Đế Tôn

Chương 1730: Đi ra nhận lấy cái chết (1)

Chuyện này vốn là chư vị Thần Đế cùng cường giả bên trong thần đình đều có nghe thấy, bất quá mỗi người đều ngầm hiểu lẫn nhau không có nói ra, nhưng trong nội tâm cũng có vài phần bất mãn, có lời oán thán.

Bọn hắn đều biết Quang Vũ Thần Đế ái tử sốt ruột, Trường Nhạc Vị Ương hai vị Nữ Đế càng là hai con cọp cái, lúc trước liền có Trường Nhạc công tử Vị Ương công tử hủy diệt Đông Cực Thánh thành, vì người phủ thành chủ đánh đập tàn nhẫn, giết đến long trời lỡ đất. Khi đó Đông Cực đại đế chứng đế thất bại, vô số người tranh đoạt Đông Cực đại đế đế duyên, duy chỉ có Trường Nhạc công tử Vị Ương công tử huyên náo quá đáng, tướng ăn khó coi. Nhưng Trường Nhạc Cung chủ Vị Ương Cung chủ cũng không có đối với hai vị công tử tiến hành trách phạt.

Mà hôm nay, Trường Nhạc công tử lại gây sự đoan, khiến cho hai đại vũ trụ đại chiến bộc phát tới cực điểm, Trường Nhạc Vị Ương hai vị Nữ Đế cũng ngoảnh mặt làm ngơ, hơn nữa Quang Vũ Thần Đế quyền thế ngút trời, trên danh nghĩa tuy là Đông Cực đại đế thống trị Chư Thiên, nhưng trên thực tế ngoại trừ La Thiên cùng Tử Tiêu Thiên, Chư Thiên khác đều ở dưới Quang Vũ thống trị!

Loại tình huống này, ai dám nhảy ra?

Giờ phút này Thần Tinh Tinh Quân ở trước mặt mọi người, đem chuyện này quang minh chính đại chọc ra, để cho rất nhiều thế lực đều có chút đắn đo bất định, sắc mặt cũng âm tinh biến hóa.

Đột nhiên, Thánh Hoàng Thần Đế ho khan một tiếng, thản nhiên nói:

- Âm mưu, đây là một âm mưu. Địa Ngục sớm đã mưu đồ xâm lược Chư Thiên ta, muốn chiếm đoạt Chư Thiên vạn giới, Hậu Thổ Phảng ái phi chính là đạt được Hậu Thổ Phảng bày mưu đặt kế, chủ động câu dẫn Trường Nhạc công tử. Chỉ đợi Trường Nhạc công tử ngủ với ái phi hắn, Địa Ngục liền có cớ, quy mô xâm lấn!

Hắn thở dài nói:

- Trường Nhạc công tử chỉ là phạm vào sai lầm mà nam nhân đều phạm, tiếc rằng cái này là âm mưu của địa ngục, công tử không xem xét kỹ, bị án oan.

Hắn nói rất là có lý, để cho sắc mặt Trường Nhạc Vị Ương hai vị Nữ Đế bên trong thần đình hơi trì hoãn, Vị Ương Nữ Đế gật đầu nói:

- Không sai, Địa Ngục quần hùng xảo trá, đã sớm muốn chiếm đoạt Chư Thiên ta, cái gọi là ái phi, bất quá là Hậu Thổ Phảng Ma Đế lấy cớ.

Đế Thiên Pháp Vương lạnh như băng nói:

- Cho dù không có Hậu Thổ Phảng ái phi, chỉ sợ còn sẽ có Sa La Ma Đế ái phi, Tử Viên Ma Hoàng ái phi. Tóm lại, Chư Thiên ta tất nhiên không cách nào tránh khỏi một trận chiến này!

- Tội không ở Trường Nhạc, mà ở địa ngục.

Thánh Hoàng Thần Đế lạnh nhạt nói:

- Dùng cách nhìn của ta, Trường Nhạc công tử cũng là có sai lầm, hai vị nương nương tiến hành trách phạt, sau đó đem Hậu Thổ Phảng ái phi ở trước trận xử tử răn đe, Chư Thiên quần hùng ta tất nhiên một lòng, toàn lực đối kháng Địa Ngục xâm lấn, cúc cung tận tụy, chết thì mới dừng!

Trường Nhạc Nữ Đế thở dài nói:

- Ta cũng biết lỗi lầm của hắn, há có thể tha cho hắn? Hôm nay đã đem hắn đuổi đi diện bích suy nghĩ rồi.

Thánh Hoàng Thần Đế vội vàng nói:

- Nương nương trừng phạt được quá nghiêm trọng, tội không ở công tử, mà là địa ngục, nương nương thêm chút răn dạy thì cũng thôi, dù sao công tử là người trẻ tuổi, tiền đồ vô lượng, nếu ngăn trở lòng tin của hắn, chẳng phải là để cho Chư Thiên ta thiếu đi một nhân tài?

Bên trong thần đình, không ít người nhao nhao gật đầu, tán thán nói:

- Thánh Hoàng Thần Đế nói rất hay ah!

