Đế Tôn

Chương 694: Loạn búa chém chết

Giang Nam chắp tay cười nói:

- Ngươi nếu đưa ta, tất nhiên sẽ đưa tới bộ tộc khác chú ý, chỉ sợ ngay cả cha ngươi cũng sẽ gặp phải dính líu. Cáo từ!

Ứng Vô Song chần chờ một chút, đột nhiên chỉ nghe một thanh âm cười nói:

- Cáo từ? Giang đạo hữu, ngươi đây là tính toán đi nơi nào?

Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy giữa không trung tinh kỳ bay múa, mấy trăm vị Long Tộc cường giả gào thét chạy tới, kết thành một ngọn đại trận, rõ ràng là đại quân Long Tộc.

Một người cầm đầu tuổi không lớn, cùng Ứng Vô Song phảng phất, không ngờ là Thiên Cung cường giả, người mặc cẩm bào, uy phong lẫm lẫm, cao giọng cười nói: Nguồn tại http://Trà Truyện

- Ứng Vô Song, ngươi chuẩn bị thả trọng phạm sao?

Ứng Vô Song thấy nam tử trẻ tuổi cẩm bào kia, sắc mặt biến hóa, hừ lạnh nói:

- Cái gì trọng phạm? Tử Xuyên là khách nhân của Ứng Long tộc ta, muốn tới thì tới muốnđi thì đi, Chúc Uyên, ngươi nói chuyện phải tôn trọng một chút!

Chúc Uyên kia cười ha ha, không khỏi đắc ý nói:

- Vô Song, lời của ngươi ta đã nghe vào tai, còn muốn chống chế? Ta đã sớm từ chỗ cha ta biết, tiểu tử này chính là trọng phạm mà trưởng lão viện muốn, ngươi muốn để cho hắn chạy thoát, trưởng lão viện chắc chắn trách phạt ngươi, thậm chí ngay cả cha ngươi cũng khó tránh khỏi dính líu!

Hắn tay áo một quyển, chỉ thấy phía sau mấy trăm vị Chúc Long tộc cường giả giương động đại kỳ, hóa thành nhất phương đại trận, trong trận pháp có vô số đạo văn tương liên, hóa thành một Chúc Long chín đầu, đầu rồng rộng lớn hơn trăm dặm, mười tám đôi mắt giống như ánh nến trong bóng tối, lóe lên không chừng.

Đại trận này đem nơi đây phong tỏa, Chúc Uyên cười lạnh nói:

- Đóng cửa tinh môn!

Tinh môn ầm ầm một tiếng bế hợp, cắt đứt hy vọng Giang Nam từ tinh môn truyền tống rời đi.

- Ứng Vô Song, hai nhà chúng ta năm xưa liền định ra hôn ước, ta là phu quân tương lai của ngươi, bất quá sau khi lớn lên, ngươi liền ghét bỏ ta nói ta là phế vật, hủy hôn ước!

Chúc Uyên ngửa mặt lên trời cười to, điềm nhiên nói:

- Trăm triệu không nghĩ tới, ngươi cũng có một ngày rơi ở trong tay ta! Ngươi có biết sau khi ta bị ngươi cự hôn, gặp phải bao nhiêu vũ nhục? Ta những năm này đau khổ tu luyện, đau khổ tìm cơ hội, chính là đợi chờ ngày này, chờ ngày ngươi rơi vào trong tay ta!

Ứng Vô Song chân mày cau lại:

- Chúc Uyên, đây là chuyện giữa ngươi và ta, ta vốn cho là ngươi đã quên, không nghĩ tới ngươi lại còn tính toán chi li.

Chúc Uyên cười lạnh nói:

- Không ai mãi mãi hèn! Ta mặc dù còn trẻ, nhưng sớm muộn gì có một ngày thăng chức rất nhanh, ngày này ta đợi đã lâu rồi, Ứng Vô Song tia sáng chói mắt rốt cục phạm vào sai lầm lớn, ngươi rốt cục rơi vào trong tay ta! Ngươi tự tiện thả trọng phạm mà trưởng lão viện muốn, ngay cả cha ngươi cũng gặp phải dính líu! Hiện tại, ngươi quỳ xuống cho ta, ôm chân của ta cầu ta gương vỡ lại lành, nói không chừng ta nhất thời mềm lòng liền thu ngươi làm nữ nhân. Đợi đem ngươi chơi chán lại đem ngươi một cước đá văng ra, nhớ kỹ, là ta bỏ ngươi, là Chúc Uyên ta bỏ ngươi, mà không phải ngươi bỏ ta!

Ứng Vô Song trong mắt sát cơ đại tác, đè lại Tổ Long Kiếm, lạnh lùng nói:

- Chúc Uyên, ngươi muốn chết phải không?

Chúc Uyên cười lạnh nói:

- Ngươi còn muốn động thủ? Ngươi đã phạm phải sai lầm lớn, còn hướng ta động thủ chính là tử tội. Ngươi động thủ thử xem!

Ứng Vô Song chần chờ một chút, không có dám động thủ.

