"Không biết." "Ngươi có thể nói cho ta nghe một chút các thường thức của đại lục không? Rất lâu rồi ta không ra ngoài nên đã có chút quên." "Không có vấn đề, không có vấn đề." Tổng hợp lại một chút suy nghĩ của mình, Mạc Vân chậm rãi nói: "Nơi chúng ta đang sống là Viễn Cổ đại lục!" "Quả nhiên…" "Chúng ta hiện tại đang ở phía tây của Viễn Cổ đại lục, nơi này rất vắng vẻ. Cường giả trên đại lục hầu hết đều tập trung ở phía đông – Thánh Vực." "Nơi gọi là Thánh Vực này chắc cũng tương tự như Trung Châu ở Đấu Khí đại lục!" Tiêu Viêm thầm nghĩ. "Toàn bộ Viễn Cổ đại lục chia làm bốn phần, cái này.. tiền bối chắc cũng biết nên ta không muốn nói nhiều!" "Ách, ngươi cứ giới thiệu kỹ càng đi, càng kỹ càng tốt!" Mạc Vân hồ đồ nhìn Tiêu Viêm, không biết Tiêu Viêm vì cái gì lại rãnh rỗi đi nghe những kiến thức bình thường đến những đứa trẻ lên ba cũng biết. Nếu không phải thực lực Tiêu Viêm quá mạnh cộng thêm ân cứu giúp khi nãy thì bọn hắn đã sớm mở miệng mắng to rồi. "Vị tiền bối này muốn biết, đã vậy nói cho hắn biết vậy. Dù sao thì chuyện này ai cũng biết, nói cho hắn còn có thể để cho hắn thiếu mình một cái nhân tình, chuyện tốt vậy ngu gì không làm." Ý định đã quyết, Mạc Vân cười ha hả nói: "Tiền bối đã muốn nghe vậy ta liền nói!" "Ừm!" "Viễn Cổ đại lục chúng ta bị một nhóm người chia làm tứ đại vực, thập tam phủ và tứ huyết địa." Trong lòng Tiêu Viêm có rất nhiều nghi hoặc nhưng lại không dám cất tiếng hỏi Mạc Vân, sợ người khác nhìn ra sơ hở. "Tứ đại vực là chỉ phía đông nam – Đấu vực, phía đông bắc – Dược vực, phía đông – Thánh vực và chỗ chúng ta là phía nam – Thú vực. Thập tam phủ thì ở phía đông có: Hoa phủ, Bích Dĩnh phủ, Triêu Dương phủ, Tân Duệ phủ; phía nam có: Vân phủ, Khê Minh phủ, Hắc Sát phủ; phía đông có: Túc Xiết phủ, Đông Hoa phủ, Huy Nhung phủ; phía bắc có: Phong Hòa phủ, Hồng Viễn phủ, Mật Hương phủ và Huyết Sát phủ. Về phần Tứ huyết địa thì là nơi hỗn loạn nhất Viễn Cổ đại lục. Ở nơi này, mỗi ngày đều có tình trạng giết người đoạt bảo, Đấu Thánh thường xuyên vẫn lạc." "Tứ huyết địa này cũng giống như Hắc Giác vực trên Đấu Khí đại lục nhỉ. Bất đồng là cường giả ở đây mạnh hơn Đấu Khí đại lục rất nhiều. Ngay cả Đấu Đế cũng chưa phải là đỉnh phong cường giả." "À, ta hỏi ngươi, trên đại lục chúng ta đã từng có ai đột phá đến cảnh giới mà từ trước đến nay chưa từng có?" Tiêu Viêm nêu câu hỏi rất linh hoạt. Quả nhiên, Mạc Vân liền đáp: "Cảnh giới từ trước đến nay chưa từng có? Haha, không dối gạt tiền bối, trên khối đại lục này thì cao thủ nhất chính là mấy vị siêu cấp cao thủ tu vi Đấu Tổ đỉnh phong mà thôi. Về phần Đấu Thần, ở trên đại lục này ta dám khẳng định tuyệt đối không có!" "À, tại sao vậy?!" "Tiền bối thử nghĩ xem, nếu cũng có ai đó đột phá đến Đấu Thần – cảnh giới mà trước đến nay chưa hề xuất hiện thì kẻ đó đã sớm thống nhất tứ đại thánh vực rồi. Ngài phải biết rằng Dược vực chính là một trái bánh ngon đó." Hai mắt Tiêu Viêm híp lại. Đấu Thần? Cảnh giới trước đến nay chưa hề xuất hiện? Cảnh giới trên Đấu Tổ là Đấu Thần sao? "Tiền bối, tiền bối?" Mạc Vân hô liên tiếp ba tiếng mới làm cho