Đồ Hâm, Nghe Lời Anh Được Không?

Chương 16: Sự thật

Nó chạy xe về nhà cất xe .. bước lên phòng khách sao hôm nay tập trung đông đủ thế nhở? Anh Shin .. chị Wen .. cậu và cô .. rồi cả nhỏ nữa .. chuyện gì đây?

– Có chuyện gì vậy anh? – nó ngồi xuống hỏi Shin

– Hôm nay anh tập hợp các em lại đây là có chuyện cần tuyên bố – Shin nghiêm nghị

– Thật ra là chuyện gì? – nó đang bực bội mà còn ..

– Anh muốn công bố bang chủ thật sự của Death .. đồng nghĩa Jin sẽ lên làm bằng chủ – Shin nói

– Tại sao công bố lúc này? – cô nhìn Shin hỏi

– Anh có lí do riêng của mình .. và một phần là anh phải về quản lí công ty Diamond nữa – Shin trả lời

– Nhưng .. – cô định nói tiếp nhưng cậu đã giữ lại

– Được .. em sẽ chuẩn bị .. anh hãy cho em biết thời gian – nó lãnh đạm nói

– Ngay ngày mai .. 8h tối tại Death – Shin nhìn nó

– Jin à .. mày đã nghĩ kĩ chưa? .. Tao không muốn mày lại trở về con đường nguy hiễm này đâu – cô ngồi xuống cạnh nó

– Mày đừng lo cho tao .. tao không sao đâu .. dù sao cũng 3 năm u tối .. bây giờ là lúc lấy nó ra thực hành – gương mặt noa bỗng dưng lạnh hẳn đi

– Jin .. tao tin tưởng mày – cậu đạt tay lên vai nó

– Rồi .. Hanny và cả Min ngày mai phải có mặt đừng quên bọn em là Nhị tỷ và Tâm tỷ của Death đấy – Shin chỉ vào mặt cô và nhỏ rồi cùng Wen bước lên phòng

– Khoan đã .. vậy thằng Ken ở đây làm gì vậy Shin? – nó thấy có gì đó sai sai

– Nó hả? .. Jin hỏi nó ấy .. đừng hỏi anh – Shin như bỏ mặt

– À .. hihihi .. tao chỉ là đưa Hanny qua đây thôi .. còn ngày mai tao là vai trò Phó bang Devil – Ken rãi đầu

Cả bốn đứa nó ngồi nói chuyện đến khuya rồi môĩ đứa cũng tự lết thân về nhà ngủ ..

————————————-

– A .. a .. ư .. uhm .. đau

– Em cố chút đi

– Sao cố được .. anh mạnh tay quá

– Anh sẽ nhẹ nhàng mà .. em đừng động đậy

– Không .. rát quá .. anh lấy nó ra đi

– Em ngồi yên coi .. anh băng bó sắp xong rồi

Chính xác là hai bạn trẻ đang băng bó vết thương .. nhưng mà sao nó bị thương nhở? FLASHBACK ..

Mấy ngày nay hắn và nó cũng không gặp mặt .. điện thoại và tin nhắn đều không có động tĩnh .. hắn thật sự đã rất khó chịu lắm rồi .. nếu để thì vào lớp nó cũng tránh mặt hắn .. nó ngồi một mình vì Nhựt đã về Anh rồi .. mỗi lần định xuống ngồi cùng nó thì như rằng tiết sau nó không học .. Ngọc nhìn hắn cứ lo lắng cho nó thì cũng bực bội lắm .. Hôm nay nhất định hắn sẽ nói rõ với nó

Nó bước vào lớp .. bước lại chiếc bàn học dưới cuối lớp của nó .. nhìn thấy hắn ngồi gác chân lên bàn mình .. đúng như dự định quay lưng bước đi .. hắn thấy nó chạy đi nhanh chân mà rược theo ..

– Này Thanh! Đứng lại cho anh .. – hắn từ xa kêu nó làm nó càng chạy nhanh hơn

Không biết phải ý trời không mà tự nhiên đâu có cục đá làm nó vấp ngã .. đầu gối đập xuống đất làm máu chảy quá trời .. đau thì có đau đó nhưng nó không để ý lắm tiếp tục cố gắng gượng đứng dậy .. nhưng tự nhiên sao cơ thể nhẹ nhàng nằm trên không

– Đã chảy máu rồi còn muốn trốn anh – hắn bế nó lên theo kiểu công chúa

– Bỏ tôi xuống .. – nó vùng vẫy

– Không .. nằm im đi – hắn bế nó đi thẳng lên phòng y tế

Phòng y tế giờ này chẳng có ai .. giáo viên ý tế thì đi họp còn cán bộ y tế thì đang có tiết học nên hắn tự mình băng bó vết thương cho nó

