Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 10: 10 Liệp Thiền


Từ gốc cây đi ra, có thể thấy được một đầu dài gần 100 mét hơn ve sầu đang dao dộng cánh của nó để tạo tiếng động thông báo đồng tộc của nó.
Nó cả thân đen nhám, ánh mắt màu đỏ hồng ngọc với điểm trắng ở giữa, miệng nhiều răng hoạt động như lưỡi dao có thể thôn phệ tất cả sinh linh.

Tám chân đầy gai góc hữu lực đỡ trên vành của gốc cây trong khi hai cái màu đỏ cánh đập với tốc độ nhanh để tạo ra tiếng kêu đặc trưng.

Hai cánh dưới ánh nắng có màu đỏ tươi, các gân cánh làm thành mặt người khiến cho đầu này 10 vạn năm Huyễn Huyết Dạ Thiền như đến từ địa ngục ác thần.
“Đây là 10 vạn năm Huyễn Huyết Dạ Thiền sao? Nhìn khí thế rất là kinh khủng a.” Mã Tiểu Đào nhìn xem trước mặt Hồn Thú, có thể nói là bá đạo cùng cuồng vọng.
“Ân, sức chiến đấu có thể tương đương với 95 cấp Siêu Cấp Đấu La, nó cũng là có bản lĩnh này.” Trầm mặc Quỷ Đấu La cũng là nói, dù sao tên trước mặt lúc yếu ớt lại có thể đáng ngang tay với hắn, là một đối thủ đáng gờm.
“Nửa nén nhang nửa là chúng ta có thể bắt đầu.

Nhớ rõ là điểm yếu của nó là phía sau lưng nơi giao nhau của hai cánh, một hồi cứ theo kế hoạch mà thành.”
“Biết, lão sư/ Giáo Hoàng miện hạ.” Đám người nói.

Nửa nén nhang sau.
Sau khi cả đàn ve bay đi.
“Bắt đầu”.

Thiên Tầm Tật tiếng nói vang lên.
“Hảo”.

Đám người đáp lại, đồng thời mở ra Hồn Hoàn.
“Đệ thất Hồn Kỹ, Thiên Sứ Chân Thân!”
“Đệ thất Hồn Kỹ, Phượng Hoàng Chân Thân!”
“Đệ thất Hồn Kỹ, Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc Chân Thân!”
“Đệ thất Hồn Kỹ, Quỷ Mị Chân Thân!”
Hoa lệ Vũ Hồn cùng Hồn Hoàn lần lượt xuất hiện trên không trung, thu hút sự chú ý của Huyễn Huyết Dạ Thiền.
“Nhân loại…các ngươi sao dám làm phiền bản Thiền lúc nghỉ ngơi.”
Phía sau một giọng nữ trầm đục, một cái ve sầu thân ảnh xuất hiện cực nhanh ngay trước mặt Vũ Hồn Điện đám người.

