- Không sai! Nếu nói giống nhau như vậy, thì tên hỗn đản âm thầm xuất thủ đó và Linh Mộng công chúa chắc chắn có quan hệ với nhau, lúc trước nếu hắn đã ra tay tương trợ Linh Mộng công chúa, thì lúc này nếu Linh Mộng công chúa xảy ra chuyện, hắn đương nhiên không thể ngồi yên không lý gì tới chuyện này! Lúc đó chỉ cần chúng ta khống chế vị công chúa điện hạ này, tên gia hỏa kia không thể không hiện thân!
Lệ Kiếm Hồng hung hăng gật đầu, trong ánh mắt hung quang chớp động.
- Bất quá, vị Linh Mộng công chúa này, tiểu sư đệ đang theo đuổi cũng thật động lòng người a, cùng đại sự của Lý gia cũng có không ít trợ lực, ngươi nếu làm việc nhất định phải có chừng mực mới được, nếu tùy tiện làm nàng bị thương tổn thì nhân duyên tốt của tiểu sư đệ chắc chắn cũng hỏng mất.
Hồng y nữ tử liếc mắt nhìn Lý Du Nhiên, chậm rãi nói.
- Đúng vậy, lời tam sư muội nói không sai, về việc này chúng ta phải bàn bạc kỹ mới được...
Lệ Kiếm Hồng liên tục gật đầu, hắn tuy rằng là đại sư huynh nhưng lại là một kẻ không có chủ kiến, đối với các vị sư huynh đệ của mình lại không có tiếng nói.
- Tam sư tỷ lời ấy có phần không đúng.
Lý Du Nhiên oai phong lẫm liệt nói:
- Linh Mộng mặc dù tướng mạo hay thân phận đều là không tầm thường, nói thế nào thì cũng chỉ là một ngoại nhân mà thôi; huống chi, cho dù nàng có thực là người của Lý gia thì như thế nào lại có thể so sánh với tình cảm sư huynh đệ sinh tử có nhau của chúng ta? Vì huyết cừu của bốn vị sư huynh, vô luận đại sư huynh quyết định như thế nào tiểu đệ đều nghe theo, đem hết toàn lực phối hợp, tuyệt không có một chút dị nghị! Nếu có thể báo thù đuợc cho bốn vị sư huynh, thì hy sinh Linh Mộng đã sao? Cho dù tiểu đệ có hy sinh cái tính mạng này tiểu đệ cũng cam tâm tình nguyện!
- Tiểu sư đệ!
Bọn người Lệ Kiếm Hồng vừa sợ hãi vừa xúc động, nhìn Lý Du Nhiên, thần sắc trong mắt vô cùng kích động.
- Có lời nói này của tiểu sư đệ, đã không uổng công huynh đệ chúng ta từ ngàn dặm mà đến; bốn vị sư đệ, mặc dù chết nhưng cũng có thể ngậm cười nơi chín suối!
Mọi người đều gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Lý Du Nhiên, càng thêm vẻ thân thiết, hòa nhã.
- Sư phụ nói sẽ đích thân đến đây, tự mình xử lý chuyện của Lục sư huynh, nhưng chỉ sợ phải vài ngày nữa mới tới được Thiên Hương, cho nên thỉnh các vị sư huynh tạm nén đau thương, không nên có những hành động thiếu suy nghĩ, việc tìm hiểu nguồn gốc của phi đao cứ giao cho tiểu đệ.
Lý Du Nhiên thở dài:
- Chỉ vì chuyện của đệ, đã quấy rầy sự thanh tu của sư tôn, đây mới là chuyện khiến tiểu đệ áy náy nhất, thật là tội đáng muôn chết, dù có chết muôn lần cũng không sửa chữa đựợc lỗi lầm này.
- Sư đệ sao lại nói vậy, ai chẳng biểt trong số sư huynh đệ chúng ta, người hiểu rõ sư phụ nhất chính là ngươi.
Bảy tám cái miệng đều xúm vào an ủi Lý Du Nhiên. Trong lúc nhất thời không khí trở nên hòa hợp vô cùng.
