Dị Thế Chi Thành Thần Lộ | Con Đường Trở Thành Thần

Chương 97: Thẳng thắn

Lục Vũ dẫn Amos và con ma thú phía sau bay về một phương hướng, tốc độ của bọn họ đều rất nhanh, cho nên không bao lâu, liền lệch khỏi quỹ đạo của tuyến đường an toàn.

Lục Vũ vẫn luôn ẩn giấu khí tức, nhưng Amos và con ma thú phía sau hắn lại không giống, sau khi bọn họ chạy một đoạn, lại xuất hiện thêm một con ma thú thần cấp, khí thế của đoàn người càng tăng cao. Mà ba cao thủ thần cấp như vậy, sao có thể không khiến cho ma thú khác chú ý chứ? Cho nên dọc theo đường đi, ma thú cấp thấp chạy trốn bốn phía, ma thú cấp cao lặng lẽ đuổi theo, đội ngũ lại tăng thêm không ít.

Lục Vũ đột nhiên nhìn thấy một hòn đảo nhỏ ở xa xa, hắn không chút nghĩ ngợi, liền vọt về phía hòn đảo kia, sau khi chạm đất, liền lén lút vào Hệ thống vị diện giao dịch.

Amos theo sau Lục Vũ, liền có chút hối hận. Mặc dù lão là thần cấp ma pháp sư, so với ma thú thần cấp cũng không kém bao nhiêu, nhưng mọi người đều biết, thân thể ma pháp sư tương đối kém, sự chịu đựng đương nhiên cũng kém, tiếp tục chạy trốn như vậy, lão nhất định sẽ không thoát khỏi hai con ma thú thần cấp, nhưng cố tình, Lục Vũ chạy phía trước cũng không có ý định dừng lại!

Một bên bay lượn, một bên chờ chết, cảm giác thực không xong, con ma thú thứ hai lại có thể nhảy khỏi mặt nước, Amos vì tánh mạng của mình mà suy nghĩ, cho dù muốn dừng lại nghỉ ngơi một chút cũng không được!

Hòn đảo nhỏ kia, Amos cũng nhìn thấy, khi nhìn thấy hòn đảo này, lão có thể nghỉ ngơi trên đảo một chút, nhưng lão không nghĩ tới chính là, Lục Vũ đột nhiên tăng tốc, hơn nữa, sau khi thân hình chợt lóe lên, vậy mà lão không nhìn thấy đối phương nữa!

Thần Tử của Thần Thú điện, quả nhiên có chỗ hơn người! Amos lơ lửng trên không trung của đảo nhỏ, không muốn chạy nữa.

Bên ngoài chiến đấu vô cùng kịch liệt, Lục Vũ thì nói chuyện phiếm cùng Khương Đào trong Hệ thống vị diện giao dịch.

Trước mặt Lâm Tái, Lục Vũ cũng không giấu diếm chuyện Hệ thống vị diện giao dịch, cũng không có giải thích mà thôi, cho nên, tuy rằng từ trước đến nay ở cùng một chỗ với Lâm Tái, nhưng hắn vẫn thường xuyên tiến vào Hệ thống vị diện giao dịch, liên hệ chặt chẽ cùng Khương Đào.

Bên kia Hệ thống vị diện giao dịch, Hughes cùng Khương Đào đang ngồi cùng một chỗ, Hughes mang theo khuôn mặt của hắn mà ái muội cùng Khương Đào…

“Các ngươi cũng không ngại tú ân ái trước mặt ta sao?” Lục Vũ bất mãn mà mở miệng, thuận tiện ăn thức ăn đối phương vừa mới giao dịch cho hắn.

Sau khi tiến vào Kim Đan kỳ, hắn không ăn cơm cũng không sao, mặc dù như thế, có lẽ là bởi vì thực lực của hắn tăng lên quá nhanh, hắn còn chưa kịp thích ứng với điểm này, thậm chí còn cảm thấy đói bụng.

