Đế Bá

Chương 3275: Vô song

Đám lão tổ Dương Minh Tu Đà, Vạn Tí Thiên Vương câm nín với Đan Vương, bọn họ và Lý Thất Dạ liều mạng ngươi chết ta sống còn lão thì làm thân với Lý Thất Dạ, xưng huynh gọi Tiểu Cảnh Chân Hoàng.

Đám người Dương Minh Tu Đà không làm gì được, mọi người đều biết Đan Vương say mê đan đạo không thì đã chẳng có tạo nghệ cao sâu như vậy trong đan đạo.

Lý Thất Dạ liếc qua Đan Vương, tiện tay ném trường sinh đan cho lão.

Đan Vương nhận lấy ngắm kỹ viên trường sinh đan. Lão được gọi là Đan Vương tất nhiên không chỉ có hư danh, lão nhìn kỹ thì thấy dấu vết viên đan dược.

Đan Vương tặc lưỡi nói:

- Đây là cực phẩm, dù là Đại Cảnh Chân Thần khi lần đầu tiên dùng viên trường sinh đan thì dù không kéo dàii tuổi thọ một vạn cũng được tám ngàn tuổi. Dùng dược liệu như vậy mà luyện ra được trường sinh đan đệ tứ kiếp cực phẩm thì đúng là ghê gớm, ghê gớm quá. Đời ta e rằng khó thể luyện ra lò đan tốt như vậy.

Đám lão tổ Dương Minh Tu Đà, Vạn Tí Thiên Vương nhìn nhau. Với bọn họ thì trường sinh đan có sức hấp dẫn rất lớn.

Cường giả tu sĩ trả trường sinh đan lại cho Lý Thất Dạ, chắp tay cười tủm tỉm:

- He he he, không biết đạo huynh, không, không biết tiền bối có nhận đồ đệ không? Chỉ điểm một chút cho tiểu bối được không?

Nhìn Đan Vương hành động không đứng đắn, không chỉ làm thân với kẻ địch còn muốn bái sư khiến đám người Dương Minh Tu Đà, Vạn Tí Thiên Vương không biết nên nói cái gì.

Lý Thất Dạ từ chốiĐan Vương:

- Không nhận.

Đan Vương gãi đầu, tiếp tục dai dẳng cười nịnh hỏi:

- Vậy nhận lao động không? Ví dụ lao động cực nhọc nhất?

Lý Thất Dạ vẫn dứt khoát từ chối Đan Vương, hoàn toàn không cho lão có cơ hội:

- Không nhận.

Đan Vương bó tay chịu thua, lão đành đứng đó giương mắt nhìn, đôi mắt già xoay tròn.

Đám người Dương Minh Tu Đà, Vạn Tí Thiên Vương rít gào:

- Mở!

Bọn họ dốc hết sức muốn vùng thoát khỏi pháp tắc Thủy Tổ khóa lại nhưng dù cố gắng cỡ nào cũng không thể vùng thoát khỏi pháp tắc Thủy Tổ, hình như đây là sợi xích cứng rắn nhất cõi đời. Mặc cho ngươi có ngàn vạn thần thông, một khi bị khóa lại thì chỉ có nước ngoan ngoãn chịu trói.

Trong khi đám người Dương Minh Tu Đà, Vạn Tí Thiên Vương vùng vẫy thì Lý Thất Dạ chỉ hờ hững liếc họ:

- Đừng tốn sức vô ích.

Lâm Hiên lạnh nhạt nói:

- Đây là pháp tắc của Cuồng Tổ gắn liền với đạo nguyên, trừ phi các ngươi có thể xới tung đạo nguyên không thì ngươi có thần thông vô địch cũng không thể toát khỏi gông xiềng.

Dương Minh Tu Đà hít sâu, ngữ điệu tôn trọng hỏi:

- Tôn giá là thần thánh phương nào?

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

- Lý Thất Dạ, chỉ là khách quá đường của thế giới này, có nói các ngươi cũng chưa nghe qua.

Đám lão tổ Dương Minh Tu Đà, Vạn Tí Thiên Vương nhìn nhau. Trong bọn họ có nhiều người kiến thức rộng, thậm chí biết rõ chuyện đời trong Đế Thống giới, Tiên Thống giới, nhưng bọn họ chưa từng nghe cái tên Lý Thất Dạ.

- Các ngươi nói xem ta nên kho hay hấp các ngươi đây?

Lý Thất Dạ nhòn nhóm Dương Minh Tu Đà, mỉm cười hỏi:

- Nói đến ăn thịt người thì lâu rồi ta chưa ăn, giờ nhớ lại còn hơi nhớ.

Lý Thất Dạ chép miệng như đang nhớ lại.

Bộ dạng của Lý Thất Dạ khá đáng sợ, khiến người nghi ngờ hắn thật sự từng ăn thịt người. Đám lão tổ bị trói sợ nổi da gà.

Dương Minh Tu Đà xuất thân từ Dương Minh giáo là con người cương cường, lạnh lùng quát:

- Muốn giết muốn chém thì tùy ngươi, chúng ta dám đến thì không hề nghĩ đến sẽ sống rời khỏi!

