Định Mệnh Cục Súc Muốn Giết Người!

Chương 2-2: Ngoại Truyện Nhỏ Kén Ăn

Dạo này A Thất rất kén ăn.

Cho dù là món yêu thích cũng chẳng thèm nhìn tới

Dưới áp lực của Đại Khẩu Công (miệng lớn tấn công)  của Daddy đầy quyền lực cũng chẳng suy chuyển gì.

Cứ thế cho đến cuối ngày, Papa trở về biết đuợc chuyện. Liền kéo Thất ta lại hỏi chuyện

"À Thất, tại sao lại không ăn?"

"Không thích"

"Chỉ vậy thôi?"

A Thất gật đầu

"Thế con có muốn ăn gì không?"

"Ngũ Ca..."

"Hả?"

"Muốn ăn...Ngũ Ca"

"..."

Được rồi, có lẽ là do sống trong một gia đình đặc biệt nên tư tưởng bắt đầu có sự phát triển đi,  mặc dù có chút hơi nhanh quá

Thế là, chuyện cơm nước của A Thất được giao cho A Ngũ, mặc dù cậu không biết nấu ăn, tổng cộng 10 lần làm A Thất bất tỉnh, 30 lần đánh cờ với Tháo huynh, 15 lần ngộ độc và 6 lần ói. Nhưng

"Ngũ Ca...ngon"

Đó luôn là lời cuối cùng của A Thất trước khi vinh hạnh gặp được úp mặt vô tường dẫn gặp diêm vương sau khi ăn hết món ăn của đồng chí "Ngũ Ca" thân mến

Tình yêu, thật đau khổ