Từ sau khi Lý Du Nhiên bái Lệ Vô Bi làm sư phụ, hết thảy mọi chuyện liên quan đến cuộc sống của các đệ tử Lệ Vô Bi đều do một tay Lý gia cung cấp, môn hạ của Lệ Vô Bi từ đệ tử đến đầu bếp dường như tất cả đều được cung phụng giống như các đại gia. Tuy rằng sống nơi thâm sơn, nhưng cuộc sống lại không khác gì các đại gia tộc thậm chí còn có phần hơn.
Có thể nói, các đệ tử của Lệ Vô Bi đã bị Lý Du Nhiên làm hỏng mất, tính khí bọn chúng dù là con cháu của đại thế gia quần là áo lượt bình thường cũng không thể bằng được.
- Có điều trước khi sư phụ đến chúng ta cũng không thể nhàn rỗi được.
Lý Du Nhiên đáy mắt tinh quang chợt lóe:
- Đại sư huynh, người cũng biết, các thông tin tình báo của chúng ta trước mắt quả thật là có hạn, cho dù là tại Thiên Hương thành, cũng có không ít kẻ gây cản trở cho chúng ta. Cho nên hiện tại tiểu đệ rất mong được các sư huynh ra sức tương trợ, có điều, chuyện này đến giờ đệ vẫn không dám mở miệng nói ra.
- Huynh đệ chúng ta vốn là người một nhà, chuyện của đệ chẳng lẽ lại không phải chuyện của chúng ta, có chuyện gì thì cứ nói ra đi, không cần phải nhu nhược như vậy, cứ thoải mái nói ra đi.
Lệ Kiếm Hồng khoát tay bất mãn. Hắn hiện giờ đang trong tình trạng xúc động, nên cho dù Lý Du Nhiên có đưa ra điều kiện gì, hắn cũng một câu đáp ứng ngay.
- Đa tạ đại sư huynh.
Lý Du Nhiên làm bộ ngượng ngập, buồn bã nói:
- Tiểu đệ quả thực cũng rất khó xử, thế lực ngầm tại Thiên Hương thành đều là các đại bang phái! Tiểu đệ vốn đã khống chế được Bắc Thành bang nhưng ngẫu nhiên lại có sai sót, khiến cho toàn bộ đã bị Đường gia nhổ cỏ tận gốc. Cho nên ở tình thế trước mắt này mà nói, chúng ta đang ở trong tình thế bị động, dù muốn làm bất cứ sự tình gì đều là không có phương tiện, cho dù là muốn tìm được một cái tin tức kịp thời cũng là không thể.
- Mấy bang phái ngầm? Ha ha cái này cũng được tính là vấn đề sao!
Lệ Kiếm Hồng hung hăng cười:
- Dù sao mấy ngày hôm nay chúng ta cũng chịu nhiều áp lực rồi, Ưng Bác Không chúng ta đương nhiên là không thể trêu vào được, nhưng tìm mấy tên tôm tép để chút giận cũng là chuyện tốt! Sư đệ yên tâm, trước khi sư phụ đến chúng ta sẽ giúp đệ thống nhất hắc đạo Thiên Hương thành! Tất cả sẽ bàn giao vào tay đệ!
- Đa tạ đại sư huynh tương trợ! Có các vị sư huynh sư tỷ ra tay tiểu đệ vô cùng yên tâm, tảng đá lớn đè nặng trong lòng cuối cùng cũng đã được lấy ra! Mà thực lực của Lý gia ta một khi có sự giúp sức của các sư huynh sư tỷ chắc chắn sẽ trở nên vô cùng mạnh mẽ!
Lý Du Nhiên mừng rỡ cảm ơn, sau đó nghiến răng nghiến lợi, bi phẫn nói:
- Đệ bây giờ liền đi vào trong cung xem xét chuyện phi đao, dù sao mối thù của bốn vị xư huynh cũng không thể kéo dài được. Cho dù là một ngày, trong lòng đệ cũng như có lửa đốt, một ngày dài tựa như một năm! Nếu không sớm báo thù cho bốn vị sư huynh thì đệ làm sao có thể vui vẻ mà sống được?
- Đều là người trong nhà cả sao phải khách khí như vậy! Trong hoàng cung nhân tâm khó lường, chuyện phi đao sư đệ ngàn vạn lần phải cẩn thận mới được. Tất cả trông cậy vào sư đệ. Chúng ta sẽ đợi ở đây.
