– Đệ không có hứng thú, đệ còn muốn ở bên cạnh mẫu thân, không muốn đi Vân Dương Tông.
Lục Lâm Thiên trả lời, trong lòng hắn hơi tò mò về Vân Dương Tông, có thể tiếp nhận rèn luyện cùng bồi dưỡng tốt nhất, thật sự làm cho tất cả mọi người động tâm, nhưng mà mình tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết lại không tiện tu luyện trong Vân Dương Tông, vẫn nên ở ngoài thì tốt hơn, đến Vân Dương Tông, tự nhiên không tránh được có một chút hạn chế.
– Tiểu tử, Vân Dương Tông ngươi đi thì tốt hơn, trong Vân Dương Tông có một thứ tốt, nếu ngươi đạt được, có lẽ có chút tác dụng.
Đúng lúc này một giọng nói quen thuộc truyền vào trong tai Lục Lâm Thiên.
– Đệ đang nhìn cái gì thế?
Lục Vô Song nghi hoặc nhìn Lục Lâm Thiên nói ra.
– Không có gì.
Lục Lâm Thiên nói:
– Vô Song tỷ, tỷ thí trong tộc ngày hôm nay là thế nào?
– Thế nào, đệ thay đổi chủ ý sao.
Lục Vô Song mỉm cười, lập tức nói:
– Hôm nay trong gia tộc sẽ tổ chức kiểm tra, tu vị đến Vũ Sĩ thì có thể tham gia tỷ thí, hai người cuối cùng sẽ đại biểu Lục gia đọ sức với các đại gia tộc trong trấn Thanh Vân, mà những người thiên phú tốt sẽ ở lại trong gia tộc bồi dưỡng.
– Ồ.
Lục Lâm Thiên đáp nhẹ một tiếng, hai người lúc này đi tới đình viện rộng rãi, dọc theo con đường này có rất nhiều người hầu nhìn Lục Lâm Thiên đều gật đầu, ánh mắt và thần sắc so với trước kia hoàn toàn là một trời một vực.
– Chúng ta đến rồi.
Lục Vô Song nhìn Lục Lâm Thiên nói ra.
– Từ đường Lục gia.
Lục Lâm Thiên nhìn chằm chằm vào bốn chữ xanh to trên biển, kiểu chữ hùng hậu hữu lực, không giống như là người bình thường viết, hắn hơ tò mò.
– Vô Song tiểu thư.
Bên ngoài đình viện, hai người hầu tôn kính hành lễ, lập tức hiếu kỳ nhìn qua Lục Lâm Thiên.
– Lâm Thiên, chúng ta vào đi thôi.
Lục Vô Song nhìn Lục Lâm Thiên nói ra.
Theo sau Lục Vô Song, Lục Lâm Thiên đi vào từ đường, mà ở trước từ đường chính là một cái sân rộng, nơi này có hơn trăm người tới từ nội viện, Lục Lâm Thiên vừa nhìn cũng nhận ra được, hơn trăm người này là đệ tử trực hệ và chi thứ của Lục gia, đều là người trẻ tuổi.
Mà Lục Lâm Thiên cũng chú ý tới phía trước, ở đó đám người Lục Thiếu Hổ, Chu Hải Minh tụm năm tụm ba, thần sắc không thay đổi, Lục Lâm Thiên cũng để ý tới.
Nhìn thấy Lục Vô Song cùng Lục Lâm Thiên hai người đi tới, thần sắc tất cả mọi người biến đổi, đối với Lục Lâm Thiên, đệ tử Lục gia tự nhiên vô cùng quen thuộc, thân phận Lục Lâm Thiên cũng là trò cười của Lục gia.
– Sao hắn tới đây?
– Hắn không phải là người Lục gia, không phải không thể đi vào từ đường sao?
– Nghe nói Lục Lâm Thiên đã là vũ giả, còn có tu vị Vũ Sĩ, đoán chừng như vậy mới có thể tiến vào từ đường a, gia chủ khả năng muốn hắn nhận tổ quy tông.
– Thực lực Vũ Sĩ, thiên phú không tồi, lúc trước Vô Song tiểu thư mười sáu tuổi cũng có thực lực Vũ Sĩ, hiện tại đã là đệ tử Vân Dương Tông rồi.
– Ngươi biết cái gì, lúc này Lục Thiếu Hổ, Chu Hải Minh nghe nói đều là Vũ Sĩ, Lục Mị cùng Lục Thiếu Hùng đã đạt tới Vũ Sĩ cực hạn.
– Vẫn là đệ tử trực hệ tốt hơn, những chi thứ chúng ta đã thua ngay từ đầu rồi.
Một ít người đã bắt đầu ở lặng lẽ nghị luận, đối với Lục Lâm Thiên trở thành vũ giả gần đây, người trong Lục gia đều biết được.
– Trong từ đường này, không phải người Lục gia thì tốt nhất rời hỏi, a miêu a cẩu gì cũng có thể tiến vào sao?
