- Ách, ta đã đáp ứng nàng như vậy lúc nào chứ?
Vu Nhai trợn trừng mắt nói.
- Có mà, có mà...
Không ngờ Nguyệt Lâm Sa lại nũng nịu nói. Nàng căn bản không để ý tới chân tướng sự việc thế nào. Nàng lại nói:
- Dù sao, nếu như tiểu binh chàng dám không theo ta sinh mười mấy hài
tử, ta nói cho chàng biết, ta sẽ truyền ra ngoài, nói phương diện kia
của chàng không được...
- Ta ngất. Nàng cũng quá độc ác đi? Không biết ban đầu là ai luôn cầu xin tha thứ.
Vu Nhai giống như bị đạp phải đuôi mèo nói.
- Ta không quan tâm. Dù sao nếu như chàng chết vậy sẽ do ta định đoạt. Chàng không cãi lại được, không chứng minh được...
Nguyệt Lâm Sa bá đạo nói. Nói xong, nước mắt nàng cũng không ngừng nhỏ
xuống. Sau đó nàng nhìn Vu Nhai chậm rãi đi về phía nàng, ôm chặt lấy
nàng.
- Yên tâm đi, ta sẽ không để cho nàng được như ý nguyện. Nếu nàng muốn thành lợn mẹ, vậy ta nhất định sẽ thành toàn cho nàng.
- Cần ta hỗ trợ gì không?
Nguyệt Lâm Sa khẽ nói.
- Không cần. Nếu như ta có thể thuận lợi trốn ra ngoài, ta sẽ thông báo cho Ma Thiên Chân Thần áp trận cho ta.
Vu Nhai nói.
- Thật ra ta có thể xuất binh.
- Ta đã phân tích cho đám người Ngọc Vấn Hiền hiểu rõ. Bây giờ còn không phải là thời cơ đại quyết chiến. Không cần miễn cưỡng. Bây giờ nàng lại là đại đế đế quốc Ma Pháp. Phải lấy đế quốc Ma Pháp của nàng làm trọng. Được rồi, ta đi trước...
Vu Nhai lại ôm chặt nàng, sau đó thân ảnh lóe lên, cả người đã biến mất ở trong tinh quang sáng chói dưới bầu trời đêm.
Nguyệt Lâm Sa ngơ ngác nhìn xung quanh trống rỗng, lại nhìn bầu trời sao yên tĩnh...
Chậm rãi, một thân ảnh xuất hiện. Đó chính là Thần Hoàng của đế quốc Ma Pháp. Chỉ nghe nàng nói:
- Đại đế, đại đế Vu Nhai nói không sai. Bây giờ nàng là đại đế đế quốc
Ma Pháp. Tất cả đều phải lấy đại cục làm trọng. Có nên chuẩn bị tốt tinh thần khi Vu Nhai đại đế không trở về hay không?
- Làm tốt chuẩn bị đại quyết chiến, nghênh đón Vu Nhai đại đế trở về.
Nguyệt Lâm Sa mỉm cười, nói như đinh đóng vào cột.
Ma pháp sư Thần Hoàng có phần sững sờ. Nguyệt Lâm Sa rốt cuộc tín nhiệm
Vu Nhai tới mức nào? Chỉ có điều người này quả thật làm cho người ta bội phục, cũng làm cho người ta an tâm. Hắn mới chỉ đạt Thần Vương cảnh có
thể truy sát Thần Hoàng. Thực lực như vậy, ai có thể làm được?
Nàng trực tiếp đáp:
- Được!
- Đúng rồi. Ngài có cảm thấy tinh quang này dường như không giống với Vu Nhai hay không?
Nguyệt Lâm Sa đột nhiên hỏi một câu không đầu không đuôi.
- Chuyện này...
Ma pháp Thần Hoàng có phần sững sờ. Theo bản năng nàng nhìn bầu trời sao trên đầu một chút. Nàng sửng sốt, kinh sợ nói:
- Ngươi không nói ta thật ra còn không cảm thấy. Ngươi vừa nói như vậy,
ta cảm giác vừa rồi Vu Nhai đại đế biến mất dường như dung nhập vào bầu
trời sao...
- Đó chính là Thánh Thần Đô sao?
Vu Nhai mang theo tinh quang rơi vào bên trong một trấn nhỏ cách Thánh
Thần Đô không xa. Đây là một trấn nhỏ đặc biệt bình thường. Điều duy
nhất không bình thường chính là trấn nhỏ này là trấn nhỏ rất rất trung
thành với Thánh Thần Giáo Hội. Bên trong thờ cúng chính là thánh thần do Thánh Thần Giáo Hội tạo nên. Nhưng tại sao Vu Nhai lại xuất hiện ở đây? Hình như trấn nhỏ như vậy đối với hắn mà nói chính là sự nguy hiểm mới
đúng...
- Đúng vậy. Nơi này chính là Thánh Thần Đô. một trong sáu đô thành lớn
của đại lục Thần Huyền hiện tại. Tràn ngập cảm giác thần thánh!
