Bất quá cái vị chiến sĩ hùng tộc tự bạo kia cũng hiểu được mình cùng địch nhân trước mắt kia huyền công có chênh lệch cực lớn. Vốn không có vọng tưởng có thể khiến hắn đồng quy vu tận. Dụng ý ban đầu của hắn cũng chỉ là dùng phương thức tự bạo để tranh thủ một ít thời gian. Ngăn cản lực lượng của bọn chúng đổ bộ xuống dưới, cho huynh đệ của mình có đủ thời gian chuẩn bị. Tận sức giết thêm một chút ít địch nhân.
Hắn dùng tính mạng của mình, linh hồn của chính mình làm ra vụ nổ mạnh này, chắn sát thần ở bên ngoài. Chỉ cần tranh thủ thêm một giây đồng hồ thì sự hy sinh của mình cũng không vô ích.
Có thể vì chiến hữu của mình tranh thủ một giây đồng hồ, để cho các bạn của ta có một chút thời gian để chuẩn bị.
Bởi vì cao thủ Thánh Tôn như vậy, một khi đáp xuống đám đông chiến sĩ Thiên Phạt có khả năng sẽ gây thiệt hại cực lớn, có tính chất hủy diệt đối với Thiên Phạt. Có thể sẽ có rất nhiều đồng bọn, thậm chí sẽ không kịp dùng Hồi Thiên Đan cũng đã bị hắn chém giết!
Mà bản thân mình khi trước cũng đã dùng qua Hồi Thiên Đan, đã từng chết một lần rồi!
Cái sinh mệnh này vốn đã được nhặt về. Có thể vì các bằng hữu mà ra sức tạo ra một đường sinh cơ thì cho dù chết cũng vẫn có lãi.
- Con mẹ nó!
Mắt thấy huynh đệ khẳng khái chịu chết, khóe mắt Hùng Khai Sơn đỏ bừng, ngửa mặt lên trời rống to. Hai mắt đỏ bừng tựa hồ như sắp chảy ra máu tới nơi. Hắn kéo đại đao lên, liều mạng lao về phía kia, trên đường điên cuồng chém giết.
Nơi nào hắn đi qua giống như một chiếc thuyền to lớn rẽ dòng sóng máu lướt trên mặt nước.
- Xếp thành hàng! Cả đoàn dàn trận, không nên tự làm rối loạn đội hình. Dàn trận để kết liễu lũ cẩu tạp chủng này. Vì các huynh đệ báo thù!
Ưng vương rống to một tiếng, thanh âm sắc bén, giống như là phá vỡ trời cao. Nếu nghe được thanh âm của hắn cũng không khó để tưởng tượng hắn đang giận dữ, bi phẫn đến mức nào. Cơ hồ muốn phun một ngụm máu từ trong cổ họng ra ngoài.
- Báo thù! Báo thù!
Xúc động vì sự hi sinh của chiến sĩ hùng tộc đã hoàn toàn khơi dậy nên hung tính của toàn bộ chiến sĩ Thiên Phạt nơi đây.
Mà Ưng Vương cũng vào thời khắc này làm ra một quyết định chính xác nhất.
Dàn trận!
Tỷ phu truyền thụ thập diện mai phục tuyệt sát đại trận, mỗi người tạo thành một tổ độc lập.
Mà thời gian dàn trận chính là do vị chiến sĩ hùng tộc Thiên Phạt kia dùng chính sinh mệnh mình để đổi lấy. Tuy rằng chỉ là một chút thời gian nhưng nếu không có nó, chỉ sợ thế trận chưa kịp hình thành đã gặp phải tai họa sát thân.
Cho dù trận pháp có cường đại như thế nào, nếu không có thời gian hình thành thì cũng không tạo thành uy hiếp gì lớn.
- Cũng chính vì việc này mà …
Một tiếng rít chói tai giống như một lợi kiếm cắt ngang bầu trời, hướng về phía vị Chí Tôn thiên nhẫn đang rút lui ở phía bên kia bắn đi.
