Diễm Ngộ Chi Lữ

Chương 204: Tế Nam phong vũ

Sinh ý của mấy khách sạn ở Tế Nam trong những ngày này rất phát đạt, khách liên tục vào thuê phòng, căn bản đã hết chỗ. Ông chủ của những khách sạn này vô cùng vui mừng chứ không hề cảm thấy kỳ quái vì sao mấy ngày nay người vào Tế Nam lại đông hơn trước cả chục lần. Những người này đến đây rốt cuộc có việc gì? Tự nhiên việc này không quan hệ đến với những người làm ăn cho bọn hắn.

Tửu lâu vẫn luôn là nơi long xà hỗn tạp, cũng là nơi truyền bá tin tức nhanh nhất của Võ lâm. Những người bên ngoài đến nơi đây không thể không ăn. Bởi vì không quen thuộc hoàn cảnh, địa lý nên một ít Võ lâm độc hành muốn điều tra tình hình thì phương pháp tốt nhất chính là đến tửu lâu nghe ngóng chút tin tức.

Thừa Phong tửu lâu khá nổi tiến ở Tế Nam. Các Võ lâm hào kiệt đi ngang qua Tế Nam đều thích đến đây ăn uống. Buổi trưa tầng một của tửu lâu đã đầy khách, mà lầu hai cũng đã ngồi kín tám phần. Lúc này chỉ thấy mấy người xuất hiện ở trên đầu cầu thang tầng ba. Bọn họ quan sát một chút động tĩnh trên lầu rồi trực tiếp đi đến ngồi ở bên cạnh cửa sổ. Nhìn kỹ thì thấy có bốn người, ba nam, một nữ. Chính là Trương Tuyết, Chu Lượng, Doanh Phong và Hôi Hạc của phái Hoa Sơn.

Lúc này Trương Tuyết đang ngồi ở gần cửa sổ, ánh mắt từ trên cao chăm chú quan sát động tĩnh trên đường. Nhìn một lát, Trương Tuyết thu hồi ánh mắt bắt đầu cẩn thận đánh giá tửu khách trên tầng ba. Bởi hai tầng bên dưới đã ngồi không ít tửu khách nên tầng ba yên tĩnh hơn rất nhiều. Kể cả bàn Trương Tuyết thì mới có bốn bàn, còn đâu đều là bàn trống. Liếc nhìn ba bàn còn lại, Trương Tuyết hơi biến sắc, nhỏ giọng nói: "Người ở ba bàn kia, mọi người có biết không? Ta thấy hình như khá quen thuộc, nhưng không dám khẳng định."

Chu Lượng nghe thấy vậy liền nhìn từ bàn thứ nhất trở đi. Chỉ thấy bàn thứ nhất đang có hai người, một là một trung niên áo xanh khoảng bốn mươi tuổi, tướng mạo bất phàm. Ở bên cạnh hắn là một phụ nhân mặc áo đen khoảng ba mươi sáu, ba mươi bảy tuối, dung mạo xinh đẹp. Phụ nhân này mặc một bộ trang phục bó sát người làm lộ ra thân thể đầy đặn tràn ngập sức hấp dẫn. Vẻ mặt hai người này rất bình tĩnh và lạnh lùng, chỉ lặng lẽ ngồi ăn chứ không nói gì, xem ra không phải người dễ trêu chọc vào.

Bàn thứ hai, một hòa thương đi chân đất, một đạo sĩ tha phương, một tên khất cái tàn phế, một nữ nhân mặt đầy vết rỗ, đúng là một tập hợp kỳ quái làm người ta giật mình. Tuổi bốn người này đều khoảng từ bốn mươi đến sáu mươi, vẻ mặt mỗi người đều rất khác nhau.

Bàn thứ ba đang có một vị đao khách và một kiếm khách ngồi. Đao khách khoảng ba tám, ba chín tuổi, tướng mạo uy vũ, mặt đầy chính khí, thân thể cường tráng. Mà kiếm khách khoảng bốn mươi tuổi, thân hình khá gầy yếu, trên khuôn mặt trắng nõn luôn tươi cười, cả người nhìn qua có cảm giác rất tang thương.

