Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 711: Nhà đầu tư điên cuồng

Sau khi người thanh niên đeo kính nói xong, các phóng viên hiện trường cũng lần lượt suy đoán. Người này rốt cuộc là ai thế? Vì sao trước đây chưa gặp người này?

Đúng lúc đó, một cảnh tượng xuất hiện khiến cho tất cả mọi người ở hiện trường đều không ngờ tới.

Chỉ thấy một người đàn ông hơi mập mặc áo sơ mi trắng vẫn luôn ngồi ở hàng ghế đầu đứng dậy, mặt đầy vẻ tươi cười nhìn Liễu Kình Vũ nói:

– Bí thư Liễu, tôi cũng muốn tài trợ cho hoạt động tuyển chọn người phát ngôn lần này. Tôi cũng định chi ra 50 triệu, số tiền này cũng được chia ra giống như anh bạn vừa rồi, 10 triệu dùng làm chi phí phát ngôn của người phát ngôn, 40 triệu còn lại dùng làm kinh phí hoạt động. Tôi hi vọng hai người chúng tôi liên thủ lại có thể làm tốt hoạt động tuyển chọn người phát ngôn lần này. Với 20 triệu tiền lương khá phù hợp để tuyển một hoặc vài người phát ngôn cho dự án giao thông then chốt ba Tỉnh của huyện Thụy Nguyên.

Sau khi người đàn ông áo sơ mi trắng nói xong, hiện trường bỗng như sôi sục lên.

Người thanh niên đeo kính đó không ai quen biết, nhưng người đàn ông áo sơ mi trắng này lại có phóng viên biết. Bởi vì ông ta là nhân vật rất nổi tiếng trong giới kinh doanh, mặc dù ông ta được đánh giá là người khiêm tốn, nhưng thỉnh thoảng cũng tiếp phóng viên tới phỏng vấn.

Một phóng viên của thời báo kinh tế trong đó lên tiếng có chút kích động:

– Trời ơi! Nếu tôi không nhầm, ngài… ngài có lẽ là Chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn đầu tư Chính Long – Từ Chính Long.

Người đàn ông áo sơ mi trắng cười quay người lại, nhìn người phóng viên đó, có chút kinh ngạc nói:

– Anh quen tôi?

Người phóng viên đó liền gật đầu nói:

– Đúng vậy, tôi đã từng cùng lãnh đạo của tôi tới phỏng vấn ngài rồi. Tập đoàn đầu tư Chính Long của ngài là một trong những tập đoàn có quỹ đầu tư khá nổi tiếng trong nước chúng ta.

Nghe thấy những từ tập đoàn đầu tư Chính Long, rất nhiều phóng viên hiện trường đều hít một hơi dài. Bởi vì tập đoàn đầu tư Chính Long 3, 4 năm gần đây có quỹ đầu tư cao ngất ngưởng. Mấy năm gần đây họ đã đầu tư hàng chục dự án, hầu như mỗi dự án đều mang tới cho họ 3 đến 5 lần lợi ích. Một vụ đầu tư hoành tráng nhất là họ đã đầu tư dự án 200 triệu, hiện tại trị giá cổ phần họ đang giữ đã lên tới 5 tỷ. Hơn nữa còn tiếp tục tăng gia trị. Theo tin tức tập đoàn đầu tư Chính Long hiện có giá trị thị trường lên tới hàng trăm tỷ tệ.

Cho nên, sau khi thân phận của Từ Chính Long bị phóng viên đoán được, không khí trong phòng họp bỗng diễn biến kịch liệt. Đặc biệt là sau khi Từ Chính Long nói muốn đầu tư 50 triệu ủng hộ hoạt động tuyển chọn người phát ngôn của huyện Thụy Nguyên, đã không còn ai chất vấn về tính khả năng hoạt động tuyển người này thất bại nữa.

Hai người đầu tư 100 triệu, chỉ là dùng để chọn người phát ngôn của một huyện nhỏ, chi phí này chắc chắn không dùng được rồi.

Ban đầu hiện trường còn trầm mặc, tất cả phóng viên đều nhìn về phía Từ Chính Long:

– Từ tổng, xin hỏi vì sao ngài lại chọn hoạt động tuyển người của huyện Thụy Nguyên?

Từ Chính Long thản nhiên cười, câu trả lời của ông ta đã nằm ngoài dự đoán của mọi người:

– Bởi vì dự án này của huyện Thụy Nguyên rất đáng để đầu tư. Bởi vì phong cách làm việc của Liễu Kình Vũ khiến tôi tín phục. Mặc dù anh ta còn trẻ tuổi, nhưng lại là người làm việc thực sự.

Lúc này, một phóng viên lớn tiếng hỏi:

– Từ tổng, trước đây ông đã quen Liễu Kình Vũ sao? Nếu không quen, vì sao ông lại nói Liễu Kình Vũ làm việc khiến người ta tín phục?

