Đấu Thần

Chương 65: Thanh Các lão

Nguồn: VipVanDan

***

- Ách... Hỏa... Hoả Vân Quyết?

Lý Dật méo miệng lại, cũng không biết nên khóc hay nên cười.

Nói đến Hoả Vân Quyết này, người muốn tu luyện Công pháp này của Lý Gia quá nhiều, vì đấu khí Hỏa thuộc tính là cuồng bạo nhất trong tất cả các đấu khí, cũng có uy lực lớn nhất, Hơn nữa, trên cơ bản người nào cũng có thể tu luyện đấu khí Hoả thuộc tính, không giống như đấu khí Lôi thuộc tính, Quang thuộc tính khác, tư chất với mỗi người còn có các yêu cầu hà khắc khắc.

Chỉ có điều Hoả Vân Quyết tuy tốt, nhưng đối với người luyện Thiên Ma Cửu Biến như Lý Dật mà nói, lại giống như phế vật.

Lập tức, Lý Dật chỉ có thể cười một tiếng, tiện tay ném Công pháp Quyển trục đó đi, để nó phục hồi nguyên trạng.

Cảnh tượng này khiển một số tộc nhân đã có ý với Hoả Vân Quyết từ lâu, không biết đã phải nghiến rằng như thế nào.

- Được rồi, chúng ta lại đi nơi khác xem thử đi.

Chán nản lắc đầu, Lý Dật chỉ có thể bước tới một thạch ốc khác.

Dứt lời, hai người đã tùy ý đi vào một thạch ốc khác.

Lý Dật chỉ cần gặp được thạch ốc mình có vẻ thích, thì lại bước vào quan sát một vòng, tuy những vòng sáng to nhỏ khác nhau, nhưng cơ bản đều dưới thực lực Đấu Giả của hắn, đều một kích phá được, điều khác biệt là sức lực hắn bỏ ra là bao nhiêu mà thôi.

Một ngày sau, Lý Dật và Lý Na Na đã đi dạo tám tầng của Diễn Võ Các, các loại Công pháp gặp được trong đó dĩ nhiên rất nhiều, nhưng gặp được Đấu kỹ cũng không ít, đối với những Đấu kỹ có thể tu thành tại chổ, Lý Dật tiện thì học, nhưng một số Đấu kỹ vô cùng phiên phức, cần các điều kiện hà khắc mới có thể tu luyện, hắn chỉ tùy ý xem thử, cũng không để tâm.

về phần Lý Na Na, không biết tại sao, cơ hồ cũng không để ý đến những thứ trong Diễn Võ Các, nàng chỉ có hứng thú chút ít với một số Quyển trục mà Lý Dật đã xem qua, nàng mới phá vòng sáng ra xem thử, chỉ có điều nàng khác với Lý Dật, Lý Dật thinh thoảng còn thử xem có thể luyện thành Đấu kỹ đó không, nhưng nàng chỉ nhìn thử mà thôi.

Nhưng điều khiến Lý Dật ngạc nhiên nhất là, tiểu nha đầu Lý Na Na tuy rằng còn chưa ngưng kết được Đấu Khí Toàn, nhưng thực lực của bản thân lại không hề kém mình bao nhiêu nàng đưa tay thì đã có thể phá đi các vòng sáng bảo vệ của các loại Quyển trục, so với rất nhiều người được gọi là thiên tài của Lý Gia, còn lợi hại hơn không biết bao nhiều lân.

Lúc nói cười, hai người đã đến tầng thứ chín của Diễn Võ Các, nhìn thạch ốc trống trải ớ phía cuối cầu thang, Lý Dật nở một nụ cười:

- Nói vậy, thứ được cất bên trong này chính là Công pháp hoặc Đấu kỹ cao cấp nhất của Lý Gia chúng ta đúng không? Không phải là Thủy Anh Quyết chứ? Nếu phải thì ta không có hứng thú để phá.

Lý Na Na nhìn về phía xa xăm, nói:

- Lý Dật ca ca, gian phòng này không phát ra khi tức thủy thuộc tính, xem ra nguơi không cần lo lắng rồi.

Lý Dật khẽ gật đầu, nói:

- Vậy chúng ta qua đó xem thử thôi.