Cẩn thận quan sát người của ba bàn kia, Chu Lượng nhỏ giọng nói: "Bốn quái nhân kia có vẻ rất quen, nhưng trong lúc nhất thời không nghĩ ra được. Còn về phần đao khách và kiếm khách kia thì hình như chính là Đao Kiếm song hùng đã biến mất trên giang hồ hơn hai mươi năm qua. Còn một nam, một nữ trên bàn đầu tiên, ta không nhận ra, mấy người thì sao? Nói xong, hắn nhìn sang ba người còn lại.

Doanh Phong nhìn bốn quái nhân, trong mắt không khỏi lộ ra một tia kinh hãi, nhỏ giọng nói:

"Bốn người này ta đoán là Tứ Bất Toán của Phong Nhân viện một trong bảy tuyệt địa của Võ lâm?

Lời này vừa nói ra khiến ba người còn lại đều biến sắc, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

Trương Tuyết âm trầm nói: "Nếu thật sự là bọn hắn thì sau này tốt nhất thấy thì tránh đi, không trêu vào bọn hắn là tốt nhất. Những người này không phải là người mà chúng ta có thể trêu vào. Nếu như bọn họ điên lên thì sợ rằng cả Võ lâm đều chấn động. bây giờ không ai biết một nam một nữ ở bàn đầu tiên là ai, nhưng xem ra cũng không phải nhân vật đơn giản."

Hôi Hạc nói: "Nhưng nhân vật này bình thường rất hiếm khi xuất hiện trên giang hồ vì vậy vô cùng thần bí. Lần này đều xuất hiện ở Tế Nam sợ rằng cũng đã có chuẩn bị mà đến. Xem ra chúng ta phải bàn bạc kỹ lưỡng hơn"

Trương Tuyết nghe thấy vậy thở dài một tiếng, khẽ gật đầu không nói gì.

Nhưng vào lúc này lầu hai lại có thêm hai nhóm người. Nhìn kỹ trong đó có cao thủ của phái Võ Đang, còn nhóm người còn lại trông rất thần bí. Bởi vì bốn người Trương Tuyết không một ai nhận ra bọn họ. Chỉ thấy nhóm người này có ba người. Một người khoảng ngũ tuần mặc một bộ y phục sang trọng, tay cầm quạt trông rất tiêu sái đi ở giữa. Ngũ quan đoan chính, khí chất trầm ổn, chỉ nhìn qua đã biết người này không tầm thường. Bên cạnh hắn là hai lão già, một người lưng còng, một người vừa gầy vừa thấp, nhìn trông khá xấu xí. nguồn Trà Truyện

Chưởng môn Võ Đang Ngọc Thanh Tử khẽ gật đầu với bốn người Trương Tuyết, coi như là chào hỏi rồi lập tức mang theo cao thủ trong phái đến ngồi ở một bàn gần bốn người Trương Tuyết. Mà ba người thần bí kia lại ngồi ở bàn đối diện với Trương Tuyết, rất gần một nam một nữ.

Tiểu nhị rất nhanh đã mang rượu và thức ăn lên, bốn người Trương Tuyết liền bắt đầu ăn. Vừa ăn cơm, bọn họ vừa chăm chú quan sát động tĩnh trên lầu. Phát giác ra trên lầu dường như có một dòng nước ngầm đang chảy mạnh. Chưởng môn Võ Đang Ngọc Thanh Tử ở bên cạnh cũng hơi biến sắc, hiển nhiên là đã nhìn ra một vài nhân vật trên lầu.

Thời gian chầm chậm trôi qua, không lâu sau lại có thêm mấy nhóm người đi lên. Đến lúc này lầu ba đã rất náo nhiệt. Lần này có thêm bốn nhóm người đi lên lầu. Nhóm đầu tiên là hai đại hán khoảng ba mươi tuổi mặt mũi bặm trợn, ánh mắt lấm la lấm lét như kẻ trộm. Nhóm người thứ hai chỉ có một người, là một trung niên văn sĩ khoảng bốn ba, bốn tư tuổi, trông rất anh tuấn. Vẻ mặt người này rất bình tĩnh, trên mặt lộ ra một tia mỉm cười, vầng trán hơi nhăn lại dường như trong lòng đang suy nghĩ điều gì.

