Đế Tôn

Chương 1267: Che đậy thiên cơ (2)

Trong Hồng Hoang thánh cung giăng đèn kết hoa, một mảnh hỉ khí, mấy lão bà tử ôm lấy người mới đi tới một tòa điện đường, trong tay một lão bà người tử cầm một mặt gương sáng, cười dài nói:

- Lão gia mời Thiên Nguyệt quý nhân tu luyện cuốn công pháp này, lại cùng quý nhân viên phòng. Trong gương sáng này có lão gia thần thức, quý nhân chỉ cần hơi đụng vào là được.

Thiên Nguyệt Thần Chủ vén khăn voan lên, nhẹ nhàng chạm tới mặt gương sáng này, nhất thời một cỗ thần thức ba động truyền vào trong đầu của nàng, bất quá chốc lát, nữ Thần Chủ này liền đem môn công pháp này làm theo, nhíu mày, nghi ngờ nói:

- Đây là một Ma Đạo công pháp, vì sao lão tổ muốn ta tu luyện Ma Đạo công pháp?

- Đây là ý tứ của lão tổ, chúng ta những hạ nhân này, nơi đó có tư cách hỏi tới?

Lão bà tử kia cùng mọi người lui ra, chỉ để lại Thiên Nguyệt Thần Chủ, cười nói:

- Kính xin quý nhân thật sớm tu luyện, sớm ngày cùng lão gia viên phòng, vợ chồng ân ái, hòa hòa mỹ mỹ!

Thiên Nguyệt Thần Chủ thấy mọi người rời đi, thở dài, mặt ủ mày chau, thầm nghĩ:

- Thiên Đao lão tổ mặc dù là thế gian kỳ nam, nhưng ta cũng không thương hắn, ta có người mình yêu. Chỉ là cha cùng gia tộc của ta căn cơ đều ở Hồng Hoang thế giới, nếu chọc giận tới hắn, tánh mạng một nhà ta không yên. Nhưng mà theo hắn, gia tộc của ta có thể bình an vượt qua trường hạo kiếp này...

Nàng tĩnh tọa một lúc lâu, trong lòng lại nói:

- Lão tổ truyền ta môn công pháp này mặc dù tinh diệu dị thường, so sánh với công pháp của ta còn muốn thắng được trăm ngàn lần, nhưng dù sao cũng là công pháp trong Ma Đạo, hơn nữa chỉ sợ là Đế cấp công pháp, ta nếu tu luyện sẽ xúc động Thiên Đạo đại kiếp, nghĩ đến lấy pháp lực lão tổ, có thể che đậy thiên cơ để cho ta kiếp không thêm thân.

Chỗ sâu trong Hồng Hoang thánh cung, một thần nhân quanh thân bao phủ ở trong Thần Quang ngẩng đầu nhìn Thiên Đao treo cao đỉnh đầu, chỉ thấy Thiên Đao chiếu rọi Thiên Nguyệt Thần Chủ, nữ Thần Chủ này đang tu luyện Ma Đạo công pháp kia.

Thần Quang rung chuyển, thần nhân rất là vui sướng, thanh âm cực kỳ ôn nhu, nhẹ giọng nói:

- Ái thê, Bích Hâm, chúng ta lại có thể ở cùng một chỗ, hơn nữa lại là bộ dạng thời điểm ta cưới ngươi...

Hắn xoay người lại, nhìn về phía trung ương cung điện.

Chỉ thấy trung ương cung điện một Thần Nữ dung mạo đẹp đẽ Vô Song ngồi thẳng, Thần Nữ này tóc trắng xoá, nhưng mặt mũi nhu mì xinh đẹp, vĩnh bảo thanh xuân, nhưng thấy vị Thần Nữ này hai mắt bế hợp, giống như lâm vào trong ngủ say, nách nàng sinh ngàn cánh tay, thiên thủ mở ra, mỗi bàn tay nâng lên một Thần Nữ.

Những Thần Nữ đó mặt không giống nhau, cũng khoanh chân ngồi ở trong tay của nàng, khởi động từng cái từng cái thế giới.

Nhiều Thần Nữ đã già đi, thoạt nhìn tử vong đã lâu, duy chỉ có trong một bàn tay, một vị Thần Nữ vẫn sống, chẳng qua là thọ nguyên không nhiều lắm.

- Ta đã chán ghét loại ngày này...

Thần Nữ kia trên mặt đau đớn, rung giọng nói:

- Ta không muốn xem ngươi tai họa càng nhiều nữ tử, ngươi cho ta chết đi thôi, ở trong Minh Hải, còn có thể thấy con gái của chúng ta...

- Trong Minh Hải không có con gái của chúng ta.

Thiên Đao lão tổ lắc đầu, giọng nói dũ phát ôn nhu, đầy ngập nhu tình cũng trút xuống ở trong một lòng, nhẹ giọng nói:

- Ta đi qua nơi đó, có người nói cho ta biết những thần hồn chết đi kia đi những vũ trụ khác. Ngươi hảo hảo sống, đợi chờ nghiệp lớn một thành, ta và ngươi phi tiên, chúng ta có thể tìm về bọn họ, vĩnh viễn ở chung một chỗ.

- Vĩnh viễn ở chung một chỗ?

- Đúng! Vĩnh viễn ở chung một chỗ!

