Đế Tôn

Chương 282: Va chạm mãnh liệt

Hắn bước đi, chỉ nghe ong ong mấy tiếng, bên trong mi tâm lại có bốn đạo Thần Luân bay ra, chuyển động không nghỉ, trầm giọng nói:

- Bất quá ta và ngươi đánh một trận, thắng bại dựa vào là thực lực tổng hợp, vô luận pháp bảo hay Thần Thông, thần thức, thân thể, pháp lực, nhãn lực, kinh nghiệm, trận pháp, vận khí, linh đan, Linh Dịch, thiên thời, địa lợi, tâm tình,... đủ loại nhân tố, cũng là một loại tổng hợp thực lực! Những yếu tố này thêm cùng một chỗ, mới là thực lực chân chánh của một người! truyện được lấy tại Trà Truyện

Giang Nam cũng ngừng xu hướng suy tàn, tan mất lực đạo cường đại của Thiên Ý Câu cùng xà tiên mang đến, gật đầu tán thán nói:

- Quân sư huynh nói rất có lý. Có người cho là mình học được một môn công pháp thượng thừa, mấy môn Thần Thông kinh thiên động địa là có thể thiên hạ vô địch, thật ra lại không chịu nổi một kích.

- Cũng có người tự cho là tu vi cao thâm, có thể lấy tu vi cảnh giới áp người, thật ra thì cũng là cậy già lên mặt. Có thể giao thủ cùng Quân huynh, để cho Giang mỗ được ích, thắng được mười năm khổ tu!

Hắn cũng bước đi, trong mi tâm hiện ra một đạo Thần Luân, lần này là Thiên Dực Ma Thần Đại Thần Thông Thần Luân, trong Thần Luân có một pho tượng Đại Ma Thần hiện lên.

Khẩu khí hai người vô cùng cuồng vọng, rất có xu thế trong mắt không người, nhưng trên khán đài mọi người nghe vậy, lại không tự chủ được âm thầm gật đầu, thừa nhận bọn họ nói không sai.

Tu vi cảnh giới, cũng không phải là tiêu chuẩn cân nhắc thực lực một cá nhân, một người phát huy thực lực, có quá nhiều nhân tố.

- Bất quá Giang đạo hữu, ta đi cũng là lộ số một môn công pháp chứng Đạo Đài, chỉ tu Tinh Nguyệt Thần Thể Ma Điển. Tu luyện một môn công pháp mặc dù không mạnh mẻ bằng tám môn cùng tu, nhưng chỉ cần tâm pháp đủ mạnh, cũng có thể luyện thành tám môn Thần Thông, hơn nữa tốc độ phản ứng của Thần Thông nhanh hơn, uy lực mạnh hơn!

Tốc độ của Quân Mộng Ưu nhanh hơn, từng bước đến gần, chiến ý hừng hực:

- Hôm nay ngươi nhất định bị thua, ta từ trước cùng người tỷ thí, trừ thân thể Thần Thông ra, chẳng bao giờ đánh ra mấy môn Thần Thông khác. Bởi vì ta chỉ bằng thân thể Thần Thông, liền đủ để đánh bại đối thủ.

- Yên tâm, Quân sư huynh, ngươi trừ thân thể Thần Thông ra, những Thần Thông khác hết thảy không cách nào sử dụng đi ra, như cũ có thể làm thành bí mật.

Giang Nam lời còn chưa dứt, thân thể vừa động, phía sau thiên dực mở ra, vô số cánh chim chi chít hiện lên, sau một khắc liền hiện ra ở trước mặt Quân Mộng Ưu, nhưng thanh âm vẫn còn tại nguyên chỗ vang lên.

Tốc độ của hắn quá nhanh, người đã đi, nhưng thanh âm còn lưu tại nguyên chỗ, tựa như Giang Nam như cũ tại nguyên chỗ nói chuyện!

- Nhanh như vậy?

Quân Mộng Ưu trong lòng cả kinh, chỉ thấy tám cánh tay của Giang Nam lật lên rơi xuống, một môn Thần Thông giống như cuồng phong công tới, hắn ba mặt, tám tay, cửu nhãn, tốc độ công kích cực nhanh làm cho không người nào có thể tưởng tượng! Đạo đạo thần thông trong mi tâm hắn thay đổi liên tục động, Thiên Phủ Trọng Lâu, Ngũ Kiếp Ấn, Phiên Thiên Ấn, Bổ Thiên Ấn, Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, đổ ập nện xuống, rung chuyển tinh thần của Quân Mộng Ưu, đả kích nhục thể của hắn, để cho hắn mệt mỏi ứng phó.

Thiên Long Bát Âm Chuông dâng lên, rồng ngâm vang dội, công kích không dứt, cùng lúc đó Giang Nam một thân ba mặt, mở miệng hét lớn, rõ ràng cũng là Thiên Long Bát Âm, sất trá quát tháo, âm thanh chấn người!

