Đầu Vô Song Điện Vương bị một đạo huyết ngân thẩm thấu, vốn là linh hồn cùng tâm thần đều bị gạt bỏ.
Nhưng Vô Song Điện Vương bị giết chết, thi thể còn lơ lửng giữa không trung, không có rơi xuống dưới. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nếu như bởi vì cảnh giới của hắn cao, sau khi bị giết chết, lực lượng quanh thân chưa tiêu tán, sẽ không sẽ lập tức trụy lạc, thì còn có thể hiểu được.
Thế nhưng mà qua mấy hơi thở, thậm chí vượt qua mười tức thời gian, thân thể Vô Song Điện Vương giống như gỗ mục, còn phiêu phù ở giữa không trung, một đầu tóc dài màu đen theo gió phất phới, trông không hề giống một người chết.
Giờ phút này, Nhiếp Hàn đã tiêu hao hết nguyên khí cùng tâm thần, mất đi sức chiến đấu, nếu như Vô Song Điện Vương còn chưa chết, vậy thì thật phiền phức rồi!
Sắc mặt Sở Đông liền ngưng trọng, nhưng không quên mang Nhiếp Hàn, cường giả Ngưng Đan hậu kỳ đi ra.
Nhiếp Hàn vằ mới bị mang đi xa hơn mười trượng, dị biến liền tỏa ra.
Hô!
Vô Song Điện Vương tay áo phiêu dật, một đầu tóc dài cuồng vũ, đồng tử vốn ảm đạm liền bắn ra hai luồng quang diễm hắc u, giống như ánh nến màu đen.
Đột nhiên, từng sợi hôi hắc sắc diễm mầm nhỏ bé chui vào thể phách Vô Song Điện Vương, cân xứng hoàn mỹ, thân thể trong ngoài thiêu đốt, kích phát ra lực lượng cường đại kinh người.
- Thật bất ngờ a, các ngươi có thể nhanh như vậy chiến thắng Vô Song Điện Vương, nhưng hắn là thân thể tốt nhất, thiên tân vạn khổ ta đào tạo ra.
Một thanh âm trầm thấp khàn khàn, từ trong miệng Vô Song Điện Vương phát ra.
Thanh âm kia âm lãnh trống rỗng, ẩn chứa một loại lực lượng kỳ dị kinh nhiếp linh hồn, làm cho bốn phía thoáng chốc lâm vào một mảnh tĩnh mịch.
- Đây là có chuyện gì? Vô Song Điện Vương không phải đã bị giết chết sao?
Tu giả phụ cận Đô thành đang xem cuộc chiến, nguyên một đám rút một ngụm hơi lạnh.
Một địch nhân tuyệt cường đáng sợ, tốn sức thiên tân vạn khổ mới có thể giết chết, vậy mà trực tiếp phục sinh tại chỗ, cái này như thế nào mới không khiến người khác kinh hãi?
- Không đúng, Vô Song Điện Vương đã chết, là do linh hồn cùng ý chí đang chi phối cỗ thân thể này!
Một số cường giả đan đạo nhỏ, nhìn ra mánh khóe.
Giờ phút này, khí tức trên người Vô Song Điện Vương nhanh chóng khôi phục, hơn nữa còn tăng lên, vừa vặn một gã cường giả Ngưng Đan đỉnh phong của Trương Thiên Minh phá không đánh tới.
- Chết!
Lực lượng Vô Song Điện Vương tuân theo một loại bản năng, một tay bổ một phát.
Chỉ một thoáng, một cổ sát khí vô hình không chất ngưng luyện đến mức tận cùng, lập tức che một khu vực.
Bành răng rắc!
Cường giả Ngưng Đan đỉnh phong kia, tiếng kêu thảm thiết liền im bặt, thân thể lập tức bị đánh nát, huyết quang nát bấy.
Công pháp đồng dạng, phong cách đồng dạng, công kích vô hình vô ảnh, quỹ tích không thể nắm bắt, khó có thể ngăn cản.
Nhiếp Hàn bị mang ra chiến trường, chứng kiến tình hình như thế, khuôn mặt thoáng một phát hung hăng run rẩy, trong lòng vô lực, một cổ hàn ý lan tràn toàn thân, trong mắt hoảng sợ một mảnh:
- Tại sao có thể như vậy? Coi như là thân thể này bị không chế cũng không có khả năng có được năng lực khi hắn còn sống!
Chín vị cường giả đỉnh tiêm còn thừa lại của Trương Thiên Minh cũng liền biến sắc.
Giờ phút này, tình hình hoàn toàn giống với Vô Song Điện Vương ở trạng thái đỉnh phong, phục sinh tại chỗ! Hiển nhiên thể phách của Vô Song Điện Vương tuyệt không đơn giản bị đoạt xá, hay bị tiếp quản. Mà hết thảy những chuyện này tựa hồ cũng đã mưu tính trước a.
Cục diện trên trận lập tức biến thành nan giải, thực lực Vô Song Điện Vương đã vượt qua cực hạn ứng phó của cường giả Côn Vân tu giới.
Trương Thiên Minh chỉ có một Nhiếp Hàn, tất cả lực lượng lại không có khả năng đến lần thứ hai.
