Đánh Bại Lính Đặc Chủng

Chương 2

Tô Ca chợt không dám nghĩ tiếp nữa, động động cái tay có chút cứng ngắc, cô khẩn trương, nghĩ tới nếu bây giờ từ phía sau cho người đàn ông này một côn, xác suất chính mình chạy trốn có thể là bao nhiêu. Nhưng mà, không đợi cô hành động, người đàn ông này lại đột ngột phanh lại, quay đầu nhìn cô. Mở miệng nói "Không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị cô phát hiện rồi." Thanh âm của anh ta trầm thaaos, như là hạt cát rơi vào trên mặt gương bóng loáng, mang theo một chút khàn đục, cũng không khó nghe, ngược lại càng thêm vài phần mê hoặc không nói thành lời.

Phảng phất như bị dội một chậu nước lạnh vào đầu, thân thể Tô Ca cứng ngắc, hoàn toàn không biết kế tiếp nên làm gì bây giờ. Môi mỏng khẽ mở, người đàn ông kia lại nói tiếp: "Nếu không muốn bị xé nát, cô tốt nhất nên theo sát tôi. Đừng quên bạn của cô vẫn đang nằm trong tay tôi."

Rốt cục Tô Ca cũng thấy được ánh mắt của người đàn ông này, tối đen như đêm,tròng đen giống như đêm đông, chỉ một cái liếc mắt này có thể làm cho người ta không lạnh mà run. Còn có ngũ quân sắc nét kia, làn da màu ong mật, mũi cao. Môi mỏng. Giống với suy đoán của cô lúc trước, đúng là một người đàn ông vô cùng dễ nhìn. Nhưng mà cuối cùng cô cũng không có tâm tình háo sắc.

Cô thấy anh ta cởi quần áo ngay trước mắt cô, lộ ra cơ thể gầy gò nhưng cơ bắp rắn chắc. Người đàn ông ném đồng phục cảnh sát, thay một cái áo kẻ caro cực kì phổ biến,cũng đổi thành một chiếc quần bó. Đầu đội một chiếc mũ lưỡi trai,xem dáng vẻ giống như phần lớn những thanh thiếu niên hiphop trên đường phố. Đổi quần áo xong anh ta lại lái xe,dừng xe tại một khách sạn cực kì bình thường. Anh ta mở cửa xe trước, đi xuống, đi tới bên kia mở cửa kéo cô đi ra.

Tay của anh ta nắm thật chặt eo của Tô Ca. Hai người ôm nhau tiến vào khách sạn,người ngoài nhìn vào giống như là một đôi tình nhân bình thường khác. Đi vào trong khách sạn, ngay cả đăng kí phòng anh ta cũng không làm, đi thẳng lên lầu hai. Tim Tô Ca đập cực nhanh. Cô muốn lớn tiếng kêu cứu, nhưng lại phát hiện bây giờ mình không thể phát ra âm thanh gì được. Hiện tại việc cô có thể làm được chính là đi theo anh ta, đi theo anh ta.

Người đàn ông này dừng lại trước phòng số 1404. Anh ta dùng tay không nhẹ không chậm gõ bốn tiếng. Cửa được mở ra. Một khuôn mặt hì hì tươi cười xuất hiện, rõ ràng đó chính là nhân viên nam như rắn độc ở cửa hàng Y Mã Nhi kia!

Tô Ca nhận thấy được sức mạnh trên lưng, tiếng kinh hô còn chưa thốt ra liền bị kéo vào trong phòng. Trong phòng có ba người đàn ông, một là nhân viên ở cửa hàng vừa rồi, một là người đàn ông trung niên mặt sứt sẹo, còn có một tên côn đồ tóc vàng chỉ tầm mười tám mười chín tuổi.

Ba người đàn ông đều nheo nheo mắt nhìn cô, người tóc vàng kia sau khi nhìn Tô Ca nói mật lệnh, liền cười ha ha với người đàn ông đưa cô tới nói:

"Tần Mặc Nhiên,dáng vẻ của lão Đại, quả nhiên là danh bất hư truyền dễ dàng thu phục cô bé đúng giờ như thế rồi."

Người đàn ông bán hàng trong cửa tiệm cũng phụ họa theo: "Này có sá gì, Tần lão đại của chúng ta ra tay, mọi sự ok."

Tần Mặc Nhiên lập tực tìm chỗ ngồi xuống, thờ ơ nghe bọn họ trêu đùa không hề lên tiếng. Người đàn ông trung niên mặt sẹo đột nhiên quay đầu nói với Tần Mặc Nhiên:

"Lão Đại, người phụ nữ này, em muốn."

"Cái này không được!" Tên côn đồ tóc vàng vội nhảy dựng lên.

"A sẹo, cậu xem lại khuôn mặt của cậu đi, cẩn thận đừng dọa người đẹp phát khóc. Tôi nhìn cô ấy như thế kia.Có thể còn là xử nữ a!"

Tô Ca nhắm mặt lại, xem tình hình này. Đêm nay thất thân đã là chuyện chắc chắn rồi. Tư tưởng của cô lhoong hề phong kiến, chỉ là một tấm màng mỏng,giữ được tính mạng mới là quan trọng, chỉ cần có thể sống,cũng chỉ có sống sót, mới là điều quan trọng nhất!

