Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 253: Kích thích sĩ khí

Trong khi mọi người hoang mang, Cơ Huyền trốn dưới tường thành trong lòng vui mừng. Linh hồn lực ba động qua xà nhân thần bí kia ngay lập tức nhận ra hơi thở này có chút hư nhược, giống y hệt tình trạng của Mỹ Đỗ Toa nữ vương, là phân thân mà thôi.

Vậy thì Cơ Huyền cũng không sợ hãi lắm, cho dù bản thể của xà tộc này có cao cường tới đâu thì phân thân cũng chỉ đem lại một khả năng mà thôi.

Nếu chỉ là phân thân thì vị Hổ Binh kia cùng toàn bộ người ở đây hợp lực lại cũng có thể chống đỡ không nhất thiết khiến cậu bại lộ thực lực và thân phận. Nhưng có điều rằng làm sao để bọn họ nhận ra đó là chỉ là phân thân. Ở đây người biết xà nhân thần bí kia là phân thân chỉ có Cơ Huyền, nghĩa là cậu sẽ phải là người nhắc nhở bọn họ.

Cắn răn một cái Cơ Huyền đành đứng dậy đảm nhận vai trò này.

- Mọi người đừng sợ hãi, xà nhân tộc này. Kẻ này chỉ là phân thân mà thôi, nếu toàn thành hợp lực lại thì có thể cùng nhau đối đầu, đem lực lượng phân thân này tiêu hao hết thì chúng ta sẽ thắng.

Tiếng nói của Cơ Huyền phá tan yên tĩnh, vang vọng trong không gian. Đám người của toàn thành lập tức đổ dồn ánh mắt tới Cơ Huyền, dưới áp lực của xà nhân cường giả thần bí họ không ngờ có người dám đứng dậy lên tiếng. Đặc biệt rằng cậu chỉ là đại Đấu Sư nho nhỏ, lực lượng nói khó nghe là tiểu tốt trong trận thú triều này.

Xà nhân thần bí kia nhìn thấy một Đại Đấu Sư nho nhỏ kia ánh mắt lóe lên kinh ngạc, cùng thích thú, nhưng không hề có ý định ngăn cản. Xà nhân này dường như muốn xem nhân loại nhỏ bé này tính làm gì.

- Với thực lực mạnh mẽ của xà nhân tộc này thì hắn cần gì kêu gọi thú triều trực tiếp giết vào Gian Minh thành một đường không phải là ổn rồi sao? Vậy mà còn phải huy động thú triều quy mô lớn, đến khi mọi việc dần ngã ngũ thì mới xuất hiện.

Cơ Huyền nhìn những người đang nghi hoặc ở đây giọng nói mang theo ẩn ý:

- Nếu phải là các vị thì có tốn công huy động quá nhiều lực lượng để tiêu diệt một thế lực mà các vị có thể tự mình tiêu diệt không? Trừ phi các vị muốn đánh tiêu hao với phía đối thủ khiến bọn chúng bị hao mòn đi sức.

Mọi người nghe cũng cảm thấy vô cùng hợp lí, nếu bọn họ có đủ thực lực thì không cần gì phải triệu tập nhân thủ cả, tự tay mình làm không phải rất sảng khoái ư. Mà thế giới ma thú còn khốc liệt hơn nhân loại, nếu bọn chúng muốn tấn công thì sẽ dùng thực lực của mình tiêu diệt kẻ thù rồi chiếm địa bàn.

Vậy mà kẻ trước mặt này chính là hoàng giả của Dạ Mạc cốc thì thực lực phải rất mạnh, với thực lực cỡ đó thì Gian Minh thành quả thực không ai là đối thủ của nó, nếu vậy thì cần gì tạo thú triều phiền phức. Trừ phi, xà nhân tộc thần bí này có điểm không tiện ra tay.

Để tăng cho sự thuyết phục của mình Cơ Huyền liền đen chuyện Mỹ Đỗ Toa nữ vương nói ra:

- Năm đó tại hạ từng đi qua Sa Mạc Tháp Nhĩ Qua, có cơ duyên gặp được trận đối kháng của Đan Vương Cổ Hà cùng thập đại cao thủ Gia Mã với Mỹ Đỗ Toa nữ vương. Trận chiến đó chỉ có thể dùng từ khủng bố để hình dung, cường giả Gia Mã tề tựu gần đủ thêm cả thế lực của Vân Lam tông là Đan Vương.

