"Quay ok chứ?"
Sau khi đối chiến kết thúc, Phương Duyên trở lại khán đài, phát hiện Lâm Tĩnh lúc này đang mang cái vẻ mặt ngây ngốc nhìn hắn.
"Quay rồi, chẳng qua cậu cứ lảm nhảm cái gì với đối thủ vậy?"
"Thì hỏi mấy vấn đề vặt vãnh chút thôi." Phương Duyên vẫn không dám nói ra mạch suy nghĩ chém gió mấy lời rác rưởi.
"Nói cho cùng, vẫn là đối thủ không có cách nào giữ vững tâm lý, tớ đây là cấp cho mấy Huấn Luyện Gia trẻ một khóa học, về sau hẳn sẽ có chỗ tốt với bọn họ."
Phương Duyên đã tiếp nhận cái bộ lý do thoái thác kia của Đỗ Ngải.
Đối chiến không phải chuyện của mỗi mình Pokémon, Huấn Luyện Gia cũng cần chịu một nửa trách nhiệm.
Phán đoán tỉnh táo, phản ứng quả quyết, chỉ huy chính xác, năng lực quan sát tỉ mỉ, nền tảng trí thức thâm hậu, ánh mắt dự đoán tốt cùng tố chất tâm lý vững vàng, đó là tất cả những yêu cầu mà một Huấn Luyện Gia hợp cách cần phải có.
Chính Phương Duyên cũng cần phải tỉnh táo, phải thường xuyên rèn luyện tố chất tâm lý.
"Có quỷ mới tin lời tào lao của ông." Lâm Tĩnh nói.
"Hi vọng đối thủ kế tiếp của tớ cũng giống như cậu. . ."
"Vì sao?" Phương Duyên nghi hoặc.
"Bởi vì nhân vật phản diện đều chết vì nói nhiều."
Phương Duyên: ". . ."
Cái này cũng có chút đạo lý, nói nhiều cũng phải phân trường hợp.
Cái vụ nói xàm để tâm lý đối thủ mất cân bằng, làm ra phán đoán sai lầm, khiến Phương Duyên nghĩ tới tới một loại Pokémon, loại Pokémon này có thể nói là thuỷ tổ của chém gió rác rưởi.
Đó chính là Chatot.
Nó có một loại chiêu thức tên là Chatter chuyên líu lo không ngừng, chiêu Chatter dùng sóng âm không ngừng để công kích đối thủ, từ đó khiến cho địch nhân hỗn loạn, người nghe không ai không bị tra tấn tới nổi điên, là một chiêu thức vô cùng đáng ghét.
Có đoạn thời gian, Gamer có thể thu âm lại chiêu Chatter, rồi lại phát ra lúc đối chiến với người chơi khác. Hồi trước khi hủy bỏ chức năng thu âm, Chatot là bị cấm sử dụng trong các cuộc thi lớn nhỏ đủ cả, từ đó có thể thấy được sự kinh khủng của lời rác rưởi nó như thế nào.
Chẳng qua, thế giới này còn chưa nếm qua sự sợ hãi của Chatot trong các cuộc thi đối chiến. . . Cái này có ý tứ à nghen.
Đợi sau khi Lâm Tĩnh gửi qua video trận đối chiến vừa rồi của Eevee, Phương Duyên bắt đầu ngồi xem lại trận chiến này.
Lợi dụng Chớp nhoáng (Quick Attack) tiến hành di chuyển nhanh chóng, sau đó trong quá trình di chuyển đồng thời sử dụng chiêu Phân Thân (Double Team), cách làm như vậy khi chế tạo ra tàn ảnh càng có tính mê hoặc.
Đây cũng chính là chiến thuật mà Phương Duyên đã bàn cẩn thận với Eevee trước khi ra sân.
"Nhìn từ video, dùng bốn cái tàn ảnh thì tính mê hoặc vẫn quá thấp."
Phương Duyên tâm tình kích động, không biết thì lúc nào Eevee có thể chế tạo mười cái phân thân nhỉ, đến lúc đó phối hợp Tung Cát (Sand Attack) đánh lén, khẳng định sẽ càng thêm bẩn bựa.
Nói đến bẩn. . .
Trận đối chiến cuối cùng bảng D bắt đầu, Phương Duyên cũng nhìn thấy tuyển thủ hạt giống bảng này Lâm Sâm đối chiến.
Pokemon khởi đầu của gã là Ivysaur, là hình thái tiến hóa của Bulbasaur, trong các Pokemon khởi đầu trong game, tiềm lực trưởng thành tuyệt đối là đứng hàng đầu trong các Pokemon hệ Cỏ (Grass).
Đối chiến vừa mới bắt đầu, nụ hoa Ivysaur liền phát ra mùi thơm, thi triển Sweet Scent (Hương khí ngọt ngào).
Loại hương khí này sau khi bị hút vào cơ thể, có thể ảnh hưởng tới cảm giác của đối thủ ở mức độ nhất định, từ đó làm đối thủ chóng mặt.
Đối mặt cái loại hương khí khó lòng phòng bị này, đối thủ của Ivysaur không bao lâu đã trúng chiêu, ngay sau đó liền bị Ivysaur vung Vine Whip (Roi mây) tới trói chặt, trở thành cái bia cố định ăn tiếp hai đòn Leech Seed (Hạt giống ký sinh) và Sleep Powder (Phấn ngủ).
"Combo Sleep Powder cộng thêm Leech Seed, cái tên Lâm Sâm này thật là bẩn."
Phương Duyên vô thức nói.
"Cậu thì khác gì, có điều Sweet Scent của con Ivysaur kia hình như rất khó đối phó, cậu chuẩn bị đối phó thế nào?" Lâm Tĩnh lộ ra vẻ mặt lo lắng.
