Buổi tối,
Sau khi giúp một người hàng xóm sang nướng nhờ đồ ăn, Lumian liền đi lên lầu hai, tiến vào phòng đọc sách.
Ở thôn Cordu, rất nhiều gia đình không có tiền để mua lò nướng hoặc tự xây bếp lò cỡ lớn, thế nên khi cần làm bánh mì hoặc thịt xông khói, chỉ có thể sang nhà người khác để nướng nhờ.
Với việc này, Aurore rất rộng lượng, đồng ý giúp đỡ tất cả mọi người, chỉ cần họ thanh toán tiền nhiên liệu, hoặc tự mình mang than củi sang.
Lúc này, nàng đã thay đồ sang một chiếc váy ngủ màu trắng, ngồi cuộn tròn ở trên ghế bành. Dưới ánh sáng của chiếc đèn bàn dùng pin, nàng cầm một cuốn sách mà đọc rất chăm chú.
Lumian không quấy rầy nàng, đi tới tủ sách, thuận tay rút ra một cuốn tạp chí, rồi ngồi xuống ghế ở góc phòng.
"Màn che bí ẩn"...đây là loại tạp chí gì? Lumian nhìn trang bìa vẽ đầy hình thù kì quái, trong đầu thắc mắc.
Ban đầu hắn chỉ muốn đọc lướt nhanh, nhưng càng nhìn Lumian càng thấy kinh ngạc:
Cuốn tạp chí này viết về những thứ mà hắn không nghĩ tới, có chủ đề là về cách mà linh hồn tồn tại, có bài viết khẳng định rằng mọi vật trên đời đều có linh hồn, có chỗ thì nói tới các phương pháp cấm kỵ khác nhau để giao lưu với các loại linh hồn khác nhau, qua đó lấy được những kết quả khác nhau...
Hắn vốn không sùng đạo, cũng chỉ tham gia những buổi Thánh lễ ở giáo đường một cách phong trào, hay thỉnh thoảng mới cầu nguyện, cho dù như vậy, ngay lúc này trong đầu Lumian cũng chỉ nghĩ tới hai từ:
"Báng bổ
"Cấm kỵ!
Aurore có loại tạp chí này là một chuyện rất bình thường, vì nàng vốn là một Vu sư, Sở tài phán mà biết thì kiểu gì cũng đưa nàng lên giàn hỏa thiêu. Nhưng điều khiến Lumian ngạc nhiên, là hắn thấy trên tạp chí có in dấu cho phép xuất bản của Chính phủ, nhìn rất rõ ràng.
Loại tài liệu này mà lại được xuất bản một cách chính thống hay sao?
Sao người ta nói việc phê duyệt xuất bản rất nghiêm ngặt?
Hoặc đây dấu giả...Lumian ngẩng đầu, nhìn Aurore hỏi:
"Tạp chí này là hàng cấm đúng không?"
Aurore rời mắt khỏi cuốn sách, nhìn sang phía đệ đệ, tùy ý nói:
"Đã từng thôi, trước kia nó là truyện sáng tác không công khai, về sau không rõ bằng cách nào lại thông qua việc phê duyệt, được phép xuất bản chính thức. 'Vĩnh Hằng Liệt Dương' Giáo hội cũng mặc kệ, coi như ngầm cho phép."
"Truyện sáng tác?" Lumian thấy hơi khó hiểu.
Aurore nở nụ cười:
"Đương nhiên đây là sáng tác ra, chẳng lẽ ngươi tưởng là thật? Nếu vậy thì sao nó được xuất bản? Ngươi mà làm theo những gì trong đó nói, sẽ chẳng có tác dụng gì đâu, mà còn làm suy yếu tinh thần của ngươi, không cẩn thận còn bị bệnh thần kinh nữa...À, có một ít là thật, nhưng không có ngôn ngữ và nghi thức tương ứng thì cũng vô tác dụng mà thôi."
Đây là nhận xét của một vị Vu sư chuyên nghiệp.
