Đấu Y

Chương 88: Nguyên Sa


Khoả trữ vật giới chỉ màu vàng nâu này nhìn như không được tốt lắm, người chế tạo cho vào hàm lượng nguyên tố quặng quá ít, Lâm Khiếu Đường bĩu môi nắm giới chỉ xem xét một lúc.

Bất quá không gian bên trong cũng khá rộng, khoảng chừng lớn bằng hai sương phòng, đại khái xem ra không gian cũng có mấy trăm thước vuông, bên trong hơn phân nửa không gian đều chứa đựng một loại cát nhỏ.

Lấy ra một ít cái, Lâm Khiếu Đường vốc lên tay hiếu kỳ quan sát!

Cát sỏi phi thường tinh tế, vả lại rất mềm mại, có thể cảm giác được rõ ràng bên trong nó phóng xuất ra nguyên khí lực, đám cát này cũng không phải những hạt cát bình thường a.

Dĩ nhiên lại là nguyên sa!

Đám cát sỏi này đúng là sản phẩm đặc thù được hình thành trong nguyên nhãn!

Bởi vì địa vực hoang vu, ngoài cát ra không có gì, bởi vậy thiên địa nguyên khí rất khó tụ tập một chỗ dẫn đến tỷ lệ nguyên nhãn xuất hiện trong sa mạc phi thường nhỏ, bất quá cũng không có nghĩa là tuyệt đối không có!

Một ít giải đất hi hữu ở trong sa mạc bởi vì có đặc thù khí hậu cùng với môi trường dưới nền đất khác với sa mạc bình thường nên cũng có thể sản sinh ra nguyên nhãn, quanh năm suốt tháng cát bụi thổi qua, trong nguyên nhãn cũng tụ tập được không ít cát sỏi, lại trải qua hơn ngàn năm bồi dưỡng, đám cát sỏi này cùng nguyên nhãn sản sinh ra một loại cộng hưởng hấp thu nguyên khí.

Vạn vật có thần kì thì cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi! Hạt cát là vật chết như vậy cũng bị thiên địa làm hấp thu thiên địa linh khí.

Nguyên sa là bảo bối tạo phù bảo tốt nhất, nếu so với chế tạo vũ khí thì nó cũng như kim chúc khoáng thạch, có đạo lý giống nhau.

Bởi vì trong mỗi một hạt cát ẩn nguyên lực, nên việc khống chế là phi thường dễ dàng, đặc biệt đối với đạo tông mà nói thì lại càng là một bảo bối tốt nhất.

Võ tông tuy rằng rất khó khống chế đám hạt cát này, đặc biệt ở cự ly xa khống chế hầu như là không thể, nhưng người khống chế cũng có thể đem chúng ngưng tụ bên ngoài thân, tạo thành hộ thể cương sa, đối với chính bản thân có thể coi vật lý công kích cùng với pháp thuật công kích bình thường không cần bận tâm.

Nếu như đem đám hạt cát này ngưng luyện vào bên trong đao kiếm, có thể làm tăng uy lực cho kiếm khí, đao khí thêm vài phần.

Thứ tốt a! Trong lòng Lâm Khiếu Đường tán thưởng, bỗng nhiên từ bên trong đống cát sỏi có một cổ nguyên khí lực cường liệt bị phát hiện, nguyên thức không ngừng thâm nhập, đẩy cát bụi ra thì xuất hiện một viên tinh thể màu vàng nhỏ bằng một nắm đấm.

Sa hạch!

Hấp thu thiên địa nguyên khí ngoài vạn năm, từ trong đống nguyên sa sẽ ngưng tụ ra hạch tâm.

"Thì ra là thế, ta xem tên Kim bào kia tu vi cũng bình thường, cư nhiên có thể đem nguyên sa khống chế thuần thục như vậy, hóa ra hắn còn ẩn dấu bảo bối bậc này, người này phỏng chừng lúc tuổi còn trẻ đánh bậy đánh bạ, tìm được một cái đại nguyên nhãn trong sa mạc, phát hiện ra rất nhiều bảo bối rồi thu thập vào túi, sau đó trở về dựa vào đó mà nhanh chóng tăng cấp." Lâm Khiếu Đường rất chuyên nghiệp suy đoán .

Nếu có sa hạch này ở trong tay, coi như là võ tông nguyên lực cũng có thể khống chế nguyên sa, vấn đề chủ yếu là phải cầm sa hạch ở trên tay quán thâu nguyên lực tiến nhập vào trong sa hạch rồi mới thông qua nó khống chế, đáng tiếc mặc dù là vậy nhưng khi khống chế cũng tương đối phiền toái.

Ở bên trong cát vàng, Lâm Khiếu Đường lại phát hiện một quyển sách màu lam sắc cũ kĩ, mặt trên viết "Ngự Vật Đạo Pháp".

