Độc Cô Cửu Dương cười nanh
tranh, nhát kiếm này sẽ lấy mạng Vu Nhai. Độc Cô Cửu Dương vốn định giữ
mạng Vu Nhai lại từ từ hành hạ, nhưng người này quá nguy hiểm, Cửu Mạc
nhị ca đã ám thị phải giết hắn.
- Dừng tay, Cửu Dương . . .
Nghe không? Cửu Mạc nhị ca đang diễn kịch.
Ngay từ đầu Độc Cô Cửu Dương đã biết Độc Cô Cửu Mạc diễn kịch để giết
chết Vu Nhai. Độc Cô Cửu Dương, Độc Cô Cửu Mạc, Vu Nhai đều biết giữa
hai người tuyệt đối không bắt tay giảng hòa được. Độc Cô Cửu Mạc đoán
chắc Vu Nhai sẽ đồng ý làm hòa, rồi nhân cơ hội giết Độc Cô Cửu Dương.
Lúc trước Vu Nhai bị lực lượng của Độc Cô Cửu Mạc xâm nhập cơ thể chớp
mắt bùng nổ, hắn sẽ bị sức mạnh đó áp chế, động tác chậm chạp.
Trong khi Vu Nhai chậm chạp thì Độc Cô Cửu Dương 'đau đớn, buồn bã, tức
giận' sẽ 'bản năng' phản kích, sau đó hắn chết. Vu Nhai chết uổng công,
vì hắn ra tay trước nên không ai dám trách móc Độc Cô Cửu Dương.
Đã làm huề mà còn muốn đánh nhau, bị giết ngược lại thì ai nói gì được?
Độc Cô Cửu Dương rất phục kế hoạch, tài diễn xuất của Độc Cô Cửu Mạc, gã cũng tự kỷ khen mình.
Chết đi! Độc Cô Cửu Dương cười nanh tranh.
Kiếm của Độc Cô Cửu Dương nhanh chóng đến gần cổ Vu Nhai, ngay sau đó
hắn sẽ đầu mình tách rời. Thế nhưng Độc Cô Cửu Dương thấy mặt Vu Nhai nở nụ cười kỳ lạ. Tại sao Vu Nhai còn cười được?
Khoan, sao cổ đau quá, tại sao? Tại sao ta thấy lưng của mình? Tại sao ta thấy cổ mình phun máu? Tại sao quang minh rời xa ta?
- A!
Tiếng hét chói tai kinh thiên động địa, Độc Cô Cửu Mạc lao đến sững sờ
tại chỗ. Có chuyện gì? Người bị đứt đầu không phải Vu Nhai mà là Độc Cô
Cửu Dương? Tại sao là Độc Cô Cửu Dương bị giết? Rõ ràng động tác của Vu
Nhai bị lực lượng Độc Cô Cửu Mạc làm chậm rãi.
Độc Cô Cửu Mạc ngây người bản năng liếc hướng Vu Nhai.
Vu Nhai lau U Hoang kiếm dính máu Độc Cô Cửu Dương, bình tĩnh nói:
- Cửu Mạc nhị ca đúng không? Có phải ngươi thấy lạ là tại sao Độc Cô Cửu Dương chết chứ không phải ta?
Vu Nhai phướt lờ tiếng hói chói tai xung quanh.
- Nói thật ra lực lượng của ngươi xâm nhập cơ thể ta nhạt hơn Hắc Nguyệt thần tộc nhiều, trước khi ngươi ám toán ta thì nên điều tra rõ ràng mới đúng.
Độc Cô Cửu Mạc định diễn kịch tiếp, gã lao hướng Vu Nhai nhưng khi nghe lời hắn nói thì ngây ngốc, hoảng loạn nói:
- Ta không biết ngươi đang nói cái gì!
- Biết tại sao ta nói lớn tiếng vậy không? Ta nghĩ chắc chắn có đại nhân vật chú ý chuyện đang diễn ra, nên ta lớn giọng, ta muốn mọi người biết chuyện ngươi và Độc Cô Cửu Dương ám toán ta.
- Đương nhiên nói suông không bằng chứng, ta chỉ nghi ngờ. Ta nghi ngờ
nhất là tại sao ngươi có lực lượng giống như Cổ Duệ chi dân xâm nhập vào cơ thể của ta? Nếu là huyền khí đặc biệt thì thôi, tại sao lực lượng
của ngươi rất giống với thần lực bản mệnh?
Vu Nhai nói rất lớn tiếng, không, hắn dùng sát ý khuếch đại ra.
Trong phút chốc người hét chói tai từ từ bình tnhx lại, dù sao chỗ này
toàn là Độc Cô gia. Thế hệ trẻ hầu như đều trải đời, lời Vu Nhai nói
khiến nhiều người im thin thít.
Nói thật là từ khi Độc Cô Cửu Mạc xuất hiện, hai huynh đệ kỳ dị định
giảng hòa, cuối cùng Độc Cô Cửu Dương bị giết không kéo dài bao lâu
nhưng nhiều chuyện gay cấn phức tạp. Độc Cô Cửu Dương chết khiến người
ta rung động, nhưng lời nói chứa sát ý của Vu Nhai làm mọi người tạm dời sức chú ý.
