Đào Mềm

Chương 9

Ngủ trưa hơn một giờ, Hàn Mạc bị đồng hồ báo thức đánh thức.

Người trong lồng ngực vừa mềm vừa ấm áp, Hàn Mạc không muốn rời giường, hắn nhẹ giọng hỏi: "Ngủ rồi sao?"

Nguyễn Đào mở mắt lại nhắm mắt, lừa hắn: "Vâng."

Tỉnh lại đã lập tức chơi lưu manh, cũng không thèm nhìn coi hai cái vú đã bị hắn chà đạp thành cái dạng đáng thương gì, còn dốc hết sức mà xoa, còn dùng sức véo trêu chọc, làm Nguyễn Đào không có chỗ trốn, nằm trong lòng hắn khẽ thầm thì: "Muốn có thì tự mình đi uống thuốc kích sữa đi..."1

Cậu lại tưởng tượng ra hình ảnh kia, kim chủ mặc tây trang giày da, đẹp trai phong độ, vừa cởi quần áo đã lập tức lộ ra hai luồng thịt vú nũng nịu treo trước ngực.

Nguyễn Đào cắn đầu lưỡi, không dám cười ra tiếng, cười xong lại tự mình phủ nhận, cơ ngực này của kim chủ đã đủ dùng rồi, vẫn là đừng nên kích sữa thì hơn.

"Tôi muốn đến công ty." Hàn Mạc xoay người đè Nguyễn Đào xuống, nụ hôn không báo trước lập tức ập đến: "Buổi chiều muốn làm gì?"

Làm gì? Chỉ cần nằm trong chăn hồi tưởng lại dư vị tối qua và sáng hôm nay là đủ rồi.

Nguyễn Đào vô cùng say mê sự ôn nhu như vậy, trong lúc nhất thời cái mũi không biết cố gắng trở nên chua xót, cậu lẩm bẩm nói: "Giặt khăn trải giường, còn muốn... ngủ tiếp một lát nữa..."

Hàn Mạc vừa xoa xoa cậu, vừa hôn môi cậu, hưởng dụng đến lúc đã tạm thời thỏa mãn mới xoay người rời giường.

Nguyễn Đào ôm chăn nằm trên gối đầu, cánh môi trơn bóng sưng to, trong lòng cậu như có nai con đang nhảy loạn, có loại ảo giác mình không phải là món đồ chơi, mà chỉ là một người bình thường được người yêu cưng chiều.

Những đồ chơi khác cũng có được đãi ngộ như vậy sao?

Nguyễn Đào trừng mắt ngơ ngẩn nhìn trần nhà, khóe mắt liếc thấy kim chủ đang ra khỏi phòng về sinh, cậu vội vàng hồi hồn ngồi dậy: "Đang mưa, ngài lái xe chậm một chút nhé."

"Ừ." Hàn Mạc mặc đồ vào, lại lấy một tấm thẻ từ trong bóp ra đưa cho Nguyễn Đào: "Ngủ dậy thì ra ngoài đi dạo một chút, mua một cái điện thoại mà dùng, lại mua thêm – em không có quần áo mặc đúng không?"

Nguyễn Đào mím môi, tự mình nhớ lại một chút, lúc trước là ai vuốt mông em, trêu chọc đến nỗi ngay cả quần lót em cũng chưa kịp mặc chứ?

Hai người không nói một lời nhìn nhau.

Hàn Mạc thò qua, phủ thêm áo tắm cho cậu: "Đừng ngủ, đi cùng với tôi đi."

Sau khi ngủ trưa một hồi, cơn mưa đã nhỏ hơn một ít.

Nguyễn Đào lại lần nữa lên xe của kim chủ, tối hôm qua cậu phải nằm trong cốp xe phía sau, bây giờ lại ngồi trên ghế phụ.2

Nhà cửa không ngừng lùi về sau, người đi đường vội vội vàng vàng, Nguyễn Đào hận không thể dán sát vào cửa sổ xe thưởng thức phong cảnh đã lâu không thấy này.

Tuổi của cậu mới chỉ 23, nhưng trong đám đồ chơi vẫn là rất già, không trách cậu lại bị cải tạo thành vú em không ai muốn, gần đây không phải ai cũng thích thân thể như vậy, huống chi lại không đủ ngây ngô mềm mại.1

YOU"LL ALSO LIKE

[ĐM - EDIT] ĐẠI MINH TINH (Song tính; H cao) by dammylachanlicuatoi

[ĐM - EDIT] ĐẠI MINH TINH (Song tính; H cao)

501K

10.3K

Tên truyện: Đại Minh Tinh Tác giả: Hoa Mãn Trọng Lâu Thể loại: Giới giải trí, song tính, sản nhũ, sinh tử, bao dưỡng, H văn Edit: Voi Còi Beta: WXBZ Nguồn: kamui_cha...

MỘNG DỤC HỆ LIỆT] BÁCH HỒI ÁI by MacTu6804

MỘNG DỤC HỆ LIỆT] BÁCH HỒI ÁI

27.5K

649

Thể loại: Đam Mỹ, hiện đại, siêu H (21+, cấm trẻ nhỏ) Lúc trước Nhiên Thuần Hạo luôn luôn nghĩ rằng thật sự mình là trai thẳng Điều đó là chuyện hiển nhiên cậu biết cậu...

[Edit]  Nam Hoan Nam Ái ( Cao H) by anhtuyenmy

[Edit] Nam Hoan Nam Ái ( Cao H)

95.7K

1.9K

Tác giả: Quyển Quyển Thể loại: hiện đại, 1v1, cao H (69.96% là thịt...), song tính sinh tử. ( mỗi người một sở thích nên đừng kì thị nhau nhé) Bản Raw & QT: Hoàn ( 30 c...

