Đế Tôn

Chương 696: Lai lịch quá lớn (2)

Mấy chục vạn đầy tớ cùng Long Tộc cường giả chết tuyệt!

Sau đó trong hư không một ánh mắt to lớn hiện ra, cô lỗ lỗ chuyển động, ánh mắt này rõ ràng là ánh mắt chân chính, cũng không phải là pháp lực biến thành, mà là ánh mắt của Chúc Mạch Chân Thần!

Thần nhãn của hắn rộng lớn mấy trăm dặm, to đến dọa người, ánh mắt lướt qua, chiếu rọi hư không thấu triệt, nhìn rõ mọi việc.

Thần nhãn này trong chớp mắt khóa Loạn Không Đại Trận lưu lại quỹ tích hư không, hừ lạnh một tiếng, lần nữa giơ một tay lên, một ấn đánh xuống!

Giờ phút này Giang Nam toàn lực thúc dục Loạn Không Đại Trận, ở trong hư không nhanh chóng xuyên qua, đột nhiên chỉ nghe ùng ùng truyền đến, vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hư không phía sau hắn ùng ùng hỏng mất tan rã, hóa thành Địa Thủy Phong Hỏa, mà ở sau nổ tung, là một bàn tay rộng lớn vạn dặm, đập vụn hư không hướng mình đánh tới!

- Thực lực Chân Thần mạnh đến loại trình độ này?

Giang Nam trong lòng khẽ nhúc nhích, phía sau thiên dực hiện lên, gia tốc bão táp, đồng thời bên cạnh từng mặt đại kỳ gào thét cổn động, để cho tốc độ truyền tống của Loạn Không Đại Trận nhanh hơn!

Loại tốc độ này đã đạt tới cực hạn của hắn, một cái chớp mắt ngàn dặm, kéo dài qua tinh thần biển rộng đều ở trong khoảnh khắc, hư không phong bạo chạm mặt đánh tới, thậm chí có thể đem Thiên Cung cường giả xé nát!

May là thân thể của Giang Nam đã tăng lên tới Thiên Cung cường giả, nhưng mơ hồ cũng có chút không chịu nổi, khiến cho hắn phải thi triển trượng sáu chi thân, mạnh mẽ ở trong hư không ghé qua, tránh né một kích trí mạng này!

Bất quá, tốc độ của hắn mặc dù đã tăng lên tới cực hạn, nhưng mà như cũ không cách nào né tránh bàn tay này, nơi bàn tay này đi qua, hư không không ngừng sụp đổ, hết thảy hướng trong lòng bàn tay của hắn đình trệ, năng lượng trong hư không tan vỡ cũng không có tản đi, ngược lại ở trong bàn tay này càng để lâu càng nhiều, uy lực càng ngày càng kinh khủng!

Giang Nam không nghi ngờ chút nào, cho dù là Tịch Ứng Tình, Thái Hoàng Lão Tổ ở chỗ này, đối mặt một chưởng kia cũng chỉ có thể chạy trốn, nếu không sẽ bị một chưởng đánh chết!

Thực lực của Chúc Mạch quá kinh khủng, một chưởng này còn thôi, chẳng qua là theo đuổi khí cơ của hắn đi về phía trước, Giang Nam phong bế khí tức toàn thân, né tránh một chưởng này đánh chết. Nhưng mà ở trong hư không còn có một ánh mắt khổng lồ, cô lỗ lỗ cổn động, đang không ngừng sưu tầm tung tích của hắn, khóa phương vị của hắn, để cho hắn vô luận trốn hướng nào, đều không thể tránh này con mắt này nhìn chăm chú!

Đây chính là Chân Thần, cho dù là Chân Thần cách xa nhau ức tỉ dặm, như cũ có thể chính xác tìm được phương vị của hắn, để cho hắn không đường có thể trốn!

Nếu là Thần Ma bình thường, hắn còn có khả năng chạy trốn, nhưng mà Chân Thần mà nói, so sánh với thần minh cao hơn hai cấp bậc, hắn liền có chút ít trứng chọi đá.

Thanh âm của Chúc Mạch ghé vào lỗ tai hắn vang lên, ùng ùng đinh tai nhức óc:

- Giang Tử Xuyên, ngươi kiếp trước tuy là Thần Chủ, nhưng đời này không phải, nếu tu vi kiếp trước của ngươi còn, ta tự nhiên nhượng bộ lui binh, nhưng mà hiện tại, ngươi chỉ có một con đường chết!

Ầm!

Giang Nam cảm giác được hư không sụp đổ phía sau đã đến bên cạnh mình!

- Thái Dương Thần hóa thân, dung nhập vào thân thể của ta!

Hắn tức giận quát lên, pháp lực cuồng bạo của Thái Dương Thần hóa thân đột nhiên cùng pháp lực của hắn dung hợp, để cho tu vi của hắn tăng vọt, tốc độ cũng tăng lên gấp đôi, lập tức chạy trốn phạm vi đại Chưởng Ấn kia bao phủ.