Bọn người Lệ Kiếm Hồng đồng loạt đứng dậy, ân cần nhắc nhở, trong lời nói chứa chan tình cảm.
- Dạ, đa tạ sự quan tâm của các vị sư huynh sư tỷ, trong lòng tiểu đệ hiểu rõ. À, đúng rồi,đại sư huynh, chúng ta tuy rằng muốn có được sức mạnh này, nhưng Lý gia của chúng ta lại không thể ra mặt được, chỉ có thể đứng từ đằng sau mà chỉ đạo thôi.
Lý Du Nhiên cười cười, cuối cùng nhắc nhở một câu:
- Vì vậy, chuyện này hết sức bí mật, cần phải giữ kín mới được.
- Đó là đương nhiên, điểm lợi hại này, chúng ta tự nhiên là hiểu được! Tiểu sư đệ ngươi như thế nào lại trịnh trọng như vậy, thật là thiếu lịch sự a.
Lệ Kiếm Hồng cười lớn.
Điểm này không thể không nói, lại là một chuyện trùng hợp đến kinh người!
Lý Du Nhiên, Quân Mạc Tà hai kẻ là đối thủ dấu mặt, còn không biết sự tồn tại của nhau, nhưng thủ đoạn lại giống nhau, lựa chọn giống nhau! Cùng lựa chọn một mục tiêu!
Kinh thành, hắc đạo.
Hơn nữa, thủ đoạn của hai người cũng tương tự như nhau!
Quân Mạc Tà đối với Hải Trầm Phong chính là lấy ân để ép buộc, lấy lợi để dẫn dụ, sau đó lại lợi dụng đúng lúc người ta gặp khó khăn; đối với Ưng Bác Không cũng như vậy bằng mọi giá, muôn vàn tính toán, đầu tiên dùng một cái thân phận không có thật, lấy uy để đe dọa, lấy lợi để dẫn dụ, sau đó lại chỉ cho hắn chỗ tốt. Cho nên mục tiêu mới có thể đạt được.
Mà cũng như vậy Lý Du Nhiên dùng thủ đoạn để đùa giỡn với mấy vị sư huynh đệ của mình, dùng tình cảm để thu phục nhân tâm, lại phân tích cái lợi hại, đồng dạng cũng đạt được mục đích của mình.
Thủ đoạn của hai người, tuy rằng mỗi người một vẻ, không phân cao thấp, nhưng giống nhau ở chỗ đều có chút đê tiện vô sỉ.
Quân Mạc Tà vì để đạt được mục đích không từ thủ đoạn nào.
Lý Du Nhiên vì để đạt được mục đích, lục thân bất nhận!
Còn có một cái trùng hợp đến kinh người đó là hai người không hẹn mà cùng điều động thiên huyền cao thủ! Chỉ khác, Quân Mạc Tà xuất động Hải Trầm Phong giai vị cao hơn một chút; mà bên này Lý Du Nhiên lại thắng ở số lượng. Ở điểm này đúng là kẻ tám lạng người nửa cân.
Hiện tại trong lòng hai người, đều có một loại cảm giác giống như dùng dao mổ trâu để cắt tiết gà, tràn đầy tin tưởng, mọi thứ đều nắm trong lòng bàn tay!
Lúc trước hết thảy mọi sự tình phát sinh, đều có bóng dáng hai người này, có thể nói nếu không có sự phối hợp vô tình của hai người Lý Du Nhiên cùng Quân Mạc Tà, thì hết thảy mọi sự việc cũng sẽ không có phát sinh. Thiếu một trong hai người thì sóng gió cũng sẽ không lớn như thế! Nhưng hai kẻ này gây nên một trường phong ba tại kinh thành nhưng hết thảy lại không hiểu rõ tình hình trong đó.
Thậm chí thủ pháp làm việc của hai người cũng là giống nhau: Đều chỉ đạo từ phía sau, không muốn lộ diện.Quân Mạc Tà tuy rằng biết Lý Du Nhiên là một nhân vật lợi hại, cũng biết trong những nhân vật đồng lứa thì Lý Du Nhiên của Lý gia là một kẻ đứng đầu, nhưng cũng không cho rằng Lý Du Nhiên là đối thủ của mình, ở trong lòng hắn, Lý Du Nhiên còn không xứng!