Hắn thủ đoạn đều xuất hiện, đồng thời công kích thân thể, tinh thần của Quân Mộng Ưu, Tinh Quang Giáp phòng được công kích của hắn, nhưng phòng không được Ngũ Kiếp Ấn, để cho thần niệm của Quân Mộng Ưu không ngừng chấn động, Thần Luân rung chuyển không nghỉ, Thần Thông cũng không thể thích phóng đi ra!

Quân Mộng Ưu vừa sợ vừa giận, Giang Nam mới vừa nói để cho hắn không cách nào thi triển Thần Thông, giờ phút này là thật làm được điểm này!

Thiên Ý Câu chém ngang, nhưng ngay sau đó bị Thiên Long Bát Âm Chung đở, xà tiên hóa thành Đằng Xà, vẫy đuôi quét ngang bát âm chung, đem miệng chuông lớn này đẩy ra.

Thiên Ý Câu nhân cơ hội chém tới, cầu vồng đảo qua, từ trên cổ Giang Nam cắt qua!

- Đã chết?

Quân Mộng Ưu khẽ cau mày, hắn không có cảm giác chém đến thật thể, phảng phất chỉ là một tàn ảnh, trong lòng cả kinh:

- Trảm không, tốc độ của hắn quá nhanh, đã lừa gạt đôi mắt của ta, sau khi người đi hình ảnh còn lưu tại nguyên chỗ!

Giang Nam rốt cục thể hiện ra một môn Thần Thông khác của hắn, điểm mạnh của Thiên Dực Ma Thần Đại Thần Thông chính là qua như điện, cho dù là Quân Mộng Ưu nắm Thiên Ý Câu trong tay cũng không cách nào lưu lại hắn!

Sau một khắc, Giang Nam lần nữa xuất hiện, thân thể biến thánh Cự Nhân mười hai trượng, giơ lên tám cánh tay, nâng một ngụm hồng chung, móc ngược xuống, đem Quân Mộng Ưu gắn vào bát âm chung, tám tay liền phách, một chưởng tiếp theo một chưởng hung hăng vỗ vào trên miệng chuông lớn này!

Cạch cạch cạch!

Kim Chung chấn động, phía ngoài truyền ra tiếng chuông, mà bên trong chuông truyền ra cũng là Thiên Long Bát Âm, rồng ngâm không ngừng, đánh sâu vào luyện hóa, ý đồ đem Quân Mộng Ưu luyện thành bụi bay!

Tốc độ của hắn quá nhanh, Đằng Xà Tiên quét tới bát âm chung, hắn cũng đã phi thân đi ra ngoài, đem Kim Chung khiêng trở lại.

Kim Chung rung mạnh, đột nhiên bị một cổ đại lực tung bay, dưới chuông Đằng Xà rống giận, không ngừng bành trướng, dùng sức hướng về phía trước lao đi, rốt cục để cho Quân Mộng Ưu thoát khỏi khốn cảnh!

Quân Mộng Ưu mới vừa thoát khốn, trong lòng thầm than may mắn, nếu không phải hắn có Tinh Quang Giáp, lần này ắt gặp độc thủ của Giang Nam, bị bát âm chung sinh sôi luyện chết!

Đột nhiên, hắn liếc thấy đỉnh đầu bát âm chung biến mất, trong lòng thầm than hỏng bét, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy một ngụm chuông lớn hiện ra ở trong lòng bàn chân mình, hướng về phía trước nuốt sạch.

- Người này tốc độ quá nhanh, để cho ta phản ứng không kịp!

Quân Mộng Ưu mở miệng gầm lên, thân hình đột nhiên hạ xuống, một cước đá xuống phía dưới, đồng thời Thiên Ý Câu rời tay bay ra, quay chung quanh bát âm chung nhanh chóng chuyển động, cắt hết thảy, bức Giang Nam rút đi.

Bát âm chung không có Giang Nam thao túng, một tiếng vang thật lớn đập trên mặt đất, cùng lúc đó Quân Mộng Ưu trong lòng cả kinh, chỉ thấy Giang Nam đã hiện ra ở trước mặt hắn, tốc độ có thể nói quỷ mị, tám cánh tay vung lên rơi xuống, đủ loại Thần Thông đập vào mặt, oanh hắn liên tiếp lui về phía sau, dừng chân không được!

Trận chiến này, được xưng tụng tia sáng kỳ dị lộ ra, để cho mọi người trên khán đài hoa cả mắt, bội phục không dứt.

Vân Bằng trong lòng nghi ngờ, thầm nghĩ:

- Giang sư đệ chậm chạp không có sử dụng hai đầu Kim Ô kia, chẳng lẽ là tính toán chỉ dùng bát âm chung liền đánh bại Quân Mộng Ưu?

- Muội muội, nếu Giang Tử Xuyên lại tới Khanh Vương Các mua đồ, liền chiết khấu cho hắn 60%, coi như nhận lầm chuyện ngươi bán đứng tin tức của hắn.

Thác Bạt Lưu Chiếu sắc mặt ngưng trọng, trầm giọng nói.

- 60%?