Tiêu Viêm đứt mạch suy nghĩ. "À, ngươi tiếp tục nói." "Tiếp theo là về đấu khí và đấu kỹ." "Nói!" "Đấu khí cùng đấu kỹ trên Viễn Cổ đại lục chia làm các cấp: bất nhập lưu đấu khí (đấu kỹ) , nhất giai cho đến cửu giai. Trong đó thì tứ giai là thuộc Thiên giai, từ ngũ giai đến bát giai là thánh giai, còn cửu giai là thuộc về Thần giai trong truyền thuyết. Bất quá hiện tại không có ai có thể tu luyện Thần giai, mà ngay cả Bát giai cũng vô cùng ít." "Ừ, ngươi nói rất đúng!" "Cũng không biết đấu khí và đấu kỹ ở nơi này và Đấu Khí đại lục có gì khác. Bất quá đấu kỹ siêu việt Thiên giai đỉnh phong của ta ở nơi này không biết thuộc về cấp bậc nào. Về sau nếu có cơ hội nhất định phải thử nghiệm một chút." Tiêu Viêm âm thầm quyết định chủ ý. Mạc Vân nghe Tiêu Viêm nói hắn nói đúng, cả người cơ hồ như muốn ngả nhào. Những gì hắn vừa nói thì bất cứ ai trên Viễn Cổ đại lục, cho dù là một đứa con nít cũng biết. Hắn còn nói không đúng thì chẳng bằng đâm đầu vào khối đậu hủ chết đi cho rồi. Tuy là rất tức giận nhưng trên mặt Mạc Vân vẫn biểu lộ một nụ cười rất ấm áp. "Haha, không biết tiền bối còn có vấn đề gì hỏi nữa không? Vãn bối nếu biết sẽ trả lời, nhất định không dối gạt." "Ừm." Mạc Vân nhìn sắc trời một chút, lúc này đã gần giờ Dậu, mặt trời nơi đằng chân trời cũng dần buông xuống. Mạc Vân đánh phải hướng Tiêu Viêm hỏi: "Tiền bối, hiện tại trời đã không còn sớm, không bằng ngài đi cùng chúng ta đến trấn trên, chúng ta có thể vừa đi vừa nói chuyện." "Ừm, cũng tốt. Vậy làm phiền ngươi." "Không phiền, không phiền chút nào. Tiền bối, mời theo ta!" Ngay lập tức, Mạc Vân thi triển thân pháp lao đi về hướng xa. Tiêu Viêm theo sát bước hắn, biến mất tại chỗ. Ước chừng một canh giờ qua đi, Mạc Vân mới nhanh chóng phi thân thật nhanh. Theo như lời hắn nói thì Duyên Đãng trấn cách hiện tại hơn bày nhìn dặm. Dựa theo tốc độ hiện tại mà đoán thì tầm giờ Tuất bọn hắn còn chưa có về tới trấn. "Mạc Vân, ngươi di chuyển quá chậm, nếu tiếp tục như vậy thì đến khi trời tối chúng ta còn chưa tới được Duyên Đãng trấn. Không bằng ta mang ngươi đi một đoạn a, vừa có thể đến sớm lại còn có thể hỏi ngươi thêm một số vấn đề." Mạc Vân biết rõ tốc độ của mình, cũng không tiện lí giải. Nhanh nói một tiếng "Cảm ơn" rồi nhanh chóng để Tiêu Viêm mang chính mình bay đi. Nguồn: http://Trà Truyện Tiêu Viêm dùng đấu khí bao lấy Mạc Vân rồi nhanh chóng vụt mất. "Đúng rồi, Mạc Vân. Ngươi có biết ở nơi nào có Luyện dược sư đẳng cấp cao không?" Tiêu Viêm thuận miệng hỏi. "Luyện dược sư đẳng cấp cao? Tu vi đấu khí của tiền bối rất cao, nếu muốn dựa vào đan dược để tăng tu vi mà nói thì ít nhất cũng cần Cực phẩm linh đan. Những loại đan dược khác phẩm chất quá thấp thì căn bản không có tác dụng gì. Ngoặc nổi mấy tông phái ở phương viên mấy vạn dặm quanh đây đều không có Cực phẩm Luyện dược sư ." "Cực phẩm Luyện dược sư? À, Mạc Vân ngươi biết hệ thống cấp bậc của Luyện dược sư không?" "Không biết, dù sao ta cũng không phải là Luyện dược sư. Linh hồn lực lượng của ta không đủ nên không cách nào biết được. Ta chỉ biết là Luyện dược sư có đẳng cấp nào thôi."