Bởi vì Bùi Nguyên Ca cầu tình, hơn nữa vì câu "tích âm đức" kia, cuối cùng Bùi Chư Thành vẫn tha cho Quế mama một mạng, đánh năm mươi trượng, đuổi ra khỏi phủ.
Tưởng chuyện đã xong, ai ngờ buổi trưa, Tĩnh Xu trai báo lại, nói Bùi Nguyên Ca không chịu dùng bữa, cũng không chịu uống thuốc, Bùi Chư Thành vì nữ nhi mà đau lòng, vội vàng qua đó mềm giọng khuyên giải, mới khiến Bùi Nguyên Ca ăn ngọ thiện (bữa trưa). Kết quả bữa tối lại bắt đầu ầm ĩ, liên tiếp mấy ngày, Tĩnh Xu trai huyên náo gà chó không yên.
Bùi Chư Thành yêu thương Nguyên Ca, khuyên giải không có kết quả, sau cũng tức giận: "Ca nhi, ruốt cuộc con làm sao vậy?"
"Phụ thân, nữ nhi... Nữ nhi rất sợ! Nữ nhi cứ nghĩ đến chuyện Quế mama, may mắn bị phát giác, bằng không nữ nhi đã... Quế mama là vú nuôi của nữ nhi, chiếu cố nữ nhi từ nhỏ đến lớn, chỉ vì vài món trang sức mà đối đãi với con như vậy, huống chi là người khác? Vạn nhất lại có người hạ độc đồ ăn của con thì làm sao bây giờ? Con không hiểu dược vật, căn bản không thể nhận ra... Nữ nhi thật sự rất sợ, bưng bát lên lại nghĩ đến mỹ nhân lệ kia, căn bản không dám ăn...". Bùi Nguyên Ca dùng ngữ điệu yếu ớt, lời vừa nói ra, đôi mắt đen láy đã ướt sũng, tựa như nai con nhút nhát đáng thương, Bùi Chư Thành lòng mềm đi.
Ca nhi phiên này kinh hách không nhỏ, lại là người thân nhất từ nhỏ đến lớn của mình ra tay hạ độc thủ, cũng khó trách khiến nó sợ hãi.
Hơn nữa, sau sự kiện lần này, Bùi Chư Thành xác thực cũng lo lắng cho an toàn của chính hắn. Bỗng nhiên nghĩ đến câu "không hiểu dược vật" kia của Bùi Nguyên Ca, trong lòng khẽ động, nếu bên người nữ nhi có nha hoàn tin được lại hiểu biết dược vật, chẳng phải lưỡng toàn sao? Nhưng nha hoàn biết dược vật không phải dễ tìm? Chẳng những trong phủ không có, mà ngay cả chỗ môi giới cũng tìm chưa chắc tìm được, tính đi tính lại, chỉ có người vạch trần mỹ nhân lệ ngày ấy – Tử Uyển, nhưng nàng là người Kiêm Gia viện a!
Bùi Chư Thành trong lòng do dự, nhưng nghĩ đến Bùi Nguyên Ca không dám dùng cơm, thân thể vốn ốm yếu, làm sao có thể tiếp tục chịu dày vò như vậy?
Cân nhắc mãi, cuối cùng Bùi Chư Thành vẫn phái người đem Tử Uyển đưa tới đây. Dựa vào chuyện trước kia ở Tĩnh Xu trai, hắn cố ý cảnh cáo nàng nói: "Ngươi là người từ Kiêm gia viện tới, ta biết ngươi hiểu dược vật, về sau, nếu Ca nhi lại xảy ra chuyện tương tự, bất luận có phải ngươi làm hay không, ta đều mặc định là ngươi, ngươi hiểu ý của ta chứ?"
Nói cách khác, có nàng ta bên cạnh, Bùi Nguyên Ca sẽ không thể xảy ra chuyện hạ dược ngoài ý muốn, nếu không, nàng ta sẽ chết!
Cứ như vậy, Bùi Nguyên Ca thậm chí không có mở miệng, tựa như ngầm đồng ý giữ Tử Uyển bên người.
Có Tử Uyển quan tâm chăm sóc, thân thể Bùi Nguyên Ca rất nhanh hồi phục. Hôm nay trời đẹp, nàng dẫn theo Tử Uyển đến hoa viên ngắm hoa. Trong hoa viên, cảnh xuân tươi đẹp, Tử Uyển đỡ nàng thật cẩn thận, thấy 4 phía không có người, không nhịn được hỏi:”tiểu thư, nô tỳ không hiểu, tại sao ngày đó người muốn thay Quế mama cầu tình?”
Bùi Nguyên Ca mỉm cười hái một đóa hoa ngọc lan trong suốt, đưa lên mũi khẽ ngửi.
“Quế mama là tâm phúc của Chương di nương, nhất định nàng ta biết không ít bí mật. Lần này Chương Vân muốn mạng nàng ta, lại chặt đứt kế hoạch sinh nhai của cả nhà, Quế mama há có thể không sinh oán hận? Mà Chương di nương cũng sẽ lo lắng Quế mama tiết lộ bí mật của nàng nếu 2 bên đều sinh oán hận, sao không để bọn họ “chó cắn chó” đi?” Quế mama cáo già, tuyệt đối sẽ không để Chương Vân dễ dàng đắc thủ, nhưng Chương Vân cũng sẽ không buông tay, chờ Quế mama bước vào đường cùng mới đến lượt nàng ta xuất thủ!
