Đế Tôn

Chương 546: Điên cuồng giết chóc (2)

Tu sĩ chết ở trong thiên ma bộ lạc không ở số ít, trong đó thậm chí có tu thành Thần Phủ cường giả, pháp bảo của bọn hắn cũng bị Thiên Ma thúc dục, uy lực cực kỳ cường đại, thậm chí đem phòng ngự thân thể của Giang Nam công phá, để cho thân thể hắn chảy máu!

Độc nhãn Đại Thiên Ma kia ha hả cười một tiếng, đưa tay bắt tới một phàm nhân, răng rắc một ngụm cắn rụng nửa người trên, dùng sức nhai, máu tươi theo khóe miệng chảy xuống, nhe răng cười nói:

- Tiểu tử này cũng là một tu sĩ lợi hại, các con của ta chưa chắc có thể làm gì được hắn, nhưng có thể tiêu hao thực lực của hắn, sau đó ta lại đem hắn giết chết, ăn thần hồn cùng tinh khí của hắn, đem tu vi của hắn biến thành tu vi của ta!

Thiên ma không có bất kỳ nhân tính, chẳng qua là thần thức cùng oán khí oán niệm của Thần Ma ngưng tụ, cho dù đồng loại chết nhiều hơn nữa cũng sẽ không sinh ra nửa điểm lòng thương hại.

Đại Thiên Ma độc nhãn này chẳng qua là mượn Thiên Ma dưới trướng của mình tới tiêu hao pháp lực cùng lực lượng của Giang Nam, đợi thực lực của hắn không bằng trước, sẽ nhân cơ hội chém giết!

Giang Nam như một cái cối xay thịt, giết liên tục hai ba trăm đầu thiên ma, phảng phất vĩnh viễn không biết mỏi mệt, Thần Thông của hắn càng ngày càng mạnh, giơ tay nhấc chân tựa hồ là một pho tượng Cự Nhân có thể khai thiên tích địa.

Nhục thể của hắn mặc dù chịu không biết bao nhiêu công kích, nhưng theo phá theo tụ, phảng phất hắn trời sanh chính là cơ khí chiến đấu, có thể vĩnh viễn chiến đấu xuống!

Cũng không lâu lắm, mấy trăm thiên ma trong bộ lạc này liền bị hắn giết đến chỉ còn lại có mấy chục đầu, may mắn Thiên Ma còn sống sót thân thể cũng bị hắn nổ nát, không dám tái chiến, bốn phương tám hướng bỏ chạy!

- Muốn đi?

Giang Nam giết đến cao hứng, há mồm một nuốt, nhất thời không trung giống như xuất hiện ba dòng nước xoáy cự đại, những Thiên Ma đó mới vừa bay lên, liền thân bất do kỷ bị hắn một hơi hút trở lại, rối rít rơi vào trong miệng của hắn!

- Hết thảy chết thôi!

Thiên Ma này bị hắn một ngụm nuốt ăn, còn muốn ở trong nhục thể của hắn làm loạn, bay vào mi tâm của hắn, tính toán xâm chiếm nhục thể của hắn, bất quá Huyền Thai xuất hiện, liền đem oán khí oán niệm của Thiên Ma hết thảy thắt cổ, không còn sót lại chút gì.

Nuốt vào nhiều thiên ma như vậy, luyện hóa thần trí của bọn hắn, Giang Nam chỉ cảm thấy tu vi thần trí của mình tăng vọt lần nữa, cũng không lâu lắm, thần thức hóa thành đại dương mênh mông và đại lục, liền nhiều ra một vòng mặt trời chói chan, còn có trăng sáng đã ở trong ngưng tụ, cuối cùng tạo thành Minh Nguyệt!

Bốn năm trăm đầu thiên ma, cũng không đủ hắn đem tu vi thần thức hoàn toàn tăng lên tới Thần Phủ cảnh giới!

Đột nhiên, Giang Nam cảm giác được một cổ nguy hiểm mãnh liệt, trong lòng khẽ nhúc nhích, Sơn Hải Đỉnh bay ra, treo cao đỉnh đầu, rũ xuống hà sơn biển rộng bao la hùng vĩ.

Oanh...

Một quả đấm khổng lồ oanh phá đủ loại đạo văn mà Sơn Hải Đỉnh rủ xuống, thẳng đánh đến trước mặt hắn!

Đầu độc nhãn Đại Thiên Ma kia rốt cục xuất thủ!

- Nhân loại tu sĩ, ngươi quả nhiên rất mạnh, ta càng muốn lấy được nhục thể của ngươi! Ta sẽ đem cả người ngươi ăn hết, sau đó hấp thu!

Đầu độc nhãn Đại Thiên Ma này vừa động, chính là xu thế Lôi Đình chạy chồm, uy năng của quyền đầu, cơ hồ có thể so với Thần Phủ chi bảo, mạnh mẻ đến kinh khủng!

