Đấu Y

Chương 36: Sinh ý thịnh vượng dữ truy cứu

"Biện pháp gì?" Lâm Bình bỗng nhiên phát hiện Lâm gia buông tha tiểu tử này là một sai lầm

"Vậy phải xem năng lực của tiểu Bình Bình rồi". Lâm Khiếu Đường ngược lại không chịu nói ra nút thắt của việc mua bán lần này

Ba……..

Loại xưng hô này lần đầu tiên xuất hiện, Lâm Bình chịu không nổi đánh lên vai Lâm Khiếu Đường một cái nói: "Đừng giả thần giả quỷ, nói mau."

"Ngươi muốn mưu sát a!" Một trận nhe răng trơn mắt, vuốt vuốt, Lâm Khiếu Đường lúc này mới nói: "Chúng ta có thể mượn lực lượng gia tộc tiến hành tiêu thụ".

Ba……..

Một chưởng nữa lại đánh tới, Lâm Khiếu Đường vốn định né tránh không ngờ bị đánh trúng, trừng mắt liếc nhìn Lâm Bình đang đắc ý vênh váo, sau đó hai mắt chiếu sáng nói: "Đúng nga, đây quả là biện pháp tốt, gần đây tình hình buôn bán dược phẩm của gia tộc ngày càng xấu đi, không biết làm thế nào, cạnh tranh chũng chỉ có một nhà Vương gia, nếu như Lâm gia chúng ta lấy danh nghia bán ra loại dược phẩm này , chúng ta không những được lùi về ẩn dấu phía sau, còn có thể vì gia tộc mà tìm được lối ra."

Lâm Khiếu Đường hiển nhiên không phải đã tính đến việc giúp đỡ Lâm gia, bất quá Lâm Bình nghĩ như vậy cũng không sai, như vậy hắn càng có lực đả thông đường lối.

Mấy ngày kế tiếp, nhu cầu ma phí tán quả nhiên từng bước gia tăng, đúng là một ngày đã bán ra trên trăm phần.

Ít lãi tiêu thụ mạnh, Lâm Khiếu Đường cùng Lâm Bình mạnh mẽ kiếm chác một phen, sau này vừa tung tin loại dược phẩm này tam hào dược phô Lâm gia có bán, tin tức một khi truyền ra, mấy tháng nay tam hào dược phô Lâm gia vẫn thưa thớt lập tức trở nên náo nhiệt hẳn lên.

Lâm Bình cũng không đem việc này thông báo lên trưởng lão viện, trực tiếp lợi dụng quan hệ của chính mình tiêu thụ.

Kỳ thực nếu thông báo lên cấp trên thì Lâm Bình dám chắc cũng không đựoc thông qua, dược phô Lâm gia vốn chỉ tiêu thụ các loại đê giai tăng nguyên đan, đối với những loại dược phẩm bán ra này ngay cả giai phẩm cũng không có, loại tam lưu dược phẩm này tuyệt đối không cho phép.

Nơi này chỉ có một loại dược phẩm là tăng nguyên đan mới được coi trọng, dược phẩm có tác dụng chữa thương cho tới bây giờ đều bị kì thị cho là độc quyền của lang trung giang hồ giả danh lừa bịp.

Bởi vì lượng nhu cầu càng lúc càng lớn, một mình Lâm Khiếu Đường căn bản không kham nổi, đơn giản đem phối phương cùng phương pháp phối trí giao cho Lâm Bình, trực tiếp đem đến cho gia phó Lâm gia chuyên môn phối trí sản xuất

Sinh ý của tam hào dược phô Lâm gia ngày càng phát đạt, ngọai trừ sản phẩm chủ yếu ma phí tán, còn có rất nhiều dược vật chữa thương chữa bệnh, đặc biệt đối với bệnh hiểm nghèo vô cùng hiệu nghiệm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Trà Truyện

Chỉ một dược phô tam hào trong thời gian một tháng ngắn ngủi đã đem Lâm gia đang tiêu điều cận kề cái chết mạnh mẽ kéo trở lại.

Thế nhưng, người sợ nổi danh trư sợ béo!

Lúc đầu cao tầng Lâm gia vẫn tưởng dược phẩm của chính tộc môn luyện chế được hoan nghênh, nhưng tường trống không che được gió lớn, rất nhanh liền biết gây náo nhiệt gần đây chính là mấy loại hạ tam lưu dược phẩm , đấy không phải là bại hoại nề nếp gia phong hay sao?