End FLASHBACK

– Cám ơn .. – lời cám ơn lạnh lùng của nó cứ như nhát dao làm đau trái tim hắn

Nó định nhảy xuống giường bước ra khỏi phòng y tế nhưng hiện tại không thể nào đi chuyển khi hắn đè lên người nó tạo ra tư thế rất mờ ám

– Làm sao mà mấy ngày nay cứ tránh mặt anh – hắn kề mặt gần mạt nó

– Tôi không có – nó quay đi chỗ khác

– Không có .. Vậy sao sáng nay coa người gặp anh rồi quay đầu bỏ chạy ? .. Này! Có gì em cũng phải nói với anh chứ – hắn kể lại sự việc sáng nay

– Tôi với anh còn chuyện phải nói sao .. – nó quay mặt đi

Hắn đen mặt trước thái độ của nó .. vừa đau vừa tức .. Hắn cúi người xuống khoảng cách giữa hai người bây giờ chỉ đo được bằng khoảng cách giữa các nguyên tử trọng hoá học .. định cuối xuống hôn nó .. nhưng

Yêu là cùng nhau trong tay đi dưới con đường

Là cùng trao cho nhau ngọt môi hôn

Là vòng tay yêu thương mong mãi không rời

Từng phút giây tuyệt vời

Yêu là ngày em bên anh không ưu phiền

Từng buồn lo trôi qua ngày bình yên

Nồng nàn ta trao nhau giây phút tuyệt vời

Nguyện thề luôn bên nhau mãi.

Dù thời gian trôi qua vẫn luôn bên người

Dù ngày tháng phôi pha ta vẫn không cách rời

Bên nhau suốt đời,cùng xây giấc mơ chung đôi.

Hãy bên em thật gần nhé anh

Để cảm nhận những yêu thương từ trong trái tim này, dành hết cho người

Hãy trao em nụ hôn đắm say ngọt ngào như phút giây ban đầu

Ngày nắng xanh ngời,nguyện ước có nhau trọn đời.

(YÊU – MIN ST.319)

Hắn đang tức mà gặp thêm tên nào ác độc điện thoại ngay lúc hắn đang làm chuyện quan trọng nữa chứ .. mà thôi hắn cũng không thèm nghe điện thoại cứ nhìn nó mãi

– Điện thoại kìa .. nghe mau đi – nó nói

– Không .. bây giờ em quan trọng hơn – hắn nhìn nó không rời mắt

– Mau lên .. anh thích để nó reo ồn ào thì tùy anh .. nhưng tôi không thích – nó cãi làm hắn cũng phải bước xuống giường mà nghe điện thoại

– Alo – hắn nghe máy

– Anh Kin ơi .. Bên bằng Death có gửi thư mời đến bang chúng ta – đàn em của hắn

– Nội dung – hắn hỏi ngắn

– Tham gia tiệc .. họ có chuyện quan trọng cần công bố – đàn em hắn nói

– Mấy giờ ? – lại thêm một câu hỏi ngắn

– 8h tối nay ạ – đàn em bên kia vừa trả lời xong thì chỉ còn lại tút .. tút ..

Hắn quay sang thì nó đã bỏ chạy tuef lâu .. làm hắn hụt hẫng chỉ biết bước về lớp .. Còn nó khi về lớp mọi người đều đang học thể dục chỉ còn lại Ngọc ngồi trông lớp .. chẳng biết cô ta đang làm gì nó bước lại bàn nó ngồi xuống .. mà ngồi trong lớp với không khía này khiến nó khó chịu bực bội lắm .. nó định bước ra ngoài

– Cô nghĩ cô có thể giữ được trái tim của anh Long sao? – Ngọc mở miệng nói

– Tôi có thể thì cô làm gì tôi – nó không quay lại nhưng đứng đó nói

– Cô làm sao có thể thắng được tình yêu 3 năm của tôi với anh ấy hả? – Ngọc đứng dậy xoay người nó sang

– Tình yêu không tính bằng thời gian đâu .. Hiểu chứ! – lời nói của nó như có ma lực làm Ngọc có phần ức chế

– Tôi sẽ giành lại anh ấy .. Cô không bằng tôi đâu đừng quá sức – Ngọc thách đấu

– Tôi sẽ chờ xem .. – nó cười khinh khẩy

Ngọc định chửi nó .. nhưng nghe từ xa tiếng mọi người chắc hẳn đã xong tiết thể dục .. Cô ta ngồi bệt xuống đất tự vò đầu làm rối tóc .. tự tát vào mặt mình đến nổi ở khoé môi xuất hiện cả máu .. nó chẳng hiểu cô ta định làm gì cùng lúc đoa thì mọi người lại bước vào

