Đế Bá

Chương 3381: Vạn Thọ Lão Quân (Thượng)

- Quá yếu.

Lý Thất Dạ đứng lên, thái độ hời hợt, giống như vừa giẫm chết một con kiến vậy. Thái độ này khiến cho tất cả mọi người run rẩy.

"Tư"

Lý Thất Dạ xòe bàn tay, động mạch đâm lên Ngân Long cự giáp bị hút tới lòng bàn tay của Lý Thất Dạ.

Lúc này, bàn tay của Lý Thất Dạ óng ánh, tựa như nắm giữ sức hút mạnh nhất thế gian. Chớp mắt, chỉ nghe "tư, tư, tư", chỉ thấy động mạch bị bàn tay của Lý Thất Dạ rút điên cuồng, điên cuồng nuốt chửng sức mạnh từ chân thạch trên đài cao của Vạn Thọ quốc.

Lúc này các lão tổ của Vạn Thọ quốc muốn cắt đứt việc truyền tải sức mạnh thì cũng không thể làm được, bởi vì Lý Thất Dạ đã hoàn toàn khống chế đài cao.

"Ba"

Cuối cùng tất cả động mạch trên đài cao đều bị bàn tay của Lý Thất Dạ thôn phệ hết. Tất cả chân thạch đều mất hết chân khí, hoàn toàn trở thành phế thạch. Chỉ nghe "ba", hàng ngàn, hàng vạn chân thạch vỡ nát, hóa thành bột mịn.

"Đùng"

Lý Thất Dạ lại xòe lòng bàn tay, một động mạch to lớn chớp mắt xuất hiện. Lý Thất Dạ cho tất cả sức mạnh thôn phệ được xuất hiện cũng bằng bề ngoài động mạch.

Động mạch to lớn này chớp mắt bắn đi, soi sáng thiên địa, vượt qua thời không. Cảnh tượng này quá đồ sộ, vô số sinh linh ở Trường Sinh đạo thống đều có thể nhìn thấy cảnh tượng đồ sộ này. Chỉ thấy tuyến động mạch thô to này xuyên qua thiên địa, nối thẳng về phía Vạn Thọ quốc hệt như cầu vồng.

"Đùng, đùng, đùng"

Động mạch bắn vào vương triều Vạn Thọ quốc, đất rung núi chuyển, từng tòa thần phong bị bắn thủng, từng tòa cung điện hoàng cung đổ nát. Vương triều của Vạn Thọ quốc vốn dĩ đình đài chập trùng kéo dài ngàn dặm, thế nhưng hiện tại lại có rất nhiều đình đài cung điện bị đổ nát.

"Đang, đang, đang"

Chuông báo động vang lên, tai nạn từ trên trời giáng xuống, Vạn Thọ quốc vội vàng khởi động từng tầng màn sáng phòng thủ, ngăn cản động mạch phóng tới.

"Ba, ba, ba"

Động mạch điên cuồng bắn lên từng tầng màn sáng. Chỉ nghe tiếng đổ nát "ầm, ầm, ầm", từng tầng màn sáng bị động mạch xuyên thủng.

Theo tính toán của lão tổ Vạn Thọ quốc, động mạch này có thể giúp Ngân Long cự giáp hoạt động không ngừng nghỉ một trăm năm cũng không thành vấn đề. Như vậy cũng có nghĩa trong vòng một trăm năm Ngân Long cự giáp sẽ không sợ cảnh sức mạnh cạn kiệt.

Thế nhưng hiện tại toàn bộ động mạch bị Lý Thất Dạ nuốt chửng, đánh ngược lên Vạn Thọ quốc. Đây là dùng mâu của đối phương đâm vào thuẫn của đối phương.

Bị động mạch của chính mình bắn phá khiến cho Vạn Thọ quốc tổn thất nặng nề. Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ rằng động mạch vốn để cho Ngân Long quân đoàn sử dụng vậy mà đánh lên người bọn họ, thật đúng là một hồi ác mộng.

"Ầm"

Cuối cùng, dưới sự công kích của động mạch, tầng sáng phòng thủ cuối cùng rốt cuộc cũng bị đánh tan, chớp mắt đánh nát một tòa thần phong ở trong vương đình của Vạn Thọ quốc. Động mạch kéo thẳng, chỉ thấy một mảng lớn hoàng cung đổ nát.

"Đùng ---"

Dưới sự công kích của động mạch, chỉ thấy một tòa thần cung trôi nổi trên bầu trời biến thành tro bụi. Cho dù sức mạnh phòng thủ mạnh mẽ cách mấy thì cũng không thể cản nổi uy lực của động mạch.