"Được rồi..." Lumian không khỏi thất vọng, "Ta chỉ cảm thấy kỳ quái là tại sao nó được xuất bản."
Aurore hít một hơi dài, tựa như suy nghĩ tới việc gì đó rồi trả lời:
"Ta cũng không rõ, có lẽ là mấy năm trở lại đây, hiện tượng linh dị....à...siêu phàm xuất hiện ngày càng nhiều, Chính phủ không có cách để giấu giếm mọi chuyện, vì vậy mới bắt đầu để cho người dân tiếp xúc dần dần, thế nên nới lỏng việc quản lý tài liệu sách báo. Ở Trier, có ba cuốn sách rất nổi tiếng và phổ biến, đó là 'Ngoại Cảm' , 'Hoa Sen' và 'Thâm Ý', trong tủ sách đều có, nếu như ngươi cảm thấy thích, có thể tìm đọc, sau này đi quán rượu bịa chuyện càng giống thật."
"Ừm." Đúng là Lumian cảm thấy rất hứng thú, cũng như rung động trước tủ sách phong phú của Aurore.
Nhờ những cuốn sách này và sự dạy dỗ của Aurore, một thanh niên thất học như hắn mới có chút hiểu biết về những quốc gia, những lục địa trên thế giới:
Thế giới có hai lục địa, bắc đại lục và nam đại lục, bị ngăn cách bởi một vùng biển gọi là Cuồng Bạo Hải, nơi đây tràn đầy cuồng phong bão táp, tàu thuyền đi qua rất khó khăn. Ngoài ra, trong truyền thuyết còn có đông đại lục và tây đại lục, nhưng chưa có người nào từng đặt chơi tới, vì vậy không thể xác nhận hai đại lục này có tồn tại hay không.
Cộng hòa Entis nằm ở giữa Bắc đại lục, phía tây là Mê Vụ Hải, phía bắc có đế quốc Fusak, phía đông là cùng vương quốc Ruen chia sẻ dãy núi Hornaces, biên giới phía nam lại giáp ba nước gồm vương quốc Finebot, Renburg, và Masek.
Ở giữa Vương quốc Finebot và Vương quốc Ruen còn có một số nước nhỏ như tiểu quốc Segal, bọn họ cùng với hai nước Renburn và Masek là đều thờ phụng "Tri thức và Trí tuệ chi Thần".
Nam đại lục thì lại khác, các quốc gia ở đây đã trở thành thuộc địa của Bắc đại lục, các nước như Đế quốc Balam, Vương quốc Paz, hay Vương quốc Haagenti đều đã đánh mất phần lớn quyền tự chủ, dĩ nhiên là các cuộc khởi nghĩa chống thực dân chưa bao giờ ngừng lại.
Mà ngoại trừ Cuồng Bạo Hải, Mê Vụ Hải, còn có Biển Sunya nằm ở phía đông Vương quốc Ruen, Bắc Hải ở phía bắc Đế quốc Fusak, và Cực Địa Hải nằm ở phía nam của Nam đại lục. Năm vùng biển lớn này được gọi là "Ngũ Hải".
Ở Bắc đại lục, Vương quốc Ruen là nước hùng mạnh nhất, sau đó là Cộng hòa Entis, trước kia Đế quốc Fusak xếp hạng ba, nhưng trong cuộc chiến tranh gần nhất lại là bên thua cuộc, nên tụt xuống thứ tư, nhường chỗ cho Vương quốc Finebot, còn lại, trong đám quốc gia vùng trung nam, Renburg là cường thịnh nhất.
Người trong thôn Cordu thường chỉ biết đến Cộng hòa Entis, Vương quốc Finebot, và Renburg, so với bọn họ, Lumian có thể tự xưng là nhà địa lý học.
Đây còn là vì Người chăn cừu của thôn Cordu thường hay đi tới tận Finebot và Renburg, nên có chút kiến thức về hai quốc gia này, còn các thôn quê nằm tại phía bắc của vùng Dariege, khéo chỉ biết tới mấy thành phố lớn trong nước như Trier, Suhit,...
