Đỉnh Cấp Thiếu Niên

Chương 69: Sinh ý

Tuấn Hào vừa đi vừa suy nghĩ, bây giờ thời khắc quan trọng nhất là phải thành lập thế lực riêng cho bản thân. Muốn diệt Hắc Bang của cha con Hà Hạ, nên khởi đầu từ bây giờ dần dần huấn luyện, chờ đợi thời cơ thích hợp là tốt nhất.

Bản thân cảm thấy nhàm chán, không biết suy nghĩ phải đi đâu để giải sầu, đi học lại càng thấy nhàm chán hơn. Kiếm tiền sao? Tiền đầy người đây rồi kiếm làm gì nữa. Quanh đi quẩn lại vẫn là cái suy nghĩ về vấn đề thành lập thế lực. Bỗng nhiên trong óc lóe lên những tia sáng kì dị, đi thẳng đến dãy nhà học mục tiêu là một thế lực có tiếng. ...................

Thời đại này, xã hội vốn phát triển, nhưng ở cái vùng đồi núi miền Bắc hẻo lánh này cách kiếm tiền duy nhất là dựa vào tài nguyên thiên nhiên để kiếm tiền. Công chức cao có quyền đè ép người gây khó dễ, còn người bên dưới chẳng lẽ nhặt sắt vụn mà kiếm sống, quả thật quá khó khăn. Bắt đầu từ những bọn côn đồ cho đến học sinh, ai ai cũng dở cái thói lưu manh của mình ra mà kiếm sống. Có bữa đực bữa cái. Có tiền đã khó, muốn một cái máy in tiền còn khó hơn. Cả nước có lẽ đếm được trên đầu ngón tay. ............

Rầm!

Tuấn Hào đạp cửa xông vào một lớp học, đi suốt cả tiếng đồng hồ không biết đã nhầm lẫn bao nhiêu lần, lúc đi đến cầu thang tiện thể kéo một thằng ốm yếu khóa trên lại hỏi chính xác được vị trí mà cái tên Đầu Gấu đang học. Trên đường đi đã chửi bới không biết bao nhiêu lần cái trường học rộng lớn này rồi.

Lúc này gã thầy giáo đang đứng trên bục xàm ngôn xàm xàm ngữ say sưa thì bị cắt đứt, trong lòng khó chịu, mấy dạo này học sinh khá ngoan, tâm tình xàm ngôn bỗng khá lên chút ít thì bị người cắt đứt, giọng khó chịu quát lớn.

- Này em học sinh kia, từ đâu tới, đây là.....

- Cút.

Bịch!

Tuấn Hào không nói gì nhiều, để cho ông ta một chữ cút rồi túm thẳng cổ áo ném bay ra ngoài hành lanh.

A.....a....a..

Ngoài tiếng a của lão giáo đó ra còn kèm theo vài tiếng a của một vài học sinh nữ khác nữa. Yêu kiều rên hô một tiếng. Tuấn Hào tiện tay kéo cái ghế ra ngồi giữa bục giảng, mắt đảo liên hồi như muốn tìm kiếm thứ gì đó.

Vài ả nữ sinh thì ngây dại, thật tiêu sái a! Dám túm cổ thầy giáo trong lớp ném ra ngoài thì rất có quyền lực không thuộc hạng bét thì ít nhất cũng phải hạng nhất nhì a. Nịnh nọt vài câu chẳng phải từ đây đời lên tiên sao. Không ngừng có nữ sinh ném ngang quăng dọc một vài cái mị nhãn nóng bỏng, tựa hồ rất có tự tin với thân thể thánh khiết đẹp đẽ của mình.

Tuấn Hào vờ như không thấy, đối với hàng tạp chất không có hứng thú, dù sao thì cũng không xinh đẹp cho lắm. Ở đây nếu được phép thì Tuấn Hào sẽ lựa chọn Mỹ Na, cô nhóc đáng yêu kia và mụ cảnh sát Tố Tố yêu nghề nghiệp kia. Tuấn Hào bỗng nghe chối tai, thì ra lão giáo già ngoài kia vẫn không ngừng chửi rủa mồm há to đến ngay trứng đà điểu cũng có thể nhét vừa. Tay với cái giẻ lau bảng còn ướt sũng nước vo tròn lại giở chiêu xa thụ của mình ném một cái bay thẳng mồm ông ta không lệch một tí nào. Đi ra ngoài túm cổ áo ông ta lên rồi đá đít một cái đuổi cút tiếp. Trước khi đi vẫn còn mở miệng ú ú ớ ớ vài câu tưa như sẽ không hề bỏ qua cho việc lần này. Quay lại lớp học, lạnh lùng nói một câu.

- Tại đây.....thằng ml nào là Đầu Gấu bước ra đây.

Vẫn im lặng không ai trả lời chỉ có mị nhãn không ngừng liếc đến. Tuấn Hào hận không thể đem hết mắt lũ này ra rồi moi lần lượt từng cái một.

- Nhanh cái chân lên...nếu không tao đánh từng người một.

Bốp! Bốp! Bốp!

Bỗng dưới cuối lớp vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt, một thân hình cao to đứng lên, mũi sưng vù, đầu trọc lóc hiện lên một vài sợi tóc đang nhú. Chính xác là tên Đầu Gấu đã bị Tuấn Hào nhổ tóc, đấm cho sưng mũi rồi, Đầu Gấu mạnh dạn nói.

- Hoan nghênh người anh em.....rất có đảm lượng đó.............không biết lần này đến là có việc hay sinh ý?

- Cơ mật!

Tuấn Hào nhàn nhạt trả lời, bộ dạng vẫn lạnh lùng, Đầu gấu dường như cũng đã hiểu ra điều gì đó bước lên bục giảng.

- Mọi người không liên quan xin bước khỏi lớp, huynh đệ của ta mời ở lại.