- Thập đại cường giả cùng Đan Vương đánh tới thành trì của Mỹ Đỗ Toa nữ vương, đem các thuộc hạ của Mỹ Đỗ Toa nữ vương đánh tới trọng thương hủy mất vài thành trì, chấn động tứ phương, xà nhân tộc cao thủ tử thương vô số, dù vậy nữ vương của bọn chúng cũng không xuất hiện. Thập đại cao thủ một mức bức ép đến khi đánh tới đại điện của nàng ta, mới bức được Mỹ Đỗ Toa mới hiện thân.

Ánh mắt Cơ Huyền có chút ngưỡng mộ, lại có sự sợ hãi, thêm cả hung danh của Mỹ Đỗ Toa ở phía đại lục này đúng là đủ để khiến nhiều người cũng tin tưởng. Và khoảng thời gian trước tin đồn rằng xà tộc bị cường giả Gia Mã tập kích, nữ vương xà tộc độ kiếp thất bại nên mọi người càng tin tưởng hơn.

- Điều khiến cho không ai ngờ rằng hóa ra Mỹ Đỗ Toa dùng một đạo phân thân mục đích muốn đánh lừa đám người kia, ai ngờ bên họ có một cường giả Đấu Hoàng nhìn thấy mục đích của Mỹ Đỗ Toa nên trực tiếp đánh với đạo phân thân đó cuối cùng đạo phân thân đó tiêu hao khá nhiều năng lượng nên bị đánh tan…. Cuối cùng vì điều đó khiến Mỹ Đỗ Toa tiến giai thất bại, xà nhân tộc cũng trở thành chó nhà tang bị nhân loại săn giết.

Trong lòng Cơ Huyền nghĩ thầm, nếu để Mỹ Đỗ Toa nghe được câu này thì bản thân cậu sẽ rất thảm.

Thực ra đại đa số lời nói của Cơ Huyền đều là nói dối, chỉ cần ở đây có ai từng chứng kiến trận đánh đó sẽ nhận ra được, chỉ là cậu sắp xếp lại sự việc, phóng đại lên những gì có thể phóng đại. Trong tình huống này thì khả năng phân biệt thật giả của mọi người cũng giảm xuống đáng kể, dễ tin tưởng lời Cơ Huyền hơn.

- Vì vậy ta nghi ngờ xà nhân tộc này là một đạo phân thân mà thôi, đó có lẽ là thiên phú của xà nhân tộc. Giống như Mỹ Đỗ Toa kia, kẻ ở đây cũng có thể tạo ra một phân thân.

Mọi người trên tường thành liền trầm mặc, trước mặt xà nhân cường giả này trong lòng họ tâm trạng lúc nãy giống như tro tàn, chấp nhận chờ cái chết. Nhưng bây giờ có người nói rằng họ có một đường sống, khiến họ lại nổi lên hi vọng, chỉ là nếu họ đoán sai thì sao. Vậy thì kết cuộc của mọi người chính là cái chết.

Cơ Huyền biết bọn họ động rung rồi, chỉ cần thêm một chút kích động nữa thì tất cả mọi người sẽ đồng lòng lại. Ngân cung trong tay vũ động, một lần bắn ra mấy mũi tên, nhưng còn chưa tiếp cận được thân thể xà nhân kia đã bị hóa thành tro bụi. Rồi cậu gầm lên:

- Nếu phỏng đoán của tôi có sai thì với chúng ta vẫn là con đường chết, các vị nghĩ tên ma thú kia sẽ nhân từ với chúng ta sao, thà rằng chọn cái chết oanh liệt một chút không thẹn với bản thân. Cùng lắm mười tám năm sau vẫn là một nam tử hán, đầu đội trời chân đạp đất.

- Hay cho câu mười tám năm sau vẫn là một nam tử hán, đầu đội trời chân đạp đất. Đến một thiếu niên Đại Đấu sư, còn có thiên phú cực cao còn không sợ chết thì đám lão già chúng ta sao có thể sợ hãi được. Chúng ta làm một trận tử chiến với đầu ma thú kia thôi.