Vừa rồi lực lượng mà chiến sĩ Thiên Phạt tự bạo đánh bay tên Chí Tôn thiên nhẫn ra ngoài khiến hắn tức giận tới mức hộc máu. Hắn ổn định lại thân hình bay nhanh đến chỗ lúc trước, tự hạ lệnh dùng chiến thuật biển người vây công, tiêu hao sức lực của địch nhân, đánh tan trận hình của bọn chúng.
Từ đầu đến cuối đã hi sinh xấp xỉ ba bốn vạn người rồi. Chỉ sau khi mình đến mới có thể xông vào trận địa của đối phương ngăn không cho bọn chúng không kịp hình thành trận thế. Lấy thế mạnh như trẻ che càn quét, thậm chí còn có thể làm tinh thần bọn họ hăng hái thêm. Suất lĩnh mười vạn đại quân phía sau tiến quân thần tốc tiến vào Huyền Huyền đại lục. Xây dựng cứ điểm thứ nhất của tộc nhân ở Huyền Huyền đại lục, chỉ cần chiếm được nó thì đã không có gì uy hiếp tới việc tiến quân của tộc nhân chúng ta nữa.
Chỉ cần chờ đợi tộc nhân của ta tiến đến không dứt liền có cơ hội lớn chiếm được toàn bộ Huyền Huyền đại lục.
Hắn hoàn toàn nắm chắc, bốn năm vạn người bọn hắn ứng chiến với chiến sĩ Thiên Phạt chiến thắng là điều nằm trong tay bọn hắn. Tuy rằng chiến sĩ Thiên Phạt huyền công cao hơn bọn chúng, nhưng dựa vào biển người thì nhất định có thể trấn áp được trận thế của đối phương.
Điều hắn muốn cũng chỉ là điểm này thôi. Dàn trận nghiêm chỉnh, trở thành trận hình của quân đội, cho dù cao thủ như mình đi vào trận cũng không có năng lực đánh tan. Mấy ngàn cao thủ gắn kết tạo thành một trận thế nhưu vậy cho dù là Thánh Quân cũng không dám khinh thường.
Nhưng chỉ cần trận thế cơ bản bị rối loạn thì mình có thể nhân thời cơ tìm một khe hở mà vào. Thừa dịp đội hình rối loạn, bằng với tiêu hao của bản thân mình chiếm được thành quả lớn nhất.
Còn về phần bốn năm vạn tộc nhân trong mắt hắn chỉ là một vật hi sinh mà thôi.
Chết trận cũng là chết, chỉ cần chết có giá trị thì cho dù là chết nhiều thêm bốn năm vạn người thì xá gì.
Nhưng hắn ngàn vạn lần cũng không nghĩ ra mọi việc đều không như ý của hắn. Mọi việc gần như đã thành công, nhưng giai đoạn cuối cùng quan trọng nhất lại bị một tên có tu vi Thánh giả phá hủy.
Cái con gấu đen chết tiệt cư nhiên lại lựa chọn biện pháp ngay trước mắt mình tự bạo. Thủ đoạn cực đoan bực này đã thành công ngăn trở cước bộ đi tới của mình, làm cho kế hoạch hoàn mỹ của mình xuất hiện một lỗ hổng cực lớn.
Kết quả như thế, hỏi một tên Chí Tôn thiên nhẫn cao cao tại thượng như hắn làm sao có thể chịu được.
Bất quá, không sao cả, kế thứ nhất không được thì còn kế thứ hai. Xem tình hình trước mặt, thực lực Thiên Phạt cố nhiên rất mạnh nhưng lại không có đủ cao thủ trấn thủ. Chỉ cần mình chờ một đám Chí Tôn thiên nhẫn cùng nhau xung phong chém giết làm tinh thần của quân ta tăng lên thì thắng lợi sẽ nằm trong tay ta. Cùng lắm là chỉ hao phí thêm một chút khí lực mà thôi.