Nhóm thứ ba cũng chỉ có một người, ăn mặc trang phục khá cổ quái. Từ trang phục thì xem ra không phải người Trung nguyên, mà rất giống người quan ngoại. Người này nhìn qua khoảng sáu mươi, vẻ mặt hồng hào trong mắt thi thoảng lóe thần quang, đang đánh giá những bàn xung quanh.

Nhóm thứ tư là hai người, một lão già mù bảy mươi tuổi cầm một cây gậy gỗ trong tay. Bên cạnh là một tiểu cô nương mười một, mười hai tuổi, trông rất khả ái. Hai người ngồi ở trong góc tường, dường như có ý tách khỏi mọi người.

Những người có mặt ở đây từ trước, cùng với ba nhóm người đến sau cùng không nói gì. Nhưng chỉ có hai tên đại hán ba mươi tuổi lại lớn tiếng nói chuyện. chỉ nghe thấy tên lớn hơn mấy tuổi nói: "Lão nhị, thành Tế Nam mấy ngày nay quả thật rất náo nhiệt. Chúng ta ở đây mấy chục năm chưa gì chưa thấy, nhưng chưa bao giờ thấy nhiều cao thủ Võ lâm xuất hiện ở Tế Nam như vậy."

Lão nhị nói: "Không sai, lão đại, nói thật cao thủ trong thành Tế Nam này có ai là chúng ta không nhận ra. Nhưng hai ngày qua thấy ai cũng lạ mặt, tất cả đệ đều không nhận ra. Hai huynh đệ chúng ta làm sao có thể lăn lộn ở đây được chứ. Hai ngày qua huynh có tra được động tĩnh gì không, có thu hoạch gì không. Tiểu đệ tìm đỏ con mắt cũng tra được không ít tin tức."

Lão đại lớn tiếng nói: "Không phải ta khoác lác, lão nhị lần này ngươi tra được, tuyệt đối không nhiều bằng ta. Ngươi tin không. Nếu không chúng ta đánh cuộc một phen, hôm nay ai thua thì phải trả tiền cơm. Sao huynh đệ trong nhà cả, tính như vậy cũng không quá chứ?"

Lão nhị nói: "Được, đây là huynh nói đó. Đại ca, chúng ta một người nói một chuyện, xem ai đến lúc cuối cùng không còn gì để nói thì coi như thua, được không? Bắt đầu từ huynh."

Lão đại cười nói:

"Được, một lời đã định, bắt đầu từ ta. Trước hết ta sẽ nói về chuyện thứ nhất. Lần này có rất nhiều cao thủ Võ lâm đến Tế Nam thành, trong đó tự nhiên sẽ có rất nhiều nhân vật thần bí. Theo ta được biết nhân sĩ chính đạo đầu tiên đến nơi đây chính là cao thủ phái Hằng Sơn. Lần này phái Hằng Sơn đến đây chính là Lạc Hà tiên tử đứng thứ mười một trên Bách hoa phổ lần thứ nhất – sư muội của chưởng môn phái Hằng Sơn, lúc này gọi là Lạc Hà đạo cô đã mang theo bảy nữ đệ tử cùng với hai vị sư huynh là Giáng Trần và Lạc Phàm bí mật tiến vào Tế Nam thành, lúc này đang ở Huyền Từ Am bên ngoài thành. Điều này ngươi chắc là không biết." Nói xong hắn cười đắc ý một tiếng.

Lão nhị hừ một tiếng nói: "Bây giờ mắt là bắt đàu thôi, đừng gấp. Lần này đến Tế Nam ngoài phái Hằng Sơn ra, cao thủ của ba phái Hoa Sơn, Võ Đang, Thanh Thành cũng đều tới. Nhưng có một điều sợ rằng huynh không biết đó là ngoại trừ ba phái này, thì cao thủ mạnh nhất của phái Không Động, Kiếm tâm vô ngã Tần Bách Xuyên đứng thứ sáu trên Địa bảng lần hai cũng đã bí mật tiến vào Tế Nam thành."

Lời này vừa nói ra khiến cho mọi người trên lầu ba có những biểu hiện khác nhau. Cao thủ hai phái Hoa Sơn và Võ Đang đều rõ ràng hiện ra vẻ kinh ngạc, dường như không ngờ sẽ có chuyện này.

