Dị Năng Tiến Hóa: Tang Thi Vây Thành

Chương 5: Thuấn di

Dịch: todryan

Mọi người tiếp tục đi về phía trước, dần dần, người chạy trốn dần ít đi, thay vào đó tang thi xuất hiện càng lúc càng nhiều.

Chết dưới lưỡi rìu của Tô Giang Thần đã có hơn mười đầu tang thi, chỉ là dưới sự chỉ dẫn cẩn thận của hắn, mọi người rốt cục hữu kinh vô hiểm đi tới quán cà phê, chỗ ở tiểu lâu phía trước, bỗng nhiên một nguy cơ nữa xuất hiện.

Sáu con tang thi đồng thời từ bốn phương tám hướng vọt tới bọn họ. Nhìn thấy miếng mồi ngon, dường như trên gương mặt đáng sợ của lũ tang thi xuất hiện vẻ vui mừng, nước bọt đục ngầu rơi thẳng xuống đất thành từng bãi lớn, chẳng khác gì bầy ác lang đang bao vây lũ dê con, giương nanh múa vuốt nhào tới.

(Ác lang: bầy sói hung dữ)

Vốn Tô Giang Thần phản ứng đã nhanh, nhưng hành động cửa hắn còn nhanh hơn, hai chân đạp đất, như một con báo săn linh hoạt, vọt đến trước một con tang thi thể gập cong người xuống, lưỡi rìu từ dưới lên trên xẹt qua một nhát, từ bụng của tang thi thẳng cho đến khuôn mặt bị cắt một đường, sau đó hắn đón lấy chiếc rìu tạo ra một đường vòng cung, thuận thế bổ ngang, đem đầu một con tang thi khác chém thành hai nửa.

Phía sau, Vương Nghĩa Lam đã khôi phục tỉnh táo, dù cầm trong tay thái đao, thế nhưng đối mặt với tang thi vẫn có chút bó tay bó chân như cũ. Hắn lùi về phía sau hai bước, nhìn con tang thi đang tới gần, mới lấy hết dũng khí, vung vẩy thái đao trên tay, bổ bát nháo về phía con tang thi. Lần này lực tay cùng độ chuẩn xác đều kém xa rất nhiều so với lúc trước, chém vài nhát đao cũng chẳng trúng vị trí yếu điểm của tang thi, chỉ có thể đôi co với nó tại chỗ.

Trong tay người khác thì không có vũ khí, đối mặt với lũ tang thi hung ác, không có cách nào phản kháng, chỉ có thể di tản ra xung quanh để tránh né.

Một tên đồng học chân bước hụt xuống một cái lảo đảo, yếu đuối ngã xuống trên nền đất lạnh như băng, nhìn con tang thi đang mau chóng tới gần trong gang tấc, nét sợ hãi và tuyệt vọng đọng lại ở trên mặt của hắn, há hốc mồm muốn la lên, nhưng lại mắc nghẹn trong cổ, không thốt ra được.

Bên cạnh, Đoạn Tuyết chú ý tới nguy cơ của hắn, kéo hắn về phía sau mình, thế nhưng lại khiến cho con tang thi đấy chuyển hướng mục tiêu về phía mình, móng vuốt của con tang thi nhắm vào cái cổ tuyết ngọc của nàng táp tới, mắt thấy sẽ hương tiêu ngọc vẫn.

Tô Giang Thần vừa vặn chém chết con tang thi thứ ba. Chỉ là hắn vẫn lưu ý tình huống của đám đồng học phía sau, thấy Đoạn Tuyết gặp nguy hiểm, thân ảnh của hắn đột nhiên biến mất ở phía xa.

Chưa tới một giây, hắn đã xuất hiện ở bên cạnh Đoạn Tuyết, đem con tang thi kia chém thành hai đoạn.

Đây chính là dị năng của Tô Giang Thần: thuấn di, thứ năng lực có thể làm cho hắn ở trong phạm vi 50 thước di chuyển tự do, mỗi một lần sử dụng có 20 phút thời gian khôi phục.

Bên trong kỉ nguyên X, các nhà khoa học căn cứ tác dụng của nó chia dị năng làm 7 loại lớn, theo thứ tự là hệ nguyên tố, hệ phụ trợ, hệ tinh thần, hệ cường hóa, hệ đồ vật, hệ đặc thù cùng với hệ sinh vật.

Thuấn di thuộc về dị năng hệ đặc thù, tuy nó không thể năng công kích và phòng ngự cho dị năng giả, nhưng lại đề cao tính cơ động của hắn. Ở kiếp trước, một trang sách trong cuốn "dị năng bách khoa toàn thư kỷ nguyên X" có ghi chép những loại dị năng thượng đẳng, gần tương đương với những dị năng hiếm thấy bậc nhất, nó cũng được coi là một trong những loại di năng vô cùng mạnh mẽ, để Tô Giang Thần sinh tồn được ở giữa kỷ nguyên X, tác dụng của nó cực kỳ trọng yếu.

Đột ngột biến mất rồi đến khi không có dấu hiệu nào xuất hiện, toàn bộ quá trình có thể so sánh với tinh tú đẹp đẽ nhất, như màn biểu diễn ma thuật hoa lệ nhất. Thế nhưng tất cả các đồng học ở đây hoàn toàn bị sợ hãi cùng kinh hoảng che phủ, hầu như không ai chú ý tới màn biểu diễn có ý nghĩa vượt thời đại này, lần đầu tiên trên địa cầu bởi vì mạt thế xuất hiện mà sinh ra kẻ có dị năng.

Chỉ có Đoạn Tuyết có cảm ứng đối với chuyện lần này.

