Đấu Y

Chương 515: Dương Thiên

Hạ xuống dưới mặt đất, Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu đối mặt nhìn nhau, hiển nhiên tình cảnh hiện tại so với suy nghĩ của hai người có chút không thích hợp.

Người nằm ở sau gốc đại thụ kia là một hòa thượng béo mập đeo một hô lô rượu tại thắt lưng, cầm trên tay hơn chiếc đùi gà nướng đã bị ăn hơn phân nửa. Bình thường tu luyện giả từ sư giai trở nên đối với thực vật nhu cầu thực vật đã hoàn toàn bị vứt bỏ, bất quá muốn ăn thì cũng có thể ăn.

Người này ngủ có vẻ rất say, ba người Lâm Khiếu Đường hạ xuống dưới đất hồi lâu mà vẫn không hề thấy động đậy, như không phát hiện, thế nhưng sâu trong nguyên thức của Lâm Khiếu Đường đột nhiên hơi chấn động, quang mang màu tím trong mắt chợt lóe lên, mà hòa thượng béo mập cũng mở mắt ra, hình như có ý kinh ngạc.

Bất quá hai người trực tiếp giao lưu trong thời gian cực ngắn, hầu như ngay cả chính bọn họ cũng không có cảm giác gì.

Trong lòng Lâm Khiếu Đường hơi kỳ quái, khí nguyên tỏa ra từ người này xác thực chỉ duy trì tại linh hồn giai trung kỳ mà thôi, thế nhưng hắn lại tạo ra cho người khác cảm giác như tuyệt thế cao nhất.

Hòa thượng béo mập nằm sau gốc đại thụ cũng vô cùng kinh ngạc, thỉnh thoảng như lơ đãng nhìn về phía Lâm Khiếu Đường.

Chỉ chốc lát, trên không trung lại bay tới một người, chính là đại hán trung niên ồn ào với thanh niên mặc lục bào trước đó.

Đại hán trung niên vừa mới hạ xuống đã ôm quyền nói.

- Tại hạ Trương Liêu ra mắt mấy vị đạo hữu!

Hòa thượng béo mập một bên tước thịt gà một bên nói.

- Ngươi chính là gã tán nhân võ tu rất nổi danh Bạo Phong Quyền Trương Liêu đó sao?

Đại hán trung niên quan sát hòa thượng béo một một hồi rồi trả lời.

- Chính là tại hạ, vị cao tằng này nhất định là Tửu Nhục La Hán rồi!

Hòa thượng béo mập vỗ vỗ chiếc hồ lô đeo tại thắt lưng chính mình, lại giơ đùi gà trên tay nói.

- Nhận ra bần tăng rất dễ dàng.

Trương Liêu cười cười, chuyển hướng sang phía Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu hỏi.

- Hai vị là?

Dương Thiên lập tức tiến lên nói.

- Trương đạo hữu, hai vị này là do Dương mỗ mời tới, cao thủ tán nhân rất khó tìm, đã nhiều ngày qua Dương mỗ vẫn không thể nào tìm ra được người nào thích hợp mãi cho tới khi hai vị đạo hữu đây xuất hiện, rất sợ bỏ lỡ, vì vậy hơn khẩn cấp, Dương mỗ đã quên mất thỉnh giáo tính danh của nhị vị đạo hữu, có chút thất lễ, mong rằng hai vị đạo hữu thứ lỗi!

Lâm Khiếu Đường lơ đễnh cười cười nói.

- Dương đạo hữu nói quá lời, tu luyện giả không nên để ý mấy tiểu tiết này, tại hạ là Lâm Khiếu Đường, vị này là nội nhân (vợ) Triển Thị.

Nghe được lời giới thiệu của Lâm Khiếu Đường, trong lòng Triển Thanh Nhu nao nao, tức thì có chút không thể nào tin được, đồng thời cũng rất thích thân phận này, dù chỉ là làm bộ mà thôi.

Thông minh như Triển Thanh Nhu, tim đập nhanh trong thời gian rất ngắn, rất nhanh liền khôi phục lại bình thường, trong nháy mắt đã sáng tỏ nguyên nhân vì sao Lâm Khiếu Đường lại giới thiệu như vậy, chính là vì hai chữ tán nhân trong miệng Dương Thiên, nếu như giới thiệu thành sư huynh muội hiển nhiên thành có môn có phái rồi.

- Nguyên lai là Lâm đ*o hữu, Triển đạo hữu! Thất kính thất kính!

Trương Liêu hơi cúi người, rồi lại đánh giá hai người Lâm Khiếu Đường một chút rồi nói.