“Chúng ta không có tú ân ái, đây đều là những hành động tự nhiên!” Khương Đào mở miệng, sau đó nhìn thoáng qua Lục Vũ: “Thật ra ngươi đang ghen tị đi? Tại sao không tìm một người tú ân ái cho chúng ta xem?”

Lục Vũ nhất thời im lặng, bất quá nghe được những lời này của Khương Đào, hắn cũng không thể tránh né mà nghĩ tới một người — Lâm Tái.

Lại nói tiếp, Lâm Tái cũng theo đuổi hắn lâu rồi, mọi người xung quanh đều mặc định cho rằng bọn họ là một đôi, nếu không phải chuyện lúc trước, sợ là hắn đã sớm chấp nhận Lâm Tái rồi.

Mà hiện tại, cho dù có chuyện trước kia, hắn cảm thấy hắn đã quen có Lâm Tái bên cạnh.

“Tại sao ngươi không nói nữa? Không phải là thật sự có người rồi đi? Là ai?” Khương Đào tò mò hỏi han, biểu tình trên mặt Lục Vũ, chính là có chút nhộn nhạo.

“Lâm Tái.” Lục Vũ mở miệng, cũng không dự định giấu diếm.

Hắn thích sạch sẽ cũng không phải bẩm sinh, đều là nhân tố tâm lý, hiện tại thực lực gia tăng, cũng thay đổi thân thể thay đổi thế giới, hắn cảm thấy hắn đã không để ý đến chuyện này nữa.

Cảm giác được lo lắng từ Lâm Tái truyền đến, Lục Vũ rất muốn nói cho đối phương biết mình không có việc gì, nhưng lúc này, hắn lại không có biện pháp liên lạc với Lâm Tái.

“Lâm Tái? Trách không được gần đây ngươi luôn nhắc tới hắn… Ngươi dự định khi nào thì dẫn hắn tiến vào cho chúng ta xem đây?” Khương Đào hưng trí bừng bừng mà mở miệng.

“Cứ từ từ.” Lục Vũ mở miệng, tuy rằng biết Lâm Tái sẽ không đem chuyện của hắn nói cho người khác biết, cũng tuyệt đối giữ bí mật, nhưng nói chuyện Hệ thống vị diện giao dịch cho Lâm Tái, cũng chính là thừa nhận tình cảm của Lâm Tái…

Lục Vũ ngây người trong Hệ thống vị diện giao dịch khí thật lâu, đột nhiên cảm thấy trên đùi đau xót.

Hiện giờ hắn đang ở một nơi vô cùng an toàn, cũng không thể đột phát bệnh hiểm nghèo, hắn đau như vậy, khẳng định chính là Lâm Tái… Lục Vũ có chút lo lắng, bất quá, hiện giờ bên ngoài không có gì bất ngờ xảy ra chính là đang đánh nhau, hắn không thể tùy tiện đi ra ngoài, nghĩ nghĩ, Lục Vũ tìm người mua một ít Ẩn Thân phù.

Võ trang đầy đủ, dùng Ẩn Thân phù, Lục Vũ lén lút ra ngoài, lại không nghĩ đến, vậy mà một hồi hỗn chiến, càng không nghĩ tới, bên trong cuộc hỗn chiến này, hắn còn nhìn thấy Lâm Tái.

Ma thú trên biển, cũng không phải tất cả đều là cá, Amos cùng Lục Vũ không biết chính là, hòn đảo nhỏ này, thật ra là địa bàn của một loài ma thú rùa, không khéo chính là, bọn họ một đường chạy tới địa bàn của ma thú rùa thần cấp.

Ma thú rùa tính tình vô cùng tốt, nhưng dù tốt tính cỡ nào, cũng không dễ dàng tha thứ cho người đánh nhau trên đỉnh đầu của mình! Cho nên, khi Amos chiếm cứ đảo nhỏ này mà đánh nhau với hai con ma thú thần cấp, trong khi hai con ma thú kia thay phiên nhau tấn công, nó cũng đi ra.

Đây là một hồi loạn chiến.