“Quỷ Mị, Nguyệt Quan.” Thiên Tầm Tật hô lớn.
Cúc Quỷ Đấu La cũng không nhiều lời, lưng dựa vào nhau trên không trung, đồng âm nói.
“Vũ Hồn dung hợp kỹ: Lưỡng Cực Tĩnh Chỉ Lĩnh Vực!”
18 cái Hồn Hoàn hoà hợp với nhau, hai thân ảnh ở giữa xuất hiện một cái như sương mù lĩnh vực, mở rộng bao khoả toàn bộ thân ảnh của Huyễn Huyết Dạ Thiền.
“Tê…..” Một tiếng phượng hót vang vọng vân tiêu.
“Đệ nhị Hồn Kỹ, Dục Hoả Phượng Hoàng.”
“Đệ nhất Hồn Kỹ, Phượng Hoàng Hoả Tuyến.”
Đừng nhìn Mã Tiểu Đào chỉ phóng ra là đệ nhất Hồn Kỹ, nhưng 96 cấp Phong Hào Đấu La tu vi này thêm cả tăng phúc đệ nhị Hồn Kỹ, Vũ Hồn Chân Thân cùng Cực Hạn Chi Hoả.
Đừng nói là đầu này 95 cấp ve sầu, liền 99 cấp Thiên Đạo Lưu hay Kim Ngạc đều phải ăn quả đắng nếu không nghiêm túc.
Huyễn Huyết Dạ Thiền bị Lưỡng Cực Tĩnh Chỉ Lĩnh Vực khiến cho nó bị bất động, không thế nào tránh né.
Mắt thấy hoả tuyến sắp rơi vào vị trí của vết thương, ve sầu thân ảnh kịch liệt dẫy dụa, ánh mắt nổi lên hồng mang, màu đen u quang cũng trải dài thân thể mà bốc lên
“Nhân loại, các ngươi dưới địa ngục không an lành!” Tiếng nữ nhân la hét, khiến nơi đây như nhân gian luyện ngục.
“Xèo…xèo…xèo.”
“Aaaaa” Tiếng vết thương cháy khét cùng tiếng thét vang vọng trong biển lửa.
“Đông nhi.”
“Hảo.”
“Đệ lục Hồn Kỹ, Thiên Sứ Chúc Phúc.”
“Đệ tam Hồn kỹ, Thiên Sứ Thánh Kiếm.”
“Đệ bát Hồn kỹ, Thiên Sứ Tài Quyết!”
“Đệ ngũ Hồn Kỹ, Tử Vong Độc Chu Nhận!”
Sau Thiên Tầm Tật loạt chúc phúc Hồn Kỹ thì Bỉ Bỉ Đông dùng độc nhện từ Vũ Hồn của nàng lên Thiên Sứ Thánh Kiếm của Thiên Tầm Tật.
Sau đó Thiên Tầm Tật phía sau hắn Thiên Sứ hư ảnh tay cầm kiếm trảm về phía của Huyễn Huyết Dạ Thiền.
“Aaaaaa… loài người, ta hận các ngươi!” Sau tiếng nói đầy hận thù thì cơ thể dẫy dụa của ve sầu dừng lại, giống như chết đi.
Sau đó là một cái màu đỏ 10 vạn năm Hồn Hoàn trôi lơ lửng ở phía trên xác của nó.
Mã Tiểu Đào thu hổi ngọn lửa.
Đám người đều “hiểu ý” mà cười, vở kịch này còn chưa khép màn đâu.

“Vút…” Một bóng đen bay từ trong cơ thể của Huyễn Huyết Dạ Thiền bay ra ngoài.

“Đệ nhị Hồn Kỹ, Quỷ Môn Quan!”
“Đệ bát Hồn kỹ, Quỷ Mị Võng Lược!”
Xung quanh Quỷ Mị bán kính 40m, hàng chục cái quỷ môn màu đỏ trừ dưới đất trồi lên, các cọng dây xích đen tuyền trên quỷ môn quấn quanh xác ve sầu cùng đoạn kia hư ảnh.
Sau đó bên trong cơ thể của Quỷ Mị, cả trăm cái đầu lâu bao phủ bởi khói đen xông ra ngoài, đuổi theo đạo bóng đen kia.
Bóng đen kia cũng gia tăng tốc độ cố gắng tránh đi các dây xích đen cùng quỷ lâu, nhưng bọn chúng như âm hồn bất tán, bám mãi không bỏ.
Thế nhưng thân ảnh tốc độ nhanh cũng khiến cho Hồn Kỹ của Quỷ Mị không cho hắn bắt lấy được.
Điều này khiến thân ảnh không khỏi đắc ý, đây chính là thiên phú kỹ năng “Dạ Thiền Thoát Xác”.
Huyễn Huyết Dạ Thiền biết kể từ lúc đám người thả ra tu vi, nàng biết nàng đánh không được những người này.
Đầu tiên là vô năng cuồng nộ để khiến đối thủ mất cảnh giác.
Sau đó là giả một cái chết bi thương cùng phẫn nộ, cuối cùng nhân lúc đối thủ buông lỏng mà trốn đi.
Đó là lý do tại sao Huyễn Huyết Dạ Thiền loại này Hồn Thú lại bá đạo như vậy, giả chết xong giết con mồi lúc mất cảnh giác, nếu đối thủ quá mạnh thì giả chết rồi sau đó chạy trốn.
Nhưng nàng cũng tiếc hận cái gốc cây kia, nơi đó Mộc thuộc tính tràn đầy, có thể gia tốc tốc độ hổi phục của nàng.
“1,2 và 3” Khi Huyễn Huyết Ma Thiền đang suy nghĩ về cuộc sống sau này của mình, thì Bỉ Bỉ Đông bắt đầu đếm.
“Phốc…” Huyễn Huyết Dạ Thiền phun ra một ngụm máu xanh.
“Trúng độc.” Đây là Huyền Huyễn Ma Thiền ý nghĩ cuối cùng, sau đó thật sự ngất đi.
“Chậc, chậc, Tử Dực Chu Vương cùng Tử Vong Chu Hoàng hỗn hợp độc, dù là Phong Hào Đấu La cấp bậc cũng không nhận ra được”.