Tốc độ tăng lên gấp đôi, áp lực của hư không phong bạo giống như trước cũng tăng lên thật to, ép tới lục phủ ngũ tạng của hắn cũng gần như muốn hỏng mất, thậm chí ngay cả lục phủ ngũ tạng cũng có khuynh hướng bị đập vụn!

Phía sau hư không đang không ngừng sụp đổ, Chúc Mạch Càn Khôn Đại Thủ Ấn như cũ điên cuồng đuổi theo, lần nữa đem khoảng cách gần hơn, trong mắt Giang Nam hung quang chợt lóe, ngẩng đầu nhìn ánh mắt treo cao ở trong hư không kia, cánh chim mở ra, hướng Long Nhãn bay đi!

- Đáng thương, ngươi cảm thấy ngươi có thể đánh toái thần nhãn mà ta dùng tám vạn năm mới luyện thành sao?

Ánh mắt này như cũ thật chặc theo sát hắn, trong ánh mắt truyền đến thanh âm của Chúc Mạch, hờ hững nói:

- Cho dù ngươi là Thần Chủ chuyển thế, hôm nay cùng ta có chênh lệch không thể vượt qua, chỉ có một con đường chết...

- Sơn Hải Đỉnh, đi!

Giang Nam sất trá một tiếng, Sơn Hải Đỉnh gào thét bay ra, hướng ánh mắt này bay đi, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt liền bay đến phía trước con mắt kia.

Thần nhãn của Chúc Mạch lộ ra vẻ châm chọc, cười nói:

- Không biết tự lượng sức mình...

Hắn lời còn chưa dứt, đột nhiên trong đỉnh có vô số hỏa diễm đổ xuống, loại hỏa diễm này rõ ràng là Đậu Suất Thần Hỏa đệ ngũ trọng, thần hỏa tràn ngập hư không, đem hư không đốt sập, đem vạn vật hòa tan, thậm chí ngay cả Sơn Hải Đỉnh cũng ở trong hư không không ngừng tan rã!

- Bích Du Thần Hỏa?

Trong Long Nhãn kia truyền đến thanh âm hoảng sợ, chỉ thấy đạo tắc xây dựng ánh mắt này đang không ngừng hòa tan, ánh mắt đang không ngừng sụp đổ, thanh âm của Chúc Mạch vừa sợ vừa giận:

- Không đúng, so sánh với Bích Du Thần Hỏa cao hơn! Chẳng lẽ là Ngọc Hư Thần Hỏa...

Oanh!

Thần nhãn khổng lồ này bị cháy sạch hòa tan sạch sẻ, hư không cũng bị hòa tan ra một lỗ thủng cự đại, thật lâu không thể bế hợp.

- Đậu Suất Thần Hỏa, là Đậu Suất Thần Hỏa! Ngươi kiếp trước không phải là Thần Chủ, mà là Thần Tôn...

Giữa không trung truyền đến một tiếng kêu đau, thanh âm của Chúc Mạch biến mất không thấy gì nữa, không có thần nhãn của hắn, Càn Khôn Đại Thủ Ấn của Chúc Mạch nhất thời tìm không được phương vị của Giang Nam, mỗi cái đại thủ ở trong hư không lung tung bổ tới, đánh cho trăm vạn dặm hư không không ngừng sụp đổ, cuối cùng cũng không có tìm được phương vị của Giang Nam.

Tổ Chiến cùng Ứng Thần Hầu bên cạnh, Chúc Mạch đột nhiên bốc cháy lên một con mắt, trong chớp mắt liền cháy sạch sẽ, trong hốc mắt chỉ còn lại có một lỗ thủng, tám vạn năm luyện thành thần nhãn hóa thành tro bụi, thanh âm run rẩy nói:

- Thần Tôn, hắn là Thần Tôn chuyển thế!

Hai Chân Thần trong lòng một trận sợ hãi, Thần Chủ chuyển thế đã đủ để cho bọn họ nhức đầu, hôm nay Chúc Mạch nói Giang Nam là Thần Tôn chuyển thế, điều này càng làm cho người sởn gai ốc!

- Thần Tôn gần với Thần Đế, đầu sỏ như vậy trăm triệu lần không thể trêu chọc, nếu không Ứng Long Đại Thế Giới ta tất có đại nạn!

Ứng Thần Hầu tung người dựng lên, quả quyết nói:

- Tổ Chiến, ngươi xem chừng Chúc Mạch, không thể để cho hắn tùy ý làm bậy! Ta lập tức bẩm báo trưởng lão viện, mời trưởng lão viện cân nhắc quyết định!

Giang Nam nhìn Đậu Suất Thần Hỏa đệ ngũ trọng dần dần thu liễm, lúc này mới dám lên trước, đem thần hỏa thu hồi.