- Nhìn hai vị đạo hữu rất lạ mặt, Trương mỗ tuy rằng chỉ là hạng người bình thường, nhưng bình sinh rất thích đi vân du khắp nơi. Toàn bộ Chu Võ Quốc này, hầu như Trương mỗ đều đã đi qua, tán nhân linh hồn giai Trương mỗ cũng không dám nói quen biết hết, thế nhưng ít nhất chín thành Trương mỗ đều biết rõ, không biết hai vị đạo hữu thường hoạt động tại khu vực nào?

Điều tra sao? Sắc mặt Lâm Khiếu Đường nhất thời có chút bối rối.

- Dương đạo hữu, ngươi gọi hai phu phụ chúng ta tới đây không phải chỉ vì muốn nhận thức giao lưu đúng không?

Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên đổi sắc mặt, tuy rằng có chút đường đột, thế nhưng trong lòng hòa thượng béo mập và Dương Thiên coi như là trong tình lý. Đọc Truyện Online Tại http://Trà Truyện

Theo lý thuyết, Trương Liêu là linh hồn giai trung kỳ, vị Lâm đ*o hữu này mới chỉ là linh hồn giai sơ kỳ, giữa hai người kém nhau hẳn một cảnh giới, mặc dù đều là linh hồn giai, thế nhưng chênh lệnh giữa một cảnh giới này lại vô cùng lớn.

Bất quá lúc này Lâm Khiếu Đường biểu hiện ra là tu vi linh hồn giai sơ kỳ đỉnh phong, hơn nửa bước chạm vào trung kỳ rồi, mà Trương Liêu mới chỉ vừa mới đột phá cảnh giới đạt tới trung kỳ mà thôi, bởi vậy chênh lệnh giữa hai người thực tế cũng không phải là rất lớn.

Hơn nữa vị Lâm đ*o hữu này đi theo hai phu phụ, lẽ bình thường tự nhiên hai người sẽ song tu với nhau, hai người phối hợp thì uy lực nhất định không thể kém, so với tổ hợp hai linh hồn giai sơ kỳ bình thường mạnh hơn rất nhiều.

Bởi vậy so sánh cẩn thận thì thực lực của phu phụ Lâm thị phải mạnh hơn so với Trương Liêu mới đúng, nếu không phải là như vậy thì Trương Liêu đã sớm phát ra uy áp rồi, bức áp đối phương, hoặc là giáo huấn nhẹ đối phương một chút.

Lúc này, vị đại hán trung niên mặc dù có chút không đồng ý, thế nhưng cũng không biểu lộ ra quá mức rõ ràng, trên mặt càng nhiều vẻ xấu hỏ, hiển nhiên đối với câu hỏi trực tiếp của chính mình đã cảm thấy một chút hối hận.

Dương Thiên chỉ sửng sốt trong thời gian rất ngắn, bắt đầu giải thích nói.

- Tự nhiên không phải, Dương mỗ nửa tháng trước đã tới Thiên Du Cửu Phường, thế nhưng đã bị báo thạch thất bình thường đã không còn nữa, liên tiếp mấy ngày canh giữ trước cửa Thạch Phủ Khách Sạn cũng không thể vào ở, thạch thất quý khách mỗi ngày lên tới hai mươi khối nguyên thạch trung cấp, lấy tài sản hiện có trên người Dương mỗ thì thực sự khó có thể chịu nổi, bất quá một năm trước, trong một lần Dương mỗ thám hiểm đã tìm được một mỏ khoáng thạch trung phẩm, bởi vì trong khoảng thời gian này tập hợp rất nhiều tu luyện giả, nếu như tùy tiện khai thác đào mỏ thì rất dễ bị phát hiện ra, dẫn tới tranh chấp. Bởi vậy Dương mỗ dự định khi hội đấu giá diễn ra thì tìm người kết bạn đi khai thác, nhưng lúc này tình thế đã bắt buộc, không thể vào trong Thạch Phủ Khách Sạn Dương mỗ thực không cam lòng, một lần trước tổ chức hội đấu giá, chính là bởi vì không vào trong Thạch Phủ Khách Sạn ở, mới không lấy được tin tức vật phẩm đấu giá nhanh nhất, dẫn tới một kiện pháp bảo Dương mỗ vô cùng cần thiết rơi vào trong tay người khác, lần này dù phải trả bất cứ giá nào đi nữa, Dương mỗ cũng nhất định phải mua cho được một kiện pháp bảo vừa lòng.

Lời nói của Dương Thiên đối với Trương Liêu và hòa thượng béo mập cũng không có bao nhiêu kinh ngạc, hiển nhiên đã sớm biết được một chút tin tức.

Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu thì liếc mắt nhìn nhau một chút, trong mắt hai người đều hiện lên một tia rung động khó phát hiện, mà những người khác đều không chú ý tới.