Độc Cô Cửu Mạc nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nói:
- Hừ! Nghe nói ngươi thích kéo cờ đại nghĩa nhất, quả nhiên là vậy. Sau
khi giết người còn nói huyền khí của ta là thần lực bản mệnh, đúng là
buồn cười. Ngươi muốn dời . . . A?
Độc Cô Cửu Mạc ngừng ngang, vì đầu ngón tay Vu Nhai hiện ra lực lượng gã cực kỳ quen thuộc.
- Đây chính là lực lượng của ngươi xâm nhập cơ thể ta, chúng ta có thể
để tiền bối Độc Cô gia đến kiểm tra. Nếu thứ này không liên quan thần
lực bản mệnh của Cổ Duệ chi dân thì chứng minh là ta hiểu lầm ngươi.
- Đương nhiên dù ngươi không liên quan Cổ Duệ chi dân nhưng làm ca ca,
dùng thủ đoạn này trợ giúp giết một đệ đệ khác của ngươi cũng là chuyện
không sáng sủa gì đúng không?
Giọng Vu Nhai lạnh nhạt như nước, tuy hắn không muốn thừa nhạ là đệ dệ
của Độc Cô Cửu Mạc nhưng lúc này phải kéo da mặt giả tạo của gã xuống.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Ta giết Độc Cô Cửu Dương chỉ là phản kích các ngươi, nếu không giết người thì là ta chết.
Nắm giữ lực lượng Độc Cô Cửu Mạc xâm nhập vào cơ thể mình, Vu Nhai bắm
quyền chủ động. Mặc kệ Độc Cô Cửu Mạc có cấu kết với Cổ Duệ chi dân hay
không Vu Nhai đều đứng ở vị trí bất bại, đương nhiên đến bây giờ nhiều
người vẫn không hiểu có chuyện gì xảy ra.
Mắt Độc Cô Cửu Mạc bắn ra sát khí nhưng trong phút chốc gã không nghĩ ra cách gì, cách duy nhất là xóa sạch lực lượng trong tay Vu Nhai là không có chứng cứ. Độc Cô Cửu Mạc đối diện sát thánh thánh binh sư tứ đoạn
không nắm chắc nhất ích tất thắng nhưng nếu không xóa nó đi là gã sẽ bị
lộ, vì huyền khí của một người rất khó mô phỏng.
Mặc kệ Độc Cô Cửu Mạc che giấu thế nào, chỉ cần đối chiếu với huyền khí
của gã là tìm ra được lực lượng trong tay Vu Nhai thuộc về ai.
Hoàng Phủ Nhàn phản ứng lại hét chói tai:
- Dương nhi!
Hoàng Phủ Nhàn ôm chặt xác Độc Cô Cửu Dương.
- Ta không biết tại sao Độc Cô Cửu Dương phục hồi nhanh như vậy, thực
lực một hơi lên thánh binh sư tam đoạn. Nói thật là ta rất tò mò, rất
nghi ngờ. Dĩ nhiên ta không có chứng cứ.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Phải rồi, ngươi đừng cố thử tiêu diệt năng lượng thuộc về ngươi trong
tay ta, bởi vì ta không bài trừ ra hết. Ngươi xóa một phần thì vẫn còn
nữa.
Con ngươi Độc Cô Cửu Mạc co rút, mắt lộ rõ sát khí.
Vu Nhai nói:
- Đã hối hận sao? Nói thật là khi ngươi chọn loại người như Độc Cô Cửu
Dương thì kết quả đã định. Mặc kệ ngươi có cấu kết với Cổ Duệ chi dân
hay không, thứ cặn bã này chỉ vướng chân, hắn còn là kẻ thù truyền kiếp
của ta. Bây giờ trong thế hệ trẻ Độc Cô gia có ai tiếp xúc với Cổ Duệ
chi dân nhiều hơn ta?
- Tiện chủng, ta liều mạng với ngươi!
Rầm!
Vu Nhai không công kích Hoàng Phủ Nhàn, hắn nhẹ nhàng né tránh, nàng mất đà đụng vào ghế đá trên Kiếm Thần đài. May mắn Hoàng Phủ Nhàn là địa
binh sư nên không sao.
Hoàng Phủ Nhàn nhìn rõ ràng tình huống trước mắt, điên cuồng gầm lên:
- Độc Cô Chiến Phong, nhi tử của ngươi đã bị người giết sao còn chưa chịu ra?
Một tiếng thở dài vang lên:
- Ài.
Thế giới bỗng tối sầm, trong Kiếm Thần đài trừ Vu Nhai, Hoàng Phủ Nhàn
chung một vòng tròn ra mọi người như bị hóa đá, thật sự hóa đá, bị ngăn
cách.
Thí Thần binh linh, Cổ Đế Long Linh đồng thanh kêu lên:
- Thần binh sư!
Một bóng người lướt gió bay đến, đó là một nam nhân trung niên, người Vu Nhai từng gặp, là Độc Cô Chiến Phong.