Tiên Hà Phong Bạo

Chương 598: Thời cơ cuối cùng (1)

Tu giả phụ cận Vương đô đang xem náo nhiệt không khỏi hít một hơi lãnh khí.

Ngay cả cường giả cao tầng Trương Thiên Minh cũng đều hai mặt nhìn nhau, khó có thể tin được.

Từ Huyền dĩ nhiên đã tận lực mà vẫn giấu diếm thực lực thật sâu, bên người còn lưu lại một đòn sát thủ như vậy!

Côn Vân vương đô, hơn mười vạn tu giả hội tụ, tâm thần rung động, sắc mặt kinh hãi hoảng sợ, toàn bộ đều ngừng thở.

Lặng ngắt như tờ!

Tất cả tâm thần đều bị trận chiến ở phế tích phủ đệ trên không tác động.

Hôm nay, tại đây bạo phát chiến tranh Côn Vân tu giới hiếm thấy trong lịch sử, càng xuất hiện trận chiến đỉnh phong nhất, kinh hồn nhất.

Lúc này, chiến đấu giữa cấp bậc Nguyên Đan kỳ đã là nhìn mãi quen mắt.

Vô luận là Từ Huyền cùng cận thân Đông Phương Bá vật lộn, hay là Tuyết Vi chặn giết Đông Phương Quân, hoặc là Nhiếp Hàn cùng Vô Song Điện Vương kinh huyền quyết đấu, đều cũng vì cuộc đại quyết cuối cùng giữa Trương Thiên Minh và Đông Phương gia, tràn ngập vô số chuyện xấu, đặc sắc tuyệt luân.

Đặc biệt là Nhiếp Hàn kinh hồn đại chiến cùng Vô Song Điện Vương, đã vượt qua cấp độ thực lực của Côn Vân tu giới, "Hồi Thiên nhất kiếm" sau cùng kia rung động toàn trường, cực kỳ kinh diễm!

Vốn tưởng rằng, đại quyết cuối cùng hết thảy sắp sửa đều kết thúc. Nhưng ai có thể nghĩ đến, Nhiếp Hàn lại dưới tình huống cửu tử nhất sinh chém giết Vô Song Điện Vương, vậy mà hắn lại "Phục sinh tại chỗ", thực lực được kéo lên, khiến chiến cuộc sinh ra đại nghịch chuyển. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Vô Song Điện Vương bị người sáng lập kim điện vương chiếm cứ thân thể, giờ phút này thực lực có được đủ để coi rẻ Nguyên Đan bình thường, như thái hoàng trưởng lão cắt củ cải trắng, diệt sát một đám tu vị cao nhất.

Sở Đông sợ Trương Thiên Minh không ai có thể chống lại, khiến rất nhiều đỉnh tiêm cường giả rút lui khỏi, dù sao Vô Song Điện Vương kia cho dù cường thịnh trở lại, cũng chỉ là một người, trước tiên bảo tồn nguyên khí đỉnh phong, hết thảy cũng có thể bàn bạc kỹ hơn.

Nhưng cuối cùng, Từ Huyền lưu lại, Tuyết Vi bên cạnh rốt cục cũng bạo lộ thực lực.

Nguyên lai nàng hoàn toàn có thực lực chém giết Đông Phương Quân, nhưng vẫn cố kéo dài cho tới cùng.

- Từ Huyền một mực ẩn dấu thực lực, cơ bản để duy trì thế cục tương đương song phương, hiển nhiên hắn quyết tâm một mẻ hốt gọn Đông Phương gia.

Lúc trước Sở Đông đã mơ hồ có chút cảm giác, hiện giờ thế cục như vậy càng thêm sáng tỏ.

Đông Phương Quân với tư cách từng là đệ Côn Vân đệ nhất nhân, nắm giữ quyền lực chí cao. Nếu như hắn bị diệt sát quá sớm, tất nhiên sĩ khí của Đông Phương gia sẽ tan rả, vô lực tái chiến, toàn lực chạy trốn, bỏ lỡ một lần đánh cược cuối cùng a.

Mà kết quả Từ Huyền muốn có chính là diệt sạch Đông Phương gia! Chứ không phải chỉ toàn thắng bình thường.

Giờ phút này, cao tầng của Đông Phương gia bị chết, bị thương, cơ bản không có bao nhiêu sức phản kháng.

Đông Phương Quý luân phiên đại chiến, bị thương không, nguyên khí hao tổn rất lớn, cũng đã thành nỏ mạnh hết đà.

Đông Phương Bá khó chơi nhất bây giờ cũng đã hấp hối, mất đi chiến lực, giờ phút này chỉ có thể ký thác trên người ân nhân cứu mạng, người sáng lập kim điện vương.

Cho tới bây giờ, kế hoạch Từ Huyền gần như thành công viên mãn, chỉ thiếu một bước cuối cùng.

Ngăn cản trước mặt ở hắn giờ chỉ còn lại Vô Song Điện Vương, hoặc nói là người sáng lập kim điện kèm theo Vô Song Điện Vương.

