Trời càng thêm tối. Thời điểm mọi người đang ngủ say trong giấc mộng ngọt ngào. Trong một căn phòng của nhà họ Phó vẫn còn vang lên tiếng gõ bàn phím lạch cạch.
Phó Cửu ngồi trước màn hình máy tính thành công xâm nhập vào giao diện di động của chủ nhiệm Trương.
Có rất nhiều mật mã lấy tiền còn lưu lại trên trang wed.
Nhưng Phó Cửu cũng không động tới những cái đó của hắn.
Có lẽ người bình thường không biết.
Một người chân chính được gọi là hacker sẽ không thông qua mạng mà lấy tiền tài của người khác.
Đây là nguyên tắc.
Đồ vật Phó Cửu yêu cầu rất đơn giản, đó là tất cả lịch sử trò chuyện hằng ngày của chủ nhiệm Trương.
“Cuộc sống hằng ngày quả thật rất xuất sắc.” Phó Cửu nhìn tin nhắn trong lịch sử trò chuyện của chủ nhiệm Trương với một người phụ nữ trẻ tuổi, khóe miệng câu lên: “Cũng không biết đến lúc vợ hắn biết được chuyện này sẽ nháo thành cái dạng gì?”
Phó Cửu cười cười, ngón tay vừa động, ngừng ở trên giao diện tin nhắn của chủ nhiệm Trương. Nội dung rõ ràng là hắn dốc lòng cầu cha mẹ của học sinh đút lót cho hắn nếu không sẽ không giúp đỡ con của người ta.
Phó Cửu chụp lại toàn bộ nội dung cần thiết, đang định biên tập một bài báo dài đăng lên mạng, không nghĩ tới xuất hiện phúc lợi ngoài ý muốn.
Chủ nhiệm Trương phỏng chừng cô đơn nhịn không được, một hai bảo người phụ nữ kia nhất định phải chụp ảnh ả đang ngủ gửi lại đây.
Người phụ nữ lại đồng ý.
Chủ nhiệm Trương nhìn ảnh chụp, giọng nói lập tức có chút thở hỗn hển: “Ặc, tiểu bảo bối, anh càng xem càng cương cứng!”
Nghe đến đó Phó Cửu quyết đoán tháo xuống tai nghe, cô sợ nghe thêm một chút nữa sẽ làm cô ói hết đồ ăn ra ngoài!
Nhưng mà có một đoạn như vậy phát lên mạng, lực ảnh hưởng mới càng thêm lớn...
Đáy mắt Phó Cửu hiện lên một tia sáng lạnh. Đương nhiên cô sẽ không làm người khác biết kẻ đăng bài viết này là cô.
Trong trường cao trung Giang Thành đã có không dưới mười mấy học sinh bởi vì nghèo, thành tích học tập không tốt lại không tặng quà cho hắn liền bị chủ nhiệm Trương tìm lý do làm cho hiệu trưởng đuổi học bọn họ.
Phó Cửu rất thông minh lấy video Hoắc Tư Vũ đẩy cô và những lời chủ nhiệm Trương nói với cô trong văn phòng để ở giữa sự kiện của hơn mười mấy học sinh khác.
Tiếp theo cô lợi dụng giả thuyết IP, đưa những chứng cứ có sẵn đồng thời đăng lên các trang mạng có lượt người tham gia nhiều nhất.
Đương nhiên cô cũng không quên gửi một số bản sao chép gửi cho vợ của chủ nhiệm Trương và giáo viên của các trường học danh tiếng.
“Mọi người cùng nhau xem trò hay mới có ý tứ.”
Nói xong câu đó Phó Cửu liền tắt máy tính đi tới giường ngủ, tóc màu bạc lay động, nhìn góc nào cũng thấy rất đẹp trai thần bí...
Buổi sáng 9 giờ ngày hôm sau.
Chủ nhiệm Trương đúng giờ lái xe đi vào trường học.
Không biết có phải hay không là do hắn suy nghĩ nhiều. Hắn cảm thấy sau khi hắn xuống xe, mỗi học sinh đều chỉ chỉ trỏ trỏ vào người hắn.
“Chính là hắn, các cậu mau nhìn.”
“Ngày thường tớ nhìn hắn đều cảm thấy hắn rất dâm đãng, quả nhiên không phải loại người tốt!”
“Ây nha, đừng nói nữa, hắn quay đầu nhìn chúng ta bây giờ.”
Chủ nhiệm Trương không hiểu chuyện gì đang xảy ra, mày hung hăng nhíu một cái, vừa mới đẩy ra cửa văn phòng liền thấy một đám giáo viên vây quanh trước máy tính nhìn cái gì đó.
Từ sáng sớm tâm tình của chủ nhiệm Trương đã không tốt, hiện tại thấy cấp dưới không chịu làm việc liền quát to: “Các anh còn không chịu đi soạn giáo án, tụm năm tụm bảy trước máy tính làm gì!”
Nói xong hắn kéo một giáo viên trong đó, giáo viên kia quay đầu nhìn hắn, biểu tình rất không thể tin được nhìn hắn.
Lúc đầu chủ nhiệm Trương cũng không thèm để ý, đến lúc hắn nhìn thấy ảnh chụp trên màn hình, lập tức đoạt con chuột của người nọ đang cầm.
Chuyện này, đây là cái gì?!
Những cái này *** (Chửi tục đó hehe đáng đời.) đều là cái gì!
Tại sao ảnh chụp hắn hôn môi với tình nhân lại xuất hiện trên đây?!