Thiên Tầm Tật khen ngợi nói.
Đây cũng là tính toán trước, dù sao “Dạ Thiền thoát xác” cái này kỹ năng, bọn hắn cũng là thử suy nghĩ cách phá giải, sau cùng độc của Bỉ Bỉ Đông là nhân tuyển tốt nhất để ảnh hưởng bản thể của Huyễn Huyết Dạ Thiền.
Còn Quỷ Mị Hồn Kỹ như dầu cù là, giảm đi cảnh giác của Huyễn Huyết Dạ Thiền, đồng thời gia tăng tốc độ của thẩm thấu của độc tố.
Quỷ Mị mấy cái quỷ lâu đem thân ảnh về lại cho Bỉ Bỉ Đông trước mặt rồi biến mất.
Nguyệt Quan cũng biến mất theo.
Bọn hắn dù sao cũng phải giải quyết tộc đàn còn lại của Huyễn Huyết Dạ Thiền, tránh làm phiền Thánh Nữ hấp thu Hồn Hoàn.
“Đông nhi, làm đi thôi.” 
“Ân, lão sư.” Bỉ Bỉ Đông nhìn chỉ còn dài 4m Huyễn Huyết Dạ Thiền, một cái nhện mâu đâm.
10 vạn năm Hồn Hoàn giả do Tinh Thần Lực tạo thành vỡ vụn, 10 vạn năm Hồn Hoàn thật xuất hiện.


