Đế Tôn

Chương 1380: Chạy trời không khỏi nắng (2)

Pháp Ngôn Thần Cổ chính là pháp bảo của Tuyền Bách Xuyên, nhưng mà Thần cổ này không bài xích pháp lực của Giang Nam, Tuyền Bách Xuyên có thể thúc dục bảo vật này, Giang Nam cũng có thể thúc dục bảo vật này!

Phía sau Pháp Ngôn Thần Cổ, Tuyền Bách Xuyên muộn hanh nhất thanh, bị tiếng trống chấn đến hơi thở rối loạn, cắn răng hung hăng hướng Pháp Ngôn Thần Cổ gõ đi, nhe răng cười nói:

- Ta không tin nhục thể của ngươi mạnh hơn ta!

Đông đông đông nổ không dứt, một Chân Thần cùng một Thần Minh riêng phần mình đứng ở hai mặt Thần cổ, Tuyền Bách Xuyên liều mạng nổi trống, mà Giang Nam là xích thủ không quyền rung chuyển đại cổ, tiếng trống rung trời, uy năng càng ngày càng kinh người!

Phụ cận trăm vạn dặm hư không cũng bị mặt đại cổ này chấn nát bấy, từng tôn Thần Minh không chịu nổi loại tiếng trống này chấn động, từng cái từng cái thình thịch thình thịch nổ tung, ngay cả thần tính cũng không có chạy trốn, bị chấn hồn phi phách tán, những người khác vội vàng phần phật tản ra, miễn cho bị uy năng Thần cổ liên lụy!

Hô...

Đại cổ ngang trời, dần dần Tuyền Bách Xuyên bị Giang Nam đặt ở hạ phong, cự cổ ngang trời trôi đi, bị Giang Nam làm cho liên tiếp bại lui.

Ầm...

Hai người giết trong tinh không, một viên tinh thần của Câu Trần Thiên bị tiếng trống chấn động, tại chỗ hóa thành phấn vụn, đại cổ nhanh chóng di động, gần tới một viên Thái Dương Tinh, chỉ thấy viên Thần Giới Thái Dương này bị tiếng trống thúc giục, trong lúc bất chợt chia năm xẻ bảy, hóa thành vô số viên quang cầu khổng lồ phiêu tán mọi nơi!

Tuyền Bách Xuyên ho ra máu, đại cốt chùy trong tay dần dần tán loạn, bị chấn đến lục phủ ngũ tạng vỡ vụn, trong lòng hoảng sợ vạn phần:

- Thân thể thằng này, so với ta còn mạnh hơn!

Chuyện cho tới bây giờ, tiếp tục liều chết đi xuống, hắn tất nhiên sẽ bị Giang Nam sinh sôi đánh chết, bất quá tình hình trước mắt cũng không cho hắn chạy trốn, nếu hắn xoay người trốn, tất sẽ bị Giang Nam chấn động đại cổ trấn sát!

Đột nhiên hư không đung đưa, một làn gió thơm đập vào mặt, tiếp theo một lò lớn rơi xuống, bá một tiếng đem Giang Nam thu vào trong lò, trong lò Bích Du Thần Hỏa hừng hực giống như biển rộng cuồn cuộn, rõ ràng cũng là một Thần Chủ chi bảo!

Thiên Hương phu nhân trống rỗng xuất hiện ở bên cạnh Thần Lô, toàn lực thúc dục miệng Thần Lô này, cười duyên nói:

- Tuyền Bách Xuyên, ngươi không được, hãy để cho phu nhân ta tới thôi!

Thiên Hương phu nhân mới vừa đem Giang Nam thu vào trong lò, đột nhiên tâm sanh cảnh triệu, còn chưa kịp phản ứng, đột nhiên chỉ thấy hư không hé ra, hai Giang Nam mang theo lục đại hóa thân một tả một hữu giáp công tới, hung hăng đụng vào trên người Thiên Hương phu nhân, đem cô gái này cơ hồ tại chỗ gắp dẹp, miệng anh đào nhỏ phun ra một đạo máu tươi, ngay cả lục phủ ngũ tạng cũng bị kẹp chặt hướng ra phía ngoài cuồng phun!

Hai Giang Nam này, tự nhiên là Giang Nam kiếp trước kiếp sau hai đại chân thân, tu vi thực lực gần so với bản thể Giang Nam thua kém một bậc, ở một khắc Giang Nam được thu vào trong lò kia, hai đại chân thân cũng đã hất ra những Thần Ma khác, chạy tới trợ giúp, một cái chính diện liền làmThiên Hương phu nhân bị thương nặng.

- Bất quá là thân ngoại hóa thân mà thôi, luyện chết bản thể ngươi, những hóa thân này tự nhiên tan thành mây khói!

Thiên Hương phu nhân cũng dũng mãnh, đối với thương thế không để ở trong lòng chút nào, trong miệng phun ra máu tươi rơi vào trong Thần lô, thần hỏa trong lò uy năng tăng vọt, rõ ràng là muốn trước đem Giang Nam luyện thành tro tàn!