Lúc tang thi cắn tới, nàng nghĩ tới Tô Giang Thần, ngóng nhìn hắn có thể như vị vương tử trong thần thoại, ở thời khắc nguy cấp nhất có thể cứu công chúa ra. Thế nhưng nàng thấy Tô Giang Thần lúc này cách nàng rất xa, ở khoảng cách xa như vậy, chỉ sợ hắn dù là thần tiên, cũng không thể bay tới bên cạnh mình, đem nàng cứu ra.

Bởi vậy, nàng tuyệt vọng nhắm hai mắt lại. Theo dự liệu đau đớn chưa tới, nàng mờ mịt mở mắt ra, thấy được con tang thi đã ngã xuống cùng với Tô Giang Thần xuất hiện ở bên cạnh mình, bị kinh sợ, vô cùng sợ hãi, với việc hắn có thể chạy tới tuy nàng cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng không cách nào suy nghĩ sâu xa.

Truyện được đăng tại TruyệnCv(.)com

Đem hai con tang thi cuối cùng chém chết, Tô Giang Thần đi tới bên cạnh Đoạn Tuyết.

Trên trán Đoạn Tuyết tràn đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt, bộ mặt biểu tình vẫn đang đọng nỗi sợ hãi với tuyệt vọng, cả người kịch liệt run rẩy, giống như là một tiểu cô nương mơ thấy cơn ác mộng, cảm giác bất lực với thương cảm.

Thấy bộ dáng của nàng, trong lòng Tô Giang Thần cảm thấy đáng thương. Hắn yêu thương vỗ vỗ bả vai của nàng, thanh âm thập phần ôn nhu, như để dùng để dỗ tiểu hài tử nói: "Được rồi, không sao, đừng sợ."

Đoạn Tuyết rốt cục cũng có phản ứng, hai mắt đầy ắp nước mắt nhìn lại về phía hắn.

Ở một tiệm cà phê hai tầng, trong một gian chơi cờ.

Ngắn ngủi qua mấy phút, mọi người lại nghĩ như là vượt qua một thế kỷ dài dằng dặc, trên mặt còn lưu giữ sự khủng hoảng.

Bước nhanh đi lên bên ngoài lầu thiết chế, đi tới của tiệm cà phê, Tô Giang Thần trở nên vô cùng cẩn thận.

Hắn áp tai ở trên cửa nghe ngóng hồi lâu, mới nhẹ nhàng đẩy của chính ra.

Bên trong quán cà phê đầy ánh đèn lờ mờ, bên trong quả nhiên diện tích không lớn, sinh ý cũng không nhiều. Nhìn qua vô cùng thô sơ giản lược, chỉ có ba con tang thi. Phục vụ viên của quầy đã biến thành tang thi, ánh mắt của nó lạnh như băng, tựa như ánh mắt của con độc xà nhìn chằm chằm trước mắt vào vài người, giương nanh múa vuốt muốn nhào qua, lại bị lan can quầy bar nhốt ở bên trong, chỉ có thể phí công nghiêng thân thể về trước, phát ra tiếng gầm nhỏ không cam lòng.

Đầu ngón tay tang thi dò xét ra phía ngoài như bia ngắm, Tô Giang Thần nhặt búa lên đem nó chém chết

Bên tường tiệm cà phê, một con tang thi chính gặm ăn một cổ thi thể. Nhìn qua thấy trang phục bọn hắn giống nhau, chắc là một đôi tình nhân đang hẹn hò ở nơi này, mạt thế bùng nổ biến hai người đang yêu nhau thành món ngon trong miệng tang thi.

Thi thể hai chân đã bị gãy lìa chỉ còn lại có đầu khớp xương, bên trong khoang bụng, nội tạng cũng đã bị gặm nhấm hơn phân nửa, tang thi nắm một đoạn ruột hưng phấn mà cắn nuốt.

Tô Giang Thần lặng yên không tiếng động đi tới sau lưng nó, một rìu khiến nó ngưng hẳn tội ác của nó.

Phía sau quầy bar bên trong phòng nấu ăn, có tiếng đánh nhau truyền đến.

Tô Giang Thần nhẹ bước đi về phía phòng nấu ăn, trong lúc đó bên trong phòng bếp.Một tên nam nhân mập mạp bị một con tang thi đè trên mặt đất, giữa bọn họ còn có một cái giá đựng đồ ăn bằng kim loại.

Chính là bởi vì có cái giá kim loại này, tang thi không thể cắn được hắn, móng vuốt sắc bén cách còn có vài cm là có thể cào được hắn.

Mập mạp bởi vì lồng ngực bị đè ép, mặt đã phồng đến đỏ bừng, hô hấp không khoái, từng giọt mồ hôi hột to như hạt đậu từ bên trên thái dương rỉ xuốbg. Giá kim loại hơi có chút biến dạng, nếu như không có người hỗ trợ, hắn chết ở trong tay tang thi chỉ là vấn đề thời gian.

Trước tình cảnh mành chỉ treo chuông, Tô Giang Thần dùng rìu chữa cháy chém xuống, đầu tang thi như khỏa bóng cao su bị chém lăn trên mặt đất, lăn lông lốc vòng vo vài vòng, phát ra tiếng vang thanh thúy.

"Có bị thương không?" Tô Giang Thần bình tĩnh nhìn hắn, giọng nói vô cùng băng lãnh.

Mập mạp ngồi bệt trên mặt đất một hồi lâu, trên mặt mới khôi phục một chút huyết sắc, hắn thở ra một hơi dài, hữu khí vô lực nói: "Không có gì, cảm ơn cậu chạy tới đúng lúc, nếu không tôi đã bị con quái vật kia ăn thịt rồi!"

Tô Giang Thần trên dưới quét mắt một vòng, biết không có miệng vết thương, mới gật đầu, thần sắc có chút hòa hoãn.