Đấu Y

Chương 500: Kim Phi (Hạ)

Ma Tôn Sứ Giả nhìn hỏa diễm màu vàng lao tới, hét lớn một câu.

- Cực ma thuẫn!

Quanh thân của hắn lập tức được một tầng hắc thuẫn che chắn, hỏa diễm màu vàng trong nháy mắt bao phủ toàn bộ, bốc cháy hừng hực.

- A!

Ma Tôn Sứ Giả hét lớn một tiếng, toàn thân tỏa ra khí nguyên mang tính bạo tạc, cột sống của hắn càng sinh ra rất nhiều gai xương, điên cuồng hấp thu hỏa diễm màu vàng.

Ầm một tiếng, khi đám gai xương hấp thu toàn bộ hỏa diễm màu vàng, lập tức tự động bạo tạc thành phấn mạt.

Ước chừng thời gian bảy tám hơi thở, Ma Tôn Sứ Giả giống như đã trải qua liệt hỏa dưới địa ngục, toàn bộ làn da bên ngoài hầu như bị đốt đi một tầng, lộ ra huyết mục màu xanh dữ tợn.

Kim Phi hơi kinh ngạc.

- Tiểu ma này cư nhiên có thể luyện cốt thành bảo, đạt tới đế ma chi cảnh, dã tâm thực lớn, nếu được thì nên thả vào thượng giới, đến lúc đó nhất định có thể dành cho Ma Tôn một chút phiền phức. Bất quá đáng tiếc bản phi lại càng muốn hoàn thành tế luyện cổ tiên di bảo này hơn, vẫn là đem tiểu ma này luyện hóa!

- Kim lôi thiên hỏa quả nhiên lợi hại, là khắc tinh trời sinh của Nguyên Thủy Ma Tộc chúng ta!

Ma Tôn Sứ Giả lẩm bẩm nói, trong mắt hiện lên quang mang tàn nhẫn, đồng thời lại ẩn dấu môt tia không cam lòng.

Hàn Nguyệt lúc này tựa hồ trở thành người đứng ngoài cuộc, nàng và Kim Phi cũng không có xích mích gì, trong thượng giới diện tích gần như vô hạn, quốc gia tu luyện nhiều không kể xiết, vũ trụ hải càng vô biên vô hạn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện

Ở thượng giới, quốc gia tu luyện đều được gọi chung là giới đảo. Lại nói tiếp là đảo nhỏ, thực tế giống như đại lục, chỉ là so với vũ trụ hải, thực sự quá mức nhỏ bé.

Một tòa giới đảo dù có nhỏ thì cũng có bán kính hơn mười vạn dặm, còn lớn thì có thể sánh với nghìn lần, thậm chí vạn lần đại lục Kỳ Đông.

Chỉ khi đối kháng với Nguyên Thủy Ma Tộc, Hàn Nguyệt mới có cơ hội đối mặt với Kim Phi, bất quá hai người lúc đó hầu như không có bất cứ giao tình gì, lại càng không có thù hận. Lúc này gặp nhau, cả hai người cũng không có bao nhiêu kinh ngạc, tu luyện giả địa vị cao của thượng giới nhìn trúng tài nguyên tu luyện tại hạ giới, bảo bối kỳ lạ tại hạ giới không phải không có, không có gì phải ngạc nhiên.

Lúc này đột nhiên không có việc gì làm, ánh mắt Hàn Nguyệt chợt lóe lên, liền tập trung vào Lâm Khiếu Đường giữa không trung, phật hoàng đao và long văn kiếm đã đi không trở lại, chỉ còn có thiên nguyên đao coi như không tồi, lần này cũng không tính là trở về tay không, bất quá Hàn Nguyệt Tiên Tử vẫn cẩn thận nhìn thoáng qua, lúc này lực chú ý hầu như tập trung toàn bộ vào Ma Tôn Sứ Giả và Kim Phi, cũng không lập tức động thủ.