"Nếu như có Pokémon hệ Bay (Flying) thì khỏe rồi, trực tiếp thổi bay Sweet Scent là được. . ."
"Cái này cậu không cần lo lắng." Phương Duyên nói.
"Tớ đã có sách lược."
. . .
Lại mấy trận đấu qua đi.
Phương Duyên quay đầu nhìn về phía Lâm Tĩnh, nói: "Bảng E kết thúc rồi, cậu cũng nên chuẩn bị một chút đi."
"Ừm." Lâm Tĩnh gật đầu, trong lòng ít nhiều có chút khẩn trương.
Trong đợt thi dự tuyển, xung quanh chỉ có trọng tài và vài người lẻ tẻ, còn không đến mức quá khẩn trương.
Nhưng trận chiến sắp tới, bốn phía đều ngồi đầy người xem, phải đối chiến dưới con mắt soi mói của nhiều người như vậy, nghĩ thôi đã thấy sợ hãi.
"Cái mũ. . ." Lâm Tĩnh đột nhiên nói: "Mũ của cậu có thể cho tớ mượn một lát không?"
"Chi vậy?" Phương Duyên khẽ giật mình.
"Tớ thấy cậu biểu hiện không tệ, nói không chừng đội mũ thật sự có thể giúp tâm lý bình tĩnh hơn." Lâm Tĩnh nói.
Nhỏ ngốc này, đây chẳng qua là ta thuận miệng nói thôi. . .
Mục đích chủ yếu nhất vẫn là muốn để nó dính chút hào quang, thuận lợi để về sau làm quảng cáo.
"Được rồi, cho cậu."
Phương Duyên đưa mũ tới, nói: "Cậu đội thấp một chút, chú tâm nhìn sân bãi, như vậy sẽ không còn cảm thấy ánh mắt soi mói của mọi người."
"Cám ơn." Lâm Tĩnh sau khi nhận lấy, liền đội trên đầu.
Trận đối chiến thứ 23, Lâm Tĩnh ra sân, đối thủ của cậu ấy dùng Pokémon là Ekans, ở mặt thuộc tính là 50:50 với Growlithe, ai cũng không chiếm được ưu thế.
"Grừ. . ."
Ngay từ khi trận chiến bắt đầu, Growlithe của Lâm Tĩnh đã để Phương Duyên nhìn với con mắt khác.
Nhìn qua đúng là một Pokémon cuồng dã, lực bộc phát trong nháy mắt tuyệt đối là xếp hàng đầu trong mấy con Pokémon Phương Duyên từng thấy qua, không hổ là cảnh khuyển trong trại huấn luyện cảnh sát.
Song phương ngươi tới ta đi ước chừng hai phút đồng hồ, sau đó Growlithe thành công dùng Flame Wheel (Bánh xe lửa) đụng bay Ekans, ngọn lửa phừng phừng đốt rụi da rắn, để Ekans từ bỏ giãy dụa.
Thế nhưng Growlithe cũng không dễ chịu, hẳn là bị dịch Acid ăn mòn của Ekans bắn phải, biểu lộ thống khổ, lông tóc cũng xuất hiện hiện tượng co rút.
Một con là dùng lửa đốt, một con là giội Acid, hai con Pokémon thành công làm bị thương lẫn nhau.
"Tớ mang Growlithe đi trị liệu trước."
Sau khi trận chiến kết thúc, Lâm Tĩnh nhắn cho Phương Duyên một cái tin.
"Ừm mau đi đi."
Phương Duyên trả lời, nhưng mà, hắn vẫn luôn cảm thấy có chỗ nào sai sai.
"Xảy ra vấn đề lớn, mũ bị Lâm Tĩnh cuỗm rồi." Phương Duyên lâm vào trầm tư.
"Thôi kệ, buổi chiều lại đòi cậu ấy."
Sau khi bảng H thi đấu hết, tranh tài buổi sáng liền kết thúc, các vị khách quý tổng kết vài lời về cuộc tranh tài buổi sáng xong thì khán giả liền nhao nhao rời đi, chuẩn bị đi ăn cơm trưa.
Phương Duyên là tuyển thủ dự thi, phần cơm trưa được cung cấp khá dinh dưỡng, trong phần cơm ngoài bốn món chay mặn, còn có hai cục thịt to, một cái trứng chiên, mặc dù hương vị rất bình thường, nhưng ăn no là không vấn đề gì.
Ngay cả Eevee cũng có một phần đồ ăn cho Pokémon.
Đến buổi chiều, Lâm Tĩnh trở về, dự định tiếp tục xem hết cuộc tranh tài hôm này cùng Phương Duyên.
"Sau khi cậu lọt vào top 64, không khí trong lớp lại sinh động không ít." Phương Duyên nói.
"Nếu mà tớ kéo cậu ra ngoài sáng, thì trong lớp chắc chắn sẽ càng thêm sinh động." Lâm Tĩnh nói.
"Không cần đâu. . ."
"Tớ đã quyết định, chờ sau khi tớ bị loại, liền đem cậu ra bán, hẳn là ngày mai rồi, đối thủ tiếp theo của tớ là tuyển thủ hạt giống bảng F. . ."
Lâm Tĩnh vẻ mặt đau khổ nói, hiển nhiên lòng tin cũng không cao.
Phương Duyên không nói gì.
Pokémon của tuyển thủ hạt giống bảng F đã tiến hóa đến hình thái cuối cùng, là Pokémon hệ Bug - Beedrill.
Mặc dù Growlithe chiếm ưu thế ở mặt thuộc tính, thế nhưng con Beedrill kia nhìn qua cũng không phải chỉ có thể dựa vào thuộc tính là có thể đối phó.