Hai người chậm bước đi về phía trước thạch ốc, chỉ thấy một vòng sáng bạch sắc nhàn nhạt lớn hiện trong thạch ốc, Vòng sáng lớn đến độ có thể chặn cả cánh cửa lại, hiện ra vô cùng mờ ảo, khiến người khác không thể nhìn rõ trạng thái bên trong.

Chỉ nhìn thoáng qua, Lý Dật bất chợt liếm môi, nói:

- Xem ra, bên trong này thật sự có thứ tốt rồi.

Lý Na Na nhìn vòng sáng, nói:

- Đúng vậy, thứ mà chúng ta gặp lúc truớc đều là Công pháp hoặc Đấu kỹ cấp Huyên Vũ, nhưng thứ bên trong này, đến tám phần là cấp Chu Tước... chỉ có điều không biết Lý Dật ca ca có thể có được không mà thôi.

Lý Dật nhìn khuôn mặt nàng đang cười nhạt, trong lòng không biết là cảm giác gì, Xét từ góc độ tâm lý, Lý Dật có vài phần sợ hãi và kháng cự với Lý Na Na, thế nhưng, từ khi đến thế giới này, có thể nói chuyện vui vẻ với mình như một người bạn, cơ hồ cũng chỉ có một mình Lý Na Na.

Nghĩ tới đây, Lý Dật bất giác thầm đỏ mặt, Tuy hắn biết Lý Na Na phần lớn là có tâm tư khác với bản thân, nhưng hắn lại chỉ có thể giả vờ như không biết.

Lập tức, Lý Dật nghiến răng, nhếch miệng uy hiếp nói:

- Nha đầu, đồ ăn có thể ăn bừa, nhưng lời nói thì không được nói bừa, nàng cần thận lời nói líu lưỡi!

Nhìn vẻ mặt của Lý Dật, Lý Na Na không nhịn được mỉm cười, nói:

- Vậy Lý Dật ca ca hãy chứng mình cho Na Na xem, ngươi rất lợi hại...

Lý Dật lặng lẽ cười, nói:

- Vậy thì tiểu nha đầu xem cho kỹ nhé, có điều nhìn thấy sự lợi hại của ta, nàng đừng bao giờ yêu ta!

- Ngươi... ngươi... ngươi nói bậy bạ gì vậy!

Lý Dật cười trêu chọc một tiếng, rồi ra dấu tay lui về sau, tay phải khẽ nắm chưởng, đến lúc đấu khí hắc sắc phát ra trên nắm quyên, hắn mới đấm mạnh một quyên xuống.

- Khai Sơn Quyên!

Ầm—

Quyên chưởng của Lý Dật vừa đánh xuống, vòng sáng bạch sắc nhạt bị rang mạnh một cái, phát ra một âm thanh nặng nề, Quyên kình của Lý Dật nhanh chóng bị hoá giải, nhưng vòng sáng lại không hề có một chút tổn hại nào.

Lý Na Na đang định lên tiếng trều chọc, nhưng bất chợt, nàng khẽ biến sắc mặt, rồi lao bổ vào Lý Dật.

Mí mắt của Lý Dật cùng co giật, trong chóp mắt, hắn đã cảm giác được, quyển kinh của mình không biết bị thứ gì bắn ngược lại, thế nhưng uy lực còn mạnh hơn mấy lần bắn từ vòng sáng tới.

Vừa rồi mình đã dùng đến bảy phần thực lực, nếu lục bật lại này đánh vào người mình, nói không chừng bản thân xong đòi rồi!

Nghĩ tới đây, Lý Dật không còn dám sơ ý nữa phần, hắn toàn lực thúc động đấu khí trong cơ thể, phóng ra theo tay phải...

- Hồi Phong Chưởng, Hoả kinh!

- Vù

Kình lực bị đánh bật lại bị Lý Dật Hoả giải sang bên, nhưng hắn chưa kịp thu tay lại, sắc mặt lại biến.

Hắn cảm nhận được rõ ràng, kình lực bị mình gạt đi lại bị bắn lại lần nữa.

- Lý Dật ca ca, mau lui!

- Tiểu tủ! Dùng giảo kình!

Giọng nói của hai người cùng lúc vang lên, Lý Dật không kịp suy nghĩ nhiều, đã hít vào một hơi, đấu khí hắc sắc toàn thân đã vụt hiện ra, một chưởng lại được đánh ra.

- Hồi Phong Chưởng, giảo kình!

