Dị Thế Tà Quân

Chương 1165: Ẩn sát thuật – Cuộc chiến của Hùng Vương! Cút!”

Dịch giả: nhatky

Biên Dịch: nhatky

Mà loại thủ đoạn này chính là thủ đoạn giành chiến thắng trong cuộc chiến Đoạt Thiên lớn nhất của dị tộc nhân trong quá khứ! Thông thường chỉ với ẩn thân thuật này có thể đối phó với địch nhân hơn mình nhiều cấp, lấy nhỏ đánh lớn, lấy yếu thắng mạnh.

Loại kỹ năng này ở Huyền Huyễn đại lục được xưng tụng là ẩn thân thuật ngoại nhân! Mà ở dị tộc nhân lại có tên gọi là "Ẩn sát thuật".

Quỷ nhẫn ẩn sát thuật, địa nhẫn ẩn sát thuật, thiên nhẫn ẩn sát thuậ...t Mắt quan sát trận chiến, Ưng Vương lộ ra vẻ lo lắng cực độ, sắc mặt cũng hết sức nặng nề.

Thức lực bản thân Hùng Vương nếu so Huyền Công với Hạ Xuyên Phách Qua quả thật cao hơn rất nhiều. Nếu chỉ so công lực, rõ ràng hai người không cùng đẳng cấp. Nếu như chỉ cần đánh bừa, Ưng Vương tuyệt đối tin tưởng chỉ trong vài nhịp thở Hùng Vương có thể băm nát cái liên thể nhân ghê tởm kia!

Nhưng đối phương triển khai cái loại thủ đoạn ẩn thân thuật quái dị như vậy, Hùng Vương vô luận công lực có cao bao nhiêu, nhất thời hoàn toàn không có đất dụng võ!

Căn bản không tìm ra đối phương mà lại trở thành tấm bia cho đối phương bắn phá như thế, trận đấu này phải giải quyết thế nào?

Tấn công đúng là cách phòng thủ tốt nhất, cho dù hoàn toàn bị vây trong tình trạng tấn công của dị tộc nhân cũng không phải lo nghĩ gì về bản thân sẽ sơ hở!

Tuy rằng Hùng Vương làm theo chỉ điểm của Quân Mạc Tà, tạm thời bảo vệ khỏi công kích của đối phương, nhưng thủ lâu tất thất bại, cứ phải phòng thủ cũng đã khiến bản thân không chịu nổi nữa!

Đúng vào thời khắc này, Ưng Vương đột nhiên minh bạch vì sao trong cuộc chiến Đoạt Thiên năm xưa, chỉ phía Huyền Huyễn lại thương vong nhiều như thế!

Bởi vì, nắm chắc cơ hội duy nhất đánh chết địch nhân cũng chỉ là lúc địch nhân công kích mình thắng lợi, là lúc binh khí đối phương chém lên thân thể mình! Cũng chỉ trong cái nháy mắt này mới có thể thật sự nắm chắc vị trí thật sự của đối phương, một đòn giết chết!

Nhưng một khi đã như vậy, bản thân cũng đã cận kề cái chết, chưa tàn quân thì bản thân cũng đã rước cái chết cho bản thân! Cứ như thế, kết quả cuối cùng cũng chỉ là đồng quy vu tận mà thôi!

Lựa chọn duy nhất còn lại cũng chỉ có thể là khi đối phương triển khai công kích thì liền tự bạo mà thôi!

Nếu như không nhìn thấu được ẩn thân thuật thì thật sự chỉ có hai loại phương pháp này là có thể đả bại được địch nhân!

Phương pháp khác nhau, nhưng kết quả vẫn là bất kể có khả năng tàn quân hay không, bản thân mình nhất định phải trả một mạng!

Sinh kế như vậy, đa số Huyền giả tiền bối trên Huyền Huyễn đại lục hơn vạn năm nay đều là như thế.

Khổ luyện cả đời cũng chỉ vì một cái chiến tử hoa mỹ vào lúc này mà thôi!

Thật là thê lương đến mức nào chứ!

Thật ảm đạm biết bao!

Nhưng thật sự không có biện pháp nào khác!

Chẳng thể trách Thiên Thánh Cung coi trọng "Tuệ" Kiều ảnh như thế

Bởi vì cũng chỉ có Kiều Ảnh mới nhìn thấu được ẩn thân thuật của dị tộc nhân, chỉ có một mình Kiều Ảnh là nhân tố quan trọng để giành thắng lợi!

Hiện tại vào thời khắc này, đến phiên mình và Hùng Vương lại đối mặt với khốn cảnh như thế!