Ma thú thần cấp trí tuệ cũng không thấp, chỉ là nóng nảy hơn nhân loại mà thôi, trước hết, con ma thú đầu tiên không thuận theo không buông tha, đó là vì Lục Vũ cùng Amos đánh nó bị thương, còn con ma thú thứ hai, lại là hiếu chiến, cho nên tới địa bàn của ma thú khác, cũng không dừng tay.

Ngay khi con ma thú rùa kia xuất hiện, hô lên một tiếng để kêu gọi những ma thú thánh cấp trong lãnh địa, công kích ba người xâm lấn, Lâm Tái liền đến đây.

Thần Thú đan giúp linh thú nhận chủ, đương nhiên cũng có thể giúp linh thú cảm giác được sự tồn tại của chủ nhân, mà Lâm Tái, chính là dựa vào điều này mà đuổi tới.

Hắn có thể cảm giác được, Lục Vũ không có việc gì, nhưng đã đến nơi này, nhìn thấy chiến trường hỗn loạn này, tránh không được vẫn vô cùng lo lắng.

Mà hắn lo lắng Lục Vũ, đám người đang chiến đấu cũng phát hiện sự hiện hữu của hắn, liền thay đổi sắc mặt.

Lúc này, con ma thú thứ nhất chủ yếu công kích Amos, con ma thú thứ hai chủ yếu công kích đám ma thú pháp thánh ở đây, về phần con ma thú rùa kia, nó cũng muốn đem những người khác đuổi đi. Đương nhiên, trong đó người thừa nhận áp lực lớn nhất vẫn là Amos.

Lúc này Lâm Tái hoàn toàn thú hóa, thoạt nhìn thật uy vũ, còn có thể bay trên không trung, cố tình lại khiến người khác cảm giác không được tu vi của hắn…

Ngay từ đầu Amos còn suy nghĩ có phải lại có ma thú khác chạy tới hay không, nhưng sau đó liền phản ứng: “Thần Tử! Chúng ta liên thủ!” Lão rất muốn mắng đối phương một hồi, cũng muốn châm chọc đối phương đột nhiên biến mất lại hiện ra thân hình, nhưng sau khi suy xét, vẫn cảm thấy có một đồng minh quan trọng hơn.

Lão không phải không muốn chạy, nhưng ma pháp của ma thú thần cấp, khoảng cách công kích vô cùng xa, lão đã bị công kích khá nhiều, hoàn toàn không có cơ hội chạy trốn.

Lâm Tái nghe được Amos nói, chỉ biết đối phương coi mình là Lục Vũ, Lục Vũ hẳn là không có việc gì, nhưng đúng lúc này, hắn cũng bất đắc dĩ bị quấn vào trận tranh đấu này, hơn nữa, bởi vì thực lực của hắn yếu nhất, cho nên cũng không lâu lắm, liền bị thương.

Thời điểm Lục Vũ rời khỏi Hệ thống vị diện giao dịch, nhìn thấy một màn này.

Trên người hắn có rất nhiều bí mật, Lâm Tái cũng biết, hắn thường xuyên đột nhiên biến mất ai cũng tìm không thấy, Lâm Tái cũng biết, nhưng dưới tình huống như thế, Lâm Tái vẫn theo kịp … Lục Vũ lấy ra phi kiếm của mình, lén lút đi tới giữa không trung: “Lâm Tái!”

Bên người đột nhiên xuất hiện giọng nói của Lục Vũ, Lâm Tái sửng sốt, sau đó cũng cảm giác được có người nắm chặt mình, trong nháy mắt, hắn liền xuất hiện trong một căn phòng rộng rãi, giống như chiến đấu trước đó hoàn toàn là ảo giác!

Lâm Tái xuất hiện khiến cho Amos có một tia hy vọng, nhưng Lâm Tái đột nhiên biến mất giữa không trung, lão liền tuyệt vọng, sau đó, cho đến khi lão kiệt lực, muốn chạy trốn lại bị một cái thủy hệ ma pháp đánh trúng… Lâm Tái cũng không có xuất hiện lần thứ hai.

“Nơi này là đâu?” Lâm Tái tò mò hỏi han, lại có chút hưng phấn, hắn cảm giác được, những gì mình thấy được, hẳn là bí mật của Lục Vũ.

