Đấu Phá Thương Khung Vô Thương Cảnh Giới

Chương 47: 47 Tiến Vào Ma Vực Mộ Địa 2


Tiêu Viêm xòe bàn tay ra hướng tới cột sáng chộp tới.

Quyển đấu kỹ này giống như Bát Cực Thiên Quyết, Tiêu Viêm vừa đụng vào nó, trong nháy mắt liền hóa thành quang mang chui vào trong thể nội Tiêu Viêm, một khối lượng tin tức khổng lồ tràn vào trong não Tiêu Viêm.“Viêm Bạo Liệt Trảm Xích!” Một cái tên xa lạ hiện lên hiện tại trong đầu Tiêu Viêm.

Viêm Bạo Liệt Trảm Xích tu luyện nhất định phải phối hợp Dị hỏa Hằng Cổ Xích, con ngươi Tiêu Viêm hiện lên một vệt kinh ngạc.

Đấu kỹ này quả thực chế tạo riêng cho mình.


Ngay cả Dị hỏa Hằng Cổ xích cũng xuất hiện trong tin tức của Đấu kỹ này.Lúc này trong đầu Tiêu Viêm dần hiện ra một số hình ảnh kỳ lạ, hình ảnh một người áo đen, tóc đen dài đang đứng lơ lửng giữa không tung, đưa lưng về phía Tiêu Viêm, không cách nào thấy rõ hình dạng người đó nhưng lại tỏa ra khí thế khiến Tiêu Viêm kinh ngạc không thôi.

Tiêu Viêm chú ý tới vật người áo đen đang cầm trên tay, đó lại một cây thước!Nhìn thấy người áo đen cầm trong tay một thanh cự thước nhiều màu, Tiêu Viêm không dám tin vào hai mắt của mình, “Dị hỏa Hằng Cổ Xích!” Tiêu Viêm nhịn không được kinh hô, trong đầu chấn động: “Chẳng lẽ, Dị hỏa Hằng Cổ Xích không chỉ có một thanh? Hay người áo đen này là chủ nhân đời trước của Dị hỏa Hằng Cổ Xích?”Tiêu Viêm kinh ngạc nhìn người áo đen, con mắt không nhúc nhích vì sợ bỏ qua một cái gì đó.Mặt hồ dưới chân người áo đen đang bình lặng đột nhiên sôi trào lên, không ngừng nổi lên những bong bóng màu trắng.

Những bong bóng ấy bắt đầu lan ra đến khi chiếm cứ toàn bộ mặt hồ thì mới ngừng lại.

Không gian lúc này như dừng lại, chung quanh có bất cứ cái động tĩnh gì tựa hồ cũng bị cái khí thế cường đại này làm cho tĩnh lặng.

Lúc này, người áo đen tỏa ra một cỗ đao mang rét lạnh, cái cỗ khí thế kia bén nhọn, khiến người ta không dám nhìn thẳng.“Chỉ sợ mới thật sự vượt qua đấu kỹ Thiên giai, thật là khí thế ..." Trợn mắt há hốc mồm khi nhìn lấy cảnh tượng kỳ dị trước mắt, Tiêu Viêm nhẹ nhàng thì thầm, sau một lát, đồng tử Tiêm Viêm trở nên rực nóng, hắn tin tưởng, một ngày nào đó, hắn cũng có thể đạt tới loại cấp bậc này!Nắm thật chặt Dị hỏa Hằng Cổ xích tỏa ra hào quang năm màu như cầu vồng, người áo đen phát ra một tiếng quát nhẹ trầm thấp, thân hình đột nhiên chuyển động.

Bàn chân tại hư không chậm rãi đạp mạnh, một đạo tàn ảnh tại trời chiều chiếu rọi xuống hiện ra khiến lòng người rung động.Khiếp sợ nhìn tàn ảnh bên trên hư không, nhìn tốc độ giống như thuấn di, khiến cho Tiêu Viêm có chút thất thố, tốc độ thật nhanh, dĩ nhiên khủng bố như vậy.Tàn ảnh dần dần tiêu tán, người áo đen thuấn di đến bên dưới thác nước, cách khoảng chừng hơn mười trượng.

