Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Chương 82: Biển Hoa Bỉ Ngạn

Tôi cũng không có ý định đi vòng vo nói chuyện, vì sợ nam sinh này có ý nghĩ “ tôi vẫn còn cơ hội.”

“Thật có lỗi, niên đệ, ta có chồng rồi”.

Tôi cố ý nói như vậy, để hắn cho là tôi đã có bạn trai, vì vậy mà bỏ cuộc nửa đường, không muốn tại quấn lấy mình.

Dù sao, cái từ chồng này, tại bên trong trường đại học, vẫn sẽ khiến một bộ phận người kinh ngạc.

Hiển nhiên, dụng ý của tôi là đạt đến, thế nhưng là hiệu quả cũng không có tốt như trong tưởng tượng vậy.

“Có bạn trai thế nào, em sẽ chờ chị, học tỷ, chờ có một ngày chị rời hắn đi, em sẽ một mực chờ! “. Niên đệ mặt đỏ lên, vội vàng biểu đạt tâm ý của mình.

Tôi có chút bất đắc dĩ, nhìn nam sinh trước mắt toàn cơ bắp muốn trồng cây si ở nơi này, để cho tôi nghĩ đến Đàm Hạo yên lặng tại nơi hẻo lánh thầm mến Tiểu Bình, phản cảm trong lòng đối với hắn ít đi không ít.

Cậu ta giống như là nhìn ra dáng vẻ bất đắc dĩ của tôi, hai mắt xuất thần, cho là mình có cơ hội, con mắt càng sáng, quả thực chính là tràn đầy chờ mong, giống như một giây sau tôi liền sẽ mở miệng đáp ứng hắn.

Tôi thấy hắn bên trong đôi mắt tro tàn lại cháy lên, đành phải nhanh chóng ngả bài, lúc mở miệng trước đó, trong lòng còn đang suy nghĩ, không muốn hắn bị hù.

“Ta nói lão công, ý là chồng đó”.

Quả nhiên, tôi thấy được trên mặt thanh tú trắng nõn của hắn thần sắc sụp đổ, mặt toàn bộ xụ xuống, mặt mũi tỏ vẻ không tin, thét vang lên chói tai: “ Không có khả năng! Chị đang gạt người!”

Tôi bị biểu lộ tổn thương của hắn làm cho tức cười, cậu ta đứng đó cúi đầu luống cuống, hai chân trên mặt đất không ngừng mà đang đi tới đi lui, rất muốn nói với tôi thứ gì, nhưng muốn nói lại thôi. Một bộ ngây ngô, thẹn thùng, thần tình nóng nảy xuất hiện ở trên người hắn, lại để cho tôi có chút thái độ không đành lòng quá mức cường ngạnh.

Tôi hơi lo lắng, khiến đồ ăn ngon trước đó muốn lạnh, cũng không có ý định cùng hắn dây dưa nhiều, áy náy đối cậu ấy cười một tiếng, chuẩn bị rời đi, hướng phía lầu ký túc xá đi đến.

“Không được đi…… chị nhất định là đang lừa em, đúng không, chị không có kết hôn”.

Hắn nhìn về phía ngón áp út tay trái của tôi, trong ánh mắt ngọn lửa sắp dập tắt lại bắt đầu cháy rừng rực.

“Cậu thấy nhẫn cưới không có, khẳng định không có kết hôn.”

Tôi lắc đầu, bất đắc dĩ nói: “ Ta thật đã kết hôn, về phần nhẫn cưới thì……”

Cúi đầu, nhìn một chút trên cổ tay mang theo vòng tay hồng ngọc, cười hướng phía hắn giơ cổ tay lên, lung lay.

“ Cái này có tính không? thời điểm Ta kết hôn, chồng ta đưa.”

Lần này, tiểu học đệ giống như quả cà bị đóng bang, toàn bộ liền ỉu xìu xuống, lưng buông lỏng, hắn cúi đầu.

Tôi nhìn thấy bộ dáng của hắn, liền biết hắn cũng không muốn lại lừa mình dối người, nhấc chân rời đi, bước nhanh trở lại phòng ngủ.