Từ Chính Long cười nói:

– Nói thực, tôi và Liễu Kình Vũ trước tối ngày hôm qua không hề quen biết nhau. Tối hôm qua tôi xem dự án giao thông then chốt ba tỉnh này của huyện Thụy Nguyên qua Microblog của Liễu Kình Vũ trên mạng, khi đó lòng hiếu kỳ thôi thúc tôi, qua Microblog tôi đã nói chuyện với anh ấy vài câu, tôi thấy câu trả lời của Liễu Kình Vũ rất thành thực, không có chút nào là lão Vương bán dưa. Ngược lại còn nói rất rõ ràng cái được và cái mất của toàn bộ sự việc này, cũng chính là sự thành thực và thẳng thắn của anh ấy đã hấp dẫn tôi. Cho nên, hôm nay mới tới hiện trường xem xem.

Khi tới hiện trường, tôi thấy phía bên huyện Cát An cố ý bố trí người lôi kéo các anh tới phòng họp của họ. Khi đó, tôi cảm thấy rất hay, tôi muốn xem Liễu Kình Vũ sẽ xử lý thế nào chuyện này. Còn quá trình xử lý và kết quả của Liễu Kình Vũ thì tôi tin mọi người cũng đã thấy. Tôi chỉ có thể nói một câu, cá nhân tôi rất xem trọng tình tiết. Xét theo góc độ tình tiết mà hôm nay tôi đã thấy, tôi thấy Liễu Kình Vũ là một người rất dũng cảm và quyết đoán, cho nên tôi thấy hợp tác với huyện Thụy Nguyên có lẽ là một lựa chọn đúng đắn.

Nói tới đây, Liễu Kình Vũ đích thân bước xuống khỏi ghế chủ trì cầm chiếc microphone đưa cho Từ Chính Long.

Từ Chính Long nhận chiếc microphone, nói lớn:

– Mọi người đã thấy rồi, chi tiết mà Liễu Kình Vũ đưa cho tôi chính là biểu hiện Liễu Kình Vũ dù là một Bí thư Huyện ủy trẻ tuổi, nhưng lại rất khiêm tốn. Ở đây, tôi tuyên bố một việc, tập đoàn Chính Long chúng tôi sẽ xuất vốn đầu tư 30 tỷ tệ, tham gia vào dự án đầu mối giao thông then chốt ba tỉnh của huyện Thụy Nguyên. Tôi tin rằng lúc này mọi người cũng có thể hiểu vì sao tôi muốn đầu tư 50 triệu tài trợ cho hoạt động tuyển chọn người phát ngôn rồi chứ.

Sau khi Từ Chính Long nói xong, không chỉ tất cả phóng viên hiện trường đều ngây người ra, mà ngay cả Liễu Kình Vũ cũng ngây người ra.

Mục đích hắn tổ chức cuộc họp giới thiệu và thúc đẩy dự án lần này là với thái độ ôm cây táo không đánh mất chiếc gậy tre. Đối với cuộc họp lần này có tìm được nhà đầu tư hay không hắn căn bản không có bất kỳ hi vọng nào. Hắn chủ yếu là hi vọng thông qua cuộc họp báo giới thiệu và thúc đẩy đầu tư dự án lần này để quảng bá rộng rãi khắp cả nước thông qua truyền thông. Liễu Kình Vũ tin chỉ cần thông qua phạm vi báo cáo truyền thông lớn là có nhà đầu tư xem trọng dự án này. Tuy nhiên, điều khiến hắn không ngờ là người đàn ông hơi mập bước chân vào phòng họp Thiên Tâm Các đầu tiên này lại chính là ông chủ của tập đoàn đầu tư Chính Long. Hơn nữa, ông chủ lớn như vậy, vừa mở miệng là đầu tư 30 tỷ đồng rồi.

Quả thực Liễu Kình Vũ có chút bị chấn động.

Tuy nhiên Liễu Kình Vũ là một người phúc hậu. Khi tất cả mọi người còn chìm trong nỗi khiếp sợ, Liễu Kình Vũ đã đầy vẻ sung mãn nói:

– Từ tổng, rất cảm ơn ngài đã xem trọng dự án này của huyện Thụy Nguyên chúng tôi. Tuy nhiên, tôi cũng xin nói lại với ngài một lần nữa về những rủi ro phải đối mặt của dự án này. Thứ nhất, nguy hiểm chính là hiện tại dự án này của chúng tôi vừa mới được huyện và thành phố phê duyệt, việc phê duyệt của tỉnh và cấp bộ hiện vẫn chưa thông qua. Thứ hai, dự án này đầu tư rất lớn, dính dáng tới việc điều chỉnh ở các phương diện. Hiện tại, những việc này đều chưa được triển khai, dự định của chúng tôi là chờ quỹ trù bị tương đối mới triển khai điều chỉnh, cho nên rủi ro trong đó còn tương đối lớn, hi vọng ngài suy nghĩ cẩn trọng.

