- Đây a, ta đang cố hết sức rồi đây này. Mẹ ơi sân trường gì mà to khủng khiếp ! Tiểu Song cố lê đôi chân chạy, thật là kinh khủng mà, Tiểu Song ta sẽ nguyền rủa chết ngôi trường này.
-Hộc Hộc ! Trời ơi, mệt quá, cái sân trường này rốt cuộc là bao nhiêu ki-lô-mét vậy hả??????
Đang định đứng nghỉ 1 lát thì tự nhiên có bàn tay vòng qua hông ôm nó, nhấc bổng lên.
AAAAAAAAA!!!!!!!!!! Là Tiểu Sư ma ma kute nha ^^
Cả sân trường nhìn bọn nó với ánh mắt kì lạ , nó cũng cảm thấy hơi ngại, nhưng hình như có cái gì đó bất thường, không, phải là vô cùng bất thường trong ánh mắt mọi người. Đấy không phải ánh mắt kì thị dành cho đôi tình nhân, mà giống như.......... bà mẹ xách con vào khu mua sắm đại hạ giá 50% vậy. Tiểu Sư ma ma aaa~ sao tình mẫu tử của nhà ngươi lại đột nhiên phát huy tác dụng vậy chứ T.T
-Hộc hộc, được rồi ! - Tiểu Sư ma thở hì hục như trâu mãi mới thốt ra được. Mà mọi người đừng hiểu nhầm, đây mới chỉ đến đầu cầu thang bộ tầng 1 nha. Thấy Tiểu Sư ma mồ hôi đầm đìa , nó cũng thấy áy náy.
-Được rồi Tiểu Sư ma , ngươi thả ta xuống đi, ta tự đi bộ lên cầu thang được ! Trong khi nó đang dùng dằng dùng dằng thì hắn ôm chặt nó nói
-Không sao -Giọng hắn mới trầm ấm làm sao, khiến cho nó hơi cảm động . Thấy vẻ mặt của nó, hắn mới hài lòng nói tiếp
-Ngươi đừng quan tâm ta, ta đủ khoẻ, chúng ta sẽ đi thang máy mà. Cái ngươi nên lo là cái thang máy ế. Ngươi phải cẩn thận nếu không nó sẽ sụp đổ vì ngươi đó
-Có phải ngươi định nói ta nặng như con heo, thang máy sẽ không chịu nổi phải không? Nó cười hiền nhìn hắn
-Đúng vậy nha, ngươi cũng biết sao. Ít ra cũng không ngu...
*AAAAAAAAAAA*
-Tiểu Song đáng ghét, ngươi, ngươi dám đấm vào ......... đấm vào............ mông ta! -Tiểu Sư ma che mông trừng mắt nói
-Hả, ngươi cũng biết sao. Ít ra cung không ngu . Hứ!
*Ting Ting* Tiếng thang máy kêu lên tạm hoãn cuộc trò chuyện lại
Vào trong thang máy , Tiểu Song không thèm nói chuyện với hắn, làm cho hắn lo lắng, nhưng cũng không xin lỗi vì lòng tự trọng cao ngất trời của hắn ,mà dù nói thì cũng có khi bị ăn vả thêm í
Còn nó nghĩ dù sao Tiểu Sư ma ma cũng giúp mình nha, không thể giận nhau lâu được. Nó quyết định quay sang hỏi (mau quên dễ sợ)
-Tiểu Sư ma , (mắt long lanh), vừa lúc nãy ngươi bế ta chạy rất tự nhiên, chẳng lẽ ngươi...... thích ta sao?
Hắn hơi ngạc nhiên nhưng kiên quyết nói
-Tiểu Song- Hắn nói bằng 1 vẻ rất trịnh trọng, đặt cả 2 tay lên vai Tiểu Song - Ta thề có người đọc, nếu ta đang ngậm nước thì nhất định ta sẽ phun hết vào mặt ngươi !
-Tiểu Sư ma, ngươi...... -Nhịn nào ,nhịn nào, không được để mất hòa khí, không được để mất hòa khí
Rồi Tiểu Song lấy hết sức mình, cũng trịnh trọng đặt 2 tay lên vai hắn nói
-Tiểu Sư ma, ta-biết-rằng , 1 người đàn ông sẽ rất hạnh phúc khi được 1 người phụ nữa khác tỏ tình....