10 vạn năm Hồn Hoàn từ Tinh Thần – Hắc Ám song thuộc tính Hồn Thú, Huyễn Huyết Dạ Thiền.
Bỉ Bỉ Đông nhìn cái trước mắt màu đỏ 10 vạn năm Hồn Hoàn, vẫn có chút mất bình tĩnh.
Mặc dù mấy năm nay, nàng được phục dụng nhiều loại luyện thể đan dược cũng như chú tâm trui rèn cơ thể.
Nàng tuy không giống long loại Vũ Hồn của Long Tiêu Dao hay bản thể Vũ Hồn của Độc Bất Tử, Vũ Hồn của nàng không tăng cường quá nhiều sức mạnh cho nhục thể.
Nhưng cả Thiên Đạo Lưu cùng Kim Ngạc đều nói rằng nhục thân của nàng đã tương đương với 90 cấp Phong Hào Đấu La, chứa đựng năng lượng cuồng bạo từ 10 vạn năm Hồn Hoàn vẫn là dư xài.
Thế nhưng linh hồn chấn động từ 10 vạn năm Hồn Hoàn cũng khiến phần này thanh công xuống còn 7 thành, thê vào đó Huyễn Huyết Dạ Thiền còn nắm giữ lượng lớn Tinh Thần Lực không kém với Ngân Anh Thú, nên lại tiếp tục giảm xuống thành 6 phần.
“Cố lên!” Bỉ Bỉ Đông trong lòng thầm cổ vũ cho chính mình.
“Đông nhi, ngươi đợi đã!” Mã Tiểu Đào đột nhiên nói làm Bỉ Bỉ Đông cùng Thiên Tầm Tật sững sờ.
Chỉ thấy trong tay nàng là một cái màu đỏ hồng bảo thạch Hồn Cốt.
“Đây là 10 vạn năm Hồn Cốt, còn lại là trân quý xương đầu Hồn Cốt.” Thiên Tầm Tật bất ngờ nói.
Trong 6 bộ vị Hồn Cốt trên cơ thể, sau Ngoại Phụ Hồn Cốt, không thể nghi ngờ xương đầu cùng thân thể Hồn Cốt là đáng quý nhất. 
Bởi chân tay Hồn Cốt có thể thay thế (dưới điều kiện cho phép), còn hai khối Hồn Cốt còn lại tuy gia tăng lực lượng lớn nhất nhưng lại không thể thay thế.
“Giáo Hoàng bệ hạ, nếu chúng ta để Đông nhi Thánh Nữ hấp thu khối này xương đầu Hồn Cốt trước tiên, sau đó lại hấp thu Hồn Hoàn thì tỷ lệ thành công sẽ lên được vô hạn 10 thành.” Mã Tiểu Đào cũng chia sẽ ý nghĩ của mình.
Dù sao cực phẩm Tinh Thần - Hắc Ám song hệ 10 vạn năm xương đầu Hồn Cốt, nàng không tin Bỉ Bỉ Đông Tinh Thần Lực không mạnh hơn bây giờ nhiều lần.
“Thế nhưng Đào tỷ a, Hồn Hoàn cũng chỉ có thể kéo dài được một canh giờ thôi, làm sao mà kịp a?” Bỉ Bỉ Đông tuy rất vui mừng khi đánh rơi được xương đầu Hồn Cốt, nhưng cái này 10 vạn năm Hồn Hoàn làm sao bây giờ.
“Đông nhi, ngươi cứ cho lão sư hấp thụ cái này Hồn Cốt, ta sẽ dùng ta Vũ Hồn thuộc tính Hồn Lực để gia tốc tốc độ hấp thu Hồn Cốt, đảm bảo ngươi cái này Hồn Hoàn sẽ không biến mất trước khi ngươi tỉnh.” Thiên Tầm Tật lúc này nói.
Dù sao Lục Dực Thiên Sứ Vũ Hồn thuộc tính cũng đúng là khắc chế được Hắc Ám thuộc tính khối này Hồn Cốt.
Hắn cũng không muốn mạo hiểm tính mạng của Bỉ Bỉ Đông vào việc hấp thu Hồn Hoàn.
“Được, lão sư.

Ta tin tưởng ngươi!” Bỉ Bỉ Đông cũng không nhiều lời, nàng tin tưởng lão sư nàng nói được làm được.
Nàng nhận lấy khối Hồn Cốt từ tay của Mã Tiểu Đào, bắt đầu ngồi xuống luyện hoá.
Trong lúc nàng luyện hoá thì Thiên Tầm Tật sử dụng Hồn Lực cùng Tinh Thần Lực của mình rót vào khối Hồn Cốt. 
Dùng sức mạnh dồi dào của bản thân để luyện hoá lực lượng hoang dại của khối Hồn Cốt này thành lực lượng tinh thuần cùng dễ chịu nhất, sau đó lại truyền lại cho Bỉ Bỉ Đông hấp thụ.
Việc này cần rất nhiều sự tỉ mỉ và chăm chú, bởi nếu Thiên Tầm Tật không may dẫn đạo sức mạnh sai hướng, thì Tinh Thần Chi Hải của Bỉ Bỉ Đông sẽ bị tổn thương, si ngốc cả một đời.
Mã Tiểu Đào thì một bên toả ra khí tràng của Siêu Cấp Đấu La, túc trực canh giữ kế bên hai sư đồ.

Sau nửa canh giờ,
“Cuối cùng cũng luyện hoá! Cảm ơn lão sư trợ giúp!” Bỉ Bỉ Đông sau khi hấp thụ xong liền hớn hở vui mừng nói.
“Không khách khí, mau chóng hấp thu Hồn Hoàn.” Mệt mỏi Thiên Tầm Tật cũng không quên chuyện chính.
“Là, lão sư!” Bỉ Bỉ Đông mau đi tới phía trước xác của Huyễn Huyết Dạ Thiền bắt đầu hấp thu Hồn Hoàn.
“Lại phiền phức Hoả Phượng Đấu La một khoảng thời gian!” Thiên Tầm Tật nói với Mã Tiểu Đào.
“Không có việc gì.” Mã Tiểu Đào cũng nhẹ nhàng đáp lại, nàng biết vị này Giáo Hoàng cần minh tưởng phục sức.