Người áo đen này thân thể thật nhỏ bé khi đứng bên thác nước kia, trông giống như con kiến trên bức họa, không hề tạo ra một sự thu hút nào cả.

Nhưng thân ảnh nhỏ bé như con kiến hôi kia giờ phút này lại mang theo uy thế kinh khủng hơn cả thác nước này.


Thác nước đổ xuống mang theo áp lực gió vô cùng lớn, thế nhưng vẫn không thể khiến cho thân ảnh kia bị tác động một chút nào.Thân thể đang vọt tới trước, trong nháy mắt dừng lại, mũi chân đạp tại hư không, thân thể xoay tròn giữa không trung một trăm tám mươi độ.

Dị hỏa Hằng Cổ Xích trong tay người áo đen quang mang càng ngày càng mãnh liệt khiến cho Tiêu Viêm không thể dời mắt.“Ý giai trung cấp đấu kỹ Viêm Bạo Liệt Trảm Xích!” Bên trong sơn cốc trống trải, một tiếng giống như sấm rền vang lên, ngay sau đó, một cổ khí nóng mãnh liệt, cơ hồ lan tràn tới cả sơn cốc.“Oanh!” Trên mặt hồ nước rộng lớn, vô số cột nước phóng lên tận trời, cực kì hùng vĩ.Ở giữa những cột nước phóng lên đầy trời.

Một đạo hồng mang cự đại đột ngột thoáng hiện, hồng mang đi đến đâu thì cột nước ở đó tan thành mây khói, thay vào đó làn hơi nước.“Bành!”Năng lượng ba động từng vòng phát tán ra, nhận một kích này, thác nước to lớn vừa rồi lại bị đánh sập thành sườn dốc.“Oanh!” tiếng động chói tai vang vọng trong sơn cốc, vô số đá vụn nhao nhao từ vách đá phía trên rơi xuống.Tiêu Viêm há hốc mồm khi nhìn thấy thế công kích.

Nửa ngày sau nuốt nước miếng, ánh mắt chuyển hướng về chỗ thác nước, thì phát hiện nơi này hiện giờ đã tràn ngập hơi nước, khiến cho tầm nhìn hoàn toàn bị che khuất.Mở to mắt nhìn, Tiêu Viêm ngốc trệ một lát, hít thật sâu một hơi khí lạnh, đầu óc có chút mê muội.Lúc này dòng nước khổng lồ ở thác nước đã bị chặt đứt.

Bên trên thác nước, thoáng hiện khe rãnh nham thạch lớn dài hơn mười trượng, rộng ba, bốn trượng.


Bên cạnh nó có vô số khe hở nhỏ bé lan ra toàn bộ vách đá, nhìn qua giống như dây thường xuân vậy.“Uy lực thật mạnh!”Dòng nước trên vách đá của thác nước dừng lại, trọn vẹn hơn hai mươi giây sau thì mới tiếp tục chậm rãi chảy xuống, khe rãnh nham thạch lại tiếp tục bị che dấu.“Uy lực của đấu kỹ vượt qua Thiên giai?” Bàn tay nhẹ vuốt vuốt ngực, Tiêu Viêm có chút hoảng.Nếu tại Đấu Khí đại lục, loại này không có hạn chế, như vậy đấu kỹ này đủ để đem toàn bộ Trung Châu chém thành hai khúc, có thể trên Đấu Đế đại lục bộc phát ra uy lực loại này, đúng là chỉ có ý giai đấu kỹ mới có khả năng.Trong đầu dần dần mờ nhạt đi, Tiêm Viêm đột nhiên mở mắt, trong mắt vẫn còn tia kinh ngạc cùng kích động.

Hắn ta rất muốn ngay lập tức học được Viêm Bạo Liệt Trảm Xích.

Trạm lão nhìn Tiêu Viêm cười, tựa hồ đối với biểu hiện của hắn sớm đã nằm trong dự liệu.

Tiêu Viêm đứng dậy, rời ngay khỏi tháp, bắt đầu tu luyện Viêm Bạo Liệt Trảm Xích.Trong sơn cốc nhỏ, thác nước chảy nhanh trùng điệp đụng vào trên mặt đá, mang theo danh lôi trầm đục.“Viêm Bạo Liệt Trảm Xích!”.