Thấy Hạnh hỏi vậy Nam cũng nói luôn cho em gái biết:
- - Cả nhà đang tính học hết năm nay ở đây, sang năm cho em lên ở với chú Đại trên Hà Nội đó.
Hạnh đáp:
- - A, lên nhà ông bà phải không ạ..?
Nam ngạc nhiên thắc mắc sao con bé lại biết nhà ông bà, chú Đại giải thích:
- - Cái lần cháu bị vỡ đầu vào viện ấy. Ngay hôm đấy chú ghét bố mày với con mụ kia nên bế cái Hạnh chở lên Hà Nội chơi mấy hôm. Con bé lên đó chơi với ông bà cũng vui lắm.
Bé Hạnh vội khoe với anh:
- - Em lên đó được ông bà cho đi ăn kem, đi công viên, đi sở thú...Mà nhà ông bà nhiều đồ chơi lắm…
Nam nói:
- - Vậy học hết năm nay em lại lên đó chơi nhé…?
Bé Hạnh mắt sáng long lanh gật đầu luôn, đúng là trẻ con ham vui. Nhưng nó không quên hỏi lại anh:
- - Thế anh có đi không..?
Nam trả lời:
- - Anh có, nhưng bao giờ học xong ở đây anh mới đi.
Hạnh nói:
- - Vậy bao giờ anh đi em mới đi.
Nam bèn nói dối:
- - Nhưng trường em sang năm là người ta không cho học nữa rồi. Em phải lên đó đi học trước, anh phải học ở đây. Bao giờ anh học xong thì anh mới đi với em được… Em đi trước anh đi sau, em với chú Đại đi trước.
Con bé im lặng một lúc rồi gật đầu:
- - Vâng, em biết rồi..
Ở với ai chứ nếu mà ở với bố mẹ chú Đại chắc chắn con bé cũng sẽ thích, ông bà đều là những người rất yêu quý trẻ con. Chú Đại tỏ ra rất vui khi Nam lại có suy nghĩ như vậy, thực ra ngay từ đầu điều mọi người lo lắng nhất không phải là ông Tuấn hay bé Hạnh có đồng ý hay không. Khi nói chuyện với bà ngoại, ngay cả bà ngoại cũng đã nói:
- - Cái Hạnh nó còn nhỏ thì dễ bảo chứ thằng Nam từ trước đến giờ nó thương em nó lắm. Nó làm gì cũng được nhưng nó không muốn ai động đến một sợi tóc của em nó. Lần trước con dì ghẻ kia đuổi nó đi, xong không cho hai anh em nó gặp nhau. Cũng chẳng biết con kia nó tiêm vào đầu con bé những gì mà nhìn thấy anh là con bé sợ phát khóc. Cứ lần nào vào nhà trong đó mà không gặp được em là nó chẳng buồn ăn cơm cháo gì. Tôi chỉ sợ nó không hiểu được nhiều rồi nó không cho ai đem em nó đi đâu.
Đó chính là khó khăn mà ai cũng nghĩ đến vì tất cả đều biết Nam thương em gái như thế nào. Bởi vậy chú Đại không nghĩ rằng Nam lại nghe lời mọi người chịu để em lên Hà Nội ở. Nam nói với chú Đại:
- - Sau này chú phải chăm em cháu tốt vào nhé..