– Mình xin lỗi mà .. mình không cố ý ngồi chỗ của bạn đâu – Ngọc ôm mặt khóc

– Cô .. cô làm gì vậy ? – nó đứng ngây người ra

– Mình thật sự không cố ý mà .. Trong trường này mình chỉ quen anh Long , Ken và Win thôi .. nhưng Ken và Win đã ngồi với bạn gái của họ rồi nên mình không dám làm phiền họ .. Mình sẽ đổi chỗ với bạn mà – Ngọc vừa khóc nức nở

Nó cũng dần hiểu ra thủ đoạn của cô ta .. Nhưng không đúng lúc vạch trần bộ mặt thật của ả rồi .. Hắn bước vào cửa lớp

– Em làm gì vậy Thanh? .. Có sao không Ngọc? – hắn nhìn nó rồi chạy vào đỡ Ngọc dậy

– Tôi không làm gì cả – nó nhìn hắn chỉ muốn hắn tin nó

– Không có gì đâu anh .. chỉ là Thanh không thích em ngồi kế anh .. nên cô ấy chỉ hơi nóng giận ra tay với em thôi .. em không sao .. – Ngọc chèn ngang

– Tôi không ngờ em là người như vậy .. trước mặt tôi thì giả vờ không muốn .. tôi thật sự không biết là em có yêu tôi không đấy – hắn đang rối lắm vừa đau vừa mong nó giải thích nó không có

– Đúng vậy .. tôi là người như vậy đấy .. tôi giả vờ đấy .. tôi đánh cô ta đấy .. và .. và .. và tôi cũng chẳng có yêu anh – nó siết chặt tay mình lại

– Em .. em .. được lắm .. Chúng ta chia tay đi – hắn bế Ngọc dậy bước ra khỏi lớp

Tim nó đau lắm .. lúc này nó muốn hắn tin nó nhưng hắn lại không tin tưởng nó .. rồi nghi ngờ tình cảm của nó nữa chứ .. chia tay với hắn như vậy sao .. bây giờ nó có đang là chính mình không vậy .. nó siết chặt tay đến nỗi gần như bật máu kiềm nén không cho nước mắt chảy ra .. Cô và nhỏ nghe được chuyện này chạy đến nhìn thấy nó

– Jin à .. muốn khóc thì khóc đi .. – nhìn nó cô cũng biết nó đang kiềm nén

– Thôi mình về nhà đi .. còn mọi người có về chỗ không .. hay để tôi đưa từng người quay lại chỗ ngồi – nhỏ nhìn thấy đám học sinh cứ bu quanh

Còn về phần hắn .. cũng đau lắm chứ .. cũng đã mấy năm rồi hắn mới biết được cảm giác yêu một lần nữa .. vậy mà nó lại nói không yêu hắn .. tại sao chứ? .. nhưng sao lúc đó hắn không hỏi rõ tình hình mà lại bênh vực cho Ngọc .. tại sao hắn lại không tin tưởng nó ? .. nó thật sự không có cảm giác với hắn sao? ..

– Anh .. anh Long .. – tiếng kêu của Ngọc giúp hắn thoát khỏi đống suy nghĩ đó

– Hở .. chuyện gì? – hắn giật mình

– Em xin lỗi .. vì em mà anh cãi nhau với Thanh – Ngọc nhìn có vẻ như hối lỗi

– Em không có lỗi .. người có lỗi là cô ấy – hắn vẫn nhìn vào mông lung

– Nhưng .. mà thôi tôí này chúng ta cùng nhau ăn tối nhá – Ngọc nắm lấy bàn tay hắn

– Không được .. tối nay anh có công việc .. em nằm nghỉ đi rồi về nhà – hắn nố rồi đứng dậy

– Có chuyện gì mà chúng ta không thể ăn tối cùng nhau hả? – Ngọc vẫn giữ tay hắn

– Em đừng tỏ ra vẻ thân mật với anh quá .. Chúng ta không còn là gì của nhau đâu .. em nghỉ ngơi đi – hắn bỏ tay Ngọc ra

Giờ này cũng đã gần đến giờ .. hôm nay nó diện vào người là bộ đầm màu xanh với cách trang điểm nhẹ .. gương mặt xinh như thiên thần nhưng vẫn ánh lên một nét buồn .. Nhỏ và cô cũng đã chuẩn bị xong và cả ba cùng nhau lên xe đến Death

Còn bên bọn hắn cũng vậy .. từ lúc nghe kể lại chuyện đó .. cậu và anh cũng chẳng mở lời nào với hắn .. hắn thì bộ mặt bang chủ lạnh lùng đã lâu không gặp lại .. cả ba người đại diện cho bang Devils cũng tiến đến đó