Ám Nhật, chủ hủy diệt, chủ cắn nuốt.
Vô luận hủy diệt chi lực hay là thôn phệ chi đạo, ở trong hệ thống lực lượng của dị tộc, đều là lực lượng đỉnh cấp nhất đáng sợ nhất. Cho nên tộc nhân Ám Nhật nhất mạch, hoặc là hủy diệt chi lực, hoặc là thôn phệ chi đạo, chỉ có đứa nhỏ được Ám Nhật ưu ái thần ân, mới có thể đạt được thiên phú hoàn mỹ, đồng thời có được hai loại lực lượng cường hãn nhất.
Da Ma Sam Gia có được thiên phú hoàn mỹ.
Lực lượng Nghệ Thần, Cộng Công Vô Ưu mênh mông như sông ngòi hồ biển, cường đại như trăm con rồng chạy chồm bị con mắt dựng thẳng ở mi tâm Da Ma Sam Gia cắn nuốt, sau khi trải qua bản mạng pháp nhãn chuyển hóa, hóa thành Hủy Diệt Ám Lôi đặc hữu của Ám Nhật nhất mạch đánh ra.
Lực lượng bản thân Da Ma Sam Gia không phải rất mạnh, nhưng nàng sau khi cắn nuốt lực lượng trong cơ thể Nghệ Thần cùng Cộng Công Vô Ưu, tương đương chính bọn họ hướng bản thân phát ra một đòn toàn lực.
Lôi quang nhỏ bé màu đen giống như cây kim dài, ảm đạm, vô thanh vô tức, nhìn như không có chút lực đạo.
Nghệ Thần, Cộng Công Vô Ưu lại như gặp quỷ, vu bảo chủ động phòng ngự bọn họ đeo trên người đồng thời phun ra ánh sáng loá mắt, vô số phù văn to bằng nắm tay từ trong vu bảo phun ra, quay quanh quấn quanh bọn họ, hóa thành kết giới dày nặng bảo vệ bọn họ.
Một đạo hủy diệt chi ý hắc ám băng lạnh, vô tình hờ hững, tuyệt không có bất cứ cảm xúc dao động nào bao phủ Nghệ Thần và Cộng Công Vô Ưu.
Lôi quang màu đen nhẹ nhàng điểm ở trên kết giới phòng ngự vu bảo biến thành, liên tục mấy chục tiếng nổ trầm thấp truyền đến, kết giới phòng ngự một tầng tiếp một tầng vỡ nát, Hủy Diệt Ám Lôi của Da Ma Sam Gia xé rách phòng ngự ngoài cơ thể Nghệ Thần, Cộng Công Vô Ưu, trúng thân thể bọn họ.
Hai tiếng rú thảm, máu thịt bay tứ tung.
Ngực Nghệ Thần nổ tung một lỗ thủng trong suốt to bằng nắm tay, vết thương trơn bóng như gương, một tầng điện quang màu đen bám vào ở trên vết thương điên cuồng nhảy lên, không ngừng cắn nuốt máu thịt hắn, phát ra tiếng vang thanh thúy ‘Xẹt xẹt’.
Nghệ Thần là đỉnh phong Vu Đế. Là đỉnh phong Vu Đế dẫn động lực lượng chín ngôi sao lớn, ở trong cơ thể ngưng tụ tám mươi mốt viên bản mạng vu tinh, hơn nữa mỗi một viên bản mạng vu tinh đều rèn luyện đến cực hạn thân thể hắn có thể thừa nhận.
Thân thể hắn cường đại vô cùng, đao chém rìu chặt, sấm sét đánh phá cũng không thể tổn hại thân thể hắn một chút nào.
Nhưng ở dưới Hủy Diệt Ám Lôi, thân thể hắn như đậu phụ bị thoải mái xé rách, lôi quang lưu lại còn đang không ngừng ăn mòn thân thể hắn. Liên tục mang đến thương tổn thật lớn cho hắn.