-PHẢI- Hắn ngắt lời Tiểu Song- Nhưng ta không có muốn 1 con heo nái....
*AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA*
-Tiểu Song đáng ghét, ngươi... ngươi, cấu.........mông ta
*TING TING* Cảm ơn thang máy vì đã giải thoát cho chúng sinh, nam mô
-Tiểu Song nhớ đấy, thù này không trả ta không phải quân tử!
.
.
.
.
### Vào lớp
-Cả lớp trật tự nào. Hôm nay chúng ta có thêm 2 bạn mới , các em vào đi. Cô giáo bắt đầu giới thiệu
-Chào mọi người, mình là Song Tử, hay được gọi là Tiểu Song. Rất vui được làm quen với mọi người!
-Chào . Tôi là Sư Tử ! Mặt Tiểu Sư ma nhăn nhăn nhó nhó khiến ai ai cũng phải sợ
- Sư Tử, em khó chịu ở đâu sao? Cô giáo gượng cười hỏi
-Không ạ! (cô thử bị véo mông xem có còn cười được không)
-Được, vậy cô sẽ xếp chỗ cho các em. Tiểu Song ngồi bàn cuối nhé,cách cửa sổ 1 bàn ,còn Sư Tử ngồi bên cạnh phía trong . Vậy 2 em chuẩn bị đi nhá, 1 lúc nữa thầy Sinh sẽ vào. Bây giờ cô phải đi có việc đây. Các em phải trật tự đấy.
Tiểu Song va Tiểu Sư ma kéo nhau xuống bàn cuối ngồi
-Ê ,bàn ngoài cửa sổ ai ngồi? Nó kéo tay hắn hỏi.
-Chịu , không biết ! Hắn vẫn đang khó chịu ở mông nha, đừng lại gần không sẽ bùng nổ đấy
“Trời ạ” Nó nghĩ “ Vẫn còn dỗi cơ hả. Mà thôi tí nịnh chút là hết ngay í mà”^^
Hết tiết Sinh _Giờ ra chơi
-Tiểu Sư ma kute, ta đói quá, ngươi đi mua đồ ăn đi
-Nếu ngươi đói thì tự đi mua đi ,tiện thể mua luôn cho ta “Ơ)&&^$%^^&(_. Rồi đi đi !
-Tại sao ta lại phải mua cho ngươi chứ?
-Kề vai sát cánh, ngươi đừng quên nha, ở
-Ngươi......(nhịn,ta nhịn, nếu không phải hôm nay ngươi tốt với ta thì đừng hòng) Được rồi ta mua, ta mua là được chứ gì! T.T
Lê bước a, cái trường khốn nạn này dài kinh khủng. Mà khoan, quên mất là hỏi căng tin ở hướng Đông, Tây hay Nam, Bắc rồi .Thôi đi đại 1 hướng đếm theo ngày sinh của nó vậy. Đông, Tây .Nam, Bắc, Đông, Tây .Nam, Bắc...... OK số 23 là Nam a, đi đại hướng Nam zậy ^^ Hô hô mình cũng thông minh đó chứ !(bó tay)
Nó đi mãi, đi mãi ,ngoằn nghèo ngoằn nghèo, thật muốn chết cho rồi, ít nhất cũng phải làm 1 cái bản đồ chứ T.T . A nó ngửi thấy mùi thơm nha, hình như phát ra từ đằng kia thì phải. Chạy thử đến đó..... OAAA là 1 căn cửa gỗ thật đẹp lại còn cao ngất, hoa văn họa tiết cũng thật kì lạ, giống như đang vẽ lên một hình thù gì đó rất lạ mà cũng rất quen, hình như nó nhìn thấy hình này ở đâu rồi. Ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu vào làm cánh cửa cứ lấp la lấp lánh . Chẳng hiểu sao có thứ gì đó cứ thúc giục nó bước tới, bước tới gần,khi bàn tay Tiểu Song sắp chạm vào cửa thì.....
CHOANG CHOANG MEOOOOOOOOO
Tiếng động lớn trong phòng khiến Tiểu Song giật mình tỉnh lại, đầu nó hơi choáng váng, giống như vừa trải qua 1 thứ gì đó rất mệt mỏi. A, mà sao tự nhiên lại có tiếng mèo nhỉ? Chẳng lẽ trong phòng có một chú mèo sao?