Trưởng lão viện lập tức triệu tập mọi người trong tam hào dược phô, mở ra cuộc họp thẩm tra.

"Bình nhi, đúng là ngươi để cho bọn họ bán thứ đó ra?" Tam trưởng lão có chút không tin.

Vẻ mặt Lâm Bình nghiêm túc "Đúng vậy, gia gia!"

Bốn vị trưởng lão đưa mắt nhìn nhau, điều này làm cho bọn họ có chút ngoài ý muốn, từ sau khi Lâm Uyển Nhi ra đi, Lâm Bình liền trở thành một trong những thành viên được gia tộc trọng điểm bồi dưỡng, cũng không nghĩ tới không đến nửa năm lại làm ra những chuyện bại hoại nề nếp gia phong như vậy.

"Lớn mật, chẳng lẽ muốn cho danh dự mấy trăm năm của Lâm gia bị huỷ hoai trên tay của chúng ta hay sao? Lâm gia chúng ta sao có thể bán ra cái loại phá dược hạ tam lạm này!" Tam trưởng lão không nhịn được quát mắng.

Đại trưởng lão trầm mặt nói: "Niệm tình ngươi vi phạm lần đầu, bình thường cũng khắc khổ tu luyện, bây giờ cũng không truy cứu nữa, lập tức đem dược phẩm của tam hào dược phô ngươi đang quản lí đốt cháy, sau đó không đựơc tiếp tục bán những loại…lạn dược này

Lâm Bình hoàn toàn không thể lí giải những…phương thức tư duy của mấy lão gia này, một tháng liền Lâm gia phải đối mặt với sự nguy hiểm của mấy gian dược phô , hơn nữa năm tháng trước đã bán đi mấy gian, bởi vì duyên cớ tại tam hào dược phô cuối cùng cũng đem nguy cơ giảm bớt không phải lỗ vốn, nếu không phải tiểu tử Lâm Khiếu Đường lấy đi phần trăm trích ra không ít thì đã sớm có doanh thu.

Vậy mà những lão gia này cư nhiên đem tình hình tốt đẹp hiện nay bóp chết, chẳng lẽ đầu óc bọn họ đang để trong nước hay sao? Lâm Bình nghĩ không rõ, cũng không suy nghĩ cẩn thận, ngẩng đầu nói: "Không được, thật vất vả mới thu hút được khách hàng cùng sinh ý, tuyệt đối không thể đoạn tuyệt, tình huông của Lâm gia hiện nay tất cả mọi người đều biết, đã có phương pháp giải quyết, vì sao không thử một lần! Nếu không phải có sự chống đỡ của tam hào dược phô, một tháng chúng ta có thể phải đóng cửa hai dược phô liền".

"nói bậy, Lâm gia chúng ta là dựa vào thực lực luyện chế tăng nguyên đan tốt nhất, không cần dùng những….dược phẩm hỗn trướng này lừa gạt tiền". Tứ trưởng lão tức khí nói.

Tam trưởng lão mạnh mẽ đứng lên, lạnh lùng nói: "Bình nhi, nếu như ngươi vẫn còn một mực khăng khăng, trưởng lão viện sẽ ra quyết định phạt ngươi ba tháng cấm túc, cho….ngươi một cơ hội nữa, có hay không tieu huỷ những dược phẩm còn lại".

"Không đi". Lâm Bình không cần suy nghĩ nói.

"Hảo, hảo , hảo, hiện tại hai cánh đã cứng rồi, gia gia nói cũng không nghe nữa, người đâu kéo nghiệt súc này xuống cho ta, không có trưởng lão viện cho phép không được bước ra khỏi cửa phòng một bước, nếu như không nghe lời, đánh ba mươi roi". Tam trưởng lão tức giận đến mức râu mép cũng vểnh lên quát lớn.

Ngoài cửa lập tức có hai gã gia tướng tiến đến, muốn bắt giữ Lâm Bình, Lâm Bình lạnh lùng cười, đang muốn phản kháng, lại nghe bên ngoài truyền đến một tiếng gấp gáp thanh thuý: "Chậm đã!"