Thương thế của Cộng Công Vô Ưu nặng hơn, hơn phân nửa bộ ngực của hắn không thấy đâu nữa, chỉ có non nửa cái xương cột sống tàn phá miễn cưỡng đem hai đoạn thân thể trên dưới của hắn liên hệ. Lượng lớn máu tươi không ngừng từ trong cơ thể hắn phun ra, sau đó bị lôi quang màu đen lơ lửng ở bên người hắn không ngừng cắn nuốt.
Cộng Công Vô Ưu đau đến mức mặt không còn chút máu, như gặp quỷ lảo đảo liên tục lui về phía sau, hoảng sợ dị thường nhìn Da Ma Sam Gia.
Hắn là thần duệ, là thái tử Cộng Công thần tộc. Nhưng thần linh càng thêm chú trọng khống chế đối với lực lượng thiên địa, bọn họ có thể lật sông nghiêng biển, có thể dịch chuyển tinh tú, nhưng trừ Khoa Nga Thị bọn số ít thần duệ lấy man lực trứ danh, các thần linh cũng không coi trọng đối với thân thể cường đại.
Cho nên cường độ thân thể Cộng Công Vô Ưu thua xa Nghệ Thần, lực sát thương tương tự, thương tổn hắn chịu càng thêm thê thảm đau đớn.
Trong khi giãy chết, linh hồn nhân tộc chỉ là linh hồn, thân thể chính là thân thể, thân thể bị hao tổn, thương tổn đối với linh hồn cực kỳ bé nhỏ.
Nhưng thần linh sao, thần hồn và thân thể bọn họ đã là một. Thân thể Cộng Công Vô Ưu chịu thương tổn, thần hồn hắn cũng sẽ chịu thương tổn tương tự. Cộng Công Vô Ưu hơn phân nửa bộ ngực bị nổ bay khí tức cấp tốc suy sụp, từ cảnh giới cường đại cao sâu không lường được hơn xa so với Nghệ Thần chợt suy sụp đến tiêu chuẩn tương đương với Nghệ Thần.
Dùng một viên Nhật Nguyệt Huyết Đan, Cộng Công Vô Ưu đã đứng ở trên ngưỡng cửa cảnh giới cao hơn, chỉ cần hắn có tâm bước ra một bước nọ, hắn liền có thể siêu phàm thoát tục, thành tựu Vu Thần diệu cảnh.
Nhưng Hủy Diệt Ám Lôi của Da Ma Sam Gia đã hủy diệt non nửa thân thể hắn, cũng xé nát non nửa thần hồn của hắn. Lực lượng của hắn, cảnh giới của hắn nhất thời cấp tốc suy bại. Nhật Nguyệt Huyết Đan mà Cộng Công Thị từ trên tay Đế Thích Sát thắng được, hắn xem như đã lãng phí vô ích.
“Tiện – nhân!”
Cộng Công Vô Ưu đau lòng như cắt, cùng lúc lảo đảo lui về phía sau, hắn khóc không ra nước mắt chỉ vào Da Ma Sam Gia, trừ mắng ác độc hắn cũng không biết nên nói cái gì mới tốt.
Một viên Nhật Nguyệt Huyết Đan. Đây là vô thượng linh đan nhân tộc tuyệt đối không luyện chế được, Cộng Công Thị thật không dễ gì mới từ trên tay Đế Thích Sát kiếm được bảo bối như vậy. Cộng Công Vô Ưu sau khi đem nó luyện hóa, loại cảm giác tôn quý thoả thuê mãn nguyện, người trong thiên hạ đều ở dưới chân hắn còn chưa hưởng thụ được mấy hôm, lại đã bị một đạo ám lôi của Da Ma Sam Gia đánh trở về nguyên hình!
Đau lòng, đau đến mức gương mặt Cộng Công Vô Ưu biến thành màu đen, đau đến mức trán hắn gân xanh giật giật, đau đến mức hắn đột nhiên khóc thét lên ‘hu hu’.
Nghệ Thần cũng đang lui, trên khuôn mặt cứng ngắc của hắn mang theo nụ cười quái dị, rất vi diệu nhanh chóng liếc Cộng Công Vô Ưu một cái.