“Ta chậm rãi nói cho ngươi.” Lục Vũ đã hóa giải Ẩn Thân phù trên người mình, liền lên tiếng.

Thật ra, cho đến khi hắn đem Lâm Tái mang vào Hệ thống vị diện giao dịch, hắn mới suy nghĩ cẩn thận mình nên làm gì. Nhưng nếu Lâm Tái đã tiến vào, như vậy giải thích với đối phương một chút cũng không sao, còn chuyện hoán đổi linh hồn…

Lâm Tái có thể không ngại nguy hiểm, trực tiếp đi kiếm hắn, liền đủ để chứng minh tình ý của đối phương…

Lục Vũ nói đại khái chuyện của mình, Lâm Tái nghe được liền trợn mắt há hốc mồm, bất quá, tuy rằng kinh ngạc, nhưng hắn lại tiếp thu rất nhanh.

Trước kia, Lục Vũ lấy ra những đồ vật kỳ kỳ quái quái, dạy hắn công pháp tu chân, hắn cũng có chút hoài nghi, hiện tại nói như thế, ngược lại giải thích được tất cả …

Năng lực tiếp thu của Lâm Tái không tồi, lúc này tuyệt đối có rất nhiều thời gian cho hắn tiếp thu — một đám cao thủ thần cấp đang chiến đấu bên ngoài, tạm thời bọn họ không có khả năng đi ra!

Sinh hoạt trong Hệ thống vị diện giao dịch khá đơn điệu, nhưng có người ở bên cạnh thì khác, Lâm Tái cầm lấy một món đồ rồi hỏi, Lục Vũ liền giải thích, hai người cứ tiếp tục như vậy, khiến cho Lâm Tái biết được rất nhiều tin tức.

Lúc mới bắt đầu, Lục Vũ còn không dự định giới thiệu Lâm Tái, thậm chí còn cự tuyệt lời thỉnh cầu trò chuyện của Khương Đào, nhưng Khương Đào cũng rất kiên nhẫn, liên túc phát ra yêu cầu…

Nhìn thấy Lâm Tái tựa hồ đã tiếp thu được mọi chuyện, Lục Vũ có chút suy nghĩ xấu xa, liền chấp nhận yêu cầu.

Khương Đào bên kia Hệ thống vị diện giao dịch nhìn thấy Lâm Tái, cũng chỉ chúc mừng vài câu, khiến Lâm Tái có chút đắc ý, Hughes cũng có chút kinh ngạc: “Lâm Tái thiếu gia, không nghĩ tới ngươi gầy đi lại dễ nhìn như vậy!”

“Thân mến, ngươi gầy đi cũng rất dễ nhìn.” Khương Đào lập tức mở miệng.

Tuy rằng đã không thèm để ý, Lục Vũ vẫn nhịn không được muốn phun tào, đó rõ ràng là thân thể của hắn…

Khi nói chuyện cùng Khương Đào và Hughes, Lâm Tái vẫn luôn phong độ nhẹ nhàng, nhưng sau khi trò chuyện một hồi, hắn liền đổi thành bộ đáng thương hề hề: “Lục Vũ, ngươi xem, chuyện của ta ngươi đều biết, nhưng chuyện của ngươi ta lại không hề biết…”

“Không phải hiện tại ngươi đã biết rồi sao?”

“Ta còn có một việc không biết!” Lâm Tái tiến đến bên người Lục Vũ, sau khi phát hiện Lục Vũ không có né tránh, càng thêm đắc ý: “Ngươi xem, ta đã thổ lộ với ngươi nhiều lần như vậy, cũng không biết ý ngươi ra sao.” Trước kia, Lục Vũ đều lấy thực lực của hắn và đan dược (số đan dược thiếu nợ á) để từ chối, hắn cũng thật sự không thể đợi được nữa.

Mặc kệ là thực lực tăng lên hay là kỹ xảo luyện chế đan dược tăng lên, cũng không phải trong lúc nhất thời có thể làm được.

