Phó Cửu đưa tay ấn ấn phía sau cổ của mình, mày đẹp nhíu một chút.
Quyết định vậy đi, WC nào không có người thì cô đi vào!
Vì khiến người khác nhìn mình không đáng khinh như vậy, khóe miệng Phó Cửu mang theo ý cười, một tay cắm túi quần, bộ dạng đoan chính đứng trước cửa.
Có một thiếu nữ mới đi ra từ trong phòng vệ sinh, vừa ngẩng đầu liền thấy nguyên khí* mỹ thiếu niên, mặt lập tức đỏ lên.
* Nguyên khí là sức mạnh vật chất, tinh thần tiềm tàng nơi con người.
Người này… sao lại đẹp trai như vậy.
Chỉ là hơi kỳ quái, làm sao hắn lại muốn đứng chỗ này a?
Thiếu nữ nghi hoặc nhìn Phó Cửu.
Phó Cửu câu môi lần nữa, vô cùng tự nhiên chỉ chỉ vào bồn rửa tay: “Hình như vòi nước bị hỏng rồi, làm thế nào cũng không chảy nước.”
”Ừm, ặc… Cái kia, tôi vào xem thử.” Thiếu nữ e thẹn cúi đầu, làm sao bây giờ, được mỹ thiếu niên đi đến gần! Nàng nên biểu hiện rụt rè hay là nên hào phóng một chút?
Thiếu nữ đè xuống tâm tình đang kích động, vươn tay ra, giọng nói nho nhỏ: “Không bị hư, đồ vậy nơi này đều là cảm ứng, cậu đưa tay tới gần vòi nước, nước sẽ tự động chảy ra.”
”Hóa ra là như thế.” Bộ dáng Phó Cửu như vừa thông suốt, không hề có một chút cảm giác không khỏe nghiêng mặt qua cười với thiếu nữ: “Cảm ơn cậu.”
”Không, không cần khách khí…” Nhìn gần làn da càng đẹp, lông mi thì không còn lời nào để chê, làm sao lại có người đẹp như vậy. Thiếu nữ chỉ cảm thấy trái tim của mình sắp từ lồng ngực nhảy ra ngoài, vừa định mở miệng xin số WeChat.
Đột nhiên!
Một bàn tay trắng nõn xuất hiện đặt ở giữa hai người bọn họ, một tay túm chặt cổ áo phía sau của mỹ thiếu niên kia!
Thiếu nữ sửng sốt, tình huống này là như thế nào?
Phó Cửu cũng ngây ngốc một chút, theo bản năng ngẩng đầu nhìn người động tay với cô.
Một bóng người đứng ngược sáng.
Là Tần Mạc.
Hắn mặc áo khoác tây trang màu đen, áo sơ mi thả lỏng hai nút trên cùng, gương mặt cực kỳ tuấn mỹ như con lai, tản ra khí chất tôn quý bất phàm, bên trong ẩn ẩn vài phần nguy hiểm.
Hiện tại, một bàn tay của anh nắm cổ áo cô, tay khác tùy ý cắm trong túi quần, cứ như vậy chăm chú nhìn cô, hai tròng mắt thâm thúy.
Phó Cửu bình tĩnh cười nói: “Tần đại thần, thật trùng hợp, anh cũng muốn đi WC?”
”Chẳng lẽ là tới xem cậu phóng điện với con gái nhà người ta?” Tần Mạc thong thả ung dung hỏi lại, vừa rồi anh cũng nghe được mấy câu, khóe miệng có chút lạnh: “Vòi nước bị hỏng? Cũng mệt cho cậu đã vắt óc nghĩ ra cái cớ để đến gần.”
Quả thực tiểu tử này không có thời khắc nào là không phóng điện.
Trước cửa WC cũng làm được vậy.
Cậu ta rất thích trêu chọc người khác như vậy sao?
”Không có biện pháp, ai bảo lại làm vòi nước kiểu vậy ở nơi này.” Phó Cửu hoàn toàn không có bộ dáng khốn khổ vì bị vạch trần, nhìn về phía thiếu nữ đứng bên cạnh vừa bị màn này làm cho kinh ngạc, chớp chớp mắt trái, cặp mắt hoa đào kia vô cùng đẹp.
Thiếu nữ kia che môi, nhìn hai người đang đứng trước mắt, biểu tình rất kích động: “Tần, Tần Thần!”
Tay Phó Cửu gõ nhẹ môi mỏng, tà nịnh ưm một tiếng, nói: “Tần đại thần, hóa ra nàng là fan của anh…”
Lúc này cũng không đợi Phó Cửu nói xong, Tần Mạc liền dùng thêm sức, biểu tình thờ ơ túm cổ áo phía sau cô giống như đang xách con mèo nhỏ kéo vào trong WC bên cạnh.
Phó Cửu nhịn không được bẹp bẹp miệng. Người đàn ông này sao lại thích xách cô đi tới đi lui như vậy? Lúc vào khách sạn cũng làm vậy, hiện tại vẫn như thế, còn thêm vẻ mặt ghét bỏ…