Đôi khi Lumian cảm thấy khó hiểu là tại sao Aurore lại có nhiều kiến thức đến như thế.
Tất cả tài liệu hắn dùng để học tập đều là do Aurore soạn ra, bài thi cũng là Aurore ra đề, hàng ngày đọc sách, nếu hắn có câu hỏi nào, Aurore đều có thể trả lời.
Quan trọng hơn là nàng còn thông thạo mấy môn võ cận chiến nữa.
Một nữ thanh niên mới hơn hai mươi tuổi sao có thể làm được tất cả những chuyện này? có người sống tới sáu mươi tuổi cũng không biết nhiều thứ như vậy.
Chẳng nhẽ, những tri thức này là điều kiện nền tảng để trở thành Vu sư? Lumian lại ngẩng đầu lên, nhìn về Aurore.
Aurore đang vừa đọc sách, vừa dùng ngón tay vỗ nhẹ hai má, không hề có hình tượng của một học giả hay vu sư.
"Nhìn cái gì?" Aurore liếc thấy ánh mắt của Lumian.
"Ngươi từng nói, kiến thức của ta tạm thời là đủ để thử tham gia thi đại học?" Lumian chuyển chủ đề.
Aurore suy nghĩ một chút rồi nói:
"Về mặt lý thuyết, ngươi có thể thi vào bất cứ một trường đại học nào, nhưng ta cũng chưa bao giờ tham dự kì thì này, nên ta không thể xác định được đề thi có độ khó ra sao."
"Russel rất thích hại người khác a, haizz, nhưng đây cũng là chuyện tốt."
Thi đại học là do Russel đại đế quy định ra, và tồn tại cho tới nay.
Aurore đột nhiên nghĩ đến một chuyện, nhìn Lumian cười hỏi:
"Hôm nay không đi quán rượu tán dóc sao?"
"Ta không phải là người nghiện rượu." Lumian vẫy vẫy cuốn tạp chí trên tay, "Ở trong nhà đọc sách cũng là một hình thức giải trí."
Hơn nữa còn làm ta bình tĩnh trở lại...Lumian nói thầm trong lòng thêm một câu.
Aurore gật nhẹ đầu, nhìn Lumian ngồi ở góc phòng, bèn hỏi:
"Sao lại ngồi xa như vậy? Ngươi đang cố tình làm ra vẻ đáng thương, yếu đuối, bất lực hay sao?"
"Đền gần đây đi, đọc sách vào buổi tối cần rất nhiều ánh sáng, nếu không sẽ có hại cho mắt."
Aurore nói ra rất nhiều thứ kỳ quái...Ta có thể nghe hiểu từng từ "đáng thương", "yếu đuối", "bất lực", nhưng dùng một lúc cả ba là có ý nghĩa gì, nghe hơi kỳ lạ, nhưng Lumian đã quá quen với sự khác thường của Aurore. Hắn nhấc ghế lên, đi tới bên cạnh bàn.
Trước ánh sáng đèn, hắn và Aurore ở hai bên trái phải, yên tĩnh đọc sách, đôi khi nói chuyện với nhau mấy câu.
Tiếng hít thở, tiếng lật sách, thỉnh thoảng ngoài cửa sổ có âm thanh của gió đêm, tạo thành một khung cảnh thư giãn mà bình an.
...
Sau khi chúc Aurore ngủ ngon, Lumian về tới phòng ngủ của mình.
Hắn cởi áo khoác, quen tay để lên thành ghế, lá bài quyền trượng vẫn để trong túi áo, hắn không muốn mang nó lên giường.
Lumian cố tình làm vậy để tránh bị Aurore nghi ngờ, dù sao nàng từng nói sẽ luôn 'quan sát' hắn.
Lúc đi tới giường ngủ, trong lòng của hắn chợt có suy nghĩ, nhìn lại một vòng, quay người điều chỉnh chiếc ghế vốn đang hơi chéo thành ngay ngắn đối diện với cửa sổ.