Tử Uyển lúc nãy mới giật mình, gật đầu nói:”Vẫn là tiểu thư suy nghĩ sâu xa.”
Đúng lúc này, hộ vệ bên người Bùi Chư Thành, Thạc Nghiễn xa xa đã chạy tới, hành lễ với Bùi Nguyên Ca, rồi nói:”Tứ tiểu thư, lão gia ở thư phòng, sai tiểu nhân mời người qua đó!” Nói xong, liền cung kính dẫn Bùi Nguyên Ca đi đến thư phòng, không dám có 1 chút chậm trễ.
Thân ảnh 3 người biến mất ở sau cửa mái uốn, phía sau lùm hoa cách đó không xam chậm rãi xuất hiện ba nữ nhân.
“Nương, ngươi nghe không? Thư phòng! Thư phòng của phụ thân chỉ có đại tỷ mới được phép đi vào, ngay cả con cũng chưa được vào, tiểu tiện nhân kia dựa vào cái gì chứ? Bùi Nguyên Dung túm váy sam hơi nhàu lại, dậm chân vẻ mặt không cam lòng cùng oán giận. Bùi Nguyên Ca kia, bộ dạng xấu xí, cái gì cũng không biết, không bằng một ngón tay của nàng, dựa vào cái gì mà độc chiếm sủng ái của phụ thân chứ?
“Di nương, lão nô thấy việc này không bình thường!” Vương mama thần sắc ngưng trọng:”Chuyện ngày đó, lão nô nghĩ tới nghĩ lui, xưa nay Quế mama làm việc kín đáo tuyệt đối không thể giữa đường bị người khác giở trò, người duy nhất có thể động tay chân mà không bị phát hiện, cũng chỉ có người cầm chén thuốc cuối cùng chính là tứ tiểu thư mà thôi. Lời nói hôm đó của tứ tiểu thư nghe qua không có vấn đề, nhưng đều là ngầm thêm dầu vào lửa. Còn có Tử Uyển là nhân vật mấu chốt, ngày đó là tứ tiểu thư cho nàng ta đi vào, mà hiện tại, nàng ta lại trở thành nha hoàn bên người tứ tiểu thư! Mọi chuyện càng thêm minh bạch, nhất định là Tứ tiểu thư và Tử Uyển kia, bày kế hãm hại Quế mama!”
Chứng cớ vô cùng xác thực, nhưng Chương Vân vẫn cảm thấy khó tin:”Điều này sao có thể?”
Nàng sai Quế mama ở Tĩnh Xu trai động tay chân, không nghĩ tới lại bị Bùi Nguyên Ca đi trước 1 bước đem Quế mama đuổi ra Bùi phủ, chặt đứt cánh tay đắc lực của nàng! Nàng ta không phải vẫn đối Quế mama tín nhiệm có thừa sao? Sao có thể đột nhiên trở mặt?
Cẩn thận ngẫm lại, bắt đấu từ ngày Bạch Chỉ bị đánh, Bùi Nguyên Ca đã rất khác thường, thần sắc khí chất, giống như biến thành người khác vậy. Bạch Chỉ bị đánh cắt thịt chữa bệnh, thậm chí sự kiện mỹ nhân lần này, mưu tính tinh vi, tâm cơ thâm trầm, làm người khác không nói nên lời, tuyệt không phải con rối gỗ ngu dốt ngốc nghếch trước kia, mặc cho người điều khiển, có thể làm được?Còn có, Bùi Nguyên Ca trước đây, bị Quế mama xúi giục, tuyệt đối sẽ không thân cận lão gia, mà hiện tại, lão gia đã hoàn toàn thay đổi thành kiến trước đây dành cho Bùi Nguyên Ca, thậm chí sủng ái đến mức cho nàng ta vào thư phòng.
Chuyện này trước đây, chưa từng xảy ra!
Bên trong nhất định có kỳ quái!
Vấn đề căn nguyên, hẳn là do tràng bệnh lần này.Thời điểm Bùi Nguyên Ca ốm đau trên giường, nhất định xảy ra vấn đề, hơn nữa là vấn đề lớn!
“Mặc kệ là nguyên nhân gì, ta tuyệt đối không thể để tiếp tục như vậy nữa!”
Chương Vân vẻ mặt âm trầm:”Lão gia đã càng ngày càng yêu thương nữ nhi này, còn tiếp tục như thế, trong phủ sợ không có chỗ cho ta, Hoa nhi và Dung nhi sống yên ổn!”
Vương mama gật gật đầu, thầm lo lắng:”Tứ tiểu thư không giống như trước, lại thêm lão gia, di nương phải cẩn thận!”
“Toàn bộ Bùi phủ đều trong khống chế của ta, ta muốn bôi đen nàng, cần gì phải tự mình rat ay?” Chương Vân cười lạnh, trong ánh mắt lóe lên tia tàn nhẫn:”lúc trước Thư Tuyết Ngọc bị cấm túc, lão gia chinh chiến bên ngoài, Bùi phủ do ta quản sự, nếu Bùi Nguyên Ca xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ta không tránh được tội danh quản da không tốt, lão gia trở về khó tránh khỏi giận chó đánh mèo với ta. Hiện tại, đã có Tử Uyển và Kiên gia viện chịu tội thay….Chờ thêm vài ngày nữa, xem ta thu thập như thế nào nghiệt chủng của tiện nhân Minh Cẩm kia!”
Đôi môi đỏ tươi chậm rãi nở nụ cười, như cây anh túc rực rỡ tươi đẹp, lại mang theo ngoan độc trí mạng.