Vạn Tí Thiên Vương lạnh lùng nói:

- Cho dù ngươi giết chúng ta thì sao? Bàn Long đạo thống chúng ta, tất cả đạo thống Vạn Thống giới sẽ bapó thù cho chúng ta. Vạn Thống giới tuyệt đối sẽ không cho phép Ma giáo làm xằng làm bậy, tuyệt đối sẽ không cho phép Ma giáo các ngươi tàn hại đồng đạo!

Từ năm đó Thiên Đức Chân Thần dấy lên huyết phệ cuồng triều thì Cuồng Đình đạo thống mang tiếng xấu Ma giáo ở các nơi trong Vạn Thống giới. Cũng bất đắc dĩ, lúc trước nhóm Thiên Đức Chân Thần gây ra huyết phệ cuồng triều thổi quét Vạn Thống giới làm quá đáng hết sức, đã ăn máu của bao nhiêu người.

Có lão tổ không chịu hèn nhát, không sợ uy hiếp của Lý Thất Dạ, hừ lạnh một tiếng:

- Có ngày các đạo thống của Vạn Thống giới sẽ san bằng Cuồng Đình đạo thống, nhổ tận gốc Cuồng Đình đạo thống các ngươi!

- Vậy sao?

Lý Thất Dạ cười khẽ:

- Các ngươi nói vậy thì ta nên đi đạo thống như Bàn Long đạo thống gì đó một chuyến, xuống tay trước tiêu diệt hết đạo thống các ngươi đã.

Câu nói hung hãn làm nhóm Dương Minh Tu Đà nhìn nhau, câu này giống như tuyên chiến với toàn bộ đạo thống Vạn Thống giới, không phải kẻ điên thì sẽ không làm chuyện như vậy.

- Lớn lối thật.

Có lão tổ hừ lạnh một tiếng:

- Rời khỏi Cuồng Đình đạo thống thì sao cho phép ngươi giương oai càn rỡ. Trong Vạn Thống giới có rất nhiều đạo thống mạnh hơn đạo nguyên Cuồng Đình đạo thống các ngươi nhiều!

Lão tổ này nói có lý, bọn họ đều nhìn ra được Lý Thất Dạ toàn điều khiển lực lượng đạo nguyên Cuồng Đình đạo thống đánh bọn họ, chưa chắc sức mạnh cá nhân của hắn cao bao nhiêu.

Huống chi nếu Lý Thất Dạ đến đạo thống khác thì chẳng những không thể ngự dụng lực lượng đạo nguyên Cuồng Đình đạo thống ngược lại kẻ địch sẽ dùng lực lượng đạo nguyên của mình trấn giết hắn.

Đây là ưu thế sân nhà lớn nhất.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Thiên hạ có lớn mấy ta cũng đến đi tự nhiên, chỉ là đạo thống, có đáng gì? Muốn diệt có có gì khó? Đừng nói đạo thống của Vạn Thống giới, dù là đạo thống Tiên Thống giới thì ta cũng diệt được!

Đám lão tổ Dương Minh Tu Đà không biết nên nói cái gì, Lý Thất Dạ tuyên bố quá kiêu ngạo. Đứng trong Vạn Thống giới mà đòi diệt đạo thống Tiên Thống giới, không khoa trương khi nói đây là hành động ngỗ nghịch.

Nếu truyền vào tai Tiên Thống giới, đại nhân vật nào đó muốn so đo, hạng người vô địch giáng lâm thì đủ làm bất cứ truyền thừa đạo thống nào phải run rẩy.

Lý Thất Dạ nói câu đó không ai tiếp lời, bọn họ khinh thường hắn buông lời ngông cuồng, cho rằng hắn cuồng vọng vô tri nhưng không muốn nói nhiều, vì liên quan đến Tiên Thống giới, bọn họ trở nên hết sức cẩn thận.

Đinh!

Lý Thất Dạ dứt lời, tia sáng lạnh lóe lên, một cây gai đâm vào cổ họng Lý Thất Dạ, đánh lén cho hắn một kích trí mạng.

Bùm!

Tia sáng lạnh đột nhiên vụt qua đã không thành công, không thể đâm thủng cổ họng hắn. Một kích trí mạng đột ngột này nhanh đến không gì sánh bằng, mũi nhọn cực kỳ sắc bén nhưng vẫn không vượt khỏi lòng bàn tay Lý Thất Dạ, ngón tay hắn kẹp lại tia sáng lạnh.

Khoảnh khắc bị kẹp thì tia sáng lạnh biến mất, dường như chạy thoát. Không thấy là ai ra tay, không có người trông thấy tập sát đột ngột này là sao.

Người núp trong bóng tối rất giỏi, có thể tới vô ảnh đi vô tung, đặc biệt là trong dịa bàn Cuồng Đình đạo thống mà vẫn làm được điều này thì đúng là ghê gớm.

Lý Thất Dạ bật cười, đứng yên tại chỗ chờ đợi đối phương ra tay:

- Hơi thú vị.

Đột nhiên có người tập sát Lý Thất Dạ, nhóm Dương Minh Tu Đà nín thở. Bọn họ hy vọng người trốn trong bống sẽ tập sát Lý Thất Dạ thành công.

---------------