Hàn thống lĩnh là tướng quân chinh chiến sa trường bao nhiêu năm, đối với hắn mà nói thất bại đầu hàng trước kẻ địch còng dáng sợ hơn là cái chết. Vừa nãy hắn bị khí tức của xà nhân tộc chia chấn nhiếp, bản năng muốn đầu hàng khiến bản thân vô cùng hổ thẹn. Nay với lời nói kia kích thích tâm của Hàn thống lĩnh khiến hắn thoát khỏi bản năng kia đứng dậy đối kháng với cường giả trên bầu trời.

- Đúng vậy, chúng ta cùng quyết tử với lũ ma thú đó. Cùng Hổ Binh đại nhân liều mạng với xà nhân tộc kia.

Tiếp sau đó chính là một loạt tiếng động vang lên theo, đám người vừa rồi tinh thần vô cùng kích động. Sự sợ hãi vừa rồi giống như không cánh mà bay, toàn bộ Gian Minh thàn bây giờ sĩ khí quồn quộn.

Hổ Binh nhìn sĩ khí của thành trí tăng cao, ánh mắt liếc tới Cơ Huyền có sự tán thưởng, những lời của cậu đã giúp cho sĩ khí của Gian Minh thành tăng cao lên. Nếu họ có thể sống xót sau trận chiến này, Hổ Binh sẽ nhất định thu người này dưới tay, tương lai thành tựu không hề tầm thường.

- Có chút thú vị. Bịa tới đặc sắc như vậy.

Xà nhân tộc thần bí kia từ cũng nhìn Cơ Huyền, ánh mắt lóe lên sự hứng thú, nàng ta không cho rằng Cơ Huyền chính là kẻ đã dùng hồn lực tra xét mình. Nàng chỉ cho rằng cậu bịa truyện nhằm kích thích sĩ khí của đám nhân loại này, chỉ là vừa vặn trùng hợp mà thôi.

Nàng ta không có chút lo lắng nào, kiến hôi nhiều thêm nữa vấn là kiến hôi, trong mắt nàng đám nhân loại kia một chút cũng không có sự uy hiếp gì cả. Khóe miệng nhếch khẽ cười nhạo, nàng ta phất nhẹ cánh tay đấu khí hùng hồn từ bàn tay đó bắn ra ngưng tụ thành bốn đại đầu xà khổng lồ, nàng ta nói:

- Vậy thì các ngươi cứ thử xem.

Nói xong đầu cự xà này đã hơi vung vẩy, toàn thân rắn khổng lồ lướt tới tường thành, ba con cự và khác cũng hơi xoay mình, hình thành thế bao vây xung quanh vị trí khác, nơi mà toàn bộ người trên tường thành đang đứng.

Mỗi con cự xà khí tức của nó điều tương đương với mỗi Đấu Vương, tức là bốn Đấu Vương ma thú đang tấn công nhân loại, nếu không có cường giả đồng cấp ngăn cản thì bọn họ sẽ chết chắc.

- Ba vị gia chủ mau ngăn cản mấy đầu cự xà kia, còn xà nhân tộc kia cứ để ta lo.

Hổ Binh nhắn tới ba vị gia chủ, nói xong đấu khí chi dực xuất hiện sau lưng hắn, không gian chấn động. Hổ Binh lao tới phía xà nhân kia với tốc độ cực kì nhanh. Trong chốc lát trong không gian trên kia truyền lại từng đợt xung động, đem mây trên bầu trời càn quét không còn một chút nào.

- Ba đầu cự xà kia để chúng ta lo, các ngươi hãy cố gắng chống đỡ với đầu cuối cùng. Chúng ta sẽ cố gắng tới giúp các ngươi nhanh nhất có thể.

Ba vị gia chủ thân mang trọng thương vẫn tiến tới ngăn cản ba trong bốn đầu cự xà, với sức bọn họ bây giờ muốn thắng được ba cự xà bằng đấu khí này còn vô cùng khó khăn. Đành để cho đám Hàn thống lĩnh tự lo phần cuối cùng vậy.