Lão đại uống một ngụm rượu nói: "Được, hòa một một, đến lượt ta. Chính đạo đã nói, giờ chúng ta nói đến hắc đạo. Lần này trong Võ lâm tứ đại bang phái thì ngoại trừ Thông Thiên Môn ra thì ba đại bang phái kia đều có người bí mật đến đây. Mà đến trước tiên chính là Thiên Nhất Giáo Giang Nam. Về phần cao thủ của hai phái Phi Ưng Giáo và Tuyệt Thiên Môn thì theo ta được biết trưa ngày hôm qua đều bí mật đến được đây. Trong đó giáo chủ Thiên Nhất Giáo Giang Nam cũng đã đến đây. Chỉ là không ai biết hắn đang ở đâu mà thôi. Ba đại bang phái kia chỉ phái một ít cao thủ đến mà thôi. Được rồi, tới ngươi.

Lão nhị nói: "Đại ca nói Tứ đại bang phái, vậy tiểu đệ sẽ nói Võ lâm Tam đại Thư viện. Lâm Vân của Võ lâm thư viện tối hôm qua đã xuất hiện ở trong thành Tế Nam, nhưng chỉ trong nháy mắt đã biến mất. Đồng thời Phượng Hoàng đặc sứ Hoa Tinh danh chấn thiên hạ ngày hôm qua đã tiến vào Bách Hoa Môn, lúc này đang tạm thời ở trong Bách Hoa Môn. Có người nói trên người hắn có một bảo vật là món đồ mà Đỗ Bách Thiện ở Thái An thành tặng cho. Ngoài ra Diệp Tinh, thiên kim tiểu thư của Diệp gia ở Giang Nam cũng đi theo Hoa Tinh tiến vào Bách Hoa Môn. Về phần Thiên Tinh thư viện theo ta biết lúc này cũng phái một vị Thiên Tinh sứ giả thần bí bí mật đến đây, sáng sớm nay đã đến được Tế Nam thành, tạm thời còn chưa có chỗ đặt chân. Mà Bạch Lộc thư viện là thần bí nhất, có người nói có hai cao thủ của thư viện này đã đến đây, nhưng không biết là ai.

Lão đại nói:

"Ngoài điều này, có không ít nhân vật trên kỳ nhân phong vân lục mà Thiên Cơ cốc công bố mấy hôm trước đã đến Tế Nam. Như Thế Ngoại Tam Thành, Càn Khôn Tứ Tuyệt, Thần Châu Ngũ Dị, Giang Hồ Lục Tán, Cửu Chân Thất Tuyệt, Hồng Hoang Bát Tiên, tất cả đều là cao thủ hiếm thấy trên Phong vân bảng. Trong đó sợ rằng ngươi không biết toàn bộ Cửu châu thất tuyệt đã chết hết, trong đó có năm người chết trên tay Hoa Tinh. Mà Thần Châu Ngũ Dị cũng chỉ còn lại Huyết Nga Lão Quái và Lục Nhãn Tà Thần. Lúc này Huyết Nga Lão Quái đã tiến vào thành Tế Nam từ hôm qua.

Lão nhị nói: "Cái này chẳng có gì, Âm Dương Tán Nhân trong Giang Hồ Lục Tán nhân cũng đã tới."

Nói xong hắn nhìn một nam một nữ ở cách đó không xa, nhưng trong nháy mắt đã thu ánh mắt lại. Hai người bọn họ nói khiến cao thủ hai phái Hoa Sơn và Võ Đang rất chú ý. Bọn họ vừa nghe thấy có nhiều cao thủ đến Tế Nam như vậy đều không khỏi khiếp sợ.

Lão nhị nói: "Ngoại trừ những người này thì trang chủ Mai Hoa Cư Sĩ của Mai Hoa sơn trang trong thất tuyệt địa là nhất cung, nhị các, tam cốc, tứ viện cũng đang trên đường tới đây, tin rằng chiều nay có thể đến."

Lão đại nói: "Trong Thập Tam Kỳ Môn, hai đại cao thủ của Tây tà môn cũng đã tới."

Lão nhị nói: "Phong Nhân viện trong Thập Tam Kỳ Môn có Tứ Bất Toán đã đến đây."