- Bùm~~

Kính lực bắn ngược lại va chạm với đấu khí của Lý Dật, ngay lập tức, sự năng động thành từng vòng trên vòng sáng bị nhộn nhạo lên, trên vòng sáng lại hiện ra vệt rạn nứt hình xoắn ốc.

- Phá!

Lý Dật khẽ quát một tiếng, thân hình lui mạnh về mấy bước, mới giảm đi xung lực chiêu này mang đến.

Động tĩnh lúc này, đã làm chấn động cả Diễn Võ Các.

Trong Diễn Võ Các, lúc này không biết bao nhiêu ánh mắt ước ao, đổ kị, thù hận nhìn về Lý Dật, Ai cũng không ngờ, Lý Dật lại có thể phá được lớp bảo vệ của tầng cao nhất.

Chầm chậm thở ra một hơi, thủ Chưởng của Lý Dật khẽ run lên, đấu khí hắc sắc nhè nhẹ xoay chuyển trên ngón tay hắn, mới gạt đi hoàn toàn kình lực còn sót lại.

Thân hình của Lý NaNa đã khựng lại, vỗ bàn tay nhỏ, nhỏ giọng nói:

- Lý Dật ca ca quả nhiên lợi hại, nhưng lại quá mức kích động, Tình hình này người bình thường đều là chủ động lui ra, nào có ai giống ngươi như vậy?

Lý Dật cười ha hả, nói:

- Biết mình có thực lực đánh vở nó, thì cần gì phải lui? Được rồi, nàng đừng lo nữa, chúng ta vào trong xem rốt cuộc đây là thứ gì ghê gớm.

Nhìn vào thạch ốc, Lý Dật lờ đi vẻ giận dữ của Lý NaNa, chậm rãi bước vào.

Sau khi bước vào thạch ốc, gian phòng hiển nhiên tối hơn bên ngoài một chút, nhưng lại không đến nỗi khiến người ta không thể nhìn rõ thứ gi, Nhưng khi Lý Dật nhìn về chính giữa gian phòng, lại không nén được sự ngạc nhiên.

Chỉ thấy, chính giữa gian phòng không có Quyển trục gì, ngược lại có một thạch đài, trên thạch đài, một lão nhân râu tóc bạc phơ ngồi xếp bằng trên đó, cơ hồ cảm giác được vòng bảo vệ bị người khác phá vở, lão khẽ mở mắt ra, nhãn thần nhìn về phía Lý Dật, khóe mắt lóe lên một tia tinh quang.

Lý Dật vừa nhìn đã nhận ra, lão nhân này chính là vị không hể nói chuyện trong hai Các lão xuất hiện hôm qua ở của Diễn Võ Các, hơn nữa, hiển nhiên là thân phận của lão trong Lý Gia cực cao.

Lý Dật dù thế nào cũng không thể ngờ, tầng cao nhất trong Diễn Võ Các này, không những không có Quyển trục, lại có một lão già biến thái đang ngồi ở đó.

Hắn và Lý Na Na đi theo phía sau đưa mắt nhìn nhau, trao đối ánh mắt, rồi nhất tề khom người với độ cong vô cùng nhu hòa, cung kính nói:

- Bái kiến Các lão, Lý Dật không biết nơi này là nơi tu luyện của Các lão, đã đắc tội, vẫn mong lượng thứ...

Dứt lời, Lý Dật kéo Lý Na Na một cái, hai người đã dắt tay nhau chầm chậm lui xuống, trước mặt nhân vật này, Lý Dật sợ sẽ bị nhìn thấy bí mật trong lòng, hắn không muốn ở lại quá lâu.

Vị Các lão này khẽ gật đầu, nhãn thần khẽ chuyển về hướng Lý Dật, nhàn nhạt nói:

- Ngươi chính là Lý Dật? Nếu đã đến rồi, vậy thì không cần đi gấp như vậy!

Lời còn chưa dứt, chỉ thấy hắn khẽ giơ tay lên, trong ổng tay áo rộng thùng thình, ngay lập tức có một luồng hàn khí bay về phía Lý Dật.

Lý Dật thoáng ngây người, nhưng lúc này cũng không cho phép hắn ngơ ngần, chỉ thấy trong mắt hắn tinh quang vụt hiện, đã giơ tay chém một chưởng xuống.

- Toái Cốt Chưởng!