Lúc trở về, An Bình đã điều chỉnh tốt tâm tính, đang cùng Vương Hồng Duệ nấu cháo điện thoại, trên mặt mang ý cười, khóe miệng của tôi cũng không nhịn được cong lên.

Lúc ăn cơm, cô ấy vẫn cùng vương hồng duệ đang nói điện thoại, nói tới nước miếng văng tung tóe.

Tôi còn tìm khoảng cách bọn họ nói chuyện phiếm, hỏi thăm một chút Vương Hồng Duệ tình hình hiện tại, có vẻ như hắn đã không còn gặp ác mộng, bây giờ đang tổ chức triển lãm tranh tại nơi khác, theo An Bình nói muốn đi mấy thành phố, cho nên muốn qua một đoạn thời gian mới có thể trở về.

Bất quá nhìn tình huống hiện tại An Bình, liền biết, trước mắt đối tình yêu cuồng nhiệt bên trong bọn họ mà nói, khoảng cách hoàn toàn không là vấn đề.

Vốn dĩ tính lên kế hoạch muốn đi thăm An gia gia và mọi người, nhưng suy nghĩ kỹ một chút, tôi vẫn là gọi điện thoại cho An gia gia.

Từ lão tam, ba huynh đệ bọn hắn có thể nghe ra, An gia kỳ thật so với gia đình bình thường chúng tôi có chút không giống, tôi thường xuyên đi cửa hàng áo liệm, cũng chưa bao giờ được mời ở lại bản gia, mình đến nhà hỏi thăm có chút đường đột.

Gọi điện thoại cho ông là thỏa đáng nhất

Từ trong điện thoại có thể nghe ra tiếng cười cởi mở của An gia gia, tôi cũng thoáng yên tâm, ngay tại thời điểm tôi muốn cúp điện thoại, An gia gia đột nhiên gọi lại.

“Ai, Hoa nha đầu, khoan đã”.

Ta lập tức đem ngón tay từ bên trên phím cúp máy dời đi.

“Nhìn lão đầu tử ta này, trí nhớ thật sự là càng ngày càng tệ, ngày cuối tuần này chị họ An Bình muốn kết hôn, cháu tới tham gia đi, thiệp mời để An Bình chuyển giao cho cháu sau.”

Tôi mới vừa rồi còn bởi vì là chuyện không muốn đến nhà thăm hỏi sợ gây phiền não, không nghĩ tới An gia gia giờ phút này đưa ra lời mời.

Vậy là đi tham dự hôn lễ chị họ An BÌnh!?

Tôi trong lúc nhất thời chưa có lấy lại tinh thần, vội vàng trả lời: “ Như vậy không thuận tiện lắm đâu, cháu không phải người nhà an gia, cái hôn lễ này cháu e không nên tham gia ông ạ”.

An gia gia cười ha ha một tiếng: “Không có việc gì, cứ xem như đến an gia làm khách là được, trước đó một mực không có cơ hội tốt để cháu đến nhà chúng ta, lần này chính là thời cơ không tệ.”

“Hoa nha đầu, ta một mực bảo cháu như vậy, thế nhưng cháu đừng quên, cháu là thê tử của Diêm Vương đại nhân, muốn nói an gia chúng ta là muốn đem cháu phụng làm khách quý, bất quá như vậy, có lẽ sẽ để cháu cảm thấy phản cảm, phá hư tình cảm giữa cháu cùng An Bình, cho nên lần này không được từ chối, coi như tới chơi là được.”

An gia gia nói rất thành khẩn, tôi nghe ra được ông không phải trở ngại mặt mũi hoặc là điều gì khác, miễn cưỡng nói ra câu nói này, mà là trân quý muốn để tôi đến nhà làm khách.

Tôi cũng liền đáp ứng ngay.

Sau đó có vẻ như An gia gia cũng đã dặn dò An Bình, có trời mới biết cô gái nhỏ này cao hứng bay đến bầu trời hạnh phúc nào rồi.

Nhìn xem cô ấy nắm lấy tay của tôi hưng phấn không thôi.

Có lẽ dưới cái nhìn của cô ấy, An gia gia lần này mời, có nghĩa An gia công nhận tôi.