"Túy Kiếm Môn chủ Lý Nhạc hai ngày trước cũng đã đến nơi."

Lão đại không hề tỏ ra thua kém, nhìn lão nhị. Lão nhị suy nghĩ một chút, mở miệng nói: "Xá nữ giáo đã biến mất rất lâu trong chốn Võ lâm cũng xuất hiện trên giang hồ, đồng thời các cao thủ của giáo phái này cũng đang chạy tới Tế Nam thành. Tới lượt lão đại đó. Hắc hắc."

Lão đại hừ một tiếng, trầm ngâm một chút nói: "Cẩn thận nghe cho rõ đây, Mộc Tây Tạp Tái ngoại đệ nhất cao thủ cũng đã tới, lúc này đang ở trong Tế Nam thành." Nói xong hắn liếc nhìn mọi người trên lầu một cái.

Mặt lão nhị trầm xuống.

"Cao thủ trên Thiên bảng lần thứ nhất cũng có một vị đã tới đây, chính là Vô Song Thư Sinh Tống Văn Kiệt đứng hàng thứ ba."

Lão đại nghe thấy vậy bắt đầu trầm ngâm không nói, lúc này hắn đang suy nghĩ xem mình còn biết chuyện gì nữa không. Bốn phía rất tĩnh lặng, tất cả mọi người đều nhìn vào hai huynh đệ này, muốn xem hai người bọn họ còn biết bí mật gì nữa không.

Đột nhiên, lão đại uống một ngụm rượu lớn rồi nói: "Còn có, Chấn Thiên Cung đã xuất hiện ở bên ngoài thành Tế Nam cách đây hai ngày. Thế nào, tới lượt ngươi đó lão nhị. Hắc hắc, tiền bữa cơm này ngươi nhất định phải trả rồi."

Lão nhị cười lạnh nói: "Vẫn còn sớm lắm. Người đoạt được bí kíp võ học trong Hắc long đàm một canh giờ trước đã bí mật lẻn vào Tế Nam thành. Điều này đại ca không biết phải không, lão đại?" Hai từ cuối cùng hắn kéo dài ra, như muốn nhắc nhở.

Lão đại mở miệng nói: "Cẩm hạp thần bí trong truyền thuyết đầu tiên là rơi vào trong tay Hắc Thủy Ma Sát. Nhưng Hắc Thủy Ma Sát lại mới chết ở Lạc Dương, khiến cho mất đi tung tích của Cẩm hạp. Sợ rằng ngươi không biết đệ tử của Hắc Thủy Ma Sát đã cải trang tiến vào Tế Nam lúc sáng nay. Lão nhị, nói tiếp đi ha ha." Nói xong hắn còn đắc ý nhìn lão nhị.

Lão nhị trầm mặt xuống, mở miệng nói: "Có người nói Băng Nguyên Chi Hoa Hàn Ngọc đứng thứ hai trên Thiên tiên phổ lần thứ hai đã tiến vào Trung nguyên, đang đi về phía Tế Nam, điểm này chắc đại ca không biết chứ."

Lão đại khẽ hừ một tiếng nói: "Lần này có nhiều cao thủ Võ lâm như vậy đến Tế Nam, ngươi có biết vì sao không? Không nằm ngoài ba chuyện, chính là vì tranh đoạt bí kíp võ công trong Hắc long đàm. Thứ hai là cướp đoạt cẩm hạp thần bí. Thứ ba là cái gì, lão nhị ngươi đoán xem?

Lão nhị trầm xuống, suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu như tiểu đệ không đoán sai thì chính là vì Hoa Tinh mà đến. Lần này có không ít cao thủ đến đây vì Diệp Tinh. Như vậy những người đó bắt buộc phải chống lại Hoa Tinh, kết quả như thế nào sợ rằng rất khó nói.

Mắt lão đại hơi biến, nói: "Lão nhị thật là không đơn giản đến điều này mà ngươi cũng biết. Giỏi, lợi hại. Bây giờ chúng ta đang hòa nhau, ngươi còn biết điều gì thì nói đi. Chỉ cần ngươi có thể nói ra thêm một chuyện, ta sẽ chịu thua."