Trung Thiên thế giới, Bắc Mạc Thi gia, Thi gia cô gia đến đây, tự nhiên là khiến cho một phen đại nhiệt náo, Bắc Mạc hào kiệt ra hết, cùng Giang Nam rượu ngon nâng chén.

- Ta sợ hết hồn hết vía mấy lần, xem ra đích xác là có người thôi diễn rốt cuộc là người nào giết Ngỗi Giới Đạo Nhân.

Giang Nam tuy giả vờ say, nhưng tâm trí tỉnh táo vô cùng, Chung Thiên Quân tế lên Thiên Đao phản quang tố lưu, hắn không khỏi cảm giác được sợ hết hồn hết vía, lập tức biết có người lấy đại pháp lực ngược dòng thời gian, xem một chút rốt cuộc là người nào đánh chết Ngỗi Giới Đạo Nhân.

Hắn lấy Hỗn Độn Thiên Long đại thần thông, trăm triệu dặm truyền pháp, làm trò trước mặt nhiều Hồng Hoang Thần Ma đem Ngỗi Giới Đạo Nhân đánh chết, không có để lại dấu vết nào.

Nhưng mà Giang Nam cũng hiểu, mình làm mặc dù thiên y vô phùng, nhưng đối với Bổ Thiên thần nhân tồn tại bực này mà nói, như cũ là trăm ngàn chỗ hở, dễ dàng là có thể tra ra rốt cuộc là người nào đại nghịch bất đạo như thế, ở trên địa bàn của mình đánh chết đệ tử của mình.

Vì vậy, hắn vận dụng sở học của mình ở trong Bỉ Ngạn thế giới, lấy Ngũ Hành Tứ Tượng Âm Dương Huyền Hoàng che đậy thiên cơ, lại dùng Hồng Mông Đại Đạo che dấu diện mục, lúc này mới làm xuống đại sự bực này!

- Thời gian dài như vậy, Hồng Hoang Đại Thế Giới không có phái cao thủ tới giết ta, nói rõ Thiên Đao lão tổ cũng không có tính ra là ta giết đệ tử của hắn. Chuyện này coi như là dấu diếm qua.

Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, cùng Thi Hiên Vi ân ái quấn quýt si mê một phen, hai người xa cách, tự nhiên có thật nhiều chuyện muốn nói, nếu nói củi khô lửa bốc, nếu nói Kim Phong ngọc lộ, không ngoài như thế.

Hai người trần truồng ôm nhau, da thịt tương thân, Giang Nam đột nhiên cười nói:

- Hiên Vi, ngươi còn chưa từng đi qua Bỉ Ngạn Thần Chu a? Bản thân ta có chủ ý, để ngươi nhận được một cuộc Tiên duyên hiếm thấy, thành thần không nói chơi.

Thi Hiên Vi nghe nhịp tim của hắn, xì cười nói:

- Thành thần kia là dễ dàng như thế sao? Ngươi có đến Tiên duyên, nhưng vẫn không có thành thần đó thôi?

Giang Nam đem mình ở Bỉ Ngạn thế giới đủ loại lĩnh ngộ, hết thảy truyền thụ cho nàng, lại đem mình đoạn trí nhớ kia của chia xẻ, để cho Thi Hiên Vi giống như đã trải qua một phen Bỉ Ngạn thế giới, chẳng qua là đem mình cướp sạch tất cả Thần Ma giấu diếm xuống, dù sao chuyện này không phải là hết sức vẻ vang.

Thi Hiên Vi khiếp sợ đến nói không ra lời, qua một lúc lâu mới thất thanh nói:

- Thế gian này thật sự có Tiên? Ngươi thế nhưng cự tuyệt trở thành nữ Tiên đệ tử?

- Bỉ Ngạn Thần Đế còn không tính là Tiên Nhân chân chính, chỉ có thể coi là Bán Tiên.

Giang Nam lắc đầu nói:

- Con đường của ta cùng nàng bất đồng, cho nên cự tuyệt. Bất quá, Bỉ Ngạn Tiên duyên đúng là không phải chuyện đùa, nếu ngươi có thể đánh tới thứ chín quan, tu thành Thần Minh cũng không nói chơi. Ta và ngươi vợ chồng chính là nhất thể, thân thể giao xoa, thần hồn giao hòa, ta không muốn ngươi tương lai cùng ta Âm Dương xa cách, để cho ta biến thành Thiên Đao lão tổ thứ hai.

- Ta đi!

Thi Hiên Vi cắn răng nói.

- Trước không vội. Bỉ Ngạn Thần Chu còn cần qua mấy tháng nữa mới có thể trở về, trong lúc này, ta trước giúp ngươi tu thành Hồng Mông Chi Thể, lĩnh ngộ Hồng Mông Đại Đạo, truyền thụ cho ngươi Hỗn Độn Thần Thông, tu thành Hỗn Độn Thiên Long, Đại Ngũ Hành Phá Diệt, Tứ Tượng thông thiên, thiên địa giao hòa. Ta lại đem ta đối với Thiên Đạo lĩnh ngộ, hết thảy truyền thụ cho ngươi, sau đó giúp ngươi luyện thành Thần Thông thiên thành, linh nhục nhất thể, đem Thiên Cung, Thần Phủ, Đạo Đài của ngươi luyện vào trong thịt thân, tàng thiên nạp địa!