Đúng vào lúc này, một giọng nói nữ tính lặng lẽ xuất hiện. Đó là một nữ nhân còn rất trẻ tuổi...
- A? Tiểu thư Tô Lôi, sao tiểu thư lại đích thân đến đây?
Vu Nhai quay đầu lại nhìn một chút, sau đó hỏi.
- Ta cũng không phải là nhân vật lớn gì. Xuất hiện thì xuất hiện thôi,
sẽ không có ai chú ý tới ta. Trước đây, Vu Nhai đại ca đã giúp ta nhiều
như vậy, ta còn chưa cảm tạ đại ca.
Người tới chính là Tô Lôi, đồ đệ của Ngôn Vũ từng là ma pháp sư mạnh
nhất của đế quốc Huyền Binh. Hiện tại nàng cũng là nhân vật trọng yếu
nhất của Thanh Môn. Nhưng từ trước đến nay nàng vẫn khiêm tốn. Cũng đúng như nàng nói, sẽ không có ai chú ý tới nàng.
Tô Lôi xuất hiện ở nơi này, cũng chứng minh trấn nhỏ này có vấn đề...
Đúng vậy, trấn nhỏ này đối với Thánh Thần Đô mà nói có vấn đề đặc biệt
nghiêm trọng. Đây là một thôn gián điệp. Người nơi này ngoài mặt là thờ
phụng thánh thần, nhưng trên thực tế tất cả đều là người của Thanh Môn,
là do Mượn kiếm huynh một tay tạo ra.
Đây là lợi ích của liên minh. Cho dù Mượn kiếm huynh ở đế quốc Ma Pháp cũng có thể đại triển thân thủ.
- Chuyện nhỏ mà thôi, không cần nhớ tới làm gì...
Vu Nhai lắc đầu. Sau đó hắn lại nhìn về phía Thánh Thần Đô.
Giống như Tô Lôi nói, Thánh Thần Đô tràn ngập cảm giác thần thánh mãnh
liệt. Tường thành và các loại kiến trúc gần như đều sử dụng đá màu trắng để xây thành. Từng ngọn tháp cao đứng sừng sững ở chính giữa, ở dưới
ánh trăng tản ra sắc thái khiến người ta cảm thấy ấm áp.
Đồng thời, Vu Nhai vẫn thấy được trong đó có vô số phù văn. Đây là thứ mà người khác không thấy được.
- Vu Nhai đại ca, tất cả đều đã chuẩn bị xong. Vị này chính là người
ngày mai sẽ đi tới Thánh Thần Đô hành hương. Tất cả tư liệu của hắn còn
có căn cước do Thánh Thần Đô phát ra. Tất cả đều ở trong này. Chỉ là
không biết Vu Nhai đại ca có thể hoàn toàn phục chế ra hay không.
Tô Lôi lấy ra mấy thứ nói, đồng thời còn có một người của Thanh Môn đi ra.
Người này là người trong trấn nhỏ, trải qua cố gắng nhận được cơ hội
hành hương. Sau đó sẽ do Vu Nhai thế thân. Đây là phương pháp lẻn vào
Thánh Thần Đô. Vu Nhai không có khả năng nghênh ngang đánh vào. Muốn
đánh, chí ít phải chờ cứu được Tiểu Mỹ ra mới đánh.
Vu Nhai nhận lấy, sau đó quan sát từng cái một. Từ từ, khí chất toàn
thân hắn bắt đầu phát sinh biến hóa. Trên phương diện khí chất đã giống
hệt với vị thành viên Thanh Môn kia. Không đợi vị thành viên Thanh Môn
kia kịp phản ứng, Vu Nhai lại tiện tay vung lên một cái. Một người hoàn
toàn giống hệt với thành viên Thanh Môn kia liền xuất hiện. Quả thực
ngay cả thành viên Thanh Môn cũng không nhận ra. Hắn trợn trừng mắt
nhìn.
- Vu Nhai đại ca thực sự lợi hại. Xem ra phương pháp cứu viện lần này tuyệt đối không có vấn đề.
Lắc đầu, Vu Nhai hít sâu một cái than:
- Ba đại Nguyên Giới hiểu rất rõ về ta. Bọn họ hiểu rất rõ ta lẻn vào
Thánh Thần Đô dễ dàng. Đến lúc đó bọn họ nhất định sẽ động tay động chân trên người Tiểu Mỹ và con trai ta. Được rồi, trời đã sắp sáng. Ta cũng
nên xuất phát.
Ngẩn ngơ một hồi, sau đó Tô Lôi và vị thành viên Thanh Môn kia không
nhìn thấy Vu Nhai nữa. Chỉ cảm thấy Vu Nhai dung nhập vào tinh quang.
Hừng đông, Thánh Thần Đô rất náo nhiệt. Vô số tín đồ mang theo vẻ chân
thật nhất ra trước thành đi hành hương tới Thánh Thần Đô. Thánh Thần
Giáo Hội vì thu mua nhân tâm, đương nhiên sẽ cho thực hiện hành động
này. Đây là chuyện không thể tránh khỏi. Bởi vậy, cũng cho kẻ địch có cơ hội lẻn vào.