Thanh âm truyền đến từ hơn một trăm mét, thông qua nguyên lực phát động, tiếng nói nhẹ nhàng nhưng có lực để nghe rõ ràng, mà người đã phát ra âm thanh đã tới ngoài cửa, có thể tháy được thực lực của người này không cần phải bàn.

Lâm Vũ Tuyền một thân quần áo mào xanh lướt gió mà đến, nhìn qua tốc độ cũng không nhanh, nhưng trong chớp mắt đã tiến vào trong nghị sự phòng.

"Tộc trưởng, ngươi tới vừa đúng lúc, trưởng lão viện đang thẩm lí và phán quyết Lâm Bình huỷ đi danh dự mấy trăm năm qua của Lâm gia chúng ta, buôn bán lừa bịp các loại dược phẩm tam lưu khăp nơi". Tam trưởng lão mộ bộ dáng khí độ vì đại nghĩa không quàn người thân nói.

Lâm Vũ Tuyền xua tay tỏ ý đã hiểu rõ, săc mặt không biểu cảm nhìn Lâm Bình nói: "Dược phẩm là ngươi luyện chế ra?"

Tộc trưởng đích thân tới, việc này sợ là không tốt đẹp gì, Lâm Bình không nghĩ tới sự tình này lại nghiêm trọng đến như vậy, cấm đoán sợ là không thể không bị rồi.

Tộc trưởng tìm hiểu ngọn nguồn, cũng có truy tìm căn nguyên, ý tứ nhổ tận gốc, hắn có thân phận hậu nhân trưởng lão che chở, dù là bị trách phạt cũng không phải chịu khổ quá lớn, nếu là thú nhận ra tiểu tử Lâm Khiếu Đường, sợ là sẽ hại chết hắn, có chút do dự, sau đó Lâm Bình quyết đoán nói: "Đúng vậy".

Lâm Bình nghĩ như vậy cũng không phải là không có lí do gì, đối với vị nữ tử mỹ lệ tuổi còn trẻ trước mắt ,hắn cũng không dám có nửa điểm ý tứ xem thường.

Lâm Vũ Tuyền là vị nữ tính tộc trưởng duy nhất trong một trăm năm gần đây của Lâm gia, khi nàng còn nhỏ không được người khác coi trọng, cho dù là tôn nữ tộc trưởng Lâm Thiên Chính, trước mười bảy tuổi trước kía thậm chí thiếu chút nữa bị sớm bỏ rơi, khi mười ba tuổi mỗi lần trắc thí đều lấy lí do thân thể không khoẻ để tránh né, thế nhưng khi mười năm trước, lại buổi lễ thành niên bỗng nhiên nổi tiếng, lấy tu vi 2 tinh võ vệ tiêu chuẩn chớp mắt đanh bại ba vị lúc đó là cao thủ trẻ tuổi của trên dưới Lâm gia.

Từ đó về sau càng lúc càng thuận lợi, trở thành nhân tài cực mạnh mới xuất hiện của Lâm gia gần hai mươi năm qua, đồng thời vãn hồi mặt mũi tộc trưởng Lâm Thiên Chính, sáu năm trước đã đột phá 4 tinh võ vệ, tiến nhập trình độ võ vệ cấp trung kì, toàn bộ Lâm gia cũng bài danh trong nhóm 5 người đứng đầu, mà với niên kỉ còn nhỏ của nàng, một năm sau tộc trưởng Lâm Thiên Chính mắc phải quái bệnh, lùi về tuyến sau truyền lại chức vị cho nàng, lúc đầu gia tộc không tránh khỏi bị chỉ trích từ bốn phía.

Nhưng chỉ dùng thời gian nửa năm, nữ tử ít lời này lập tức làm cho mọi người câm miệng, lấy thủ đoạn mạnh mẽ chớp giật, khả năng quan sát tinh tường, thủ đoạn sinh ý tàn nhẫn làm cho Lâm gia thoát khỏi vực sâu năm mươi năm qua, tiến tới thời kì vững vàng phát triển.

Chỉ là trong nửa năm vừa qua, không biết vì sao Lâm gia đột nhiên tù từ trượt dốc.

Đầu lông mày tin xảo của Lâm Vũ Tuỳên có chút chớp động, nhẹ nhàng nói: "Có thể có phương pháp phối chế và luyện pháp yếu quyết?"