Đế Quân

Chương 1150: Thời điểm sinh tử (1)

Cảm ứng được thân thể cường hãn của chính mình ở trong thời gian ngắn như vậy đã là không chịu nổi như thế, Thần Dạ không khỏi cười khổ một tiếng, thiên địa vạn vận quả nhiên đều là tương đối, không có tuyệt đối.

Ở thời điểm thân thể tiếp nhận trùng kích khổng lồ như thế, tốc độ hao tổn của huyền khí trong cơ thể cũng là vô cùng nhanh, tịch diệt lực hiện tại đã không thể tạo thành vòng bảo hộ rất tốt ở bên ngoài.

Đại Tịch Diệt tâm thuật mặc dù thần kỳ cùng cường đại, nhưng mà số lượng thiên địa linh khí ở nơi này thật sự quá ít, hấp thu như thế xa xa không bù nổi tốc độ tiêu hao.

Một khắc đồng hồ, ngay cả là một phút đồng hồ, Thần Dạ cũng không thể kiên trì được.

Cảm thụ được bản mệnh hồn phách ở trong không gian ý thức lại lần nữa nhận lấy dẫn dắt của Linh Hồn giới, vẻ điên cuồng từ trong hai mắt của hắn nhanh chóng phù hiện ra.

- Ngâm!

Một trận thanh âm nộ long vang lên, mặc lục sắc quang mang sáng chói lóe lên trong cả thế giới có chút hôn ám, một thoáng sau một đầu cự long lớn nhỏ chừng ngàn trượng trống rỗng mà hiện.

- Oanh oanh!

Áp lực giống như núi cao tiếp tục trùng dũng mà qua, đem long thân khổng lồ toàn bộ bao phủ mà vào.

Trong lòng Thần Dạ rất rõ ràng, ở chỗ này càng nhỏ càng tốt, tốt nhất là so với hạt bụi còn phải nhỏ bé hơn, như vậy áp lực bị nhận lấy mới có thể yếu tới mức tận cùng.

Nhưng mà không có biện pháp, Thần Dạ không làm được để cho mình nhỏ tới mức tận cùng biến mất không thấy gì nữa, hóa thành Long thân tuy áp lực nhận được sẽ lớn hơn, nhưng độ cường hãn của long thân so với độ cường hãn của nhân thân lớn hơn rất nhiều.

Mà nay có thể chống được bao lâu liền chống bấy lâu, cho dù là nhiều hơn một giây đồng hồ cũng là tốt.

- Răng rắc!

Thanh âm thân thể vỡ vụn không ngừng từ trong long thân khổng lồ kia truyền ra, từng đạo khe hở tựa như giống mạng nhện tràn ra, tiên huyết đỏ tươi nhanh chóng chảy ra để cho bên trong thế giới quỷ dị không hiểu này tràn ngập một cỗ vị đạo huyết tinh nồng đậm.

Thời gian trôi qua nhanh như tia chớp, vẻn vẹn là thời gian sát na này, trên long thân khổng lồ kia hiện lên đầy khe hở chi chít, nhìn từ chỗ xa tới làm sao lại giống với một cỗ thân thể, quả thực giống như là vật bỏ đi bị tàn phá đến không cách nào hình dung.

- Oanh!

Tựa hồ là biết rõ long thân này đã là nỏ mạnh hết đà, vô số lực lượng linh hồn trạng thái sương mù trong đầy trời nhanh chóng tương dung, ở trong chốc lát phảng phất một thanh trường thương khổng lồ ngưng tụ mà thành.

Trường thương sắc bén kia xuyên thấu trói buộc của không gian, hướng về chỗ mi tâm đầu rồng của long thân kia, mang theo lực lượng vô keien bất tồi đâm đến nhanh như tia chớp....

Trường thương đen nhánh sắc bén phá vỡ không gian, chẳng những là hư không ở quanh thân Thần Dạ, ngay cả lực lượng linh hồn của hắn ở trong hư không này tất cả đều là bị lực lượng của trường thương tán phát ra chấn thành hư vô!

Khí tức hủy diệt bá đạo cường đại giống như là núi cao bao phủ mà đến, ở trong lòng Thần Dạ trực tiếp hóa thành lưỡi hái của tử thần.

- Hống!

Cự Long gào thét, thân ảnh khổng lồ mang theo vị đạo huyết tinh nồng đậm lui về phía sau nhanh như tia chớp. Thần Dạ cũng không phải là muốn trốn chạy, lấy tốc độ của trường thương phá không mà đến, hắn căn bản không có đường để đi.