[EDIT/HOÀN] ĐỪNG KHÓC NỮA, LÀM VỢ CỦA ANH ĐI by cao_duyen123

[EDIT/HOÀN] ĐỪNG KHÓC NỮA, LÀM VỢ CỦA ANH ĐI

196K

14.1K

Tên gốc: Đừng khóc, làm ta tức phụ nhi đi Tác giả: Tịch Liêu Nhị Tam Edit: Ổ Mèo Ăn Mặn Thể loại: đam mỹ, hiện đại, ngọt ngào, sủng, 1v1, táo bạo trung khuyển công, hay...

[Đam Mỹ - Edit] Trùng sinh không cưng chiều em thì cưng chiều ai by Camellia_W

[Đam Mỹ - Edit] Trùng sinh không cưng chiều...

1.2M

31.3K

Trùng sinh không cưng chiều em thì cưng chiều ai (Trùng sinh chi Kiều Tuyên) Tác giả: Mộc Dục Dương Quang Song Tử Thể loại: hiện đại, trùng sinh, dục vọng chiếm hữu cườn...

Làm Một Pháo Yêu Ngươi Luôn by _Lint_

Làm Một Pháo Yêu Ngươi Luôn

973K

24.5K

Tác Giả: Mày rậm lông Tình trạng bản gốc: hoàn (43 chương + 6 phiên ngoại) Edit + Beta: Thiên Mã Thể Loại: hiện đại, chính kịch, vườn trường, cao H, 1v1, niên hạ công...

Tôi Thích Tin Tức Tố Của Cậu - Dẫn Lộ Tinh by ntat2103

Tôi Thích Tin Tức Tố Của Cậu - Dẫn Lộ Tinh

975K

69K

Tác giả: Dẫn Lộ Tinh Độ dài: 72 chương + 4 phiên ngoại Tình trạng: Đã hoàn thành Thể loại: ABO, hiện đại, ngọt sủng, vườn trường, HE Nhân vật chính: Đoạn Gia Diễn x...

Nếu, Nguyễn Đào nghĩ mà sợ, nếu cậu không gặp được vị kim chủ này, nếu triển lãm lần thứ tư, lần thứ năm mà cậu vẫn chưa bán được, như vậy dựa theo điều khoản trên bản hợp đồng đã kí, cậu sẽ bị chuyển dời đến câu lạc bộ đêm làm một MB, cho đến hội sở kiếm đủ tiền nuôi dưỡng cậu, mới có thể thả cho cậu tự do.

Lại nói tiếp, Nguyễn Đào còn chưa biết kim chủ của cậu tên là gì.

Xe Porsche ngừng ở ven đường, Hàn Mạc rút chìa khóa xe ra: "Xuống xe."

Là một cửa hàng quần áo, vừa vào cửa, phục vụ đã cung kính nói: "Hàn tiên sinh."

Thì ra là họ Hàn.

Nguyễn Đào lặp lại cái họ này trong lòng, to gan suy đoán, là Hàn Dũng? Hàn Mãnh? Hay là Hàn Uy Phong?1

Hàn Mạc đột nhiên xoay người, thấp giọng nói: "Có muốn mặc váy không?"

Nguyễn Đào nhanh chóng lắc đầu.

"Vậy... Không có nịt ngực thì phải làm sao bây giờ?"

Nguyễn Đào càng dùng sức lắc đầu, nhỏ giọng nôn nóng nói: "Không sao hết."

Cũng chỉ mới tới cup B mà thôi, không mặc cũng không quan trọng.4

Hàn Mạc trêu đùa đủ rồi mới chọn một cái áo hoodie màu trắng và quần jean lam nhạt bảo cậu đi thay, không có ý tốt gì, Nguyễn Đào thấy cái quần lót kia có mặc cũng như không mặc.

Nguyễn Đào ra khỏi phòng thay đồ.

Áo hoodie rộng thùng thình, quần gắn thêm cái nịt, trên chân vẫn là dép cotton mang ở nhà.

Hàn Mạc giống như ảo thuật mà biến ra một đôi giày thể thao màu trắng: "Này."

Lúc này từ trên xuống dưới đều thuận mắt rồi.

Tính tiền xong, hai người đứng trước cửa hàng chào tạm biệt.

Hàn Mạc lại đưa thẻ cho cậu: "Mua thêm một ít đồ nữa đi."

Hắn lại cho cậu thêm mấy tờ tiền mặt: "Phải về nhà trước khi trời tối, đừng đi lạc."

Tâm trạng của Nguyễn Đào vừa cảm động lại vừa phức tạp, ngưỡng mặt hỏi: "Ngài không sợ em chạy sao?"

Hàn Mạc cười rộ lên: "Em có thể chạy tới đâu?"

"Thì... thì bỏ trốn chẳng hạn."

"Ừ, vậy thì trốn tới chỗ nào?"

Nguyễn Đào á khẩu không trả lời được, trời xa đất lạ, cậu cũng không biết mình có thể đi đâu.

Hàn Mạc mở dù ra, vừa mới bước đi nửa bước đã quay đầu lại: "Đã nhớ mật khẩu nhà chưa?"1

Nguyễn Đào cố nén độ nóng trên hốc mắt: "Đã nhớ."

Cho đến xe Porsche kia đã đi xa, ngay cả cái đít xe cũng không thấy, Nguyễn Đào mới thu hồi ánh mắt ướt át.

Sao lại thành như vậy nhỉ? 

Cậu chỉ từng học qua nên làm sao để lấy lòng kim chủ, chưa từng học nếu kim chủ lấy lòng mình thì mình phải nên làm thế nào.