Cô còn phải cứu Trần Lê, lúc trước Trần Lê để cô đi trước, như thế Tô Ca tuyệt đối không mặc kệ cô ấy!

"Bọn bay đừng âm ĩ nữa, nghe tao nói, cô bé đoan trang như vậy, vẫn là để lại cho lão đại là được rồi." Nhân viên nam như rắn độc ở cửa àng kia cười ha ha nói.

"A Thừa! Biết mày trung thành rồi, nhưng mà tao khó có khi nhìn trúng một cô bé,mày lại còn cướp cô bé ấy từ trong ngực tao đi à?"

Tóc vàng nhướng mau, nói với A Thừa. A Thừa nhìn anh ta một cái, không lên tiếng. Tên tóc vàng kia lại quay đầu nói với Tần Mặc Nhiên:

"Tần lão đại, ý của anh thế nào?"

Tần Mặc Nhiên nhàn nhàn liếc mắt nhìn cơ thể cứng ngắc của Tô Ca một cái, quay đầu nói với anh ta: "Không bằng cậu tới hỏi cô ấy xem, xem cô ất sẽ chọn ai" Mu bàn tay Tô Ca nắm thật chặt. Nếu không thể thoát khỏi việc thất thân, cô nghĩ muốn chọn người đẹp nhất. Cũng không phí công mình soi mói ngắm dai đẹp nhiều năm như thế.

"Tôi chọn anh!" Ngón tay cô duỗi ra, chỉ thẳng về phía Tần Mặc Nhiên, giữa trán không hề lộ chút ẩn nhẫn đau khổ nào,giống như là đợi không kịp. Sự đối lập như thế dĩ nhiên khiến mọi người sửng sốt một phen. Tóc vàng phản ứng lại đầu tiền,một bên vỗ tay nhìn Tần Mặc Nhiên nói:

"Quả đúng là sức quyến rũ của Tần lão đại không gì ngăn cản dược. Ngay cả con gái đàng hoàng như thế nhìn thấy anh đều có thể lập tức biến thành dâm đãng rồi."

Tần Mặc Nhiên cười nhạt, đối với lời nói đặc mùi thuốc súng trong miệng anh ta cũng không cho là gây gổ. A Thừa thấy thế liền tiến lên giảng hòa: "Chính là thế mà, này không phải là, rất nhiều cô gái đều chủ động dán lại trên người lão Đại chúng ta mà."

Tóc vàng đứng dậy đầu tiên, liếc mắt nhìn A Sẹo và A Thừa một cái, nói: "Còn không đi ra ngoài?" Lại quay đầu nói với Tần Mặc Nhiên: "Tần lão đại, đêm xuân ngắn ngủi, vui vẻ hưởng thụ người đẹp đi nha"

Những người còn lại cũng thức thời lui ra ngoài. A Thừa còn cẩn thận khép cửa lại. Tần Mặc Nhiên vẫn ngồi, ánh mắt nhàn nhạt quét nhìn cô. Giống như con sói cực kì kiên nhẫn trên thảo nguyên, tiếp cận con mồi, lại còn suy nghĩ xem ăn trong miệng sẽ ngon không.

Thân thể Tô Ca lạnh run, sao cô lại có thể quên, người đàn ông này đẹp thì đẹp, nhưng cũng là người nguy hiểm nhất trong tất cả! Tô Ca khẽ cử động cơ thể đã có chút cứng ngắc, đột nhiên dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía cửa. Cô muốn trốn ra ngoài! Cô muốn tìm người cứu mạng!

Ngay lúc tay sắp chạm tới cửa,một cánh tay dài ở phía sau đưa ra kéo cô vào trong lòng. Hơi thở nóng bỏng của đàn ông khẽ thổi bên tai cô. Cô nghe thấy anh ta tàn nhẫn nói:

"Cô muốn chết ngay bây giờ sao?"

Tô Ca ra sức lắc đầu, cô còn trẻ, sinh mệnh còn nhiều điều tốt đẹp, cô tuyệt đối khong thể chết được! " Nếu không muốn chết, thì hãy làm theo những gì tôi nói."

Tô Ca gật đầu, người đàn ông buông tay,ổn định cơ thể, nhìn cô trêu tức nói: "Hiện tại, đi tắm rửa" rồi sau đó liền đi về bên giường quay lưng về phía cô, không chút nào lo lắng cô ở phía sau sẽ chạy trốn.

Tô Ca căn chặt môi, cảm thấy cực kì ảo não, mời vừa rồi cô bị kích động, nhất thời khiếp sợ mà quên đi mất, Trần Lê còn đang chờ cô tới cứu, cô không thể lùi bước!

Tô Ca đi vào phòng tắm, mở nước thật lớn,một bên tắm rửa một bên suy nghĩ phản ứng thế nào với chuyện sắp xảy ra. Sống 26 năm, không biết là ánh mắt quá kén chọn, hay là duyên phận chưa tới, cô chưa từng kết giao với một người bạn trai nào. Giống như tên tóc vàng kia đoán, cô vẫn là xử nữ.

Tuy rằng chính mình chưa từng có kinh nghiệm, nhưng làm một thầy thuốc, vô cùng hiểu biết cấu tạo cơ thể con người. Theo cô nghĩ, làm tình còn không phải là đem vật nam tính của đàn ông đưa vào trong âm đ*o của phụ nữ, chỉ là một quá trình trợ giúp để t*ng trùng và trứng kết hợp mà thôi.