“Ta cũng rất thích ngươi.” Lục Vũ cười cười mở miệng, trước kia hắn không xác định tình cảm của mình, đương nhiên không dám dễ dàng hứa hẹn, nhưng lúc này, cũng không cần phải giấu diếm nữa.

Lâm Tái còn đang dự định mè nheo với Lục Vũ như mọi khi, thậm chí nếu Lục Vũ giận, hắn liền biến thành rồng làm nũng, vậy mà không ngờ Lục Vũ lại đáp ứng, điều này làm cho hắn sững sờ một lúc.

Sau khi Lâm Tái kịp phản ứng lại, Lục Vũ đã chuẩn bị tốt một bữa cơm rồi, hắn cười cười bắt đầu ăn cơm, càng ăn càng đắc ý, nụ cười cũng càng ngày càng sáng lạn.

Lục Vũ nhìn khuôn mặt tươi cười của Lâm Tái, tâm tình cũng rất tốt, nhưng nghĩ đến trước kia Lâm Tái luôn muốn thân cận cùng mình nên cũng không ít lần bò lên giường mình, liền mở miệng: “Trước kia, ta xảy ra một chuyện.”

“Chuyện gì?” Lâm Tái tò mò hỏi han.

Ngoại trừ người thân, Lục Vũ cho tới bây giờ cũng chưa nói chuyện lúc trước cho người khác, nhưng hiện tại, hắn đột nhiên lại muốn nói.

Có lẽ thẳng thắn cũng tốt, sau khi đến thế giới này, hắn chôn dấu trong lòng rất nhiều chuyện, muốn tìm một người để chia sẽ, mà trước đó cùng đã nói khá nhiều chuyện cho Lâm Tái, nói thêm chuyện này nữa cũng không sao.

Sau khi Lục Vũ trầm ngâm một lúc, rốt cuộc vẫn nói ra chuyện trước kia.

Ngay từ đầu Lâm Tái chỉ cảm thấy thế giới trước kia của Lục Vũ thật thần kỳ mà thôi, nhưng sau khi nghe được vấn đề chính, hắn liền tức giận.

Lục Vũ nghiện sạch sẽ, hắn cũng cảm thấy phiền toái, cảm thấy néu Lục Vũ nghiện sạch sẽ thì tốt hơn rất nhiều, nhưng hắn chẳng ngờ tới, nguyên nhân khiến Lục Vũ nghiện sạch sẽ là như vậy…

“Nam nhân kia hiện tại thế nào? Ta muốn giết hắn!” Lâm Tái phẫn nộ mà mở miệng, đây là lần đầu tiên hắn có xúc động muốn giết người!

“Ta đã báo thù rồi.” Lục Vũ cười cười, “Thật ra ta muốn nói chính là, hiện tại ta cũng không bài xích ngươi tiếp xúc, nhưng mà…” Lâm Tái muốn tiến thêm một bước sẽ rất khó khăn.

Lâm Tái cảm thấy bối rối trong lòng, còn đang suy nghĩ chuyện trước kia của Lục Vũ, lại không ngờ Lục Vũ sẽ nói như vậy… Bất quá, nhìn thấy thái độ của Lục Vũ, hắn cũng biết Lục Vũ không còn quan tâm đến chuyện kia nữa.

“Không sao, ta sẽ chờ.” Ý tứ trong lời nói của Lục Vũ, đương nhiên Lâm Tái hiểu được, hơn nữa, hắn cũng không để ý đến chuyện này lắm.

Chẳng lẽ là tuổi của hắn tại bộ tộc Nagas còn quá nhỏ sao? Tuy rằng hắn cũng có dục vọng, nhưng không phải quá mức mãnh liệt.

Lục Vũ cùng Lâm Tái ngay người trong Hệ thống vị diện giao dịch vài ngày, tuy rằng không biết tình huống bên ngoài, nhưng cũng có thể đoán được đại khái. Cho dù đám ma thú thần cấp phát sinh tranh đấu cũng sẽ không quyết chiến sinh tử, nhưng Amos thì khác, ba con ma thú thần cấp sẽ công kích lão…

Thời điểm hai người đi ra ngoài, liền nhìn thấy hòn đảo nhỏ kia đã bị phá hủy gần hết, con ma thú rùa thần cấp kia đang phơi nắng như không có chuyện gì xảy ra.