- Chúng ta mua liên thủ cùng nhau đồng loạt đánh ra công kích hướng tới đầu cự xà kia, rồi mau chóng tán, đồng tâm hiệp lực với nhau. Nên nhớ đây chỉ là thứ được ngưng tụ ra bằng đấu khí của xà nhân tộc kia mà thôi, chúng ta càng kéo dài thời gian chúng ta còn có lợi…..

Hàn thống lĩnh vừa nói xong, một cái đuôi khổng lồ lập tức đánh tới, lập tức đám người trên tường thành bùng nổ đấu khí nhảy ra khỏi phạm vi của đuôi rắn tập kích, vẫn có vài người xấu số không tránh khỏi bị đuôi rắng đập nát.

Cơ Huyền phản ứng nhanh nhất lập tức nhảy ra một hướng, đấu khí ngưng tụ trong tay thành cây tiễn đen rồi bắn tới đầu cự xà kia. Tiễn đấu khí tan vỡ, trút xuống vô cùng dày đặc, nhưng đều vô dụng với cự xà. Thêm vào đó chính là khiến cự xà đấu khí này để ý tới cậu.

Cự xà bằng đấu khí tuy không có linh trí, nhưng xà nhân trên trời cao vẫn đang điều khiển nó dù xà nhân kia đối đầu với Hổ Binh. Chỉ là điều khiển bốn đầu cự xà này và đối đầu cùng Hổ Binh đối với một phân thân cũng khá khó khăn. Nên đối với đấu khí công kích cự xà, theo bản năng cự xà sẽ nhận biết được kẻ công kích và triển khai tấn công.

Đám tiễn thủ giống nhận được tín hiệu, đem đấu khí quán vào tiễn loạn tiễn bắn tới cự xà, không thể làm bị thương nó, nhưng đủ để câu giờ.

Đầu cự xà rối loạn, Hàn thống lính nhân cơ hội tốc độ cực nhanh áp sát tới, đại đao cuồng khí bổ mạnh xuống một đường mãnh liệt. Đây chính là đấu khí đem đầu của Ngân Linh Ưng thủ lĩnh kia chém gần như đứt gãy.

Đao khí bạo loạn trong nháy mắt lan đến đầu rắn khổng lồ kia. Cự xà này bằng đấu khí nên không thể thi triển giáp đấu khí được, đao khí bổ xuống đem lân phiến trên đầu cự xà đánh tới nứt ra. Ngay lập tức đuôi rắn khổng lồ nhanh chóng vung ra.

Đuôi rắn hung bạo đâm tới, Hàn thống lĩnh cảm thấy nếu mình không tránh né thì chắc chắn sẽ bị nó đâm thủng người. Hắn đem thanh đại đao quơ mạnh xuống mặt đất trước mặt, tạo một lực đẩy lớn, thẩn thể thuận thế lùi lại.

- Tốc độ quá nhanh.

Hàn thống lĩnh linh hoạt tránh né nhưng tốc độ của đuôi rắn quá nhanh khiến hắn ta không kịp tiếp tục tránh né. Hàn thống lĩnh cắn chặt răng, không tiếp tục né tránh mà muốn liều mạng cùng đuôi rắn khổng lồ kia.

Lúc này mấy bóng người chợt lao đến phía đuôi rắn khổng lồ kia, đấu khí ngưng tụ tạo thành những tấm khiên vững chắc bảo hộ Hàn thống lĩnh. Còn hai kẻ nhân lúc Hàn thống lĩnh phân tâm dùng tốc độ nhanh nhất đem hắn đẩy đi.

Hàn thống lĩnh nhìn những kẻ này thoáng giật mình rồi gào to:

- Các ngươi không thể đối đầu với nó đâu, lập tức trành ra mau.

Những người này trên mình đều ra khôi giáp đồng nhất, xem ra chính là những người lính thuộc dưới chướng của Hàn thống lĩnh, bọn họ dùng chính thân thể của mình nghênh đón đuôi rắn khổng lồ kia để bảo hộ thống lĩnh của mình.