Trong tiếng long ngâm kinh thiên, long thân một lần nữa hóa thành nhân thân, hai tròng mắt của Thần Dạ nhất thời vì đó run lên, chuôi trường thương này chẳng những như cũ là hướng về phía chỗ mi tâm của hắn mà lướt đến, ở lúc đồng thời lướt đến lại cường đại hơn mấy phần.

- Hàn Nhật Xạ Nguyệt tiễn, nhất tiễn chấn thiên địa! Nhị tiễn động càn khôn! Tam tiễn phá thương không!

Thanh mang dũng động hóa thành trường cung, ba thanh lợi tiễn đồng thời xuất hiện ở trên dây cung, sát na tiếp theo ba thanh lợi tiễn trước sau tự động một chi lại một chi bạo xạ mà ra.

- Xuy!

Lợi tiễn phá không đồng dạng là bá đạo vô cùng, lấy tu vi cùng thực lực hiện tại của Thần Dạ, ngay cả là ở trong bị thương nặng, phần uy lực kia vẫn là vượt xa lúc trước.

- Oanh oanh!

Thanh lợi tiễn thứ nhất dẫn dầu va chạm cùng trường thương kia, chấn động kịch liệt làm không gian này trong nháy mắt mơ hồ, chợt thanh sắc lợi tiễn nhất thời bị ngạnh sinh sinh chấn thành hư vô.

Thanh lợi tiễn thứ hai cùng với thanh thứ ba đều là nhanh như tia chớp theo đuôi mà đến, một trước một sau hung hăng đụng vào trên trường thương đen nhánh.

Thanh âm kinh lôi quanh quẩn thiên địa, phong bạo khổng lồ vào thời khắc này toàn bộ đổ xuống, làm cho toàn bộ thế giới lại lần nữa trở nên hôn ám, phong bạo tàn sát bữa bãi ở trong đó, hai thanh lợi tiễn lần nữa hóa thành hư vô!

Liên tiếp phát ra ba tiễn dĩ nhiên là cũng không thể để cho trường thương đen nhánh kia có biến hóa chút nào. Uy lực cường đại như vậy cư nhiên đều là nửa điểm yếu bớt cũng không có.

Bất quá tốc độ của trường thương phá không mà đến cuối cùng là bị yếu bớt một chút, xem ra ba tiễn phát ra cùng một lúc cũng không phải là đối với trường thương không có bất kỳ ảnh hưởng nào.

Thần Dạ khẽ thở phào nhẹ nhõm, cũng vẻn vẹn là như vậy.

- Đao linh, đem lực lượng của ngươi đưa cho ta mượn!

Một cỗ lực lượng cường đại giống như thủy triều phát ra từ trong cơ thể, trong nháy mắt tràn ngập bên trong tứ chi bách hài của Thần Dạ, cỗ cường đại kia làm cho tịch diệt lực do huyền khí biến thành ở ngoài thân thể càng thêm nồng đậm, rốt cuộc liền để cho bản mệnh hồn phách thừa nhận được đợt nguy cơ thứ nhất.

Tự nhiên, bởi vì tu vi của Thần Dạ tăng lên, lực lượng có thể mượn đến được từ trong Thiên Đao cũng là nhiều hơn một chút, lấy tu vi cảnh giới Hoàng Huyền bát trọng hôm nay của hắn, ở dưới sự trợ giúp của lực lượng Thiên Đao sinh sôi đạt đến cảnh giới Tôn Huyền.

Con ngươi xám trắng nhìn trường thương bạo xạ mà đến, từng tia điên cuồng từ từ quanh quẩn mà lên, chợt song thủ kia nắm lại thật chặt!

- Bồng!

Lực lượng không gian tinh thuần trực tiếp đem một phương không gian kia ngưng cố lại.

Thần Dạ biết, điểm lực lượng này của hắn ở ngoại giới rất không yếu, ở chỗ này lại đều không phải là gì cả, vì vậy thừa dịp sát na không gian ngưng cố, tanh sắc quang mang lần nữa dữ dội tuôn ra.

Ba thanh lợi tiễn hiện lên, hướng trường thương đen nhánh kia bạo xạ mà ra.

Chỉ là sát na, không gian ngưng cố liền là phát ra thanh âm không chịu nổi gánh nặng, ầm ầm vỡ vụn ra, chợt trường thương lần nữa phá không mà đến, vẫn như cũ là có lực lượng vô kiên bất tồi sinh sôi đánh tan ba thanh lợi tiễn.

Một ngụm máu tươi từ trong miệng của Thần Dạ phun ra, thân thể kia cũng là ở dưới trùng kích của lực lượng khổng lồ nhanh chóng rơi xuống mặt đất, mặc dù tu vi đến cảnh giới Tôn Huyền, nhưng thương thế của thân thể lại là không dễ dàng khôi phục như cũ.