Dưới sự công kích của động mạch, sau khi thần cung biến thành tro bụi thì lại một ngọn thần phong bị đâm thủng. Thế nhưng động mạch vẫn chưa ngừng lại, tiếp tục tấn công về phía một quần thể thần điện cổ xưa trôi nổi trên bầu trời phía sau thần phong.

Quần thể thần điện cổ xưa này lượn lờ trong sương mù, giống như thần cung mà thần linh cổ xưa ở lại, uy vũ bất khả xâm phạm, khiến người ta chỉ nhìn thôi thì cũng đã thấy kính nể.

Khi động mạch còn chưa tấn công tới biên giới của quần thể thần điện này thì bên ngoài thần điện đã xuất hiện tầng tầng lớp lớp phòng ngự, muốn ngăn cản động mạch. Thế nhưng uy lực của động mạch quá mạnh mẽ, chỉ nghe "ầm, ầm, ầm". Dưới sự tấn công của động mạch, những tầng phòng thủ này bị xuyên thủng.

Thế đi của động mạch vẫn không ngừng lại, ôm theo uy thế hủy thiên diệt địa càn quét về phía quần thể thần điện cổ xưa.

- Hừ ---

Khi động mạch công kích về phía quần thể thần điện thì có tiếng hừ lạnh vang lên. Tiếng hừ lạnh này chỉ là một tiếng hừ nhỏ mà thôi, thế nhưng nó lại vang khắp Trường Sinh đạo thống. Chỉ là một tiếng hừ lạnh thế nhưng lại dọa sợ ngàn tỉ sinh linh, ngay cả quần tinh trên trời cũng bị tiếng hừ lạnh này làm lung lay, dường như sẽ rơi rụng bởi tiếng hừ lạnh này.

"Ầm"

Chỉ thấy khi động mạch muốn phá hủy quần thể thần điện cổ xưa thì đột nhiên có một bức tường thần thánh từ trên trời giáng xuống, ngăn cản trước mặt động mạch. "Tư, tư, tư" tiếng công kích vang bên tai không dứt. Dưới sự công kích bá đạo của động mạch, thủ đô Vạn Thọ quốc dường như rung chuyển, thế nhưng bức tường thần thánh vẫn ngăn được động mạch khủng khiếp.

Cuối cùng chỉ nghe "tư", hoa lửa tung tóe, tất cả sức mạnh động mạch mà Lý Thất Dạ thôn phệ được đều tiêu hao hết, thế nhưng nó vẫn không thể xuyên thủng bức tường thần thánh nọ.

Nhìn thấy động mạch cuối cùng cũng tiêu hao hết, rất nhiều người thở phào nhẹ nhõm. Nhất là cường giả Vạn Thọ quốc, ai ai cũng hoảng sợ không thôi. Tai nạn từ trên trời giáng xuống suýt nữa hù bọn họ vỡ mật. Hiện tại sống sót qua khỏi tai nạn, rất nhiều người thậm thượt thở dài.

Trên Dược Đàn thì hoàn toàn yên tĩnh. Lý Thất Dạ tay không phá hủy Ngân Long cự giáp, tay không đập chết tươi Ngân Long quân đoàn, hù dọa rất nhiều người không dám mở miệng nói chuyện. Hiện tại phất tay một cái thì đã dùng động mạch phá hủy hơn phân nửa vương đình của Vạn Thọ quốc. Thủ đoạn quá bá đạo, quá cuồng mãnh, hung mãnh rối tinh rối mù, không còn từ ngữ nào có thể hình dung hắn nữa.

- Nên xuất hiện đi. Để ta mở mang một chút thủ đoạn có trọng lượng. Chỉ bằng ngần ấy sức mạnh mà muốn đối đầu với ta, thật sự quá yếu ớt, khiến ta giết cũng cảm thấy chán.

Lý Thất Dạ đứng chắp tay, nói hời hợt.

Lúc này Lý Thất Dạ đứng chắp tay, áo ngoài tung bay theo gió. Hắn đứng ở nơi đó, không có khí tức kinh thiên, không có uy thế vô địch, chỉ tùy tiện đứng ở nơi đó mà thôi.

Thế nhưng dáng đứng tùy tiện như vậy lại khiến mọi người lạnh gáy khi nhìn bóng lưng của hắn. Rất nhiều người cảm thấy Lý Thất Dạ đang đứng trên trái tim của mình, khiến mọi người cảm thấy khó thở, khiến mọi người không có can đảm ngước đầu nhìn Lý Thất Dạ, càng khỏi nói tới việc nhìn thẳng Lý Thất Dạ.

Bá đạo, vô địch, cử thế vô song,... những từ ngữ này không đủ để hình dung hắn nữa. Lúc này, hắn dường như chúa tể toàn bộ Trường Sinh đạo thống, hắn tựa như là tồn tại chí cao vô thượng của Trường Sinh đạo thống.

---------------