Ầm một tiếng, trong không khí rung chuyển dữ đội, Lý Dật tuy đã toàn lực chặn lại điểm hàn khí này, Nhưng nữa thân người cơ hồ vẫn bị đông cứng lại, hắn không chịu được phải lui về sau vài bước, không biết tốn bao nhiều sức mới đứng vững được người, chỉ nghiến rằng nhìn vị Các lão trước mặt, không nói một lời.

Hiển nhiên, động tác này của Lý Dật khiến Các lão phải ‘ổ" một tiếng, lão chẩm chậm đứng đậy, trong ánh mắt lộ ra tia sáng:

- Rất tốt, ngươi lại có thể chặn được một đòn của ta, phải biết rằng, đòn của ta trông không có thanh thế gì, nhưng Đấu Sư bình thường khi gặp phải cũng chưa chắc đã đở được, Hơn nữa chưởng lực của Toái cốt Chưởng của ngươi, Trong nhu có cương, đã luyện được tinh túy của chiều này rồi, Không tồi... Quả nhiên ngươi có chút bản lĩnh... Nhìn thân thủ của ngươi, tuy chỉ là Nhất Tinh Đấu Giả, nhưng chắc rằng Đấu Giả từ Ngũ Tinh trở xuống, đều không phải là đối thủ của ngươi, Chẳng trách, hôm đó ngươi có thể bách bộ hoành hành ở Mạc Gia, ngay cả A Đại cũng không phái là đối thủ của ngươi... Ta còn cho rằng chỉ là khoác lác, nhưng nhìn thân thủ của ngươi, xem ra chuyện này là thật... Không ngờ, không ngờ, Lý Gia chúng ta lại xuất hiện một quái thai như ngươi, Không tồi, khi xưa để tên tiểu tử Lý Hàn lên làm Gia chủ quả nhiên không chọn lầm.

Ánh mắt của Lý Dật hiện ra một tia quái dị, tuy rằng trong lòng hắn có vài phần tức giận, nhưng trước mặt nhân vật như vậy cũng không dám biểu hiện ra.

Lập tức Lý Dật chỉ khẽ gật đầu, nói:

- Các lão quá khen rồi, bản lĩnh của Lý Dật cũng chỉ hời hợt mà thôi...

- Bản lĩnh của ngươi nếu chỉ có hời hợt, vậy thì Lý Gia chúng ta cũng chẳng có thiên tài gì rồi.

Các lão khẽ cười một tiếng, sau đó lão nhìn khuôn mặt đang lộ ra vẻ cổ quái của Lý Na Na, nhàn nhạt nói:

- Tiểu nha đầu, sau đây ta muốn nói chuyện riêng với Lý Dật, nếu ngươi không có chuyện gì, chỉ bằng đi ra bên ngoài đợi một lát đi?

Lý Na Na chần chừ một lúc, rồi khẽ gật đầu, chậm bước đi ra ngoài.

Thấy Lý Na Na lui ra ngoài, Các lão tiện tay vung một cái, ngay lập tức chỉ thấy một đạo đấu khí bạch sắc bay ra từ trong tay áo của lão, loáng cái đã bao trọn cả gian phòng vào bên trong.

Thấy cảnh tượng này, Lý Dật bất giác cười khổ trong lòng, chẳng trách mà vừa rồi khi bản thán xuất chiều lại như gặp phải lực cản lớn như vậy, thì ra đây là lớp phòng hộ của cường giả cấp bậc Đấu Vương, Một Đấu Giả nhỏ bẻ như mình, có thể phá được đúng là vô cùng may mắn.

Các lão nhìn phảng phất như nhìn thấy sự khó chịu của Lý Dật, khẽ mỉm cười:

- Trong tên ta có một chữ Thanh, ngươi có thể gọi ta là Thanh Các lão.

Lý Dật vội thấp tiếng nói:

- Đệ tử Lý Dật, bái kiến Thanh Các lão.

Thanh Các lão cười ha hả:

- Miễn lễ, miễn lễ... Nhiều năm như vậy rồi, ta đúng là lần đầu tiên gặp một tiểu quỷ thú vị như ngươi, Cho dù là phụ thân ngươi, năm xưa khi hắn phá được lớp phòng vệ này, cũng không được vẻ vang như ngươi, Ngươi thì tốt, lại có thể đường đường phá được lớp phòng vệ của ta, xem ra thành tựu sau này của ngươi, chắc chắn sẽ không kém hơn Lý Hàn.