Sợ hết hồn, cứ tưởng lần này toi đời thật. Không ngờ phút mấu chốt cự long thánh đạo lặng lẽ thành thánh, Vu Nhai rất bất ngờ, mọi thứ nước chảy thành sông.
Cự long thánh đạo chỉ mới đột phá đã lên như diều gặp gió.
Vu Nhai nhu thầm:
- Có lẽ ta sớm có thể cảm ngộ cự long thánh đạo chẳng qua thiếu một cơ hội, bởi vì ta chưa từng thấy thần long trong cự long nên không đâm thủng tầng giấy này. Bây giờ Tạp Ni Cổ Tư thần long mộc hệ dùng uy nhiếp trấn áp ta, thế là ta nước chảy thành sông.
Vu Nhai sớm lĩnh ngộ sâu sắc về cự long thánh đạo, hắn sống trăm năm trong thời gian chi đạo của Độc Cô Diệt Ninh, tuy không có toái hồn rồng để cảm ngộ nhưng lại khiến hắn bất giác tiến bộ nhiều mặt.
Chính vì trăm năm nửa thật nửa ảo nên có nhiều thứ Vu Nhai không hiểu rõ bản thân.
Mặc kệ thế nào Vu Nhai ít có cơ hội gặp cự long, càng chưa từng thấy thần long thật sự.
Tạp Ni Cổ Tư thần long dùng hơi thở thần long tin thhuần nhất, uy nhiếp trấn áp Vu Nhai giúp hắn đâm thủng lớp giấy, cự long chi đạo thành thánh. Cự long chi đạo là cái gì? Nó xem như là thánh đạo đặc biệt, thuộc về loại thánh đạo bá khí.
Bây giờ Vu Nhai có hai mươi hai loại quy tắc lực lượng thành thánh, loại thánh đạo đặc biệt thứ ba.
Tạp Ni Cổ Tư thần long nhìn người nhỏ bé trong mắt nó rồi lại cho cảm giác như người thân, rất khó tưởng tượng con lai này làm sao có thể cảm ngộ thánh đạo thuộc về cự long, hắn có thiên phú cỡ nào?
Không tin mặc không tin, sự thật bày ra trước mắt, Tạp Ni Cổ Tư là thần long không có lý do gì để tra xét nữa. Chỉ cần con lai này không ăn trứng rồng thì Tạp Ni Cổ Tư thần long không quan tâm điều gì khác.
Tạp Ni Cổ Tư thần long chợt nhớ tiểu tử này có nói bốn chữ cự long chúc vệ làm nó phổng mũi, thản nhiên nói:
- Rất tốt, thật không ngờ ngươi lĩnh ngộ cự long thánh đạo ta, tốt lắm. Tương lai của ngươi rộng mở, hèn gì có thể dung hợp vật thần tứ. Xem ra chân thần cũng thừa nhận thiên phú của ngươi.
Tạp Ni Cổ Tư thần long nói xong gật đầu, rút đầu rồng về. Bây giờ không còn chuyện gì liên quan đến Tạp Ni Cổ Tư thần long, nó hơi thích con lai nhưng hắn chết hay sống không liên quan gì nó.
Tạp Ni Cổ Tư thần long vẫn cứ thấy có gì đó là lạ, vì cự long thánh đạo của riêng chúng nó bị cảm ngộ.
Trên Thần Mộc Bình, không khí im lặng. Mọi người đứng dậy nhìn Vu Nhai, tức là Mộc Nguy chằm chằm. Con lai này rốt cuộc che giấu bao nhiêu vũ khí bí mật? Tại sao mỗi lần đều cường đại như vậy? Lúc trước có sát ý, giờ là bá khí cự long, ngươi thích làm bộ làm tịch hù người sao?
Mặt Thanh Mộc hoàng tử xanh mét, tuy gã khẳng định không phải đối thủ của Mộc Nguy nhưng bụng dạ hẹ hòi không cách nào tha thứ người này. Phải làm sao để giết hắn đây?
Tiểu Mỹ cười toe toét, kẻ lừa đảo vẫn thích lừa người, tài năng gạt gẫm siêu mạnh. Hoặc nên nói Vu Nhai cường đại, không gì không làm được khiến người ta bị hắn lừa tâm phục khẩu phục.
Trong khi Tiểu Mỹ rất vui vẻ, không gian tĩnh lặng nhìn người đứng chính giữa thì có tiếng bước chân nặng nề vang lên.
Cộp cộp cộp!
Một bóng người lướt qua Tiểu Mỹ, là Hắc Lâm Tư Nhi.
Hắc Lâm Tư Nhi ghi hận bị con lai nhục mạ, khi mọi người không biết làm sao đối phó với Mộc Nguy thì nàng chợt cảm ứng được điều gì. Thật ra Hắc Lâm Tư Nhi định điều khiển sức mạnh hắc chú muốn dạy tiểu tử này một bài học, lúc trước nàng không tin Mộc Nguy là giả nên không vận dụng sức mạnh hắc chú.