Sau lưng là Huyền Huyễn đại lục hơn mười triệu dân, trước mắt cũng chỉ có hai người chúng ta lãnh đạo sáu nghìn huynh đệ!

Trận chiến này, rốt cuộc nên đánh thế nào?

Với tính tình táo bạo của lão Hùng có thể cứ phòng phủ khô héo như thế để rồi chịu không nổi nữa đành phải liều mạng đồng quy vu tận với đối phương hay không?

Ưng Vương âm thầm lo lắng. Bản thân phải tăng nhanh tốc độ điều tức.

Cuộc chiến bên trong hiển nhiên đã muốn đi đến tình trạng gay cấn nhất rồi.

Bên trong hư không, từng ánh đao sáng lạng dị thường xuất hiện từ bốn phía giống như tập hợp lại đan lại với nhau thành một cái lưới lớn, đem thân thể Hùng Khai Sơn bao vào bên trong!

Hùng Khai Sơn nhắm mắt lại, đứng bên trong cái lưới đao, chỉ có thể chịu thụ động gặp chiêu phá chiêu. Một kẻ hàng ngày lỗ mãng như hắn, hôm nay lại bình tĩnh lạ thường, hoàn toàn không chút nóng nảy mà vẫn duy trì cảnh giới tâm nhãn thuần tịnh, mặc cho đối phương tấn công quỷ dị đến mức nào, ta cứ sừng sững như núi, bất động như núi, trầm hùng như núi! Một khi binh khí song phương giao tiếp, tập tức vồ đến một cách sắc bén!

Tiếc là vồ đến mấy lần, hắn buồn bực phát hiện ra: trong ẩn thân thuật của dị tộc nhân, thân thể cùng trường đao lại dường như có thể hoàn toàn tách rời ra. Người là người, đao là đao, gần như chả có liên hệ gì với nhau. Trường đao rõ ràng từ nới này chém đến nhưng thân thể lại dường như ở một nơi khác, tuyệt đối không đồng hành cùng trường đao. Hơn nữa vị trí lại biến ảo vô định, hoàn toàn không có một quy luật nhất định nào!

Muốn tìm được vị trí thực sự của đối phương dưới hình thức công kích như thế, cơ hồ như đã gặp trúng đại vận!

Cách đánh như vậy, quả quyết rằng Hùng Khai Sơn buồn bực vô cùng!

Thủ ổn, thủ được là một chuyện nhưng buồn bực lại là chuyện khác!

Nếu như đến lúc không thể nhịn được nữa, sẽ như thế nào đây?

Huyết quang lóe lên!

Quả nhiên như dự đoán của Ưng Vương, thủ lâu tất thất bại. Trường đao của Hạ Xuyên Phách Qua rốt cuộc cũng phá được phòng tuyến của Hùng Vương, chém lên vai trái của Hùng Khai Sơn. Nhưng cũng chính ở thời khắc này,Hùng Khai Sơn rống một tiếng lớn, dùng cơ thể kẹp chặt đao phong, trường kiếm vụt vụt vụt liên tiếp ba nhát đâm ra ba hướng bao quanh trường đao rõ ràng là vị trí không có vật gì!

Nhưng mà từ trong hư không lại truyền ra một tiếng kêu đau đớn, một ngụm máu tươi bỗng nhiên phun ra!

Hùng Khai Sơn tiếp tục hướng về xông tới vị trí phun ra máu tươi thì nơi đó lại không một bóng người! Chỉ còn lại vô số ánh đao phía trước rồi cũng biến mất.

Thời gian chậm chạp trôi qua như đè nặng tâm can, Hùng Vương bởi vì không thể nhịn được nữa mà lại bước vào vết xe của các vị tiền bối!

Dùng phương pháp lưỡng bại câu thương nhằm đổi lấy cơ hội đả thương địch thủ!

Nếu không phải sau lưng còn có ba nghìn Ưng tộc huynh đệ cần bản thân thủ hộ đến lúc bọn hắn điều tức xong, e rằng lúc này Hùng Vương tuyệt đối không lựa chọn phương pháp lưỡng bại câu thương như vừa rồi mà đã trực tiếp chọn lưỡng bại câu vong rồi!

Một đời Hùng Vương chí tôn đã từng nếm qua ủy khuất như thế bao giờ?

Hai tia máu tươi trước sau phun ra, không khí bên trong bỗng nhiên vô cùng thê thảm!

Mơ mơ ảo ảo nhưng tất cả như muốn hiện ra...