Một giọng nói trào phúng truyền tới, nói chuyện lại chính là Lục Thiếu Hổ.
Thần sắc Lục Lâm Thiên trầm xuống, Lục Thiếu Hổ tự nhiên nói là mình, đúng là mẹ nào con nấy, trong trí nhớ Lục Lâm Thiên biết được, Lục Thiếu Hổ bình thường không ít lần khi nhục Lục Lâm Thiên.
– Lục Lâm Thiên, chính là nói ngươi đấy, ngươi tới từ đường làm cái gì?
Chu Hải Minh cười nhạo nói, lần trước trong hậu hoa viên bị Lục Lâm Thiên cướp đi danh tiếng, hắn vẫn nhớ kỹ tới bây giờ, trong nội tâm vẫn ghi hận không thôi.
– Vậy ngươi tới làm cái gì, Chu gia từ khi nào biến thành Lục gia rồi.
Lục Lâm Thiên cười nhạt một tiếng, nếu từ đường Lục gia không phải mẫu thân bảo mình tới, chính mình đúng là không muốn đến, về phần Chu Hải Minh này, trong trí nhớ Lục Lâm Thiên biết rõ hắn cũng không tốt tới đâu, cho dù là cháu của nhị cô phu cũng không cần phải nể tình.
– Ngươi…
Chu Hải Minh lập tức giận dữ, hắn lai lạnh nhạt nói:
– Ta chẳng muốn chấp nhặt với tạp chủng làm gì.
– Chu Hải Minh, ngươi đủ rồi, Lâm Thiên chính là do phụ thân ta gọi tới, ngươi có tư cách gì nói này nói kia.
Lục Vô Song quát.
Chu Hải Minh hung hăng không thôi, trước mặt Lục Vô Song thì hắn không dám nói thêm cái gì, hung dữ nhìn Lục Lâm Thiên sau đó quay đầu đi.
– Vô Song tỷ, đại bá cũng không có quyền lợi cho hắn vào từ đường nha, hắn cũng không phải là người Lục gia.
Lục Thiếu Hổ nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên, lập tức nói ra.
– Lục Thiếu Hổ, đây là ý của gia gia, ngươi có chuyện gì thì đi gặp gia gia nói đi.
Lục Vô Song nói ra.
Nghe được Lục Vô Song nói thế, thần sắc Lục Thiếu Hổ hơi đổi, lập tức không thèm nói thêm cái gì, lão gia chủ Lục gia không phải người nào cũng có tư cách bình luận, hắn chính là người có địa vị cao nhất Lục gia.
– Vô Song tỷ, sao ngươi bây giờ mới tới.
Trong đám người, Lục Mị mặc bộ cẩm y đi tới bên cạnh Lục Vô Song, tuổi tuy nhỏ nhưng đã có khí tức vũ mị, dáng người uyển chuyển và đường cong mê người, trước ngực đã nhô lên, bộ dáng căng tràn sức sống tuổi thanh xuân.
Lục Mị đến bên cạnh Lục Vô Song và nhìn chằm chằm lên người Lục Lâm Thiên, trong ánh mắt ít đi vài phần xem thường Lục Lâm Thiên, nhiều ra vài phần ý khác.
Lục Lâm Thiên cũng nhìn qua Lục Mị, từ trong ánh mắt nữ tử này, hẳn là một nữ nhân có tâm kế, tuổi còn nhỏ đã thế, lớn lên còn ghê gớm hơn nhiều, chính mình vẫn nên rời xa thì tốt hơn.
– Ân, hiện tại đến rồi, cũng không muộn.
Lục Vô Song nói ra.
– Đại gia đến, Tứ gia đến, mau nhìn.
Trong đám người bạo động nho nhỏ, chỉ thấy bên ngoài đình viện có mấy đạo thân ảnh đi tới, người đi đầu khí khái hào hùng, mặc trường bào, Lục Lâm Thiên nhận ra, đây là lão đại Lục gia Lục Đông.
Mà bên cạnh Lục Đông chính là nữ tử trung niên, bộ dáng ung dung, chính là thê tử Lục Đông Hoàng thị, cũng là dưỡng mẫu của Lục Vô Song.
Ngoài ra bên trái Lục Đông là đại hán trung niên mặc trang phục màu xanh da trời, bộ dáng có ba phần tương tự Lục Đông, lưng hùm vai gấu, ánh mắt lợi hại, Lục Lâm Thiên cũng không xa lạ gì, chính là tứ thúc của Lục Lâm Thiên, gọi là Lục Tây, bên cạnh là tứ thẩm Trần thị.
Về phần nữ nhân trung niên mặc cẩm bào, bộ dáng phú quý, tóc chải cao, trên mặt quẹt qua một ít phấn son bọt nước, chính là nhị cô Lục Lâm Thiên, Lục gia lão nhị Lục Nam.