Tà Quân kiêu ngạo đối với cả thiên hạ, cả thế giới còn chưa đặt vào trong mắt, chỉ một tên Lý Du Nhiên cỏn con này, tính là cái gì đây?
Lý Du Nhiên đồng dạng biết Quân Mạc Tà, nhưng trong lòng Lý Du Nhiên, Quân Mạc Tà còn chưa đủ phân lượng.
Một kẻ ăn chơi trác táng như thế, có thể nào lại là đối thủ của Lý đại công tử của chúng ta? Trực tiếp không thèm để vào trong mắt!
Cứ như vậy khinh thị nhau, nhưng lại cùng làm một việc giống nhau, dùng một bực thủ đoạn như nhau. Dưới tình huống như vậy, ần giao thủ chân chính giữa hai người sắp bắt đầu.
Mà lần chân chính va chạm này, cũng là diễn ra trong bóng tối, do hai người thao túng, cũng đồng thời không có lộ diện.
Thậm chí huyền khí giai vị của hai người đều là Kim Huyền đỉnh phong nhưng đều là điều động thiên huyền cao thủ vì mình xuất lực. Bọn họ đều là đệ tử của các vị chí tôn. Đứng sau Hải Trầm Phong là Úy Lam Chí Tôn Mộng Hồng Trần; mà đứng sau Lệ Kiếm Hồng lại là Lãnh Huyết Chí Tôn Lệ Vô Bi.
Căn cứ vào điểm trên, lực lượng lúc này hiển nhiên là ngang nhau!
Ai sẽ thắng? Ai sẽ bại?
Tuy nhiên, không quản ai thắng ai thua, Úy Lam Chí Tôn Mộng Hồng Trần cùng Lãnh Huyết Chí Tôn Lệ Vô Bi, hai nhân vật trong Bát Đại Chí Tôn, việc hai bên trong lúc mơ hồ lại kết oán cũng đã định rồi!
Hai vị thế gia công tử tranh đoạt bang phái ngầm vốn là chuyện nhỏ, không ngờ lại ảnh hưởng đến nhân vật kinh thiên động địa đến bậc này, kéo theo mấy vị chí tôn vào cuộc gây ra một trường phong ba, cũng không thể không nói tạo hóa vô thường, thiên ý trêu người, thật là kì diệu.
Lúc này thương thế của Hải Trầm Phong cũng đã khỏi hẳn, hắn sớm đã đã đi ra ngoài chuẩn bị đại triển quyền cước, thống nhất hắc đạo Thiên Hương.
Quân gia có Ưng Bác Không, Hải Trầm Phong nếu không có sự tình khẩn cấp, phỏng chừng cũng không có chủ động xuất hiện; đương nhiên nếu Quân Mạc Tà gọi về thì lại là chuyện khác.
Ưng Bác Không đang lôi kéo Quân Mạc Tà nghiên cứu chiêu thức, tới nỗi mất ăn mất ngủ; Quân đại thiếu gia đã nổi giận vài lần, nhưng Ưng Bác Không một khi đã chìm vào nghiên cứu võ học, cái gì cũng không cần, gần như mê dại, đối với hết thảy mọi thứ xung quanh đều không thèm quản đến.
Tiểu la lỵ Khả Nhi nhẹ nhàng mang trà lên, sau đó rón rén lui ra; Đường đại thiểu ở cách vách, cố gắng không xuất đầu lộ diện, đến hô hấp cũng không dám thở mạnh khống chế tới mức nhỏ nhất,lại càng không dám ho khan chứ đừng nói tới đánh một cái rắm, bởi vì chỉ với một chút tiếng động nhỏ cũng có thể dẫn tới họa sát thân, cái người kia chính là một diêm vương không sai a...
Trong lúc nhất thời, dường như tất cả mọi người đều có vẻ rất im lặng, rất chăm chỉ.
Sở dĩ nói là dường như bởi vì còn có một ngoại lệ chính là Quân Mạc Tà Quân đại thiếu gia Quân đại cao nhân của chúng ta.