Đế Bá

Chương 4090: Trước Mặt Ta Không Có Người Đao Thương Không Tổn Thương Được (2)

Kiếm quang vụt qua rồi mọi thứ đều không có, thời gian như ngừng lại, dường như khoảnh khắc này mất một bánh răng thời gian, không biết bị ai trộm mất.

Môn Thần ở trong hiện trường đầu óc trống rỗng, mờ mịt nhìn quanh, sau đó bình tĩnh lại gã giơ lang nha bổng chỉ vào Lý Thất Dạ, cười to bảo:

- Ha ha ha! Ngươi thua, học chó sủa bò vào đi!

Mọi người ngạc nhiên không phản ứng lại có chuyện gì:

- Chuyện gì xảy ra?

Khoảnh khắc đó không có Lý Thất Dạ một kiếm chém chết Môn Thần như mọi người tưởng tượng, cũng không có trường kiếm và lang nha bổng va chạm hỏa hoa bắn ra bốn phía.

Khoảnh khắc ấy thời gian bị trộm mất, không ai biết chuyện gì xảy ra, hoặc có lẽ không xảy ra chuyện gì.

Môn Thần cuồng cười:

- Ha ha ha! Ngươi mau bò vào...

Nhưng Môn Thần chưa nói xong chợt nghe tiếng rẹt rẹt, người gã nứt ra làm hai, máu tươi, nội tạng rớt đầy đất, máu nhuộm đỏ mặt đất, ruột còn mấp máy.

Môn Thần sợ hãi muốn hét nhưng không phát ra thanh âm được.

Trong phút chốc thiên địa tĩnh lặng, mọi người ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt. Nhiều người khó giữ bình tĩnh, một số đứng đực mặt ra. Không hiểu nổi xảy ra chuyện gì.

Có Bất Hủ Chân Thần cường đại nhìn thấy đường kiếm huyền diệu, hút ngụm khí lạnh:

- Nhanh quá, kiếm này quá mau, nhanh đến nỗi mình bị giết cũng không biết.

Môn Thần thật sự không biết, khi kiếm cắt đứt người gã ra còn tưởng mình chưa chết, nên kiêu ngạo la lối với Lý Thất Dạ. Khi Môn Thần phát hiện mình đã chết thì tất cả không còn kịp, kết cục đã định sẵn.

Đường kiếm này quá nhanh, như Bất Hủ Chân Thần nói, kiếm chém xuống mau đến nỗi Môn Thần không hay biết mình đã chết.

Có người không chịu nổi nôn mửa:

- Ọe!

Dù đa số cường giả tu sĩ từng giết người nhưng chưa bao giờ giết người kiểu như vậy. Nhiều người lần đầu thấy cái chết kỳ dị đến thế, khiến họ nổi da gà da vịt.

Lý Thất Dạ hờ hững nói:

- Quá yếu.

Đám người run rẩy.

Đinh!

Lý Thất Dạ thuận tay chém một kiếm, kiếm như trường thương đâm ra, không có hoa chiêu gì, nhát kiếm bình thường.

Ầm!

Vang tiếng nổ, cổng lớn hành cung và tường sắt chặn đằng trước bị kiếm đánh nát, mảnh nhỏ bay tứ tung. Một chuỗi tiếng sụp đổ, bờ tường hành cung cứng rắn như thép khoảnh khắc sụp đổ.

Chớp mắt tất cả phòng ngự và tường vây bên ngoài hành cung sụp đổ, uy lực nhát kiếm trùng kích thì mặc cho phòng ngự như vậy, tường vô cùng cứng rắn cũng không được gì, bỗng chốc tan nát hết.

Nhìn phòng ngự, tường vây hành cung cứng rắn như sắt thép trong khoảnh khắc sụp đổ, mọi người há hốc mồm nhìn. Chỉ giây lát hành cung như không có phòng bị gì.

Trần Duy Chính đẩy xe lăn chậm rãi đi vào hành cung.

Bất Hủ Chân Thần nhìn bóng lưng Lý Thất Dạ, rùng mình thì thào:

- Chúng ta coi thường hắn. Nếu sư tổ Hộ Sơn tông là Bất Hủ Chân Thần thì ta phỏng đoán bảo thủ e rằng là một Ngàn Vạn Kiếp Bất Hủ.

- Ngàn Vạn Kiếp Bất Hủ!

Nghe thực lực đó làm nhiều người tim rớt cái bịch.

Nhiều đại giáo đều có lão tổ đẳng cấp này, nhưng những lão tổ như thế đều đứng trên đỉnh cao trong các lão tổ.