Phong Hành ngẩng đầu lên, hắn thấy được nụ cười trên mặt Nghệ Thần, hắn tựa như cảm thấy, Nghệ Thần đối với Cộng Công Vô Ưu bị thương nặng, rất có cảm giác vui sướng khi người gặp họa?
“Hồ bằng cẩu hữu!” Phong Hành hạ một cái định nghĩa rất thỏa đáng cho quan hệ giữa Nghệ Thần cùng Cộng Công Vô Ưu.
Hít một hơi thật sâu, một mảng sương mù màu tím nhạt trên người Phong Hành chợt lóe qua, vu lực trong cơ thể hắn lưu lại bên ngoài bị một đợt lực lượng cương mãnh, bá đạo phá hủy, sinh mệnh tinh khí cường đại lưu động, vết thương của Phong Hành nhanh chóng mấp máy, trong một nháy mắt đã hoàn toàn khôi phục.
Phong Hành nhảy dựng lên, há mồm cắn nát đầu lưỡi, một đạo bản mạng tinh huyết mang theo hai màu xanh tím phun ở trên thần cung trong tay. Hắn mạnh mẽ kéo trường cung, nhất thời có cuồng phong nổi lên từ đất bằng, lực lượng cuồng phong vô biên vô hạn ngưng tụ ở trên dây cung, thời gian ngắn ngủn một nhịp thở đã ngưng tụ thành một mũi tên màu xanh rất dài.
“Nghệ Thần, ngươi năm đó giết cả nhà ta!” Phong Hành quát một tiếng trầm thấp, thần cung trong tay phát ra tiếng nổ vang cuồng mãnh như sấm, không khí trước mặt hắn nổ tung, một mảng không khí nổ màu trắng bọc mũi tên màu xanh, kéo theo một mảng ánh sáng chói lóa làm người ta không thể nhìn thẳng, hầu như là cùng lúc mũi tên rời khỏi dây cung, mũi tên đã rơi ở hộ thân vu bảo bị phá hủy trên thân Nghệ Thần.
Nghệ Thần hét lớn, hắn đã nhấc lên toàn thân khí lực muốn né tránh.
Nhưng mũi tên tới quá nhanh, căn bản không cho hắn thời gian và không gian né tránh. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn mũi tên trúng ngực mình, thân thể mạnh mẽ của Vu Đế đỉnh phong không thể ngăn cản mũi tên xuyên thấu chút nào, trên người hắn lại có thêm một vết thương trong suốt.
Một phù văn màu xanh trên mũi tên nổ tung, vô số cơn gió nhỏ bé, cực kỳ sắc bén ở trong cơ thể Nghệ Thần bùng nổ ra, Nghệ Thần đau đến mức khàn giọng rống thảm, lục phủ ngũ tạng của hắn, mạch máu kinh lạc của hắn đều bị gió mạnh xé rách, bên trong thân thể hắn hầu như bị đánh thành cái sàng.
“Chết!” Nghệ Thần cố nén đau đớn, giơ lên trường cung trong tay.
Đây cũng là một món trọng bảo ‘Đồ Long Cung’ của Thập Nhật quốc, từng ở trong tay tổ tiên Thập Nhật quốc, có một chiến tích huy hoàng đánh chết trăm con rồng.
Nhưng con mắt dựng thẳng ở mi tâm Da Ma Sam Gia gắt gao tập trung Cộng Công Vô Ưu, điên cuồng rút lấy lực lượng phun trào ra từ trong vết thương thật lớn của hắn.
Vô thanh vô tức, lại là một đạo Hủy Diệt Ám Lôi từ trong con mắt dựng thẳng của nàng đánh ra, hung hăng rơi ở trên Đồ Long Cung của Nghệ Thần.
Chợt nghe một tiếng nổ vang, chỗ tay cầm của Đồ Long Cung bị bổ nát bét, Đồ Long Cung sụp đổ đem tay trái của Nghệ Thần nổ xương thịt bay tứ tung.