Không ngoài dự đoán, khải giáp đấu khí của những người này trước mặt đòn công kích kia thì chỉ giống như tờ giấy mỏng đơn giản bị chọc rách, sau đó toàn thân bị đập nát, trước khi chết họ vẫn cố hết sức để làm chậm lại cái đuôi.

Một hai vị phó thống lĩnh căn khoảng khắc đó, bùng nổ đấu khí hệ lôi, trong nháy mắt ngưng tụ thành chiếc đầu lôi long tinh xảo trong lòng bản tay, lôi quang lan tràn. Một chưởng của hai người này đánh ra, không biết bao nhiêu đạo lôi điện bạo loạn trong nháy mắt lan đến đuôi rắn khổng lồ kia. Dù là ngũ giai ma thú cũng ăn thiệt thòi trước đòn tấn công này huống chi là một con rắn được ngưng tụ từ đấu khí.

- Hàn thống lĩnh hiện giờ chúng ta chỉ còn cách đua tiêu hao của con cự xà bằng đấu khí này thôi. Tại hạ biết ngài tức giận, phẫn nộ nhưng nếu bây giờ ngài mất đi lí trí thì sự hi sinh của thuộc hạ ngài là vô nghĩa. Chúng ta chính là hàng phòng tuyến cuối cùng, chúng ta thất thủ thì người dân trong thành tính sao đây.

Cơ Huyền thân hình vẫn liên tục di động, liên tục ngưng tụ ra hắc tiến tấn công cự xà làm nó mất tập chung, các tiễn thủ khác cũng vậy, rất nhiều người thực lực yếu hơn liền lực chọn con đường biến bản thân thành khiên thịt để bảo vệ những người có ích trên chiến trường này hơn.

Hàn thống lĩnh trong lòng phẫn lắm nhưng không thể làm gì được, đây là lựa chọn cuối cùng của bọn họ rồi, cố gắng câu giờ chờ một trong ba vị gia chủ trở lại. Hoặc tiêu hao hết sức lực của đầu đại xà bằng đấu khí kia.

May mắn là con rắn này không có tư duy, hành động của nó dựa trên các đòn tấn công của mọi người nên cái trò này mới có tác dụng. Chỉ là liên tục dùng đấu kĩ cao cấp của các Đấu Linh hao mòn đi tấm năng lượng của đại xà cũng khiến bên nhân loại rơi vào khó khăn không ít. Có vài vị Đấu Linh tiêu hao quá sức không kịp tránh né nên đã tử vong.

- Chết tiết, mấy tên Đấu Vương kia làm cái trò gì không biết, xử lí một con ma thú bằng đấu khí cũng không xong.

Cơ Huyền liên tục di chuyển trên chiến trường, trong lòng thầm mắng. Con cự xà bây giờ nhìn trở nên mờ nhạt hơn lúc nó xuất hiện đầu tiên nhưng so với nhân loại vẫn mạnh hơn nhiều lần. Nếu tiếp tục như vậy thì phía nhân loại sẽ thua trước mất.

Thêm cả Cơ Huyền còn phải liên tục phân tâm áp chế thực của mình tránh tạo ra kẽ hở khiến những kẻ mạnh mẽ kia cảm nhận được, lần dùng linh hồn lực đã rất mạo hiểm rồi, cậu không thể tăng thêm nghi ngờ.

Nếu Cơ Huyền thi triển toàn bộ những gì cậu đã giấu, có lẽ trận chiến này đã đến hồi kết. Chỉ là cậu không hề làm vậy, người chết ngày càng nhiều còn Cơ Huyền chỉ dùng thực lực Đại Đấu sư cầm cây cung bắn liên tục thu hút sự chú ý của đầu cự xà như kế hoạch mà thôi.

Từ góc độ nào đó có thể nói cậu là một kẻ ích kỉ, thà để rằng người ta hi sinh cũng không nguyện ý dùng sức mạnh để bản thân mình bị bại lộ. Nhưng ở trong trận chiến này Cơ Huyền dùng cái thực lực Đại Đấu sư này giúp ích rất nhiều cho chiến trường này. Quả là mâu thuẫn, một mặt lạnh lùng, một mặt lại nhiệt huyết, khiến người khác không thể hiểu nổi.