……

Mấy ngày kế tiếp, chính là cuộc sống đại học rất bình thường, ban ngày có chương trình học, ban đêm có thể sẽ có câu lạc bộ hoạt động, nếu không sẽ cùng An Bình đến phố ăn vặt bên ngoài cổng phía đông của khuôn viên để mua đồ nướng và ăn tối.

Tòa nhà thí nghiệm Hóa học cũng thành công tiến vào giai đoạn sửa chữa lại, chuyện Vương Tiểu Manh cũng theo thời gian một chút xíu từ trong trí nhớ các học sinh giảm đi. Sự sợ hãi Nguyên bản bao phủ sân trường bắt đầu khôi phục lại dáng vẻ triều khí phồn thịnh.

Trong lúc đó tôi còn nhận được điện thoại Dương Ý, nghe nói chuyện địa điểm cũ Nhạc gia đã giải quyết thành công, gần đây đang có ý đến thành phố chỗ tôi làm việc, tôi thấy hắn có thể thoát khỏi gông xiềng tổ tông lưu lại mà cảm thấy cao hứng.

Dương ý bắt đầu cuộc sống mới, thời điểm tôi đem chuyện này nói cho An Bình, cô ấy cũng thập phần vui vẻ.

Mỗi đêm lúc ngủ, sắc quỷ đều sẽ ôm tôi đi ngủ, mỗi thời điểm xuất hiện, tôi cũng có thể cảm giác được khí tức mỏi mệt của anh, huống hồ không nói mấy câu đã lăn ra ngủ.

Tôi vốn dĩ tưởng rằng, ngày đó tiểu học đệ bị mình cự tuyệt về sau sẽ không dây dưa mình, ai biết hắn giống như là điên cuồng, đối với tôi theo đuổi không bỏ, ngày ngày ở dưới lầu túc xá tặng quà cho tôi, thậm chí mỗi sáng sớm sớm lấy điểm tâm nóng hổi chờ tôi ở dưới lầu, khiến cho tôi rất xấu hổ.

Đáng giá tôi may mắn chính là, gần đây sắc quỷ bề bộn nhiều việc, có vẻ như không có phát hiện niên đệ đang theo đuổi tôi, tôi vẫn là tương đối sợ hãi sắc ghen tuông, một phát lửa, tiểu học đệ liền sẽ giống người đại diện Vương Hồng Duệ, hôn mê đến bệnh viện, thậm chí sẽ càng đáng sợ hơn!

Có mấy ngày, tôi thậm chí vì tránh đi hắn, hoạt động câu lạc bộ đều không tham gia, hi vọng mình có thể tận khả năng xa lánh hắn, để hắn hiểu được tâm tư,thái độ của mình.

Cứ như vậy, tôi nghênh đón cuối tuầnsau khi Anning và tôi đi xe buýt dọc đường, chúng tôi chia tay nhau.

Dù cho đã vào mùa thu, nhưng là tôi vẫn là cảm thấy thời tiết rất oi bức, buổi chiều thứ sáu, đường dành riêng cho người đi bộ rất nhiều người, cuối tuần rất nhiều đơn vị cùng trường học đi lại.

Đều về tương đối sớm, và nhà để xe ngầm của trung tâm thương mại đã tạo thành một hang dài.

tôi thấy nhiều cặp vợ chồng đang đi trên đường nắm tay nhau, thậm chí cùng nhau ăn kem và cùng nhau bước vào rạp chiếu phim. Tôi không thể không dừng bước và nhìn chằm chằm vào họ.

Tôi…., có vẻ như chưa từng cùng sắc quỷ hẹn hò qua đâu.

Tôi không khỏi nghĩ đến, trong lòng có chút mất mát.

Đây là cách cư xử bình thường của mọi người, Rõ ràng, mối quan hệ của tôi với sắc quỷ so với cái quan hệ hữu danh vô thực kia càng sâu càng kiên cố, vì cái gì chúng tôi nhưng không có quá trình hẹn hò này?

Cái này thật không công bằng.

Tôi có chút ngây thơ nghĩ đến, nghĩ thầm nếu không đêm nay nói bóng nói gió hỏi sắc quỷ một chút, có nguyện ý cùng mình hẹn hò hay không?

Vừa vặn ngày mai là thứ bảy.

Nhưng tôi lại nghĩ đến, quá trực tiếp lại không khỏi làm kiêu chút đi.