Hai người bọn họ lén lút tránh né đối phương, dùng thần thức quét một vòng xung quanh, quả nhiên tìm thấy mảnh nhỏ áo choàng ma pháp của Amos.

Áo choàng ma pháp của Amos coi như là trang bị ma pháp cao cấp, sẽ không dễ dàng phá hủy, nếu Amos áo choàng ma pháp của Amos đã tan tành, thì bản nhân Amos…

“Chúng ta đi thôi.” Lâm Tái mở miệng, mặc dù hắn chạy đến tìm Lục Vũ, nhưng đám người Dược tề sư công hội, cũng có chút lo lắng, dù sao khi đó Ma pháp sư công hội còn có hai thánh cấp ma pháp sư chạy thoát.

“Ân, chúng ta đuổi theo nhanh lên.” Lục Vũ cũng nói, may mắn là trong tay bọn họ còn có hải đồ, trước tiên xác định vị trí của mình, sau đó đi con đường gần nhất, hẳn là vẫn có thể đuổi theo đi?

Lần này bọn họ đi Maya đại lục, bởi vì khả năng gặp nguy hiểm rất lớn, nên để lại phượng hoàng Tiểu Hồng, còn Tiểu Hắc đòi đi theo, hiện giờ đang ở lại trên thuyền… Hắn có chút nhớ nó rồi.

Lâm Tái cùng Lục Vũ tìm thấy khu vực lãnh địa của ma thú rùa trên hải đồ, Lục Vũ cùng Lâm Tái lại xem xét vị trí của hai con ma thú thánh cấp phụ cận, cuối cùng cũng xác định vị trí của bọn họ, sau đó ẩn giấu tu vi, bay về phía thuyền của Dược tề sư công hội.

Thuyền của Dược tề sư công hội dựa theo con đường an toàn nhất mà đi, tránh không được sẽ đi vòng vèo, nhưng Lâm Tái cùng Lục Vũ đã ẩn giấu tu vi, lại dùng ảo thuật, nên đi đường vô cùng thuận lợi.

Dưới yêu cầu mãnh liệt của Lâm Tái, Lục Vũ ngồi trên lưng Lâm Tái, Lâm Tái cõng hắn bay đi, còn hắn thì sử dụng ảo thuật che giấu cả hai.

Hai người bọn họ bay trên không trung, mệt mỏi thì trở vào Hệ thống vị diện giao dịch, nên vô cùng thoải mái. Hơn nữa, ma thú trên biển cũng không thèm để ý đến không trung, chớ nói chi là Lục Vũ cùng Lâm Tái đã ẩn giấu tu vi, cho nên bọn họ hoàn toàn không gặp nguy hiểm gì cả, qua vài ngày liền đuổi kịp thuyền của Dược tề sư công hội.

Thời điểm Lục Vũ cùng Lâm Tái xuất hiện trên không trung, bị người trên thuyền thấy được, chờ đến khi hai người đáp xuống, càng được nhiệt liệt hoan nghênh, nhưng khiến Lâm Tái cùng Lục Vũ cảm thấy kinh ngạc chính là, vậy mà Tiểu Hắc lại đi ở phía trước mọi người, ánh mắt dược tề sư nhìn nó, còn vô cùng sùng bái…

“Mấy ngày này có phát sinh chuyện gì hay không?” Lâm Tái mở miệng hỏi.

“Có! Hai tên ma pháp sư của Ma pháp sư công hội tìm đến đây…” Duy Nhĩ Phúc mở miệng, khi đó, hắn cũng thực khẩn trương, nhưng sau đó… Hắn cũng cảm thấy dở khóc dở cười.

“Các ngươi không có việc gì đi?”

“Không có việc gì, bọn họ đều bị Tiểu Hắc các hạ ăn.”

“…”