kiệm hay không.

"Bác tài, mau cho xe đến công ty X. Phiền bác nhanh chút, cháu sắp trễ giờ làm."

"Cô gái, xem như cô may mắn. Tôi nổi tiếng tay lái lụa thuộc lực lượng taxi trong thành phố này đấy."

Nói xong, ông chú tài xế không sợ chết phóng nhanh hết mức có thể. Tô Vân xanh mặt, xém chút nữa là ôm cửa xe mà nôn oẹ một trận.

Chẳng mấy chốc là đến nơi, dù chạy rất nhanh nhưng có vẻ không kịp đến nơi quẹt thẻ.

Tô Vân chạy gần đễn chỗ thang máy hét lớn với người đàn ông đang ấn cửa khép lại: "Khoan đã, còn có người."

Thấy thang máy mở ra, Tô Vân liền ba chân bốn cẳng nhảu vọt vào trong. Lúc này mới thở phì phò hơn cả con bò cái.

"Cảm....C....Cảmm....ơn.......Á.......Chào sếp!"

Đang lắp ba lắp bắp cảm ơn người đàn ông ban nãy, khi ngẩng đầu mới tá hoả nhận ra là đại Boss nhà cô. Bình thường toàn đứng xa nhìn thôi, bây giờ mới có cơ hội lại gần.

Anh ta cao hơn cô cả một cái đầu rưỡi (-_-). Tóc đen quý phái, bộ vest đắt tiền, cà vạt sặc sỡ. Gương mặt góc cạnh không góp chết. Tất cả đều hoàn hảo... Có điều, anh ta đang nhìn cô bằng một ánh mắt không mấy "thân thiện".

"Không cần chào, cô đi làm muộn."

Chết cô rồi, đúng là số đen thì né trái né phải cũng đen.

"Trừ 1 tháng tiền lương."

"Thưa... Quy định là chỉ có nửa tháng thôi mà!" - Cô kháng nghị, dù anh là sếp tổng thì cũng đừng hòng trừ tiền nhân viên bừa bại nha.

Ting!

Thang máy dừng ở tầng cao nhất.

Sếp lớn của cô ung dung bước ra ngoài, giọng đều đều đáng ghét: "Nửa tháng là đi trễ, còn lại là do... Vi phạm tác phong."

Anh ta dừng lại ở ngoài mới tiếp tục nói: "Quên nói, ban nãy cô vào lộn thang máy của tôi. Lên thẳng tầng cao nhất nên mới chính thức trễ giờ làm. Bây giờ cô tự đi thang bộ xuống nhé, thang máy cho nhân viên tầng này đang sửa."

Nói xong, hắn đi vào phòng làm việc để cô ngơ ngách ngó theo.

Phải mất tới mấy giây, Tô Vân mới sực tỉnh khỏi mộng mị.

"Đồ xấu xa, sao không bảo từ ban đầu hả?!"

Tô Vân bất mãn hét lên...

Tên nào đó ngồi trong phòng nhếch môi cười trộm đầy vui vẻ.

Khoan đã! Anh ta nói cô vi phạm tác phong. Chỗ nào chứ?! Tô Vân cúi đầu nhìn lại quần áo..... Sững sờ ngộ ra là hai cúc áo sơ mi trên cùng chưa gài đúng nên bung ra. Bộ ngực và chiếc áo lót màu trắng lấp ló hiện rõ mồn một. Vậy ban nãy... Hắn ta cúi đầu có phải...thấy all không??????!?!!?!!!

"@%%**^~><#ơ•@&...."
Tô Vân ôm mặt chạy xuống tầng dưới.

Quên nói đây là tầng 37, còn Tô Vân ở tầng 15.