Cường giả đỉnh tiêm khác đều trải qua một phen chiến đấu, đều có chỗ tiêu hao hoặc tổn thương.
Sau khi giết chết một người, trong thân thể Vô Song Điện Vương kia vẫn còn thừa nhận thối luyện thiêu đốt hôi hắc sắc, khí tức không ngừng kéo lên.
Người càng lớn, trên người hắn còn dần dần dâng lên một cổ âm tà tử khí sâm lãnh rét thấu xương, một cổ khí tức cấm kị cường đại kinh hồn, cơ hồ có thể làm lão quái Nguyên Đan kỳ bình thường hít thở không thông.
Sau khi Vô Song Điện Vương phục sinh, thực lực so với lúc trước còn đáng sợ hơn!
- Tình huống xấu nhất cuối cùng vẫn xảy ra, người sáng lập kim điện vương rốt cục cũng không buông tha.
Sở Đông biến sắc, lập tức ở hậu phương chỉ huy nói:
- Chư vị! Toàn bộ lui lại!
XIU....XIU... Bá~
Từ Huyền vội vàng dẫn theo Mộc Ngẫu Tiểu Sữu cùng thủy hồn phân thân của Tuyết Vi ngăn cản ở phía trước, yểm hộ những người khác lui lại.
- Thật tốt quá! Đại gia được cứu a, người sáng lập kim điện vương sẽ không vứt bỏ Đông Phương gia!
Đông Phương Quý vẻ mặt cuồng hỉ.
Thiếu chủ Đông Phương gia cũng biết, người sáng lập kim điện vương thâm bất khả trắc, sẽ vượt qua lực lượng cấm của Côn Vân tu giới, hoàn toàn có thể nghịch chuyển chiến cuộc.
- Tại sao có thể như vậy!
Thái hoàng trưởng lão đang chém giết đệ tử Đông Phương gia, tâm thần run lên, không chút nghĩ ngợi lập tức chạy trốn.
Bá XÍU...UU!!
Vô Song Điện Vương đột nhiên huyễn hóa thành mấy chục đạo hư ảnh, nhe thiểm diện vây quanh thái hoàng trưởng lão.
- Đi tìm chết!
Mấy chục đạo hư ảnh Vô Song Điện Vương đồng thời đánh một quyền, sát khí cùng uy áp linh hồn phô thiên cái địa, cực kỳ đáng sợ, cơ hồ khiến thái hoàng trưởng lão thổ huyết, phía dưới vội vàng vận khởi một cổ đồng thuẫn bài, quanh thân ngưng tụ thành một tầng ám thanh sắc quang ảnh.
Bang bang oanh!
Chỉ là một lượng quyền, phòng ngự thái hoàng trưởng lão đã bị đánh nát, thừa nhận mấy quyền liên miền không ngớt, oanh tạc thân thể của hắn, tiếng kêu thảm thiết vạch phá phủ đệ Đông Phương gia trên không.
Như thiểm điện lui về, Lôi Đình chém giết thái hoàng trưởng lão, toàn bộ quá trình chỉ xảy ra trong nháy mắt, không hơn lưỡng tức thời gian.
Thái hoàng trưởng lão tu vi cao nhất Côn Vân tu giới, cơ hồ vô phản kháng mà bị diệt sát.
- Thật tốt quá...
Đông Phương gia một mảnh cuồng hỉ, kể cả Đông Phương Bá đang hấp hối kia cũng đều thấy được hy vọng.
Chỉ bằng một mình Vô Song Điện Vương liền có thể chi phối toàn bộ cục diện!
Đỉnh tiêm cường giả Trương Thiên Minh đều dưới sự chỉ huy của Sở Đông rời khỏi vài dặm bên ngoài.
Chỉ có Từ Huyền cùng Tuyết Vi là lưu lại tại nguyên chỗ.
- Giết chết Đông Phương Quân!
Từ Huyền thấp giọng phân phó nói.
- Vâng, chủ nhân!
Tuyết Vi mỉm cười, ngọc thủ một điểm, Đông Phương Quân bị tầng tầng thủy tuyền cùng lam tử sắc thủy liệm trói buộc, hội tụ ra uy áp thủy linh kinh thiên bàng bạc, bỗng nhiên bạo nổ!
Oanh băng!
Thân thể Đông Phương Quân trong khoảnh khắc liền bị uy năng thủy linh dùng thiên vạn cân kế oanh tạc thành phấn thân toái cốt!
Ai nói thủy linh tiên pháp không có lực công kích?
Tuyết Vi có được một kiện Di lạc côi bảo" nguyên vẹn, với tư cách bản thân là yêu ngư hoàng tộc, có thể dùng tu vi Nguyên Đan kỳ, thực lực chỉ có thể trên Nhiếp Hàn, tuyệt không dưới hắn!
Chúng cao tầng Đông Phương gia trong lòng run lên, sợ hãi không thôi, Côn Vân đệ nhất nhân ngày xưa, nhân vật linh hồn của Đông Phương gia, bị một vị nữ bộc kiều nhu bên cạnh Từ Huyền diệt sát!