Giang Nam giơ tay lên đón đở một quyền này, không khỏi muộn hanh nhất thanh, chỉ cảm thấy cánh tay bị chấn tê dại, bị một quyền này đè ép bàn tay của mình, oanh ở trên người, thân bất do kỷ bay ra ngoài! Bạn đang xem tại Trà Truyện - www.Trà Truyện

- Thân thể thật là mạnh! So sánh với ta mạnh hơn một bậc!

Người hắn ở giữa không trung, hai tay xê dịch, liền có Thiên Phủ Trọng Lâu trào ra, hướng độc nhãn Đại Thiên Ma kia oanh tới, hôm nay thần thức của hắn sắp tu thành Thần Phủ, tu vi cũng sắp sửa đạt tới Đạo Đài cảnh đỉnh, pháp lực hùng hồn, uy lực của Thiên Phủ Trọng Lâu càng thêm mạnh mẻ, lầu một trấn áp, đem đầu độc nhãn Đại Thiên Ma kia định ở tại chỗ.

- Thần Thông thật là lợi hại! Có thể vượt qua thần nhãn của ta sao?

Độc nhãn Đại Thiên Ma ngẩng đầu nhìn lại, trong độc nhãn bắn ra một đạo quang mang, đem Thiên Phủ Trọng Lâu cắt ra, ngay sau đó tung người đuổi theo Giang Nam, lòng bàn chân mở ra, là bảy tám móng vuốt sắc bén như đao, hung hăng hướng bộ ngực của Giang Nam cắm xuống:

- Chết đi!

- Phiên Thiên Ấn!

Giang Nam gầm lên, tùy ý móng vuốt này bắt trúng lồng ngực của mình, tám tay giơ lên, tám Phiên Thiên Ấn cùng nhau đập xuống.

Xuy...

Bộ ngực hắn đau xót, bị bảy tám móng vuốt đâm vào lồng ngực, sinh sôi kéo xuống một khối huyết nhục lớn, tám Phiên Thiên Ấn cũng rơi xuống, hết thảy nện ở trên người độc nhãn Đại Thiên Ma, đem đầu Đại Thiên Ma này đánh cho lật ra, bay ra ngoài mấy chục dặm.

- Huyết nhục này, ăn thật là ngon!

Mặc dù thân thể Độc nhãn Đại Thiên Ma bị hắn đánh cho rách nát, huyết nhục bay loạn, vẫn chân to giơ lên, đem huyết nhục của Giang Nam đưa đến trong miệng, hung hăng nhai hai cái, tán thán nói:

- Không hổ là cường giả thân thể cực mạnh, tư vị huyết nhục này so sánh với mùi vị của người phàm tốt hơn trăm ngàn lần!

- Ăn ngon sao? Ta để ngươi ăn đủ!

Phía sau Giang Nam hiện lên thiên dực, sau một khắc liền hiện ra ở trước người độc nhãn Đại Thiên Ma, tám cánh tay bay múa, như cuồng phong hướng hắn công tới.

Độc nhãn Đại Thiên Ma nhe răng cười, cùng hắn lấy cứng chọi cứng:

- Loài người tiểu quỷ, nhục thể của ngươi không bằng ta, Thần Thông cũng bị thần nhãn của ta khắc chế, hôm nay nhất định phải chết ở chỗ này, trở thành bữa ăn trong bụng của ta!

Hai cự nhân ở trên đại mạc quay cuồng, giết đến long trời lỡ đất, cát vàng bị dư âm của hai người giao thủ vung lên, bay lả tả, giống như bảo cát kinh khủng!

Từng ngọn đại sa mạc hoang vu cũng bị hai người hất bay lên giữa không trung, nhưng thủy chung không cách nào rơi xuống!

Đột nhiên, giữa không trung có mấy chục đầu Thải Phượng lôi kéo một chiếc phượng giá lái tới, phượng giá dừng lại trên không trung, trong đó một đầu Thải Phượng xa xa hướng bảo cát trông đi, thúy sinh sinh nói:

- Công tử, bên kia giao thủ, chính là Giang Nam cùng một đầu Đại Thiên Ma!

Minh Hiên Thánh Tử đi ra phượng giá, mắt phượng hướng bảo cát trông đi, chỉ thấy hai cự nhân ở trong bảo cát đánh cho thiên hôn địa ám, răng rắc răng rắc, từng đạo Lôi Điện dữ dội bổ tới, cũng là hai Cự Nhân này công kích ma sát không khí, nhấc lên sấm chớp!

Sấm chớp cùng bảo cát hòa nhau, đem nơi đó biến thành một mảnh tuyệt cảnh!

- Giang Nam Giang Tử Xuyên, quả nhiên có mấy phần thủ đoạn, nếu ta cùng hắn chính diện giao phong, mặc dù có thể diệt trừ hắn, nhưng người sẽ bị thương nặng.

Trong mắt Minh Hiên Thánh Tử hàn quang chợt lóe, thấp giọng quát nói:

- Lấy cung ra!

Có một đầu Thải Phượng lập tức hóa thành thiếu nữ, từ trong phượng giá lấy ra một cây ngọc cung.