Vừa nghĩ đến đây, vị Chí Tôn thiên nhẫn này rút cục tâm tình cũng buông lỏng một chút.
Tên xú tiểu tử kia cho dù tính toán tường tận cũng chỉ có thể tạm thời ngăn trở cước bộ của ta mà thôi, kiến cũng mãi chỉ là kiến.
Nhưng ngay trong lúc hắn đang tính toán lăng không bay trở về để liên thủ cùng đám Chí Tôn thiên nhẫn phía sau kia chính là thời khắc có một cỗ khí thế sắc bén tới cực điểm phá không mà đến.
Trong sát na, thân thể của hắn không thể cử động được.
Vị Chí Tôn thiên nhẫn này chấn động.
- Sinh mệnh không gian lực?
Năm chữ này không khỏi khiến hắn run rẩy. Đây chỉ có Thánh Tôn cấp bậc cường giả mới có thể thi triển ra một loại không gian giam cầm. Đồng thời cũng là một loại không gian bá đạo nguy hiểm nhất.
Phương pháp này chính là dùng chính tính mạng của mình để thiêu đốt, cùng thiên địa tiến hành nối liền, sau đó đem không gian mình mà người muốn giam cầm đứng đó giam cầm triệt để.
Loại công pháp này dùng để đánh lén không thể nghi ngờ là loại công pháp hữu hiệu nhất!
Nếu một khi đối phương có phòng bị liền sẽ trở thành vô dụng!
Bởi vì cao thủ đồng cấp dù sao cũng sẽ không có ai ngốc đứng đó mặc cho người khác giam cầm.
Nhưng hết lần này đến lần khác vị Chí Tôn thiên nhẫn này lại không có phòng bị cho riêng mình dưới mọi tình huống!
Vị Chí Tôn thiên nhẫn vừa rồi sớm đã cẩn thận xem xét toàn bộ chiến trường, đối phương căn bản không có cao thủ cấp độ Thánh Tôn trấn thủ. Tại sao vào thời khắc quan trọng này lại đột nhiên xuất hiện một tên?
- Đảo xuyên. Ngươi vẫn khỏe chứ?
Một thanh âm tràn đầy sát khí lạnh căm căm bất ngời vang lên. Trước mặt hắn xuất hiện một người, trong tay người này đang cầm một thanh trường đao lóng lánh. Người tới hiển nhiên là Lộc Thánh Tôn.
Hắn vừa nói chuyện, một bên không chút ngừng nghỉ đem trường đao trong tay hung hăng chém xuống. Thế mà vị Chí Tôn thiên nhẫn này cũng không có phản ứng, trong mắt hắn chỉ có vẻ lãnh khốc, vô tình:
- Đảo xuyên. Chúng ta thành lập sinh mệnh không gian lực, không biết Thánh Anh của ngươi có thể chạy đi hay không?
Vị Chí Tôn thiên nhẫn này có tên là Đảo Xuyên này vào Đoạt Thiên chi chiến lần trước đã từng chạm mặt với Lộc Thánh Tôn.
Bởi vậy mà hai người họ nhận biết được nhau.
- Ngươi đúng là đồ vô sỉ! Phách Cáp! Ngươi lại cư nhiên có thể nhân lúc người ta không phòng bị để đánh lén. Đê tiện!
Đảo Xuyên tự nhiên là cũng nhận biết được người trước mặt hắn là đối thủ năm trăm năm trước. Hắn hoảng sợ muốn quát to một tiếng, nhưng hiện tại lại không kịp giận dữ, đột nhiên cắn răng một cái, tay nắm chặt, hét lớn một tiếng:
- Thiên nhẫn phân thân tàn thể đại pháp!
Phốc một tiếng, từ trong miệng hắn phun ra một cục máu. Ngay lập tức tóc hắn dựng đứng, sắc mặt trắng bệch, không còn một chút huyết sắc nào. Nhưng hơi thở của hắn vào thời khắc này bỗng nhiên dồn dập hẳn lên. Không những thế, huyền công của hắn hiện giờ không hiểu sao cũng tăng lên ít nhất gấp ba lần lúc trước. Công lực mạnh mẽ như thế tựa hồ tùy thời có thể phá tan không gian sinh mệnh lực của Lộc Thánh Tôn.