- Kim Phi, nếu như ngươi thả bản tôn đi, việc hôm nay coi như đến đây là xong, sau này bản tôn tuyệt đối không truy cứu!

Ma Tôn Sứ Giả đưa ra nỗ lực cuối cùng nói.

Kim Phi trào phúng cười.

- Tiểu ma, ngươi có tư cách gì để bàn điều kiện với ta? Sau này tuyệt đối không truy cứu? Ha ha, quả thực là chê cười mà. Không nói đến ngươi không có cơ hội kia, mà cho dù có thì ngươi có thể làm sao? Đừng nói ngươi chỉ là một tia tàn niệm, coi như là bản thể Ma Tôn của ngươi tại thượng giới? Phu quân Bát Quái Thiên Tôn của ta còn mạnh hơn một chút so với Ma Tôn, liệu ngươi có thể tu luyện đến chí tôn giai sao? Chịu chết đi!

Quang mang trong mắt Ma Tôn Sứ Giả chợt lóe lên, trong miệng mặc niệm cái gì đó, tức thì một đạo quang mang màu đen xông thẳng lên trời. Trực tiếp mở một lỗ hổng không gian trên bầu trời, tức thì ánh mắt Ma Tôn tối sầm lại, phảng phất giống như bị chết đi, sau đó một cỗ ma khí kinh khủng điên cuồng tụ tập lại, không gian bị che kín khong còn chút ánh sáng nào.

Thần tình của Kim Phi vừa rồi còn rất trào phúng, giờ khắc này mạnh mẽ ngưng tụ lại, ngoài dự liệu nói.

- Không nghĩ tới tiểu ma này lại có cốt khí như vậy, dĩ nhiên lựa chọn trở về bản hồn, đem ý thức của chính mình xóa đi toàn bộ.

- Con mẹ nó, tên tiểu vương bát đản nào đã quấy rầy lão tử ngộ ma đạo, làm cho niệm lực của lão tử phân tán tới địa phương chim không thèm ỉa này?

Ma Tôn Sứ Giả vừa mới rơi vào trạng thái tử vong, con mắt đột nhiên mở ra, phóng ra một đạo ma quang cực kỳ bá đạo mắng to nói.

Thân thể mềm mại của Kim Phi và Hàn Nguyệt nhất thời ngẩn ra. Hai người đối với cỗ ma khí cường đại này tự nhiên quen thuộc không gì sánh được, đồng thời cũng sợ hãi không gì sánh được.

Đây chính là ma nguyên của Nguyên Thủy Ma Tôn, lão quái chí tôn giai hậu kỳ thượng giới chỉ có ít ỏi mấy người mà thôi, vị Nguyên Thủy Ma Tôn này chính là một trong số đó.

- A, Hoa Thanh, tao nương ngươi thế nào lại ở chỗ này?

Khi con mắt của Ma Tôn Sứ Giả hoàn toàn mở ra tức thì kinh ngạc nói, nhìn thấy Hàn Nguyệt huyền phù cách đó không xa, tâm tình tức giận vừa rồi lập tức thu liễm lại, quan sát bốn phía, tựa hồ đã sáng tỏ.

- Nguyên lai là ở đây! Lão tử nghĩ ra rồi, năm đó xác thực có một tia phân niệm được trao quyền cấp dưới đến đây, mấy vạn năm trôi qua, lão tử đã quên mất chuyện này rồi!

Ma Tôn Sứ Giả mạnh mẽ vỗ vỗ đầu kiêu ngạo nói.

Là một lão quái trong lão quái, Nguyên Thủy Ma Tôn bị triệu hoán tới rất nhanh liền suy đoán được đại khái mọi chuyện, hiển nhiên phân niệm được chính mình trao quyền cấp dưới đã hình thành nên ý thức độc lập, thông thường, một phân niệm hình thành nên ý thức độc lập tuyệt đối không trở về với bản thể. Ngược lại lúc nào cũng nghĩ cách làm sao đảo khách thành chủ, thôn phệ hoàn toàn ý thức của bản thể!

