Thể loại: đam mỹ, cường thủ hào đoạt, nhược công cường thụ, thụ sủng công, thụ truy công…
Tác giả viết: ý tưởng về đam mỹ này cứ dâng trào trong đầu, thế là ngứa tay viết ra >_<, không biết viết ổn ko ah?
Văn án 1:Bạn nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra khi một người vốn vô cảm với mọi thứ bỗng một ngày gặp được một người khiến hắn có cảm xúc.
" Ta muốn người ở lại, ta không thích ngươi đi, nên ngươi đừng đi nữa"
“Ở lại… không được rời khỏi ta…”
Nam nhân bị ôm riết trong ngực nhìn sợi xích mảnh, ánh lên sắc bạc nối với khóa bạch thiết trên cổ mình, thầm cười khổ trong lòng. Kiểu này thì muốn rời đi cũng khó.
Văn án 2Vô cảm nam nhân: “Làm sao để hắn thích ta?”
Thuộc hạ: “Công tử, với nữ nhân thì rất nhiều rất nhiều cách lấy lòng, nhưng với nam nhân thì chỉ có ba chữ thôi. Đó là: làm tình – và sủng “
Vô cảm nam nhân: “Đó là bốn chữ.”
Thuộc hạ: “Chữ ‘và’ là kết nối giữa ‘làm tình’ và ‘sủng’, công tử không cần để ý đến nó, theo thuộc hạ biết, với kinh nghiệm cá nhân cao siêu đã dụ biết bao nam tử lên giường của mình, tính ra thuộc hạ đã có blah…”
Vô cảm nam nhân: “Đi vào trọng điểm.”
Thuộc hạ: “Vâng, trọng điểm là: mọi nam nhân đều dễ xúc động với người tốt với mình, dù không xúc động cũng sẽ có cái gọi là biết ơn, còn làm tình thì càng quan trọng hơn. Cơ thể nam nhân nhớ rất tốt, cứ làm y dục tiên dục tử là đảm bảo y không quên được mình.”
Vô cảm nam nhân: “Nếu hắn không cho ta sủng?”
Thuộc hạ nghĩ về bộ dáng như chuột thấy mèo của vị kia, rồi nở nụ cười khả ố: “Vậy công tử hãy tham khảo loại sách đặt tại giá thứ 245 từ phải sang trong Thủy Tinh thư.”
….
Giá thứ 245 từ phải sang trong Thủy Tinh thư
“Tù sủng luyến”
“Ngục giam tuyển tập”
“Cưỡng đoạt thẳng nam”
…
Thuộc hạ tóm gọn một câu: “Y không cho ngài sủng thì ngài cứ trói y lại rồi sủng!”