Lão nhị nhìn lão đại, trầm giọng nói: "Đây chính là lão đại nói đó. Huynh chuẩn bị lấy tiền ra đi. Lần này Hoa Tinh đến Bách Hoa Môn, đi cùng hắn đột nhiên có thêm hai cao thủ, một dùng đao, một dùng kiếm. Lão đại biết thân phận của bọn họ không? Còn có mục đích chính của Hoa Tinh khi đến Bách Hoa Môn là gì, lão đại biết không?

Lão đại nhíu mày nói: "Điều này ta có nghe nói qua. Bên cạnh Hoa Tinh đúng là có thêm hai cao thủ. Đó là sau khi hắn rời khỏi Lạc Dương mới xuất hiện, rất ít người biết lai lịch của hai người này. Ngoại trừ hai người này ra còn có một người thần bí tên là Tử Ngọc Hoa. Đã từng đánh cho Mai Hoa Cư Sĩ phải bỏ chạy, võ công vô cùng cao siêu. Về phần mục đích Hoa Tinh đến Tế Nam, ta cũng không rõ lắm."

Lão nhị nói: "Theo ta được biết, hai cao thủ bên cạnh Hoa Tinh, một người tên là Đao Vô Phong, một người tên là Kiếm Vô Bính đều xuất thân từ Võ lâm thất tuyệt địa. Mà Hoa Tinh lần này đến Bách Hoa Môn cũng là vì hợp tác với Bách Hoa Môn. Hy vọng Bách Hoa Môn có thể gia nhập liên minh với Phượng Hoàng thư viện, để tăng lên thực lực của Phượng Hoàng thư viện. bây giờ lão đại ngươi chịu thua rồi chứ." Nói xong hắn nhìn lão đại một cái.

Lão đại thở dài một tiếng nói: "Được rồi, lần này coi như ngươi thắng. Lần sau chúng ta sẽ so tiếp." Nói xong hắn cúi đầu xuống cắm đầu vào ăn. Dường như hắn muốn phát tiết tất cả cảm giác ấm ức vào trong rượu.

Trên lầu nhất thời trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều. Trương Tuyết đang cẩn thận tiêu háo tin tức hai người này vừa tiết lộ, trong lòng không khỏi cảm thấy khiếp sợ. Ánh mắt đảo qua mọi người trên lầu, theo như hai người kia nói rất nhanh đã đoán được bảy tám phần những người trên lầu. Trong những người này, ngoại trừ Tứ Bất Toán của Phong Nhân viện mà nàng đoán ra, thì còn có Mộc Tây Tạp Tái ngoại đệ nhất cao thủ, Tống Văn Kiệt cao thủ trên Thiên bảng, Âm Dương Tán Nhân trong Giang Hồ Lục Tán nhân, cùng với Đao kiếm song hùng mất tích đã lâu. Ngoài những người đó ra chỉ duy nhất có một người Trương Tuyết không đoán ra lai lịch chính là ông lão mù và tiểu cô nương trong góc kia.

Nhìn sang những người khác một chút, Trương Tuyết dùng mắt ra hiệu với ba người, mở miệng nói:

"Được rồi tất cả mọi người đã ăn no, chúng ta quay về khách sạn nghỉ ngơi đi.

Nói xong, Trương Tuyết đứng dậy rời đi. Ba người kia cũng đều đứng dậy đi xuống lầu.

Ra khỏi tửu lâu, Trương Tuyết nói:

"Lần này từ miệng hai người kia nghe được tin tức rất kinh người. Có ảnh hưởng rất lớn đến mục đích của chúng ta đến đây lần này. Để đảm bảo an toàn, chúng ta phải lập tức phân tích các thế lực Võ lâm trong Tế Nam thành lúc này, xem chúng ta có thể đạt được ích lợi gì từ trong đó hay không. Bây giờ mọi người trở về khách sạn, ta có chút việc phải đi, lát nữa ta sẽ trở về. Các ngươi đi trước đi."

Nói xong nàng xoay người đi về phía thành đông.

Nhưng ngay khi người của phái Hoa Sơn xuống lầu, người của phái Võ Đang cũng nhanh chóng rời khỏi tửu lâu, cũng đi về hướng thành đông. Sau đó lại có không ít người đi ra khỏi tửu lâu, tất cả đều đi về phía thành đông. Rốt cuộc những người này đi đến thành đông là có việc gì?