Mở khoáng thạch trung phẩm tuyệt đối là một bút tài phú cực lớn, bình thường chỉ có những đại môn phái thực lực hùng hậu mới có thể chiếm đóng, bằng không chắc chắn sẽ dẫn tới một trận tinh phong huyết vũ trong tu luyện giới.

Chỉ bất quá trong lời nói của Dương Thiên có mấy phần là thực, vẫn còn có chút hoài nghi. Lâm Khiếu Đường trong lúc lơ đãng vẫn chú ý tới thần sắc trên mặt mỗi người ở đây.

- Các vị nhất định rất kỳ quái vì sao môn phái không tìm được chỗ này, mà lại bị một tu luyện giả tán nhân nho nhỏ như ta tìm thấy, cho dù ngoài miệng không nói, trong lòng cũng nhất định có chút hoài nghi.

Dương Thiên tựa hồ suy đoán được ý nghĩ trong lòng mấy người ở đây, tự giễu cười nói.

- Dương đạo hữu không cần phải coi nhẹ chính mình như vậy, bần tăng nhận thức ngươi tương đối rõ, đối với thái độ làm ngươi và tán dự của ngươi có vài phần tin tưởng.

Hòa thượng béo mâp uống một ngụm rượu nói.

Trên mặt Trương Liêu cũng không có bao nhiêu biến hóa, Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu thì tỏ vẻ tiếp tục muốn nghe.

Dương Thiên đã nhìn thấy thái độ của tất cả mọi người, thực tế so với tưởng tượng của hắn tốt hơn mọt chút, tiếp tục nói:

- Sở dĩ Dương mỗ vẫn đi tìm tán nhân thích hợp kết bạn, cũng bởi vì lo lắng sau khi bị người môn phái biết được, lấy thực lực một người Dương mỗ quả thực không thể chống lại, thậm chí đến lúc đó không lấy được tới nửa khối nguyên thạch trung phẩm nào, càng có thể sinh ra tranh chấp không đáng có. Bởi vậy Dương mỗ liền đi tìm một số tán nhân có thực lực tương đương với nhau, tốt nhất là không có môn phái gì hết, dù sao thì tán nhân so với những tu luyện giả có môn phái có tâm tính tinh thuần hơn một chút.

- Dương đạo hữu, ngươi hoàn toàn có thể một mình một người đi vào, thần không biết quỷ không hay khai thác hết, cần gì phải cần có tới năm người để chia cắt với nhau đây? Ngươi không cảm thấy chính mình rất có hại hay sao?

Lâm Khiếu Đường không chút biểu tình hỏi.

Trương Liêu và hòa thượng béo mập tỉnh bơ, nhưng trên thực tế đối với vấn đề này rất quan tâm, hầu như toàn bộ vấn đề đều tập trung vào điều này.

Dương Thiên khe khẽ thở dài lắc đầu nói.

- Lâm đ*o hữu có điều không biết, nếu như là nguyên mạch kia ẩn dấu kín dáo, Dương mỗ cũng không phải là thánh hiền, kiên quyết không chia sẻ với người khác, ai không muốn độc chiếm cơ chứ? Bất quá thế gian vạn vận tương sinh tương khắc, mọi việc không có khả năng tận thiện tận mỹ, nguyên mạch kia không những ẩn sâu trong nhiều tần nham thạch, hơn nữa còn có một đầu tuyết vương điêu cấp mười ba và nhiều yêu thú khác thủ hộ! Lấy thực lực của Dương mỗ thì căn bản không thể nào giải quyết được cản trợ đó!

Nói như vậy tuy rằng sắc mặt bốn người còn lại đều không có bao nhiêu biến hóa, nhưng tựa hồ nghi ngờ đã được loại trừ.

- Vì sao Dương đạo hữu lại đi tìm hai phu phụ chúng ta đây? Chúng ta và Dương đạo hữu chỉ sợ là mới gặp nhau lần đầu tiên!

Lâm Khiếu Đường hỏi một câu so với một câu càng sắc bén.

Lúc này coi như là hòa thượng béo mập cũng hiện lên một tia khiếp đảm trong mắt, không biết vì sao đối với người thanh niên mặc tử bào này luôn có một loại cảm giác sợ hãi, tựa hồ như người này không phải đơn giản như nhìn bề ngoài của hắn.