Phía nam Thiên Trụ Sơn, dị tộc nhân từ phía sau lại tuôn đến không ngừng, lại có vô số dị tộc nhân phát hiện chỗ hổng nơi này, cú giống như ruồi bọ ngửi thấy mật ngọt, mãnh liệt kéo đến, liên miên không dứt. Rõ ràng cục diện càng lúc càng tồi tệ hơn!

Thật sự chỉ cần đến một nén nhang, chiến sĩ Ưng tộc mới khôi phục lại chiến lực bản thân! Mà giờ đây, số lượng địch nhân đã lên đến hơn hai vạn!

Hùng Khai Sơn thở hổn hển, hai mắt dần dần trở nên đỏ bừng!

Lần thứ hai, trường đao lại thoáng hiện trong hư không, trường đao của Hạ Xuyên Phách Qua như tia chớp đánh úp lại.

Hùng Khai Sơn điên cuồng hét lên một tiếng, thân mình đột nhiên xoay tròn, trường kiếm trong tay xoáy ra một mảnh kiếm sơn, lại hướng về bốn phương tám hướng mà đâm ra!

Đúng là tất cả vị trí công kích đều không có mục tiêu!

Chắc chắn đây là phương thức phá ẩn, chẳng qua khi thi triển ra thủ đoạn này khí lực toàn thân sẽ tiêu hao rất nhiều, lại là lộ ra vô số sơ hở cho đối phương tấn công!

Nhưng lại có một tiếng thét kinh hãi truyền đến!

Hùng Vương rõ ràng cảm ứng được cảm giác bất an tê cóng vừa rồi trong nháy mắt đã biến mất.

Thượng Xuyên Phách Khố đứng một bên rốt cuộc chịu không nổi, đã phải hét lên giận dữ:

- Hạ Xuyên, rốt cuộc ngươi đang làm cái rắm gì thế? Đối phương bất quá chỉ là một con gấu ngu xuẩn. Thế mà ngươi lại để cho hắn kéo dài thời gian như thế sao...

Phách Qua đang ẩn thân dường như đang nguyền rủa: "Bất quá là một con gấu ngu xuẩn? Mẹ nó chứ! Người này là Hùng Vương đó! Hơn nữa còn là cao thủ cấp Thánh Hoàng đỉnh phong! Thực lục bản thân ta bất quá cũng chỉ mới Thánh Hoàng cấp ba, có thể dây dưa với hắn thời gian dài như vậy còn ép hắn vào thế hạ phong, kết quả này đã là không tồi rồi!

Nếu như muốn mạo hiểm giết chêt Hùng Vương, thật sự nhất định cũng cần phải để lại cái mạng này!

Chuyện này có thể khẳng định đừng có mong tìm ra đường sống cho bản thân!

Bản thân không phục sao, kêu con mẹ ngươi tới đi! Ngươi gấp, chẳng lẽ ta không vội sao?"


Thượng Xuyên Phách Khố gầm lên giận dữ, quay đầu nhìn lại người bổn tộc không ngừng tuôn đến, mà kẻ dẫn đầu chính là kẻ dạo gần đây luôn đối phó với mình, hơn nữa còn là đối thủ cạnh tranh lợi hại nhất – Đức Khố gia tộc!

Xem ra tên gia hỏa này cũng muốn tiến công nơi này!

Thượng Xuyên Phách Khố đột nhiên cắn răng quát lớn:

- Trận chiến đầu tiên ở Huyền Huyễn đại lucjm chính là vinh hạnh đặc biệt của tộc ta chiếm được! Phần vinh dự này, Thượng Xuyên ta quyết định! Tuyệt không cho phép bất cứ kẻ nào chiếm đoạ...t

Đột nhiên bạo rống một tiếng rồi nói tiếp:

- Toàn bộ võ sĩ Thượng Xuyên bộ lạc, toàn thể xung phong cho ta! Đem cái lũ Hắc Hùng này xé thành trăm vạn mảnh! Mở ra con đường tiến thẳng đến đại lục!

Một lệnh phát ra, hàng ngàn quái vật song đầu ầm ầm hú lên quái dị, vọt lên rầm rộ.

Một đám phía sau hắn là bọn dị tộc nhân trên người chỉ có vài miếng vải quấn quanh người đang nhìn về phía trước, ánh mắt thèm thuồng, mãnh liệt nhìn về đám người song đầu dáng người "khôi ngô":

- Đức Khố đại nhân, chúng ta phải làm gì...