Lúc này có tiếng quát nặng nề vang lên:

- Phòng bị!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng nổ ầm ĩ, mặt đất phía trước bỗng nhô lên các bức tường thần, mỗi bức tường thần như đúc bằng thần kim tiên thiết cứng rắn nhất.

Ong ong ong ong ong!

Các bức tường thần tỏa ra huyết quang như thể tường bị luyện hóa ngay lúc này.

Chớp mắt các bức tường thần biến dạng như huyết ngọc, cực kỳ cứng rắn. Trong huyết ngọc thấp thoáng bóng người, huyết khí ngập trời, vô cùng vô tận.

Dường như trong thành tường huyết ngọc có trăm vạn đệ tử đang gia cố cho nó, tường thần ngưng tụ huyết khí, lực lượng đại đạo của trăm ngàn vạn đệ tử huyết khí. Dường như dù là ai đập nát tường thần thì các bức tường huyết ngọc trong thời gian ngắn nhất sẽ tái tạo lại.

Trong tình huống này dù là ai cũng không thể thật sự công phá tường thần.

Nhìn cảnh đó, nguyên lão cương quốc nói:

- Bức tường không thể vượt qua của Thiết Môn Đàn, do ngàn vạn đệ tử Thiết Môn Đàn ngưng tụ thành tường thần huyết ngọc, ngưng tụ tất cả tâm huyết của họ. Các bức tường thần bị tấn công mà không sập.

Có các bức tường thần cao bảo vệ, chớp mắt hành cung trống rỗng trở nên phòng vệ nghiêm ngặt, khiến người không thể vượt qua nửa bước.

Mọi người đều biết Thiết Môn Đàn của Trung Vực Thánh Địa là phân đàn cực kỳ mạnh, phòng ngự được gọi là vô địch.

Nhìn Thiết Môn Đàn chớp mắt bao vây hành cung như tường đồng vách sắt khiến đám người ngó nhau. Trung Vực Thánh Địa cử nhiều binh mã đến thật, xem tình hình trước mắt thì có lẽ toàn bộ cao thủ Thiết Môn Đàn đều đổ ra.

Một tiếng quát nặng nề như sấm vang lên:

- Nhãi ranh vô tri, bây giờ nhanh chóng bó tay chịu trói còn kịp!

Mọi người giương mắt nhìn, thấy một nam nhân đứng trước tường đồng vách sắt.

Nam nhân cao to vạm vỡ, đương nhiên nhỏ hơn Môn Thần nhiều. Nam nhân mặc giáp màu vàng đồng, bộ giáp khoác lên người gã tựa như núi đồng, dường như giáp nặng ức vạn ký, gã nhúc nhích nhẹ là như thiên quân vạn mã bay nhanh, tiếng ầm ầm không dứt bên tai.

Nhìn nam nhân mặc giáp vàng đồng, nhiều người nhận ra gã:

- Vạn Phu Mạc Khai Tương Tuấn Hào!

Vạn Phu Mạc Khai Tương Tuấn Hào nổi tiếng như cồn trong Tiên Ma đạo thống, gã là đàn chủ của Thiết Môn Đàn, về thực lực hay phòng ngự đều rất nổi tiếng trong Trung Vực Thánh Địa. Tương Tuấn Hào từng đấu với Bất Hủ Chân Thần, dù gã không đánh lại nhưng chống đỡ mấy trăm chiêu trong tay Bất Hủ Chân Thần mới thua, chiến tích như vậy rất đáng để kiêu ngạo.

Lý Thất Dạ liếc mọi người, cười khẽ:

- Bó tay chịu trói? Một kiếm, đồ trăm vạn các ngươi!

Nghe câu này Tương Tuấn Hào biến sắc mặt. Cường giả tu sĩ đứng xa ngắm nhìn đều hút ngụm khí lạnh, lời này rất bá đạo, hung ác, đẫm máu.

Tương Tuấn Hào rống to:

- Không biết trời cao đất rộng, hôm nay Trung Vực Thánh Địa ta sẽ nghiền xương ngươi thành tro. Hỡi các lang nhi, lên!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ vang lên, Tương Tuấn Hào vừa dứt lời thì các cường giả chui lên từ dưới đất, hay nói chính xác hơn các quả cầu sắt nhô lên khỏi mặt đất.

Các cường giả trồi lên đều mặc giáp sắt, người cuộn tròn trông như những quả cầu sắt, hay nên nói là giống các con nhím sắt.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Các cao thủ Thiết Môn Đàn mặc giáp sắt cuộn tròn, cơ thể như quả cầu sắt nhô ra các đao nhọn cong như trăng non, dao sáng choang. Khi các loan đao thò ra từ giáp sắt tựa như gai bén của con nhím.