Ngay tại thời điểm tôi lo nghĩ trái phải, sau lưng truyền đến khí tức quen thuộc, còn không có quay đầu, một đôi lạnh buốt tay liền bưng kín con mắt của tôi.

Tôi còn tưởng rằng hắn sẽ rất ngây thơ hỏi:” Đoán xem ta là ai”. Chính mình cũng nhịn không được bị ý nghĩ của mình chọc cười.

“ Làm gì vậy?”

Trong giọng nói ngậm lấy ý cười.

Bên tai truyền đến tiếng cười sắc quỷ: “Hoa nhi muốn ta, ta liền đến”.

“Vậy anh đem để tay mở ra, em nhìn không thấy đường.”

Mình bây giờ còn đứng ở trên đường cái lớn, vạn nhất bị người đụng phải làm sao bây giờ?

Tôi vừa nói giơ tay lên bên cạnh, muốn đem tay của anh từ trên mắt lấy xuống, lại làm không được.

Sắc quỷ muốn làm gì đây!

Tôi đang muốn hỏi, đã cảm thấy ồn ào náo nhiệt bốn phía trong nháy mắt trở nên hoàn toàn yên tĩnh, mùi vị khói đuôi ô tô tràn ngập xoang mũi cũng hoàn toàn biến mất.

Thay vào đó là một cỗ hương hoa rất nồng nặc, bên tai chỉ có thể nghe được âm thanh gió nhẹ thổi qua chầm chậm, ôn nhu vuốt ve qua làn da của tôi.

Nơi này là……

Sắc quỷ chậm rãi thả tay xuống, tràng cảnh lọt vào trong tầm mắt để cho tôi lập tức mở to hai mắt, run sợ bắt đầu chuyển động.

Một mảnh đỏ tươi Bỉ Ngạn Hoa xuất hiện ở trước mắt tôi, chút điểm sáng màu đỏ bay lên trong không trung không một quy tắc, có điểm giống đom đóm.

Một gốc cây cao lớn trên phát ra huỳnh hào quang màu xanh lục, và một chiếc xích đu hai chỗ được treo trên đó. Khi nó bị gió thổi, nó sẽ đung đưa trái phải. bên trên thân cây Tráng kiện còn cột một vòng dây gai, phía trên treo một lá bùa.

Bầu trời tăm tối bên trên không có sao, chỉ có từng đoàn từng đoàn cực giống ánh sáng cực quang, dâng lên ở đó, thỉnh thoảng chuyển sang màu xanh và đôi khi là màu vàng, đặc biệt rất đẹp.

Tôi chưa từng thấy loại cảnh đẹp này, bị chấn động đến, sắc quỷ lập tức từ phía sau ôm lấy tôi, ôn nhu mà hỏi thăm: “Đẹp không”?

“Uhm”.

Tôi liền ngay cả nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, sợ sẽ đánh phá cái cảnh tượng tốt đẹp này.

“ Nơi này là nơi nào?” Thanh âm nhu hòa ngay cả chính tôi cũng không dám tin tưởng, tôi tò mò hỏi.

“ Biển Bỉ Ngạn Hoa”. Sắc quỷ trả lời, hai tay vòng quanh eo của tôi, cái cằm tựa ở đỉnh đầu của tôi, cọ nhẹ.

“Kỳ thật ta muốn mang nàng tới nơi này rất lâu”.

Tôi rất tự nhiên tựa vào trong ngực của anh, híp mắt cảm thụ được xen lẫn mùi thơm gió nhẹ, đột nhiên, trong bụng giống có đồ vật gì đá một cước, bỗng nhiên khẽ động.

Tôi lên tiếng kinh hô, sắc quỷ bị tôi hù đến, vội vàng hỏi thăm, tôi chỉ chỉ bụng của mình:” Tiểu gia hỏa động”.

Sắc quỷ bị bộ dáng tôi trợn mắt hốc mồm chọc cười, nhìn xem bốn phía:” Nơi này là âm phủ, cho nên nó mới có phản ứng lớn như thế”.

“Âm phủ”? Tôi kinh ngạc không thôi, bởi vì tôi chưa từng nghĩ tới, âm phủ sẽ là cảnh sắc như vậy.