Người này chính là đối thủ cạnh tranh đứng đầu với dị tộc nhân Thượng Xuyên. Là kẻ chèo chống Đức Khố gia tộc – Đức Khố Bộ Thưởng. Chỉ thấy kẻ kia là một loại nam nhân đầu óc bệnh hoạn, lạnh lùng nhìn về phía trước, cười lạnh nhạt nói:

- Hạ lệnh xuống, toàn bộ võ sĩ dừng bước, không được vọng động...

- Chẳng lẽ chúng ta không đuổi kịp Xuyên gia tộc liên thủ, nhất cử đột phá phòng tuyến vũ lực đến từ Huyền Huyễn đại lục?

Một tên song đầu ha hả cười hỏi.

- Đột phá phòng tuyến? Làm gì có chuyện dễ ăn như vậy chứ...

Đức Khố Bộ Thưởng hừ lạnh một tiếng, nói tiếp:

- Trước mặt chính là đội ngũ Hùng Vương do Thiên Phạt sâm lâm sắp xếp tạo thành. Có thể nó là chủng tộc thiện chiến dũng mãnh nhất Thiên Phạt sâm lâm! Hơn nữa lại am hiểu phòng thủ. Nếu toàn bộ đội ngũ chúng ta đột phá, tất cả quỷ nhẫn đều có thể sử dụng quỷ nhẫn ẩn sát thuật nếu như muốn đối phó đội ngũ này thì quả nhiên là có thể. Nhưng trước mắt mà nói, gia tộc chúng ta có thể sử dụng quỷ nhẫn ẩn sát thuật, tổng cộng chưa tới một trăm người! Những người còn lại mà chiến đấu với Hùng tộc, chắc chắn không một chút nào có cơ hội hoàn thủ, chỉ có thể đưa đầu cho chúng chém! Chẳng phải là đi nộp mạng sao...

Hắn như kẻ thấy kẻ khác gặp họa mà vui sướng, nhìn về phía trước nói tiếp:

- Cứ để cho gia tộc Thượng Xuyên ngu xuẩn kia nếm chút đau khổ., cũng có thể mượn cơ hội này mà bào mòn nhuệ khí của Hắc Hùng, sau đó chúng ta ra tay cũng không muộn. Chính là như một câu nói dân cư Huyền Huyễn thường nói là "Ngư ông đắc lợi".

- Đại nhân quả cao kiến... Đại nhân anh minh...

Không ít kẻ trổ tài công phu bợ đít ngựa của mình ra.

Đức Khố Bộ Thưởng dương dương tự đắc, nói tiếp:

- Nếu bổn tọa tính toán không nhầm, chắc chắn va chạm lần này, trên dưới Thượng Xuyên gia tộc có thể sống sót trở về không quá hai trăm mạng!

- Không quá hai trăm...

Kẻ song đầu đứng bên cạnh hít dài một hơi:

- Chiến lực Hùng Quân Thiên Phạt thật sự khủng bố như vậy sao? Đây toàn nộ đều là nhẫn giả cấp chín, hơn nữa số lượng vượt hơn tám ngàn.Đại Quân Hùng tộc trực tiếp có thể chiến đấu tối đa cũng chỉ có hai ba ngàn người thôi mà... Ưu thế như thế, chẳng lẽ... Không địch lại sao?

- Không những không thể địch lại mà còn là thảm bại thê thảm! Thậm chí ta còn tin rằng, chiến lực đối phương tổn thất không nhiều lắm...

Trong mắt Đức Khố Bộ Thưởng bắn ra một tia quang mang tàn nhẫn, lại nói tiếp:

- Nếu như không tin, các ngươi cứ chống mắt lên quan sát đi!

Ánh mắt mọi người đều ném vào trong trận chiến. Hô hấp đều loạn nhịp.

Quay lại trận chiến...

Hùng Vương quát một tiếng dài:

- Các huynh đệ, Hùng Phong Thiên Phạt không thể bị khinh nhờn, uy nghiêm Thiên Phạt không thể bị mạo phạm! Đốt lên ngọn lửa chiến đấu lên cho ta! Băm vằm bọn tạp chủng ngoại bang này ra! Giết sạch hết bọn chúng...

- Hú hú! Băm vằm bọn tạp chủng ngoại bang! Giết sạch sẽ bọn chúng!

Ba ngàng chiến sĩ Hùng tộc đồng thời rống to, vụt vụ...t Âm thanh của ba ngàn trường đao được rút ra chỉnh tề vang lên. Nắm chặc trường đao trong tay, trên không trung một mảng đao mang nghiêm chỉnh tạo thành!

UyênNhi18

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.