Sau đó, hắn lên giường, tắt đi đèn dầu hỏa ở trong hộc tủ, nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Không biết trải qua bao lâu, Lumian bỗng giật mình, tỉnh táo trở lại.
Một lần nữa, hắn nhìn thấy màn sương mù xám đang tràn ngập phòng ngủ.
Lumian lập tức nhìn quanh, phát hiện một việc:
Ở ngoài đời thật hắn đã xếp lại cái ghế cho ngay ngắn, nhưng trong giấc mơ này, nó lại vẫn giữ nguyên vị trí để chéo như lúc ban đầu.
Nói cách khác, phòng ngủ trong mộng cũng không tương ứng với phòng ngủ ở ngoài hiện thực, có khả năng là nơi đây được tạo ra từ trong tiềm thức của ta....Mặc dù không rõ việc này sẽ có ý nghĩa gì, nhưng Lumian cảm thấy cần phải nhớ rõ đặc điểm này.
Hắn đi tới cửa sổ, nhìn về bên ngoài.
Một lần nữa hắn lại nhìn thấy ngọn núi màu nâu đỏ kia cùng với những phế tích xung quanh nó. Không gian yên lặng tới đáng sợ.
Thời gian dần trôi, sau một lúc do dự, cuối cùng Lumian liền hạ quyết tâm:
Đêm nay sẽ bắt đầu tiến hành thăm dò!
Cuộc sống lang thang trước kia giúp hắn có gan liều mạng.
Hắn không đi xuống vội, mà mở tủ quần áo, định mặc thêm đồ.
Không phải vì hắn cảm thấy lạnh, mà muốn tăng thêm một chút phòng ngự.
Hắn mặc thêm áo bông, quần bông, khoác áo jacket làm bằng da, rồi thử vận động, hắn cảm thấy không thể mặc thêm được nữa, nếu không sẽ ảnh hưởng tới sự linh hoạt.
Làm quen một lúc với tình trạng hiện tại, đột nhiên Lumian nghĩ tới một việc:
Đây là trong giấc mộng của ta mà, ta thử tưởng tượng ra đồ vật thì sao?
Nghĩ là làm, hắn tự nói nhỏ:
"Ta muốn một bộ áo giáp, một thanh súng ngắn...Ta muốn một bộ áo giáp, một thanh súng ngắn..."
Sương mù màu xám vẫn không có biến hóa gì.
Chắc là không được, giấc mộng này đúng là đặc biệt...Lumian không thấy thất vọng, mở cửa phòng ngủ, tiến vào hành lang.
Ở đây không có đèn, u ám và tối tăm.
Lumian lần lượt đi vào phòng của Aurore và phòng đọc sách, ở bên trong khá giống ngoài hiện thực, điểm khác biệt lớn nhất là không có Aurore nằm ngủ, khung cảnh trong phòng tựa như một bức tranh màu xám.
Lầu một cũng như vậy.
Lumian liền đi tìm vũ khí phòng thân, hắn nghĩ tới hai lựa chọn:
Một là dùng cái cái xiên bếp lò làm bằng thép, dài gần hai mét. Theo như cách nói của Aurore, chỉ cần đối thủ không có vũ khí tầm xa, thì cái xiên này là một cái vũ khí không tệ.
Phương án thứ hai là chiếc rìu ngắn làm bằng sắt đen.
Người trưởng thành sẽ chọn tất cả...Lumian liền nhớ tới câu cửa miệng của Aurore, nhưng cuối cùng, hắn quyết định không thể mang theo cả hai thứ.
Hôm nay triển khai thăm dò lần đầu, cần nhất là sự cẩn thận, bí mật, và lén lút, vì vậy mang một món vũ khí dài sẽ ảnh hưởng tới hành động, có khi còn để lộ vị trí của hắn.
Lumian từ từ thở ra, cúi người cầm lên rìu sắt, rồi đứng thẳng, đi ra bên ngoài.
Trong làn sương mù, hắn cẩn thận mở ra cửa cổng, không tạo một tiếng động.