Hoàng Phủ Nhàn điên cuòng hét lên:
- Độc Cô Chiến Phong, mau lên, hãy mau giết tiện chủng đó! Là hắn giết Cửu Dương!
Độc Cô Chiến Phong phớt lờ Hoàng Phủ Nhàn điên khùng, một bàn tay to vỗ hướng Độc Cô Cửu Mạc.
- Độc Cô Cửu Mạc, ngươi cho rằng có thể tự sát trước mặt ta sao?
Bàn tay không vang to, chỉ nhẹ nhàng quét qua rồi biến mất, sau đó Độc
Cô Cửu Mạc hộc máu. Độc Cô Cửu Mạc nhìn Độc Cô Chiến Phong chằm chằm lại chuyển sang Vu Nhai.
Độc Cô Cửu Mạc khàn giọng nói:
- Tất cả đều là các ngươi thiết kế sẵn, các ngươi sớm nghi ngờ ta. Hai phụ tử các ngươi đã tiếp xúc với nhau từ trước?
Độc Cô Chiến Phong lắc đầu, nói:
- Không, mới rồi gia chủ thông báo nói có lẽ sẽ xuất hiện phản đồ gia tộc, kêu ta đến xem.
- Tất nhiên thực lực của Độc Cô Cửu Dương bỗng nhiên tăng nhiều khiến ta có chút nghi ngờ, nhưng rất khó tưởng tượng nhi tử của ta sẽ trở thành
phản đồ. Hắn tạo ra lý do rất tốt, có Mông thân vương hoàng gia trợ
giúp, cộng với bản thân hắn có thiên phú không yếu cũng có khả năng phục hồi, thực lực tăng mạnh. Trên người hắn không có bất cứ đặc điểm gì của Cổ Duệ chi dân nên ta không để trong lòng, nhưng gia chủ vẫn nghi ngờ
rồi chuyện hôm nay xảy ra.
Độc Cô Chiến Phong nhìn hướng Vu Nhai, không nói tiếp.
Người Độc Cô Cửu Mạc lạnh lẽo, thì ra tất cả nằm trong tính toán của gia chủ. Vốn Độc Cô Cửu Dương phục hồi khiến người ta nghi ngờ, nhưng lý do của gã là được Mông thân vương tìm linh đan diệu dược cho, lịch sử có
loại dược như thế.
Mông thân vương bị Vu Nhai nhục nhã, Hoàng Phủ Nhàn là người hoàng gia,
Mông thân vương giúp đỡ Độc Cô Cửu Dương là hợp tình hợp lý. Kết quả
nhiều người nghi ngờ Độc Cô Cửu Dương đều hết nghi.
Nhưng gia chủ vẫn luôn nghi ngờ Độc Cô Cửu Dương, vì nghi nên Độc Cô gia chủ mặc kệ hay thậm chí ủng hộ gã phát triển các loại thế lực. Lực
lượng lớn lao sẽ lộ nhiều dấu vết, chỉ cần Độc Cô Cửu Dương còn nằm
trong vòng khống chế của Độc Cô gia chủ.
Độc Cô gia chủ biết chắc sẽ có người đứng ra đối phó Độc Cô Cửu Dương, người này chính là Vu Nhai.
Vu Nhai bị mấy thần tộc truy nã, cộng thêm thói quen sáng tạo kỳ tích.
Độc Cô gia chủ cá cược Vu Nhai có thể thắng Độc Cô Cửu Dương, thậm chí
dụ ra phản đồ, gian tế giấu sâu bên trong Độc Cô gia. Gia chủ biết chắc
tiểu tử Vu Nhai luôn bị người khinh thường, các phản đồ sẽ lơ là xông ra giải vây cho Độc Cô Cửu Dương.
Bởi vì Độc Cô Cửu Dương phát triển thế lực, bây giờ gã nắm giữ lực lượng khiến người khó thể từ bỏ nên chắc chắn sẽ có kẻ nhảy ra.
Tất cả phát triển đúng như gia chủ dự đoán, khiến Độc Cô gia chủ bất ngờ là Vu Nhai trực tiếp chứng minh Độc Cô Cửu Mạc là phản đồ. Gia chủ vốn
chỉ định điều tra người nhảy ra giúp đỡ Độc Cô Cửu Dương.
Tưc là kế hoạch lúc trước chỉ muốn thu nhỏ phạm vi điều tra.
Vu Nhai lẩm bẩm:
- Gia chủ thật đáng sợ.
Vu Nhai bị Độc Cô gia chủ tính toán kín đường, thử thách, boss cuối đúng là có, nhưng sau khi đánh boss còn mục đích lớn hơn. Tuy bị tính kế
nhưng Vu Nhai không phản cảm chút nào, thậm chí hơi phục Độc Cô gia chủ.
Vu Nhai nhìn ra được Độc Cô gia chủ thật sự xem trọng hắn, nhưng tính
toán của gia chủ có thành phần đánh bạc, chỉ vì gã rất tin vào hắn. Kết
quả làm tăng khả năng của Độc Cô gia chủ.