Sao không là "Ngự Vật vũ kỹ" a? Lâm Khiếu Đường phiền muộn nghĩ ngợi, nếu là đạo pháp, chính mình khẳng định học không được a. Nếu như là đê giai đạo kỹ mà nói thì còn có thể nghĩ biện pháp cùng đê giai vũ kỹ dung hợp một chút để tu luyện, nhưng trên mặt ngoài nó cũng không có viết rõ giai vị, bất quá tên kim bào cùng Trương tông chủ hẳn là cùng một cấp bậc, có tu luyện đạo pháp thì chí ít cũng là nhân giai a. Là cao giai đạo pháp thì nhất định không thể tu luyện được rồi..

Ngoại trừ những thứ này ở, còn có hơn mười khối nguyên thạch, lần này thu hoạch rất sung túc, Lâm Khiếu Đường thoả mãn đem giới chỉ này để vào bên trong trữ vật giới chỉ của chính mình, tuy nói mấy thứ này tạm thời hắn không dùng được, nhưng giữ lại để dự trữ sau này có thể sẽ dùng tới, nếu như thực sự không dùng được thì mang bán đi để đổi lại nguyên thạch cũng là một bút tài phú không nhỏ.

Trở lại huyệt động, Tô Thiến Thiến còn đang điều tức, Lâm Khiếu Đường cũng không muốn quấy rầy nàng, chỉ ở ngoài nhà đá bắt đầu luyện chế thuốc giải độc.

Kỳ thực Lâm Khiếu Đường cũng không biết Thích Độc Hoàn chính mình cấp cho Trương tông chủ có hiệu nghiệm hay không, bất quá chính mình sau khi hấp nguyên lực trong thu phế dược độc hại, đối với việc bài độc cũng có một ít kinh nghiệm và lý giải, lợi dụng một ít vị không bị nhiễm tạp chất trong phế dược luyện hóa ra Giải Độc Hoàn.

Lâm Khiếu Đường cảm giác được nó hẳn là hữu dụng, nhưng cho tới bây giờ hắn cũng chưa thử qua, bởi vì hắn căn bản không có khả năng trúng độc.

Bất quá nếu như giải không được độc, cũng tuyệt đối có thể bảo trụ tính mạng Trương tông chủ vài ngày, ba ngày sau nếu hắn tới, kiểm tra mà thấy nó không thể giải được độc mà nói, Lâm Khiếu Đường còn có chiêu bài tủ, đó là lấy máu của chính mình, đây chính là thuốc giải độc trăm phần trăm tuyệt đối tốt nhất.

Lúc này, ở trong khu rừng phía bắc Tân La Thành, trước cái thi thể khô khét, là một nữ nhân mặc hồng y dung mạo như thiên tiên, ở cách đó không xa còn có một gã trung niên nhân áo bào tro.

"Nghĩ không ra trong thời gian một chén trà nhỏ, Hoàng chưởng môn đã bị người ta giải quyết xong, đến chết cũng thê thảm như vậy, ai ..., ta tại sao lại không được xem kịch vui chứ?" Nạp Lan U tiếc hận nhìn vết tích lưu lại, ngón trỏ điểm nhẹ cằm thở dài nói.

"Độn thuật Nạp Lan tiểu thư quả nhiên danh bất hư truyền, Lương mỗ coi như dùng tới Tuyệt Trần bộ pháp so với Nạp Lan tiểu thư cũng chậm hơn một hồi!" Họ Lương mặc áo bào tro thay đổi dáng vẻ lạnh lùng khi quan chiến lúc trước, khen ngợi.

"Lương tiền bối quá khen, ta và ngươi đều là chậm nửa khắc thật không có gì hay ho, có người so với chúng ta còn tới trước rất lâu, đấy mới là lợi hại!" Nạp Lan U chợt nhớ tới con ngươi lóe lên quang mang nóng bỏng Hỏa Diễm, chỉ có gặp phải vấn đề gì hứng thủ mới gặp được ánh mắt đó.

"A? Có người so với chúng ta tới trước?" Áo bào tro trung niên nhân rất bất ngờ.

"Lương tiền bối hà tất phải giả ngu, ngươi chẳng lẽ không biết sao?" Nạp Lan U một bên đang tự ngẫm chiến cuộc vừa xảy ra, một bên nhàn nhạt hỏi ngược.

"Ngươi nói là vị thiếu niên kì quái kia?" Trung niên nhân áo bào tro rất rõ ràng ở trước mặt nữ tử này giả ngu là một hành vi thiếu lí trí, nên nói thẳng.

Nạp Lan U đang trong lúc chuyên chú xem kỹ lại tàn dư chiến cuộc trên sân, khi phát hiện không có bất luận dấu vết nào có giá trị, từ trong đôi mắt to đúng là tuôn ra một chút nước mắt mỹ lệ đến cực điểm, mu bàn tay tinh tết khẽ che đi đôi môi đỏ mọng ngáp nhẹ một cái.