Dương Thiên cũng sớm có dự liệu nói:

- Dương mỗ nhìn người có chút bản lĩnh đặc biệt, vô luận là người phàm hay tu luyện giả, tâm tính như thế nào từ nhãn thần có thể nhìn ra được, đương nhiên người có tu vi cao thì ẩn dấu càng sâu, bất quá dù thế nào đi nữa cũng không có khả năng che giấu hoàn toàn, Dương mỗ có một bộ xem tướng thuật của tổ tiên truyền lại, lại phối hợp với Dương mỗ trời sinh có tịnh nguyên chi thể, đối với loại thuật này có nắm chắc rất cao. Lâm đ*o hữu và Triển đạo hữu hoàn toàn là chính khí, quyết không phải ma tu, nhãn thần cũng trong sáng không phải ác nhân, khí nguyên cuồn cuộn chính thống, ba điểm này nhìn như rất đơn giản, thế nhưng toàn bộ tu luyện giả phù hợp được lại không nhiều lắm, coi như là vị Tửu Nhục La Hán mà Dương mỗ quen biết nhiều năm cũng chỉ có hai điểm mà thôi, Trương đạo hữu cũng là như vậy, nhưng phu phụ hai người lại có đầy đủ ba điểm, chính là vì nguyên nhân này nên Dương mỗ mới mời. Kỳ thực trong nhiều ngày qua, những tu luyện giả tu vi cao thâm hơn so với hai vị đạo hữu có rất nhiều, bất quá những kẻ đó dưới sự quan sát của Dương mỗ cũng không thể nào hợp tác vui vẻ được.

Nói thế Lâm Khiếu Đường lại có chút tin tưởng không biết nguyên do, bất quá trong lúc giải thích, sắc mặt và nhãn thần của Dương Thiên không có biến hóa gì đặc biệt, mà trong lời nói cũng không hề có kẽ hở nào, tịnh nguyên chi thể cũng có thực, Lâm Khiếu Dường dò xét một chút đã nhận rõ.

Vật giá Chu Võ Quốc rất cao, đối với nguyên mạch Lâm Khiếu Đường hiển nhiên rất động tâm, hầu bao đến khi đấu giá hội tiến hành đã chẳng còn bao nhiêu, mà cho dù giữ được toàn bộ nguyên thạch hiện tại thì cũng quá ít, về mặt khí thế trong lúc đấu giá đã thua một bậc, đến thời điểm đấu giá chân chính hơn phân nửa là thất bại.

- Dương đạo hữu, không biết nguyên mạch kia ở nơi nào, nếu như quá mức xa xôi, chỉ sợ Trương mỗ không thể đi được, Cửu Du Tập Hội lần này Trương mỗ nhất định phải tham gia, Trương mỗ đã thu hoạch được chút tin tức, trong đấu giá hội sẽ có một đôi hỏa dung tinh nguyện chế thành quyền bộ bán ra, Trương mỗ chắn chắn phải đoạt được vật này!

Trương Liêu thẳng thắn nói.

Dương Thiên cười cười nói.

- Trương đạo hữu không cần phải lo lắng, nguyên mạch cách nơi này cũng chỉ có hơn ba mươi vạn dặm mà thôi, nhiều nhất tốn thời gian một tháng phi hành, nếu như có pháp bảo phi hành cấp cao thì thời gian có thể rút ngắn lại một chút.

Sắc mặt Trương Liêu vừa chậm nói.

- Vậy thì Trương mỗ an tâm.

Dương Thiên giải thích rõ ràng vài điều, rồi bay lên trời, những người khác đều lập tức theo sau.

Một đường phi hành, Dương Thiên cũng không dám quá mức quang minh phi hành trên tầng trời cao, mà vẫn áp dụng phương pháp phi hành tương đối kín đáo dưới tầng trời thấp, tốc độ tự nhiên sẽ chậm hơn rất nhiều. Thế nhưng vẫn phải làm như vậy, hiện tại Cửu Du Tập Hội sắp diễn ra, những tu luyện giả khác đều có mục tiêu chính là Thiên Du Cửu Phường, đột nhiên nhìn thấy có người phi hành theo hướng ngược lại, tự nhiên sẽ làm cho các tu luyện giả hoài nghi.

Bốn người còn lại đối với hành động của Dương Thiên cũng không có bất cứ hoài nghi nào, tình nguyện chậm một chút cũng không muốn gặp phải rắc rối.

Cứ như vậy, liên tục phi hành mười tám ngày, trên dường có vài lần nghỉ ngơi và hồi phục một hai canh giờ lại tiếp tục bay đi.

Rốt cuộc, dưới sự dẫn đường của Dương Thiên, năm người đến một bãi đá lộn xộn, không khí bốn phía cực kỳ khô ráo, khí nguyên càng thiếu thôt khan hiếp, coi như là Lâm Khiếu Đường với nguyên thức vượt xa qua luyện giả cùng cấp bậc cũng không cảm nhận được bất cứ nguyên khí cảm nào, ở đây giống như là một mảnh tử địa.

- Tiểu tử, khí nguyên ở đây khan hiếm, sao lại có nguyên mạch? Lão phu cũng nhìn không ra a!

Kỳ Áo dùng nguyên thức khổng lồ của bản thân dò xét hồi lâu cũng không có chút thu hoạch nào, không khỏi hồ nghi nói.