Nhiếp Hàn lui ra cư tuyến bên ngoài, hắn nhìn qua Từ Huyền cùng Tuyết Vi cùng một chỗ giằng co với Vô Song Điện Vương, trên mặt mang theo vài tia lo lắng cùng đau khổ.

Lúc trước cùng Vô Song Điện Vương chiến đấu, hắn hiểu rõ đối phương rất đáng sợ, chính mình cuối cùng nhất có thể giành được chiến thắng, ba phần là dựa vào may mắn, ba phần dựa vào ngộ tính cùng thực lực, còn có bốn phần cuối cùng là mượn nhờ lực lượng di lạc côi bảo "Thiên Hạt ma kiếm". Nếu để cho hắn lại tới một lần nữa, cũng không có nắm chắc có thể thành công a.

- Từ sư đệ, nhất định phải chú ý công kích của hắn, ta không cách nào cho ngươi phương pháp phá giải, nhưng cùng người này chiến đấu, quyết không thể dùng giác quan thông thường mà cảm ứng quỹ tích công kích...

Bên tai truyền đến thần thức truyền âm suy yếu của Nhiếp Hàn.

Từ Huyền đang đồng thời vận Thổ Tỳ cùng Hỏa Chi Tâm, khóe mắt liếc qua, quét mắt nhìn hắn một cái.

NHiếp Hàn lúc này trên người vết thương chồng chất, sắc mặt tái nhợt, đã tiêu hao tất cả nguyên khí cùng tâm lực. Trong lòng hắn nghiêm nghị, lúc trước Nhiếp Hàn phát huy công kích kiếm đạo giống như hồi thiên nghịch chuyển, phóng nhãn Côn Vân, có thể nói vang dội cổ kim, công kích mạnh nhất này đích thị là kinh nghiệm của lần trước hắn trải qua sinh tử nghịch chuyển mà lĩnh ngộ được.

Nhiếp Hàn có được di lạc côi bảo còn gian nan như thế, bằng vào vài phần may mắn mới có thể chiến thắng Vô Song Điện Vương.

Mà giờ khắc này, Từ Huyền muốn thay Nhiếp Hàn hoàn thành sự tình, làm tiếp một lần, khó khăn biết bao a.

Phải biết rằng, Vô Song Điện Vương "Phục sinh" một lần nữa là do người sáng lập kim điện vương, thực lực tuyệt đối so với lúc trước càng mạnh hơn nữa.

Từ Huyền hít sâu một hơi, âm thầm thể ngộ nhắc nhở của Nhiếp Hàn.

- Ngươi là Từ Huyền? Phóng nhãn Côn Vân quốc, chỉ có ngươi mới có thế khiến ta sinh ra một chút hứng thú, hiện giờ thân thể Vô Song Điện Vương này, thực lực đã khôi phục đến đỉnh phong, ngươi phải chăng có thể đả bại hắn? Ngàn vạn đừng để ta thất vọng nha!

Một thanh âm khàn khàn trầm thấp, mang theo lực xuyên thấu kỳ dị, chấn nhiếp tâm hồn.

Từ Huyền hiển nhiên theo lời nói của hắn cảm nhận được vài tia nghiền ngẫm.

Thái độ của người sáng lập kim điện vương phảng phất chỉ là đứng ở ngoài quan sát, vui chơi với Từ Huyền.

Nghe đồn,người sáng lập kim điện chưa bao giờ tự mình ra mặt, tham dự chiến đấu chính diện. Thậm chí chưa có ai bái kiến hình dáng của hắn.

Hôm nay vừa thấy, Từ Huyền không khỏi thêm có vài phần minh bạch.

Đây là một loại thái độ siêu nhiên, góc độ như là đang chơi một trò chơi, nhưng lại không đem chính mình đặt mình trong trong đó, như vậy mặc kệ kết quả như thế nào, đối với bản thân người sáng lập kim điện mà nói, đều không quan trọng, tối đa chỉ là một hồi trò chơi thắng thua.

Cái này bản thân hắn dựng ở thế bất bại!

Mắc cười bọn người Đông Phương Quân, lúc trước vẫn đối với người sáng lập kim điện nhát như chuột, canh cánh trong lòng.

- Người sáng lập kim điện, hôm nay Đông Phương gia đã nhật lạc tây sơn, không còn cơ hội cứu vãn, ngươi chấp nhất như thế làm gì?

Từ Huyền sắc mặt không hề bận tâm, thần sắc trấn định, không kiêu ngạo không siểm nịnh mà nói.

- Hừ! Nếu không phải đồ bỏ đi kia! Đông Phương Quân đã chết, người phát ngôn cũng vong, ta mới chẳng thèm quản sinh tử của bọn hắn.

Vô Song Điện Vương trong miệng phát ra thanh âm khinh thường.

Lời vừa nói ra, Đông Phương Bá trong phế tích phủ đệ còn lại của Đông Phương gia, bọn người Đông Phương Quý lập tức sắc mặt như tro tàn.

Chúng cao tầng Trương Thiên Minh đều là một hồi kinh ngạc!

Cảm tình của người sáng lập kim điện này dường như đã từ bỏ đám tang gia chi khuyển Đông Phương gia a.