“Cơ mà sao Cúc Quỷ Đấu La vẫn chưa trở về vậy nhỉ?” Mã Tiểu Đào tự hỏi.
… 
Ám Ma Sâm Lâm vòng bên ngoài.
“Chúng ta vậy mà không nghĩ đến Thất Bảo Lưu Ly Tông thế mà cũng hứng thú với 10 vạn năm Hồn Thú đâu?” Cúc Đấu La nói.
Cúc Quỷ hai vị Đấu La nhìn trước mắt bị trói lại ba vị Hồn Thánh.
Ba tên này thuộc về Thất Bảo Lưu Ly Tông, bị hai bọn hắn bắt được trong khi dọn dẹp tộc đàn của Huyễn Huyết Dạ Thiền.
Quỷ Đấu La nhìn như thằng ngốc Cúc Đấu La, 10 vạn năm Hồn Hoàn cùng Hồn Cốt ai mà hứng thú.
“Chỉ là bọn hắn làm sao biết 10 vạn năm Hồn Thú tin tức đâu?” Quỷ Đấu La hỏi một câu hỏi chí mạng.
Từ đầu chỉ có nhân viên của Vũ Hồn Điện thấy, sau đó báo lên Giáo Hoàng Điện.
Nên tất cả những người biết chuyện đều là cao tầng của Vũ Hồn Điện, làm sao có khả năng đem tin tức nói ra được.
“Nội gián!” Cả hai người đều nghĩ đến một trường hợp.
“Ngươi nghĩ đó là ai?” Cúc Đấu La nói với lão Quỷ kế bên.
“Không phải hỏi bọn hắn là sẽ biết sao?” Quỷ Đấu La vô tình đáp.
“Ngươi nghĩ là Ninh Phong Trí đầu bị úng nước sao? Làm sao lại nói chuyện đó cho bọn hắn?” Cúc Đấu La phản bác.
“Cứ thử chính là.” Quỷ Đấu La hôm nay được nhiều lời.
“Được chưa?” Cúc Đấu La cũng là thoả hiệp, triệu hồi ra Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc.
“Đệ nhất Hồn Kỹ, Vạn Đoá Hoa Khai!”
Thấy bên trên hoa cúc, sắc bén cánh hoa trở nên mềm oặt, tách ra khỏi chủ thể, chui vào cơ thể của ba tên Hồn Thánh.
“Đừng chơi chết bọn hắn.” Quỷ Đấu La nói.
“Ta biết rồi!” Cúc Đấu La khó hiểu a, sao hôm nay lão Quỷ nói nhiều như vậy.
“Đoàng…Đoàng…Đoàng…” Ba tiếng nổ vang lên, chân trái của cả ba tên Hồn Thánh đều bị nổ đứt.
“Aaaaaa…” Sau đó là một đoạn kêu la đau đớn, hù chạy các tiểu Hồn Thú xung quanh.
Tiếp đó là màn tra khảo khủng khiếp đến từ Quỷ Đấu La.
“Đệ tam Hồn Kỹ, Quỷ Nhiếp Nhân Hồn!” 
Các quỷ hồn từ trên Quỷ Mị xuất hiện, quấn quanh cơ thể Hồn Thánh, lôi kéo bọn hắn vào vô hạn linh hồn đau đớn.
“Các ngươi không được qua đây…”
“Tha…tha thứ cho phụ mẫu ta… Các ngươi muốn gì cũng… Khôngggg…phụ thân…mẫu…”
“Nhi tử ta…các đại nhân…để chúng ta đi…buông tha cho ta thê tử…”
Ba tên Hồn Thánh giờ sắc mặt trắng hếu, mắt đỏ như nứt ra, la hét vô vọng trong ảo cảnh.
Giải trừ Hồn kỹ, Quỷ Đấu La mới trầm trọng nói.
“Bây giờ ta muốn hỏi các ngươi một vài vấn đề, nên thành thật trả lời.”