Thiên nhẫn phân thân tàn thể đại pháp chính là một chiêu thức liều mạng tăng lên thực lực của mình ở dị tộc. Một khi thúc dục nó, trong một khoảng thời gian ngắn làm cho thực lực của mình tăng lên gấp ba để giết chết địch nhân. Nhưng đổi lại, lục phủ ngũ tạng của mình tất nhiên sẽ bị tổn thương, thậm chí hoàn toàn mất đi tác dụng. Cần phải điều dưỡng quanh năm suốt tháng mới có thể khôi phục lại trạng thái ban đầu.
Nhưng hiện tại Đảo Xuyên dùng đến nó cũng không phải là giết địch mà là để thoát ra khỏi sinh mệnh không gian lực! Trừ bỏ cái loại phương pháp có hại với thân thể này hắn cũng không nghĩ ra phương pháp thứ hai có thể xé rách sinh mệnh không gian lực của cao thủ Thánh Tôn đồng cấp này.
Hắn đã không còn lựa chọn nào khác!
Nhưng Lộc Thánh Tôn vẫn chém xuống một đao, không chút lưu tình! Đảo Xuyên đem hết toàn lực nghiêng đầu một cái. Vút một tiếng đại đao đã bổ xuống lông mày của Đảo Xuyên!
Hai người đồng thời tiến vào. Chẳng qua là vị trí có chút khác nhau, một người là vai trái, một người là vai phải.
Đảo Xuyên dùng bí pháp dị tộc đem công lực của mình tạm thời tăng lên quả thực so với Lộc Thánh Tôn cao hơn không ít. Cường độ thân thể ở trong thời gian này cũng đã tăng lên gấp ba lần.
Vốn ban đầu chỉ cần chém hắn một đao nhưng cuối cùng lại không thể trực tiếp chém hắn làm đôi.
Nhưng một đao này phi thường đặc biệt, từ vai miệng vết thương bắt đầu lan tới vị trí lồng ngực, cơ hồ muốn chạy thẳng tới bụng.
Đao khí tuôn ra, tức thì lục phủ ngũ tạng của Đảo Xuyên trong nháy mắt biến thành một đống nát bươm.
Toàn bộ lục phủ ngũ tạng Đảo Xuyên đã hoàn toàn lộ ra bên ngoài, bốc hơi nóng hầm hậm. Cũng có không ít bộ phận không ngừng rơi xuống.
Hai miệng Đảo Xuyên đồng thời kêu thảm một tiếng: một nam, một nữ đồng thời phát ra tiếng kêu thê lương! Tiếng kêu thảm thiết này hiện giờ đã không còn giống tiếng người nữa rồi.
Tiếng hét cao ngất bỗng nhiên dừng lại, máu tươi lập tức chảy ùa ra.
- Phách cáp!
Đảo Xuyên bị trọng thương nhưng bốn con mắt của hắn hiện giờ lộ ra vẻ hung tàn. Hiển nhiên giờ phút này hắn đã lâm vào trạng thái điên cuồng. Theo lượng máu chảy ra, thân thể của hắn tuy rằng đã bị vết thương trí mạng. Nhưng thiên nhân phân thân tàn thể đại pháp vẫn duy trì trạng thái khủng bố cùng hơi thở của hắn.
"Phanh" một tiếng, vốn không gian đang tĩnh lặng đột nhiên xuất hiện một khe hở. Tựa hồ như có một cái gì đó vô hình trên không trung nổ tung.
Lộc Thánh Tôn buồn bực "hừ" một tiếng. Miệng phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch.
Kết quả rất rõ ràng, lúc trước hắn dùng sinh mạng lực tạo nên sinh mệnh không gian lực lại bị đối phương dùng lực lượng mạnh mẽ cắt đứt.