- Thánh Hoàng nói xâm nhập nhân tâm như vậy, nương nương phải nghĩ lại ah, không thể khiển trách công tử quá nặng!

- Nương nương, lão thần vì Chư Thiên vạn giới chúng sinh, khẩn cầu nương nương buông tha công tử, làm cho công tử có thể vì Chư Thiên vạn giới hiệu lực!

...

Nguyên một đám thanh âm dõng dạc ở trong thần đình vang lên, nhao nhao hướng Trường Nhạc Nữ Đế chờ lệnh, phi thường náo nhiệt.

Đột nhiên, một tiếng cười to vang lên, đem thanh âm tất cả mọi người đè xuống, ép tới lồng ngực mọi người nặng nề, gần muốn thổ huyết, tiếng cười to của Giang Nam rơi xuống, vỗ tay cười nói:

- Thánh Hoàng Thần Đế nói hay lắm, giặt sạch một tay tốt rồi, ngay cả ta cái chuyên môn rửa sạch này cũng bội phục vạn phần! Thánh Hoàng, nếu không cái vị trí Đô Thiên Chi Chủ này, tặng cho ngươi tốt rồi, do ngươi tới làm, tất nhiên có thể bảo vệ Chư Thiên vạn giới sạch sẽ, quang mang chứng người!

Thánh Hoàng Thần Đế sắc mặt trầm xuống, đột nhiên mặt giản ra cười nói:

- Huyền Thiên giáo chủ, ngươi là Tả Thiên Thừa, ta là Tử Vi Thiên Chi Chủ, tất cả mọi người là Đông Cực thần triều thần tử, ta không cùng ngươi tranh luận. Bất quá, đạo lý bày ở chỗ này, ở đây chư vị đạo hữu tâm như gương sáng, tự nhiên biết rõ đúng sai. Chư vị đạo hữu, các ngươi nói có đúng hay không?

Một vị lão thần quan tóc trắng giống như gà con mổ thóc gật đầu, tán thán nói:

- Thánh Hoàng bệ hạ nói hay lắm ah...

Giang Nam hừ lạnh một tiếng, lão thần quan kia bị hắn hừ lạnh một tiếng chấn đến ngửa đầu hướng lên trời, PHỐC PHỐC hướng ra phía ngoài thổ huyết, máu tươi phun ra mấy trượng, ở trong thần đình rất là chói mắt.

- Hoang Tổ bệ hạ, cho rằng việc này như thế nào?

Giang Nam hướng Hoang Tổ Thần Đế chắp tay, Hoang Tổ Thần Đế có chút hoàn lễ, cũng không dậy nổi thân, khô cằn nói:

- Ta làm chủ không được.

Giang Nam lơ đễnh, hướng Nguyên Quân chắp tay nói:

- Nguyên Quân bệ hạ?

Thánh Mẫu Nguyên Quân cười nói:

- Giáo chủ, ngươi đừng kéo ta xuống nước.

Giang Nam mỉm cười, hướng chư đế khác nhao nhao thi lễ, những Thần Đế này có sắc mặt hờ hững, có mỉm cười hoàn lễ, bất quá đều từ chối đi ra ngoài, không muốn đắc tội Quang Vũ.

- Đạo Vương vẫn khỏe chứ?

Giang Nam hướng Đạo Vương môn hạ đạo đồng cười nói.

Đạo Vương môn hạ đạo đồng vội vàng nói:

- Cảm tạ Giang lão gia, lão gia nhà ta gần đây thêm vài sợi tóc trắng.

Giang Nam đối với sự tình Trường Nhạc công tử một chữ không đề cập tới, lại hướng Huyền Hoàng học cung Đa Văn thánh nhân chào, lập tức lại hướng bổ thiên thần nhân môn hạ đệ tử khác chào, rất là thân mật quen thuộc.

Những người này không dám lãnh đạm, nhao nhao hoàn lễ, nói một tiếng "Giang lão gia", không dám ngang hàng tương xứng.

Ở bên trong Quang Vũ thần đình, rất nhiều Quang Vũ thần tử cùng hai vị Nữ Đế cùng Thánh Hoàng đều là trong lòng nghiêm nghị, Bổ thiên thần nhân đệ tử mặc dù đối với bọn họ cũng là ngang hàng tương kiến, còn đối với Giang Nam lại dùng lão gia tương xứng!

Điều này nói rõ, Giang Nam nhìn thấy Bổ thiên thần nhân, cũng là dùng đạo hữu tương xứng!

- Bệ hạ quyền thế ngập trời, mặc dù là Bổ thiên thần nhân cũng cần mượn nhờ thế lực bệ hạ đi chống cự trận đại kiếp nạn này! Huyền Thiên giáo chủ muốn bức những người này tỏ thái độ, căn bản không có khả năng!

Hai cung Cung Chủ liếc nhau, tâm niệm tương thông.

Giang Nam nhìn về phía mỹ nam tử dung nhan bất phàm từ Thiên giới đến kia, cười nói:

- Đạo hữu từ nơi nào đến? Xưng hô như thế nào?