Vu Nhai bực mình nói:
- Không được, dù không ghét chút nữa phải đòi chút lợi.
Vu Nhai không ghét Độc Cô gia chủ còn có một nguyên nhân, bởi vì chỉ có
gia chủ mới hành động dứt khoát, cho hắn có kim bào Độc Cô gia, giữ lời
hứa. Sau khi Vu Nhai ra khỏi Thiên Tội Uyên không bị Độc Cô gia chủ
cưỡng ép theo họ Độc Cô, khi đó hắn yếu đến tội.
Những điều này cũng là vì Vu Nhai có thế cho Độc Cô gia lợi dụng, xem như hai bên cùng có lợi.
Vu Nhai ném chuyện này sang một bên, cứ thuận theo tự nhiên. Vu Nhai lại đặt chú ý vào người Độc Cô Chiến Phong, thần binh sư, gã đã trở thành
thần binh sư. Vu Nhai khẳng định ở sự kiện Thiên Tội Pha Độc Cô Chiến
Phong chưa đến thần binh sư, khi ấy Độc Cô Thanh Hải còn đánh ngang tay
với gã được.
Độc Cô Chiến Phong cho Vu Nhai áp lực quá lớn, siêu lớn. Vu Nhai đã sát ý thành thánh, Độc Cô Chiến Phong là các chủ U Linh kiếm các nên chắc
cũng sát ý thành thần. Sát ý của Vu Nhai yếu nhớt trước mặt Độc Cô Chiến Phong.
Vu Nhai siết chặt nắm đấm, mặt không biểu tình đứng đó. Vu Nhai không thề thốt gì, mắt rực cháy chiến ý.
- Ha ha ha ha ha ha! Thật không nghĩ tới đường đường là gia chủ của Độc
Cô gia thế nhưng đặt cược vào một tiện chủng như thế. Ta phải khâm phục
gia chủ có quyết đoán, nhưng các ngươi nghĩ chỉ có một mình ta ẩn núp
trong Độc Cô gia sao?
- Ha ha ha ha ha ha! Ngàn năm qua đi, Độc Cô gia lại nhà cao cửa rộng,
người của chúng ta nhiều vô số kể. Độc Cô gia sẽ tiêu đời.
Độc Cô Cửu Mạc biết gã phải chết, gián điệp như gã sẽ tàn đời. Trước mặt thần binh sư, Độc Cô Cửu Mạc không có đường chống cự, muốn chết cũng
không được.
Độc Cô Chiến Phong lạnh lùng nói:
- Không sao, thanh trừ tên nào hay tên ấy.
Hoàng Phủ Nhàn càng cao giọng hét chói tai:
- Độc Cô Chiến Phong, ngươi còn ở đó nói nhảm cái gì? Cửu Dương đã chết!
Độc Cô Chiến Phong bỏ mặc Độc Cô Cửu Mạc, liếc hướng Hoàng Phủ Nhàn:
- Đúng vậy! Đã chết, nếu ngươi thấy hắn chết rất buồn thì hãy đi theo hắn!
Không thấy Độc Cô Chiến Phong làm gì, một vệt máu vắt ngang cổ họng
Hoàng Phủ Nhàn. Nàng khó tin nhìn Độc Cô Chiến Phong, mắt chậm rãi đục
ngầu.
Độc Cô Chiến Phong lạnh băng nói:
- Ngươi nên biết ta hận nhất là phản bội Độc Cô gia, tính toán đảo điên
người Độc Cô gia. Dù là ai, chỉ cần làm ra chuyện tổn hại Độc Cô gia thì phải chết.
Tuy Độc Cô Cửu Mạc không nói rõ nhưng chắc chắn Độc Cô Cửu Dương đã cấu
kết với Cổ Duệ chi dân, đây là nghịch lân của Độc Cô Chiến Phong, không
có đường thương lượng. Dù phụ mẫu của Độc Cô Chiến Phong phản bội Độc Cô gia hì gã sẽ không chút do dự giết chết.
Độc Cô Chiến Phong làm xong tất cả gã nhìn hướng Vu Nhai, nói thẳng:
- Bây giờ cho ngươi hai con đường. Thứ nhất, đón mẫu thân của ngươi đến, ta cho nàng danh phận chính thê, ngươi lập tức sửa họ Độc Cô, tương lai các chru U Linh kiếm các thuộc về ngươi. Người Vu gia lập tức trở thành gia tộc khách khanh xếp hạng nhất Độc Cô gia.
- Đường thứ hai, ngươi vẫn họ Vu nhưng Vu gia phải thừa nhận là gia tộc
khách khanh Độc Cô gia. Từ nay Vu gia phục vụ Độc Cô gia, ta sẽ cho Vu
gia thứ xứng đáng có.
Vu Nhai cười trào phúng:
- Ta không chọn đường nào, nhưng hai con đường này đều thông. Chỉ cần
ngươi quỳ trước mặt mẫu thân ta, xin nàng tha thứ chuyện ngươi đã làm
mấy năm nay. Nếu mẫu thân tha thứ thì ta sẽ suy nghĩ lại, khi đó rất có
thể ta sẽ đồng ý.