- Om sòm!

Giang Nam đột nhiên hừ lạnh một tiếng, đỉnh đầu một cây đàn cổ bay ra, vung chỉ động cầm, tiếng đàn đại tác, chỉ thấy mấy trăm Chúc Long tộc cường giả giữa không trung nghe được tiếng đàn, nhất thời như mưa rơi xuống, trong chớp mắt đại trận liền bị phá sạch sẽ, không còn sót lại chút gì!

Mấy trăm Chúc Long cường giả, cũng là tu thành Thần Phủ, có người thậm chí là Động Thiên cảnh cường giả, giờ phút này cũng chết không còn một mống, chỉ còn lại có Chúc Uyên một người cô linh linh đứng trên không trung, không biết làm sao!

- Vô Song, cáo từ.

Giang Nam khẽ chắp tay, ngay sau đó trong mi tâm có ngàn vạn cân Linh Dịch xông ra, tất cả rót vào bên trong tinh môn, thân thể lay động, vô số đạo văn quấn quanh, hóa thành một tòa tinh môn khác, cùng tinh môn này giao hòa, chỉ thấy tinh môn nguyên vốn đã đóng cửa lần nữa mở ra.

Giang Nam lắc mình đi vào bên trong tinh môn, Chúc Uyên mới tỉnh ngộ lại, nổi giận gầm lên một tiếng, lắc mình xông vào tinh môn, long uy đại tác, hướng Giang Nam công tới!

- Vô Song, không được xuất thủ!

Ứng Vô Song đang muốn tế lên Tổ Long Kiếm tiến vào tinh môn, cứu viện Giang Nam, đột nhiên nơi xa truyền đến thanh âm của Ứng Thần Hầu, vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Ứng Thần Hầu đứng ở đàng xa, xa xa xem ra, không khỏi khẩn trương nói:

- Cha, Tử Xuyên là ân nhân cứu mạng của nữ nhi...

Ứng Thần Hầu hừ lạnh một tiếng, một cổ thần uy mênh mông cuồn cuộn bọc rơi, Ứng Vô Song nhất thời chỉ cảm thấy thân thể như vùi lấp vùng lầy, không cách nào nhúc nhích.

Ứng Thần Hầu là nhân vật nào, tồn tại tu thành Chân Thần, mặc dù Ứng Vô Song cũng là cao thủ gần Thần, nhưng muốn tránh thoát hắn trói buộc là không có khả năng!

- Tổ Chiến cùng Chúc Mạch cũng đang chờ tìm sơ hở của ta, sau đó đoạt quyền, nếu ngươi khư khư cố chấp, không những tự thân khó bảo toàn, ngay cả ta cũng gặp phải dính líu!

Ứng Thần Hầu thấp giọng quát nói.

Ứng Vô Song lo lắng vạn phần nói:

- Cha, Tử Xuyên có ân cứu mạng ta, mặc dù Chúc Uyên vô năng, nhưng cũng là cao thủ tu thành Câu Trần Thiên Cung, Tử Xuyên như thế nào là đối thủ của hắn? Nếu không cứu hắn, chính là bất nghĩa!

Ứng Thần Hầu do dự một chút, tâm địa trở nên kiên cường, hừ lạnh nói:

- Vô luận như thế nào ngươi cũng không thể xuất thủ, Giang đạo hữu sống hay chết, chỉ có thể nhìn vận mệnh của hắn...

Hắn lời còn chưa dứt, bên trong tinh môn chiến đấu đã ở trong nháy mắt đạt tới gay cấn, Chúc Uyên cùng Giang Nam ở trong tinh môn đại chiến, hai cao thủ trẻ tuổi có thể nói là thủ đoạn ra hết, Chúc Uyên thân là con trai Chúc Mạch, các loại pháp bảo ùn ùn, những pháp bảo này rõ ràng cũng là Thiên Cung chi bảo, uy lực cực kỳ cường đại, rung động đến tinh môn cũng không ngừng run rẩy!

Thiên Cung cường giả chiến lực là cường đại bực nào, tư chất tu vi của Chúc Uyên tuy nói không bằng Ứng Vô Song, nhưng cũng là nhân vật hiếm có, lại là con trai của Chúc Mạch Chân Thần, tu luyện cũng là Chân Thần cấp bậc công pháp, chiến lực mạnh, so sánh với Thiên Cung cường giả bình thường còn muốn mãnh liệt mấy lần!

Có hắn cuốn lấy Giang Nam, định trụ tinh môn, Giang Nam nhất thời trong chốc lát cũng không cách nào thoát thân!

- Chết cho ta!

Chúc Uyên cười to, phía sau Chúc Long Thiên Cung rung chuyển không nghỉ, từng kiện Thiên Cung chi bảo bay ra, rõ ràng có tám vật, thay nhau hướng Giang Nam oanh, uy năng cường đại can thiệp không gian ba động, lúc này nếu như truyền tống, nhất định sẽ bị hỗn loạn không gian lực phá tan thành từng mảnh!