Lúc này, cỗ phân niệm kia cư nhiên chủ động buông tha ý thức tự chủ, lựa chọn quay trở về bản thể, từ nay về sau hoàn toàn mất đi trong hư vô, hiển nhiên là gặp phải đối thủ không thể chống lại, rơi vào đường cùng mới lựa chọn làm như vậy, sau khi dung hợp với bản thể, tốt xấu cũng coi như là sống, còn nếu như bị tiêu diệt hoàn toàn thì cái gì cũng không còn nữa.

Khí thế bàng bạc của Kim Phi vừa rồi lúc này đã hoàn toàn biến mất, vẻ mặt kiêng kỵ nhìn vào Ma Tôn Sứ Giả huyền phù giữa không trung. Đương nhiên bên trong hắn không còn là một tia phân niệm nhỏ bé nữa, mà là chủ niệm được triệu hoán tới, tuy rằng chỉ là một cỗ niệm lực, so với bản thể kém xa mười vạn tám ngàn dặm, thế nhưng đối với nàng mà nói đã có uy lực vô cùng lớn.

- Ha ha, Kim Phi, không nghĩ tới hạ giới này ngươi cũng không cho lão tử yên ổn, tới giới này còn muốn tiêu diệt phân niệm của lão tử, ngày hôm nay không để ngươi chịu chút thiệt thòi thì tao nương tử ngươi không biết sự lợi hại của lão tử, lần trước Bất Tử Bát Quái cứu ngươi, hiện tại tao nương tử ngươi nhất định phải nằm trên giường cho lão tử sủng ái rồi, nếu như ngươi chủ động đáp ứng bồi lão tử vài lần thì ngày hôm nay lão tử có thể tha cho ngươi!

Nguyên Thủy Ma Tôn bá đạo không gì sánh được nói.

Kim Phi nghe được lời này tức thì đỏ mặt tía tai, trong lòng càng xấu hổ và giận dữ vô cùng, giận dữ nói

- Đồ vô sỉ, nhận lấy cái chết!

Kim phi nói xong, Vu vương kỳ trong tay lập tức phóng ngoài, tại giới này, ngoại trừ kiện pháp bảo Vu vương kỳ ra, nàng không có thứ nào dùng được.

Nguyên Thủy Ma Tôn hơi sửng sốt, liếm liếm bên môi nói.

- Pháp bảo này quả thực có chút ý tứ, thảo nào cỗ phân niệm kia không đấu lại được ngươi, nguyên lai là có thứ này quấy phá, đã như vậy, lão tử liền thu cây kỳ này ngày sau đỡ phải phiền phức!

Nguyên Thủy Ma Tôn chắp hai ngón tay lại, Vu vương kỳ lập tức run lên, Kim Phi muốn phóng ra u hồn, thế nhưng không thể nào phóng ra được.

Hàm răng Kim Phi cắn chặt vào nhau, ngọc thủ đan xen, mây mù nhất thời cuồn cuộn, tiếng sấm nổ lên liên tiếp, sau đó vô số tia lôi điện màu vàng từ trên trời giáng xuống.

Ầm ầm…

Ầm ầm…

Giống như thiên phạt, lôi điện phô thiên cái địa ập xuống.

Lúc này, các tu luyện giả đã tránh rất xa, tâm linh không tránh khỏi rung động mãnh liệt, uy lực quá mức mạnh mẽ.

Lâm Khiếu Đường lén giơ tay ra, dĩ nhiên là cố gắng hút một phần hồ quang màu vàng tản mát, thần không biết quỷ không hay thu được không ít. Để chỗ hồ quang màu vàng dung nhập vào trong màn hồ quang màu vàng có sẵn trong linh nguyên, rồi giao hòa với nguyên hỏa.