Khi Tiểu Song đang nhìn quanh chỗ này thì phát hiện một dòng nước màu xanh chảy qua kẽ cửa. Tiểu Song hơi cúi người xuống , lấy ngón tay của nó chạm vào một ít nước rồi đưa lên mặt. Trời ơi, thật kinh khủng, nước này sao lại.......có mùi hoa quả nha, thật thơm quá mà ^^~. Nó cho vào mồm hơi nếm thử (mất vệ sinh quá) thì tự nhiên mắt tối sầm lại , rồi mất dần ý thức....
.
.
.
.
.
.
.
.
_________________________________________
-Không được, ông không được làm vậy với nó. Nó là con ông, là con ông mà !! Giọng một người phụ nữ gào lên trong tuyệt vọng
- Là con ta thì sao chứ. Nó cũng chỉ là loại bỏ đi thôi !!! Người đàn ông lạnh lùng trả lời, giọng nói mang theo chút khinh bỉ- Bà đừng quên ta cũng không có thiếu con . Hừ !
Tiếng cãi nhau quá lớn khiến cho Tiểu Song tỉnh dậy, cảm giác đầu đau như búa bổ, nó chau chặt mày. Hơi hơi cựa mình, nó phát hiện ra mình bị trói chặt 2 tay 2 chân trên giường, cảm giác rất khó chịu. Đây là đâu vậy? Nó quay mặt nhìn qua chiếc gương gắn ở bên tường.
Trời ơi sao lại là 1 cậu bé? Nó đang ở trong thân xác của 1 cậu bé nha, lại còn bị trói trên giường nữa. Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? Nó nhìn kĩ lại vào trong gương 1 lần nữa, thực ra thì cậu bé này rất là kute nha ~ Mắt cậu xanh nước, mái tóc còn có màu hạt dẻ, da thì trắng mịn màng , trông rất giống con lai. Nhưng điều quan trọng nhất là cậu bé thật-sự đáng yêu vượt quá tiêu chuẩn nha ! s2.
Bỗng đèn vụt tắt, đầu nó lại đau dữ dội , mọi thứ giờ lại chỉ còn bóng đêm. Tiếng bước chân từ từ tiến lại gần
-Không ông đừng làm vậy với nó, không!!!!!!!
-Bố ơi bố làm gì vậy, đừng làm con sợ ! Giọng 1 đứa trẻ vang lên, chẳng nhẽ là cậu bé vừa nãy nó nhìn thấy sao?
-HUHU!!!!! Đau, đau quá HUHU !!!!!!! Giọng cậu bé la thất thanh vì đau đớn . Tiểu Song cũng cảm thấy đau, nó cảm thấy bao nhiêu mũi tiêm chích vào tay mình, hàng nghìn chất ,dịch lỏng tuồn vào cơ thể. Thật kinh khủng ! Thật buồn nôn ! Cả người như đang biến dạng vậy!
KHÔNGGGGGGGG
___________________________________________
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
Tiểu Song choàng tỉnh dậy, run rẩy vì sợ hãi. Nó sờ khắp người mình, thật may mắn, không có một vết sẹo nào cả, chỉ là mơ,chỉ là mơ thôi . Nó tự an ủi mình rồi nhìn quanh, mọi thứ vẫn chỉ là bóng tối.
-Thức dậy rồi sao ? Một giọng nam trầm trầm nói vang lên trong căn phòng
-Ai, anh là ai vậy? Nó cuống quýt hỏi, ánh mắt đầy vẻ hoảng sợ
- Ha, là ai sao, không phải ngươi là người biết rõ nhất chứ ! Hắn ta cười, đứng dậy tiến lại gần nó, vì trong bóng tối nên không thể nhìn rõ hắn. Nhưng mà.... tại sao lại lạnh sống lưng như vậy. Đúng rồi, chính là cảm giác này, cái cảm giác của cả buổi sáng hôm nay khiến nó ghê rợn
-Nói đi, rốt cuộc ngươi là ai !!! Tiểu Song hét lên, đề phòng lùi sát vào góc tường. Nhưng hắn chỉ cười, từ từ tiến sát lại, thì thầm vào tai nó