Bức tranh mỹ nhân ngáp ngủ tại hoàn cảnh này xuất hiện nơi đây, cũng là một điều mới lạ.

Nạp Lan U trong lúc nhấc tay tùy ý, hay mỗi một động tác đều có vẻ rất rất khác biệt, động tác có cẩn thận tỉ mỉ theo khuôn mẫu từ trước cũng sẽ không u nhã như vậy, trung niên nhân áo bào tro thấy vậy tâm thần cũng nhất thời bừng tỉnh...

"Lương tiền bối hôm nay tới đây, là vì sa bảo sao? Hay là vì nguyên nhãn?" Nạp Lan U tùy ý hỏi.

Trung niên nhân áo bào tro từ trong suy nghĩ bừng tỉnh lại, ha hả cười nói :"Cũng không phải, ta chỉ là đến đây tìm hiểu một chút tin tức, xem một chút ranh giới giữa đạo tông, võ tông trong Tân La Thành rốt cuộc là có cái kết cục gì!"

"A? Vân Tiêu Điện các ngươi đối với Tân La Thành cũng có hứng thú? Là chuẩn bị một hơi thu lấy hết sao? Hay là tìm một cái cửa hàng làm chỗ thu thập tin tức?" Nạp Lan U trêu chọc quanh co cố ý hỏi.

"Nạp Lan tiểu thư nói đùa, Vân Tiêu Điện chúng ta tuy rằng là một trong tứ đại môn phái Đạo Tông, nhưng cũng sẽ không vi phạm quy củ, huống hồ ở chỗ này nếu chúng động thủ mà nói Chiến Hổ làm sao khả năng ngồi yên không quan tâm đến? Như vậy là muốn bạo phát đại quy mô bang phái tranh đấu." Trung niên nhân áo bào tro cười ha ha nói.

Thần sắc Nạp Lan U chớp động, dùng một loại nhãn thần mờ mịt nhìn áo bào tro trung niên nhân :"Vậy kỳ quái rồi, nếu không có mưu đồ, vì sao phải tìm hiểu tin tức chứ?"

"Cũng không nhất định có mưu đồ mới tìm hiểu tin tức a, Nạp Lan tiểu thư, Hoa u cốc các ngươi cũng như thế, Lương mỗ có việc trong người, trước tiên cáo từ, Nạp Lan tiểu thư sau này còn gặp lại!" Áo bào tro trung niên nhân vội vã nói một câu, thân hình khẽ động đã tiêu thất không thấy bóng dáng đâu.

Đôi lông mi như trăng khuyết của Nạp Lan U hơi hơi giật mình, buồn cười lẩm bẩm :"Cướp đoạt bảo khố thì cướp đoạt bảo khố đi, che che lấp lấp làm gì thật chả có hứng thú!"

Nạp Lan U cũng không có ý tứ ly khai, tỉ mỉ quan sát dấu chân lưu lại cùng với nguyên lực ba động trong không khí ...

Ba ngày rất nhanh trôi qua!

Mà trong ba ngày này, Tân La Thành xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, tin tức chưởng môn Phiêu Tiên Các bị Thiên Nam Tông tông chủ đánh chết truyền bá chung quanh. Bạn đang đọc truyện được copy tại Trà Truyện

Bên trong một tửu lâu, một đám tiểu bang hội vây tụ cùng một chỗ nói chuyện: "Các ngươi có nghe nói gì không, Phiêu Tiên Các Hoàng chưởng môn bị giết rồi."

"Đúng a, có người nói Hoàng chưởng môn chết rất thảm!"

"Phải vậy không? Thảm thiết đến mức như thế nào vậy?"

"Bị Trảo Long Thủ của Trương tông chủ móc mắt, da đầu còn bị lột bỏ nữa, ngươi nói xem có thảm hay không thảm?"

"Chậc chậc ... đúng là thảm, đúng là thảm, Trương tông chủ quả nhiên thần công cái thế a!"

"Không phải vậy sao, hai ngày nữa ta cũng chuẩn bị tạo một chút quan hệ, gia nhập Thiên Nam Tông."

"Huynh đệ, còn có phương pháp nào không, mang tiểu đệ theo cùng a!"

Võ tông gần hai năm vẫn bị đạo tông chén ép gắt gao rốt cục cũng hãnh diện được một chút...

Thiên Nam Tông tông chủ Trương Viễn Kiều lúc này thanh danh lan truyền ra xa, chỉ là hiện tại hắn cũng chẳng quan tâm mấy đến vấn đề đó. Lúc này hắn đang đứng ở cửa Phế Dược Phòng phía sau núi của Lâm gia, sau khi báo tính danh, đôi mắt mang theo sự trông mong chờ đợi chủ nhân đi ra