Nhưng bây giờ Hắc Lâm Tư Nhi tin Mộc Nguy là giả.
- Ta có một câu hỏi, sức mạnh hắc chú trong ý thức của ngươi đi đâu rồi?
Sức mạnh hắc chú không chỗ nào không thể len vào, hầu như tồn tại trong ý thức mỗi một con lai, nhân loại bình thường, đây là bí mật đã công khai, cũng là thủ đoạn cần thiết để Cổ Duệ chi dân khống chế bọn họ. Cổ Duệ chi dân vì điều này có làm vài lời hứa, trong tình huống không có gì biến động thì sức mạnh hắc chú sẽ không làm hại cơ thể người. Tóm lại sức mạnh hắc chú rất mạnh.
Nên biết rằng lúc trước mượn kiếm huynh vừa nhận được tin thì trúng sức mạnh hắc chú, có thể thấy sức mạnh hắc chú đáng sợ biết bao, đây là bảo đảm quan trọng ngàn năm qua Cổ Duệ chi dân không bị phát hiện. Sức mạnh hắc chú trên người con lai người và thần không đáng sợ như của mượn kiếm huynh, sức mạnh hắc chú có đáng sợ hay không phải xem thực lực người thi chú.
Nhiều người trúng sức mạnh hắc chú nên lúc trước Hắc Lâm Tư Nhi không nhớ ra điều này.
Nghe Hắc Lâm Tư Nhi nói, đám người Thanh Mộc hoàng tử lại mừng rỡ, đúng là cây khô gặp mùa xuân. Thanh Mộc hoàng tử cảm giác thanh mộc thần lực lại có tiến bộ nhờ điều này.
Trong mắt mọi người lại nổi lên nghi ngờ.
Vu Nhai sửng sốt, thế mới biết trong người con lai người và thần đều có sức mạnh hắc chú. Đầu óc Vu Nhai xoay chuyển nhanh, mặt thì không biểu tình.
Vu Nhai nói ra một câu khiến đám người ngạc nhiên.
- A! Sức mạnh hắc chú? Ha ha, xem ra ta phải thể hiện ra vật thần tứ ngày hôm qua vừa có được.
Bùm!
Mọi người chưa kịp phản ứng thì kiếm ý kinh khủng bộc phát từ cơ thể Mộc Nguy. Nhiều thanh niên không quen thuộc kiếm ý nhưng thẩm phán trưởng làm sao không nhận ra?
Thẩm phán trưởng dứng bật dậy, khẽ hét lên:
- Kinh Thiên kiếm ý?
Vu Nhai quát to:
- Đúng vậy! Vật thần tứ ngày hôm qua là một luồng Kinh Thiên kiếm ý, không biết Hắc Lâm Tư Nhi tiểu thư còn lời gì để nói không? Chẳng lẽ Kinh Thiên kiếm ý của ta không đủ để hủy diệt sức mạnh hắc chú của các ngươi sao?
Kinh Thiên kiếm ý khủng bố và tinh thuần áp chế Hắc Lâm Tư Nhi.
- Nếu Hắc Lâm Tư Nhi tiểu thư không tin thì cứ đánh ra sức mạnh hắc chú, ta tự mình làm mẫu cho tiểu thư xem.
Trước kia Vu Nhai có buộc Hắc Nguyệt đại quản sự sử dụng sức mạnh hắc chú, dù hắn không dựa vào Kinh Thiên kiếm ý cũng hoàn toàn không thành vấn đề.
Hắc Lâm Tư Nhi vốn tràn đầy tự tin trong phút chốc ngây ngốc, không biết nên làm sao.
Tiểu Mỹ đứng dậy, mỉm cười bước tới trước mặt Vu Nhai.
Tiểu Mỹ nói:
- Để ta thử xem.
Tiểu Mỹ cũng học sức mạnh hắc chú, nàng vừa nói vừa cười mỉm chi đánh ra sức mạnh hắc chú.
Tiểu Mỹ đánh ra sức mạnh hắc chú tràn đầy nghệ thuật, từng vòng tròn hắc ám bao phru Vu Nhai trong Kinh Thiên kiếm ý. Vu Nhai mỉm cười, cảm thấy chơi vui. Sức mạnh hắc chú nhập vào người rồi bị Vu Nhai chậm rãi bài trừ, hắn bỗng nhiên nảy ý cầm Kinh Thiên kiếm ý điêu khắc số sức mạnh hắc chú đó. Đúng vậy, trông như Vu Nhai điêu khắc một đoàn khói đen.
Vu Nhai, Tiểu Mỹ làm ra chuyện lãng mạn như chốn không người.
Mọi người khóe môi co giật. Mặt Thanh Mộc hoàng tử đen như lọ nồi, Lam Thương Tử cũng sắc mặt âm trầm, trong lòng nổi lên ý nghĩ xấu.
Hắc Lâm Tư Nhi đứng một bên thậm chí không lấy được vai phụ làm nền, mặt lúc xanh lúc trắng nổi bật sự tồn tại của nàng.