Từ Chính Long cười nói:

– Bí thư Liễu, điểm này anh cứ việc yên tâm, thân là thương nhân, tôi chắc chắn phải tính tới rủi ro rồi. Tôi rất thích dự án này. Tuy nhiên, khoản tiền này tôi chắc chắn có thể điều chỉnh được trong toàn bộ dự án. Nhưng, chúng ta có thể ký với nhau một hiệp ước, chỉ cần phía bên các anh điều chỉnh được tương đối rồi, chúng tôi sẽ trực tiếp rót vốn vào. Như vậy, dự án này có thể vận hành bình thường rồi. Ngoài ra, có hiệp nghị này rồi, các anh cũng có thể lấy hiệp nghị này đi xin phê duyệt, tôi tin lãnh đạo cấp trên thấy được số vốn ủng hộ này chắc chắn cũng sẽ suy tính lại.

Nghe Từ Chính Long nói rõ ngọn ngành với mình như vậy, Liễu Kình Vũ cũng mỉm cười.

Không thể không nói, con người Từ Chính Long vô cùng lão đạo, ngay cả những lời đe dọa nhất cũng đều nói ra trước mặt. Mặc dù ông ta đồng ý đầu tư, nhưng tiền đề là việc điều chỉnh dự án này phải tương đối. Mặc dù chỉ là một câu nói đơn giản, nhưng lượng công việc trong đó lại lớn vô cùng. Hơn nữa, một khi sự phối hợp dự án đã tương đối rồi cũng có nghĩa là việc phê duyệt, phối hợp giữa các tỉnh cũng chẳng còn vấn đề gì nữa, tới khi đó e là nhà đầu tư sẽ chen chúc tới, nguồn vốn chắc chắn sẽ không thể có chuyện gì được.

Không buôn bán không gian dối, lúc này Liễu Kình Vũ đã hiểu rõ câu nói này. Nhưng Liễu Kình Vũ vẫn còn phải cảm tạ vô cùng Từ Chính Long, bởi vì khi mình cần có người đứng lên nhất thì ông ta đã ra tay. Mặc dù đưa ra một khái niệm sau khi phối hợp tương đối mới rót tiền vốn, nhưng cũng đưa ra một khái niệm trước tiên ký hiệp nghị, mà thông qua hiệp nghị Liễu Kình Vũ lại có thể giảm thấp được rủi ro về phía huyện Thụy Nguyên rất nhiều. Hai bên đã hình thành thế cân bằng tương hỗ, cho nên xét từ điểm này, tên Từ Chính Long này làm kinh doanh cũng khá quang minh chính đại.

Liễu Kình Vũ cười gật đầu:

– Được rồi, Từ tổng rất thẳng thắn. Tôi thay mặt cho Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện Thụy Nguyên nhiệt liệt hoan nghênh ngài và tập đoàn đầu tư Chính Long của ngài, hi vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.

Nói xong, Liễu Kình Vũ chủ động đưa tay ra bắt tay Từ Chính Long, hai người nhìn nhau cùng cười.

Mặc dù hai người này độ tuổi chênh nhau khoảng chừng một giáp, nhưng hai người lại đều rất quý đối phương.

Từ Chính Long thích chàng thanh niên trẻ tuổi Liễu Kình Vũ hữu dũng hữu mưu. Còn Liễu Kình Vũ thích sự quang minh chính đại của Từ Chính Long mà tâm cơ thâm trầm.

Hiện trường lập tức vang lên tràng vỗ tay nhiệt liệt, tất cả các phóng viên đều chụp ảnh, quay phim Liễu Kình Vũ và Từ Chính Long.

Tất cả phóng viên đều biết lần này mình tới đây không phải là phí công, tin tức ngày hôm nay chắc chắn đủ kinh động địa cầu rồi.

Một huyện nhỏ bé lại hấp dẫn được ông chủ tập đoàn đầu tư Chính Long khổng lồ trong giới đầu tư đích thân ra mặt, hơn nữa còn xuất ra 30 tỷ tệ. Điều này cần phải có sự quyết đoán và dũng khí rất lớn. Quan trọng nhất là tập đoàn đầu tư Chính Long tới nay hầu như còn chưa từng có tiền lệ đầu tư thất bại nào. Tất cả mọi người đều chú ý tới tập đoàn Chính Long, đều chờ xem rốt cuộc tập đoàn Chính Long sẽ gặp phải dự án đầu tư thất bại đầu tiên. Rõ ràng, dự án này của huyện Thụy Nguyên rất được mong chờ, rốt cuộc tập đoàn Chính Long lần này sẽ thất bại hay thành công đây?

Click…Click…Click

Tiếng máy ảnh chớp nháy liên tục vang lên.

Đúng lúc này, lại có một phóng viên đứng dậy, hắn ta lớn tiếng hỏi Liễu Kình Vũ:

– Bí thư Liễu, tôi muốn hỏi anh, anh đã liên tục nhấn mạnh Từ tổng về tính rủi ro trong dự án này của các anh, nhưng vì sao lại tổ chức cuộc họp này? Mục đích các anh tổ chức cuộc họp giới thiệu và thúc đẩy dự án này không phải là tìm kiếm nhà đầu tư sao? Anh làm như vậy chẳng phải là tự mâu thuẫn sao? Có phải điều này chứng tỏ là cá nhân anh đang giả dối không?

Hiện trường một lần nữa trở nên tĩnh lặng, câu hỏi rất sắc bén.