Xuy...

Hai đại chân thân lục đại hóa thân mấy vạn ngón tay đột nhiên nhất tề bắt được vị Thiên Hương phu nhân này, dùng sức một xé, vị phu nhân này ngay cả hừ cũng không hừ một tiếng, liền bị xé nát thành vô số mảnh nhỏ!

Thần hỏa trong Thần Lô nhất thời ảm đạm xuống, Giang Nam từ trong lò phóng lên cao, đột nhiên một ấn từ trên trời giáng xuống, hung hăng nện ở đỉnh đầu Giang Nam, đánh cho máu tươi giàn giụa.

Cùng lúc đó, Thiên Hương phu nhân đoàn tụ thân thể, đưa tay triệu hồi Thần Lô.

Lại có một Chân Thần vẫy tay, mặt bảo ấn này bay trở về trong tay hắn, chính là Tông Hội Đạo Nhân, nhìn về phía Giang Nam, lộ ra vẻ ngưng trọng:

- Thân thể thật là mạnh!

- Huyền Thiên Giáo Chủ, ngươi chạy tới đường cùng.

Vân Long Đạo Nhân cất bước đi tới, chiếm cứ nhất

phương, mỉm cười nói:

- Nếu bàn về chiến lực cá nhân, chỉ sợ chúng ta tại chỗ nhiều người như vậy, không người nào có thể cản được ngươi, bất quá lần này không cần solo.

Tuyền Bách Xuyên nâng Pháp Ngôn Thần Cổ đứng ở đàng xa, ngăn trở phương kia, bốn người chiếm cứ Tứ Cực, đem Giang Nam vây quanh ở chính giữa. Những Thần Minh, Thiên Thần, Chân Thần khác chạy tới, hoàn toàn đem Giang Nam vây khốn.

Trong vòng vây của nhiều Thần Ma, Giang Nam tóc tai bù xù, cả người là máu, hai đại chân thân cùng mười hai hóa thân vờn quanh, cũng vù vù thở hổn hển, lộ ra vẻ cực kỳ chật vật.

- Đáng tiếc, Huyền Thiên Giáo Chủ chạy trời không khỏi nắng.

Trong Vọng Nguyệt lâu, nhiều Thần Chủ chưa nhích người, như cũ xem một trận đánh này, Bộ Chinh Bộ Thần Hầu đột nhiên thở dài nói:

- Kiến nhiều cắn chết voi, huống chi đám người Thiên Hương phu nhân, Tông Hội Đạo Nhân bản thân liền không thể so với hắn yếu...

Mấy vị Thần Chủ khác rối rít gật đầu, yên lặng liếc mắt nhìn nhau, thầm nghĩ:

- Trên người người này bảo vật không ít, đợi hắn chết, liền là lúc chúng ta xuất thủ đoạt bảo!

- Giáo chủ còn có di ngôn gì không?

Tuyền Bách Xuyên đột nhiên cười lạnh nói.

Giang Nam hơi ngẩn ra, bật cười nói:

- Di ngôn? Cái di ngôn gì? Mới vừa rồi ta bất quá là nóng người mà thôi, hiện tại ta đã nóng người xong. Chư vị...

Hắn nhìn khắp bốn phía chi chít Thần Ma phong tỏa thời không một cái, cười ngạo nghễ:

- Hiện tại, để cho ta đưa các ngươi cùng tiến lên đường thôi!

- Thân vùi lấp trong trùng vây, còn có thể bình tĩnh như thế, phong thái giáo chủ quả nhiên bất phàm!

Thiên Hương phu nhân vỗ tay than thở, cười nói:

- Đáng tiếc chính là, giáo chủ người mang trọng bảo, lại đắc tội quá nhiều người, thế cho nên bị đại kiếp này. Bất quá phong thái giáo chủ, đủ để cho thiếp thân khâm phục.

Đám người Tuyền Bách Xuyên, Vân Long Đạo Nhân, Tông Hội Đạo Nhân, Trình Quan Chân Thần, Nhiếp Trường Không Chân Thần mặc nhiên im lặng, Giang Nam đúng là mạnh mẽ, một thân một mình trực diện bọn họ những Thiên Thần Chân Thần này vây công, máu bầm chiến đấu đến bây giờ, Thần Minh, Thiên Thần chết ở trong tay hắn đã không dưới năm ba trăm người, thậm chí còn có Tưởng Ngư là Chân Thần vẫn lạc, chết thảm ở trong tay của hắn!

Hắn tinh thông không biết bao nhiêu loại Đế cấp Thần Thông, mỗi một môn thần thông uy năng cũng bị hắn khai phá đến lớn nhất, mười hai hóa thân, tam đại chân thân của hắn, những lá bài tẩy này từng cái từng cái lộ ra, cho bọn hắn chấn động đúng là tột đỉnh, thực lực người này đã mạnh đến cực hạn mà Thần Minh có thể đạt tới, cùng loại nhân vật này giao thủ, tựa như một mặt gương sáng, để cho bọn họ có thể thấy được thiếu sót của mình!